Tập 187 : Nhẫn trữ vật vô cùng hiếm ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>

Hiện tại tôi vẫn đang làm khách quý tại nhà Tư Đồ lão ca, ngoại vi đám người làm, bảo vệ... ai ai cũng biết mặt tôi cả rồi nên cũng tiện ra vào.

- Hử ?? Võ giả khía cạnh đan dược sao ? Úi zời, tưởng gì khó, đợi tí (Tư Đồ Nguyên)

Về đến nhà tôi liền tìm Tư Đồ lão ca hỏi về kiến thức y dược giới Võ giả, sau đó Tư Đồ lão cao móc điện thoại rồi tìm số.

- Alo !! Tam đệ...Ừm không có gì, đúng, đúng, hai ngày sau tổ chức tiệc, ta cũng báo cho nhị đệ cùng tiểu muội rồi. À có việc này, tranh thủ sắp xếp đến biệt thự ta sớm, cầm theo vài thứ liên quan đến đan dược luyện chế hiện hành...Không, không, Lâm lão đệ bên đây muốn tìm hiểu đôi chút ấy mà, được, được (Tư Đồ Nguyên)

- Được rồi, ít hôm đệ đệ ta ghé sang là có liền. À ta quên giới thiệu sơ, ta còn có 3 đứa đệ muội, gần nhất là thứ hai : Tư Đồ Chương là chủ Kim Long tập đoàn, chuyên buôn bán giao dịch đồ xây dựng. Tên thứ ba mà ta vừa gọi là : Tư Đồ Khang là chủ của Kinh Môn nghiệp dược phòng, buôn bán dược liệu. Nhỏ út tên : Tư Đồ Uyển Mị cũng có công ty giải trí Mị Thế công ty (Tư Đồ Nguyên)

Sệtttt !!! Cái gia đình này đùa à !!!! 

Giàu vừa thôi chứ, nguyên gia đình chắc thâu tóm gần hết thị trường của HH Quốc rồi quá.

Một thằng nghèo như tôi, giờ đi ở lại ăn bám gia đình giàu có, quyền thế như thế này, nghĩ lại...cũng sướng quá á há há.


Hai ngày sau.

- Cha, tụi con mới về. Mẹ,..người thật sự đã khỏi bệnh hoàn toàn rồi ? (mấy người con của Tư Đồ Nguyên)

- Ừm, mẹ tụi bây khỏi thật rồi, nào vào ngồi xuống nghỉ ngơi a, đi đường xa cũng mệt rồi (Ứng Thanh Thương)

- Gia gia, nãi nãi !! (đám cháu của Tư Đồ Nguyên)

- Ahaha !! Mới không gặp mấy hôm mà mấy đứa cháu của ông cao lớn thật, tốt, tốt (Tư Đồ Nguyên)

- Nguyên ca, chị dâu, hai người tốt ! (Tư Đồ Chương / Tư Đồ Khang)

- Khà khà ! Nhị đệ, tam đệ, hai ngươi cũng khoẻ. Ngồi, ngồi đi, chờ đông đủ ta giới thiệu một lần (Tư Đồ Nguyên)

Đám người nhà trong gia đình Tư Đồ lão ca tề tụ lại một giang phòng khách lớn.

- Tiểu muội, ngươi lại về trễ a, cả nhà đang chờ ngươi đây (Tư Đồ Chương)

- Haizzz !! Mấy hôm nay phía công ty bận nhiều việc a, mệt chết ta ! (Tư Đồ Uyển Mị)

Cuối cùng thì người nhà bọn họ tập hợp lại đầy đủ, nguyên gia đình này hơi bị đông à.

Vì thế đám con cháu rời đi ra ngoài, chỉ để lại đám người già ở lại, đương nhiên còn lọt lại một tên trẻ tuổi là tôi.

- Nhị đệ, tam đệ, tiểu muội, giới thiệu các ngươi, người mà trên điện thoại ta đã kể, lão đệ mới kết nghĩa với ta, Lâm Thiên (Tư Đồ Nguyên)

"""Trẻ tuổi như vậy ??""" : ba người lúc đầu cũng hơi đoán được một hai, nhưng từ chính miệng Tư Đồ Nguyên thốt ra làm ba người bọn họ cũng thất kinh.

- Đại ca, thực sự tên tiểu tử này là Lâm lão đệ mà ngươi nói, trị khỏi bệnh cho chị dâu ? (Tư Đồ Chương)

- Đùa như vậy vui ?? Căn bệnh của chị dâu đến cả lão gia hoả Phùng Đức bên Dược Long Đảo còn bó tay, không lẽ tiểu tử này lại được (Tư Đồ Khang)

- Ufufu, thú vị (Tư Đồ Uyển Mị)

Ơ đám người này !! Tôi trẻ thì sao ? Người trẻ nhưng có sức trâu, có thể gặp ở bất kỳ đâu, từ Châu Âu đến tận hang sâu, chỉ có thể là trẻ trâu.

