Tập 65 : Tôi lại có Pet mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Kỳ Lân] là loài sinh vật huyền thoại, giống như một con ngựa to lớn, có một sừng trên trán và có thể có 2 cánh.

______________________________________________

___##$$%%___

Sáng hôm sau, sau một đêm ngủ trên đường đi tới thành phố Light.

- *Oáp* Chào buổi sáng mọi người (Letter)

Các binh lính đã thức dậy và dọn dẹp lều trại.

- Đây ! mời ngài rửa mặt ạ (binh lính)

- Cứ gọi tôi là Letter được rồi, đừng gọi như thế già lắm chú ơi (Letter)

- ""Được rồi """ (các binh lính)

Tôi tranh thủ làm vài món ăn sáng cho mọi người

====

1 - Thỏ chiên sốt chua cay

2 - Soup sói hầm nhừ ăn kèm bánh mì khô

====

- """OAAA !!! no quá điiiii""" (mọi người)

Sau đó chúng tôi dọn dẹp rồi lên đường đi tiếp, tôi cho mọi người 200 cái lều, lúc đó mọi người cứ từ chối lia lịa vì nó rất quý được cho là hơn cả quốc bảo, nhưng sau khi tôi từ chối nhiều lần họ cũng gật đầu nhận nó.

Trời giờ mà họ trả lại 200 cái lều tôi cất vào đó cũng chả dùng tới, nếu mà có cần thì làm vài thao tác, bỏ ra ít tiền là có ấy mà.

Trên đường đi tôi hỏi thử xem có chuyện gì đó giờ xảy ra chưa và người bí ẩn được gọi là "đấng tối cao" là ai...thì mọi người đều không biết.

Trên đường thì đoàn xe ngựa đột ngột dừng lại, cả bầy ngựa hú lên. Tôi đang ngủ thì bất ngờ bị gọi dậy.

Đ* ** ! đứa nào phá giấc ngủ của bố ##$$%%#.

- *Oáp* Có chuyện gì vậy ? (Letter)

Tôi quay sang hỏi khi hai vợ chồng ông Fress với khuôn mặt tái xanh quay vào khi vừa nhìn ra ngoài xe ngựa.

- L-là..một..con..[Lôi Long] (Fress)

- K-không thể nào ?? Làm sao...lại có thể..làm sao mà..lại xuất hiện nó cơ chứ ?? (Solir)

Hai vợ chồng ông Fress run run người và không nói nên lời. Tôi bước ra khỏi xe ngựa, ông Fress định kéo tôi lại nhưng không kịp.

Bước ra phía trước đàn ngựa thì con [Lôi Long] đã giết hết 5 con ngựa khỏe nhất đàn đang dẫn đầu đoàn xe và giết hết 20 người lính đang dẫn đầu đoàn xe ngựa.

- Này !! Mày đã giết mọi người và đàn ngựa đúng không ?? (Letter)

Tôi tiến lên trước đoàn xe và chỉ tay vào con [Lôi Long]

Các binh lính trong xe ngựa khác đang lén lút đưa đầu ra khỏi xe và trố mắt nhìn tôi, kiểu như "ngáo đá" này nọ..

- *Grorừ* Ngươi ! đồ con người nhỏ bé, ngươi đang phá bầu không khí thưởng thức bữa ăn của ta đấy *grừzz* (Lôi Long)

Con [Lôi Long] đang đôi cánh và đập đuôi xuống đất tỏ ra tức giận và nó tạo ra những tia sét cực kỳ đẹp mắt, woaa *xẹt xẹt* đẹp thật.

- Hống hách nhỉ ? Mày phá giấc ngủ của tao (ờ hớ), rồi còn đổ thừa cho tao (ồ ýe)?? và mày đang trêu chọc tao à ? (Letter)

Lúc này tôi không thể kiểm soát được nữa rồi, đúng là "gắp lửa bỏ tay người" mà, nó phá mình trước rồi nó đi rêu rao nó nói mình phá nó.....Trớ trêu quá vậy ???

- *grừzzz* Ngươi to mồm lắm ! ta sẽ giết ngươi và làm tăm xỉa răng tạm vậy...*xẹt xẹt* (Lôi Long)

 Con [Lôi Long] há to mồm và thổi ra một cơn gió kèm theo đó là những tiếng *tách tách* về phía tôi.

Đó là một skill [Phong Lôi Hống] với một con gió ẩn bên trong là hàng ngàn tia điện cực nhỏ nhưng có sức hủy diệt cực lớn mà mắt thường không thể nhìn thấy.

<phản damage : ON>

- Haizzzz ! tao chưa xả giận gì cả thì mày định tự tử dễ thế à ?? [phục hồi] (Letter)

May quá con [Lôi Long] còn 3% HP đang ngáp ngáp, tôi liền hồi phục máu nó đầy trở lại, nếu không là nó chết uổng lắm. 