- Khà khà !! Không may nhưng đó lại là sự thật, không những chữa trị khỏi cho chị dâu các ngươi, mà hắn còn giúp nàng đột phá hai tiểu cảnh giới (Tư Đồ Nguyên)

- Ểhhh !! Thật sao ???? (Tư Đồ Chương / Tư Đồ Khang / Tư Đồ Uyển Mị)

- Đúng, Lâm lão đệ, ngươi nói gì với bọn họ (Tư Đồ Nguyên)

- Tốt, ta gọi Lâm Thiên, sống sâu trên núi không tiện kể rõ, cũng là một tu đạo giả như ba người , biết một hai về y dược (Lâm Thiên)

- Ách !! Tu đạo giả ?? Không phải Võ giả ? (Tư Đồ Khang)

- Trẻ tuổi như vậy mà là Tu đạo giả sao (Tư Đồ Chương)

Đúng thật là ở mỗi thế giới mỗi khác, thế giới này cơ may lắm thì sẽ chạm được Võ giả, còn sâu xa thì mới có thể luyện hoặc biết được về Tu đạo giả.

- À ta còn chưa kể, lúc đầu chạm mặt ta có đối chiến, nhưng bại dưới tay Lâm lão đệ bởi một đòn đánh (Tư Đồ Nguyên)

- . . . Hểhhhh !!!! (Tư Đồ Chương / Tư Đồ Khang / Tư Đồ Uyển Mị)

Sau vài giây khi lời nói của Tư Đồ lão đại vừa dứt, căn phòng bổng nhiên trầm lặng rồi đột nhiên bùng nhiệt.

Thực ra thì không phải sự thật, chỉ là dùng khí lưu đỡ ngược sát thương rồi chuyển hoá thành đòn đánh mà thôi.

Nếu một đòn đánh hoàn chỉnh của tôi không phải chỉ dừng lại mức độ như vậy, có thể sẽ làm thủng cái tinh cầu này.

- L-Lâm Thiên, nếu ngươi là đại ca lão đệ vậy thì ta cũng xưng ngươi một tiếng lão đệ, thế nào ? (Tư Đồ Chương)

- Tốt, Chương lão ca (Letter)

- Haha, tốt, Lâm lão đệ, đây là danh thiếp, ta ở Kim Long tập đoàn chuyên về xây dựng công trình, có gì thì liên hệ trực tiếp người lão ca này (Tư Đồ Chương)

- Nếu đại ca cùng nhị ca đã thế thì cũng gọi ta một tiếng lão ca a, ta đây có đường dây vận chuyển, buôn bán dược liệu gọi Kinh Môn nghiệp dược phòng, đúng rồi nghe nói Lâm lão đệ cần mấy loại sách này, ở đây có ghi chép số liệu cũng như sơ bộ về lĩnh vực Võ giả y học (Tư Đồ Khang)

- Vậy đa tạ Khang lão ca, ta mượn nghiên cứu ít hôm. *thu !* (Letter)

*ực !*

- Lâm lão đệ,..ngươi có <nạp vật giới chỉ> sao ?? (Tư Đồ Nguyên)

- . . . (Tư Đồ Chương / Khang / Uyển Mị)

- Hể ? Lão ca ngươi làm gì mất hồn vậy ? Ta chỉ thu mấy cuốn sách vào [nhẫn trữ vật] thôi mà (Letter)

- Ngươi làm sao có được thứ quý hiếm như thế ? (Tư Đồ Nguyên)

- Cái này hiếm ? Trời, tưởng gì, đây.. (Letter)

*beng beng beng..!*

- Ở đây có bốn cái [nhẫn trữ vật] cho đủ 4 người, nhỏ máu nhận chủ rồi sử dụng a ! (Letter)

Tưởng gì chứ mấy cái nạp giới trữ vật này cả đống, luyện chế cũng dễ bỏ xừ, một số kiện luyện khí tài liệu, một số phù chú khắc vào là được.

Nhớ là trong truyền thừa của Thần long kia để lại, tạo ra [Long châu] hay mấy thứ cùi bắp giống [Hắc chi thành] cũng có.

- Ở..đâu..có..nhiều..như..vậy..a ! (Tư Đồ Chương)

- Ách !! T-thật..là cho bọn ta ?  (Tư Đồ Uyển Mị)

- Ừm, mỗi người một cái, cứ dùng, ta còn rất nhiều (Letter)

Như thế nào lại ngại ngùng như vậy, mấy thứ đồ linh tinh này...đến cả [bảo khố] trong người còn chả là gì, hahaha.

- Haizzz !! Lâm lão đệ, ngươi thật sự không biết a ! Thực ra bọn ta chỉ có [túi không gian] đã là cao quý lắm rồi, còn [nạp vật giới chỉ] của ngươi chỉ có năm đó Lăng chưởng môn của bọn ta mới có mà thôi, do lúc ấy chưởng môn bọn ta đi vào một cái động phủ nào đó nguy hiểm, mới thu được nó, còn trên thế giới  ngoại trừ Lăng chưởng môn chỉ có 3 người nữa là may mắn thu được bên trong bí cảnh hay địa phương bí ẩn nào đó thôi (Tư Đồ Nguyên)

*Sax !*

Chời..chời..chời !! Tôi tưởng là bọn người họ không có tiền mua, hay là ngoại tộc không bán...ai có ngờ thứ hàng chất đống vứt sang một bên lại thành như vậy a.

- À...ừm,ehehe có thể nào..cho ta xin lại ! (Letter)

- Mơ đi !! (Tư Đồ Nguyên)

- Hahahaha (mọi người)

~~~oOo~~~

Bữa tiệc đêm bắt đầu.

- Như ta đã thông báo, bữa tiệc hôm nay, thứ nhất là chúc mừng cho vợ ta đã hoàn toàn bình phục sau nhiều năm, thứ hai là để cảm ơn vị thần y Lâm Thiên, cũng là huynh đệ kết nghĩa với ta (Tư Đồ Nguyên)

- Chào mọi người, ta là Lâm Thiên, sau này có gì xin mọi người giúp đỡ (Letter)

"Như thế nào lại trẻ như vậy ?"

"Còn được Tư Đồ tướng lĩnh kết nghĩa huynh đệ, không tầm thường a !"

"Tên tiểu tử này thế nào may mắn như thế ?"

Rất nhiều lời bàn tán về tôi được lọt vào hết trong tai tôi.

Đúng là xã hội hiện đại có khác, chỉ nhìn bề ngoài, tuổi tác mà đánh bật đi cái hiện tại trước mặt.

Nếu như ở thế giới kia gặp trẻ hơn cả tôi nhưng lại là một lão quái vật sống vạn năm thì không biết bọn họ sẽ nghĩ ra sao ?

Một bên nhìn cử chỉ mọi người một lúc thì Tư Đồ lão ca tiến lên sân khấu.

- Điều thứ hai ta muốn nói, tuy còn trẻ nhưng Lâm lão đệ đã là một tu đạo giả xuất chúng, chưa hết, cấp bậc nằm ngoài sự tưởng tượng của mọi người (Tư Đồ Nguyên)

"Có chuyện như vậy ?"

"Cái gì mà tu đạo giả thiếu niên, đùa nhau à ?"

". . ."

Trời ạ !! Lão ca này đùa thế không vui tí nào, tôi đâu muốn thể hiện cho bọn hắn xem ở đây mà lão ca lại chơi mình vố hơi đau.

- Ở đây có tổng bộ ngành liên bang S, cùng với các môn phái lớn, nếu các ngươi không tin lời ta nói thì trước khi bữa tiệc chính thức bắt đầu có thể vận động một tí. Nếu ai có thể tại đây đánh thắng được Lâm lão đệ, ta sẽ ban cho người đó một hòn đảo tư nhân của ta bên ngoài Thái Bình Dương (Tư Đồ Nguyên)

Éc !! Chơi hơi lớn rồi đó, tôi biết là lão ca cùng tức giận thái độ của bọn họ, nhưng mà có cần chơi lớn vậy không cơ chứ.

À...tiện thể thử sức với Võ giả luôn nhể, khà khà hay, hay, một công đôi việc.

Xung quanh đám ngươi nhốn nháo nhìn nhau, một ít người còn e ngại, một số người thì chờ mong...

- Được, Lâm Thiên đúng không ? Ta tên Trần Chí Trung, tổng thanh tra Liên Bang S, muốn so tài với ngươi (Trần Chí Trung)

Hắn ta nhìn bề ngoài to con thô kệch, nhưng nếu chỉ nhìn bên ngoài cứ nghĩ chỉ luyện thể, dùng sức mạnh bình thường, nhưng mà tôi có thể nhìn ra nội lực bên trong người hắn.

- Được, ta chấp thuận so tài ! (Letter)

"Lần này tên tiểu tử này khổ a !"

"Đụng đến Trần tổng coi như xong"

...

- Ngươi không lấy ra binh khí ? (Trần Chí Trung)

- Đây, một tay là đủ (Letter)

"""Cuồng vọng"""

"Đúng là tuổi nhỏ sinh hoang tưởng"

Đám người bên dưới bàn tán bao nhiêu tôi điều tiếp thu hết, có điều cuồng vọng là tôi cố ý đề ra mục tiêu ban đầu, đâu phải cứ im im không thể hiện mới là nhân vật chính chứ.

- Ta tới, [Cuồng Ngưu Cước] (Trần Chí Trung)

...

<><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><><>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net