Nó xem thường tôi, chỉ dùng skill yếu nhất của nó vào tôi nên nó mới sống được.

Trong cái rủi có cái may nhỉ hehehe. Nếu nó dùng skill mạnh thì giờ tôi chỉ biết trút giận vào cái đầu gối tôi thôi.

- B-â-y g-i-ờ ! đến lúc tao...phải...xả..giận..lên..mày..như..thế..nào..đây !! (Letter)

Tôi xả ra 1 tí uy áp vào thẳng người nó.

* ét ét * con rồng run run lùi lại và tạo ra những tiếng kêu vui tai.

Tôi dùng [Fly] bay lên gần sát mặt của con [Lôi Long] và dùng [tay không] tán con rồng một phát bằng tất cả những nỗi uất hận của tôi.

Con rồng trước khi nhận ra bàn tay nhỏ của tôi có sức mạnh to lớn đến thế nó đã mất thăng bằng và ngã người xuống đất.

Tôi tiến lại gần cái đầu con rồng đang nằm sát đất và mở trân mắt nhìn tôi rươm rướm nước mắt.

- Mày ! phá giấc ngủ của tao ! giết ngựa và người của tao ! đổ thừa tao phá bữa ăn của mày ! đã vậy không nghe tao giải thích đã tấn công tao ! (Letter)

- *étzzz* (Lôi long)

- Sao mày không nói gì ? Nãy giờ rõ ràng tao chưa đánh mày, chỉ mới sờ má tí thôi mà ? (Letter)

Ặc ặc ! tôi quên tắc uy áp nó cử động còn không được nói chi là trả lời tôi. Sau đó tôi vội tắc uy áp.

- À ! có một số lỗi kỹ thuật đã xảy ra, nhưng đã xong rồi. Nhà ngươi trả lời câu hỏi khi nãy đi chứ ! (Letter)

- Ta..Tôi..chưa bao giờ..thấy sức mạnh của một con người nhỏ b..như ngài..lại đáng sợ đến vậy.. (Lôi Long)

- Sao khi nãy mày còn nói tao chỉ đáng làm tăm xỉa răng thì phải ? sao trớ trêu quá vậy ? (Letter)

Vừa hỏi lại con rồng, tôi lại tỏa nhẹ ra một tí uy áp nhè nhẹ.

- X-xin..ngài..thứ lỗi cho sự mạo phạm của tôi (Lôi Long)

Hmmm ! làm sao đây ? ngựa to khỏe thì đã chết hết rồi.

- Ta quyết định !!! ... ngươi sẽ là thú cưng và sẽ thay thế các con ngựa đã chết đưa chúng ta trở về (Letter)

Tôi chỉ tay thẳng vào mặt con rồng đang nhìn tôi.

- Tôi đã thua, tôi công nhận ngài rất mạnh..cho..nên..ngài có thể thuần phục tôi ạ (Lôi Long)

Đúng như tôi dự đoán vẫn như game. Khi sức mạnh cao hơn quái vật đó thì tỷ lệ thuần phục con quái vật đó rất cao.

- Yosh ! được rồi, về với ta nào [Lôi Long]...[Thuần hóa] ... (Letter)

Hểhhh !!! sao lạ thế này ???. Như là tôi đang xem lại đoạn phim ngắn xoay quanh một con rồng.


===============

Nó là một con [Lôi Long]...đã từng....có một gia đình rất vui vẻ khi nó còn nhỏ ở một nơi nào đó.

Nó có rồng cha và rồng mẹ hết mực thương yêu nó.

Rồng mẹ thì dẫn nó đi xung quanh vui chơi cùng với mọi người.

Rồng cha thì mỗi buổi sáng và chiều đều để nó trên lưng và bay lên trời nhìn bình minh và hoàng hôn.

NHƯNG ! ! ! ! 

Cuộc đời đúng là một thứ gì đó trớ trêu. Khi nó lớn lên và được rồng cha dạy về cách chiến đấu và săn mồi.

Một hôm sau chuyến đi săn xa của nó, nó vì ham chơi muốn khám phá thế giới xung quanh.

Vô tình nó bay ngang qua một binh đoàn quân lính con người đang đi làm nhiệm vụ, một thằng nhóc nhỏ đang ngồi trên chiếc xe ngựa sang trọng đã vô tình nhìn thấy nó.

Sau khi bay về nhà nó vẫn chưa biết được sự bắt gặp định mệnh đó đã mang đến một tai ương ập lên gia đình nó.

Một đêm, hai đêm, ba đêm. Đêm thứ 3 sau khi nó bay ngang đoàn binh lính thì ngôi làng long tộc nơi mà gia đình nó đang sống đã bị các binh lính phục kích bởi các vũ khí hạng nặng.

- "Các ngươi mau nghe lệnh, bắt sống cho con trai ta con rồng nhỏ màu trắng xanh và giết hết tất cả con còn lại, phải thật nhanh để bọn chúng không thể phát hiện" (tên vua nào đó)

- """Rõ""" (tất cả binh lính)

Như biết rõ vị trí nơi nó đang ở hàng ngàn mũi tên chứa độc, lửa,... đều đồng loạt bắn thẳng vào ngôi làng long tộc trừ nơi nó đang ngủ.

- *Grừzz* Không ổn tí nào ! nàng mau dẫn con chúng ta bay khỏi đây càng xa càng tốt, ta sẽ ở lại kéo dài thời gian *grừzzz* (rồng cha)

- Nhưng...thiếp.. (rồng mẹ)

- *Grừzz* Bây giờ không phải lúc, nhanh lên đi (rồng cha)

Sau đó rồng cha bay thẳng ra ngoài và giết gần 1/3 số binh lính đang tấn công.

Những con rồng còn sống trong làng cũng dùng cả tính mạng tấn công và con số binh lính bị tiêu diệt lên đến 2/3...nhưng ngôi làng long tộc không còn ai sống sót chỉ còn rồng cha đang dùng hết tính mạng mình để kéo dài thời gian cho hai mẹ con nó.

Rồng mẹ đang ngậm nó trên miệng và bay thật nhanh ra khỏi ngôi làng, nhưng một thiết bị bắn tên tầm xa chuyên trị loài rồng đã bắn dính vào cánh và lưng của con rồng mẹ.

Sau khi giết được tên vua độc ác cũng như gần hết các binh lính ở đó... rồng cha đã gục xuống và nước mắt chảy ra.

Như kiềm nén mọi đau đớn rồng mẹ cố gắng bay thật xa, thật xa và gục xuống một cái thác bên trong khu rừng nào đó.

Từ hôm đó trở đi nó sống trong rừng cùng với bia mộ của mẹ nó mà nó đã cố gắng chôn cất.

Nhưng vì mối thù với con người ngày một tăng lên, nên nó đã quyết định đi chu du khắp nơi và tấn công vào tất cả đoàn binh lính nào mà nó bắt gặp được để trả thù cho mẹ và cha nó.

Mỗi khi tiêu diệt xong tất cả đám binh lính và ăn các con ngựa của họ (vì con người là một thứ gì đó kinh tởm mà nó không thể nào nuốt được)...và cứ thế nó lại khóc, những tiếng gầm gú từ tận đáy lòng phát ra không dứt.

Nó khóc vì nhớ cha nó, mẹ nó. Khóc vì đã trả thù cho cha, mẹ nó. Khóc vì cuộc đời trớ trêu khi lại khắc nghiệt với một đứa nhỏ như nó. 

===============


Hmmmm ! đúng thật điều này đúng là một trải nghiệm thú vị..nhưng rất đau đớn. Khi dùng kỹ năng [thuần hóa] khi đối phương đã chấp nhận bạn là chủ nhân, bạn sẽ đọc lại một phần kí ức của đối phương.

Khi sử dụng kỹ năng [thuần hóa] thì dưới chân con [Lôi Long] xuất hiện một vòng sáng bảy màu và tắt dần.

<thuần hóa thành công>

- ... (Letter)

- Chủ nhân ! tôi đã sẵn sàng nghe lệnh (Lôi long)

- À..ừm.. nhà ngươi có tên chứ ? (Letter)

- Tôi không nhớ rõ tên mình, xin ngài hãy đặt cho tôi một cái tên (Lôi long)

- Vậy tao sẽ đặt tên ngươi là...ừmm mày là đực hay cái ? (Letter)

- T-tôi là rồng cái ạ (Lôi long)

Con [Lôi Long] trả lời ngập ngừng.

- Yosh ! vậy nhà ngươi sẽ có tên là "Arian" (Letter)

- Vâng ! Arian xin nghe theo lệnh chủ nhân (Arian)

<**** đổi tên thành Arian>

<Arian nâng cấp thành [Thần thú]>

<Arian nhận kỹ năng [Biến hóa]>

...

Arian đã nhận ra điều gì đó và đang nghiêng đầu nhìn tôi. Tôi tiến lại gần Arian nói nhỏ với nó.

- Arian ! chắc ngươi cũng phát hiện nhỉ, khi đặt tên cho ngươi thì ngươi đã nâng cấp lên [thần thú] rồi đó (Letter)

Sau đó Arian lắc đầu thật mạnh, hình như còn chưa hết hoảng hốt điều mình vừa nghe thấy.

- Chủ nhân ! thật đúng không ạ ? Người tôi hình như sức mạnh đang được thêm vào và trộn lẫn. N-nếu vậy có phải chủ nhân là..là...Thầ.. (Arian)

Tôi vội dùng [Fly] lao lên dùng tay đè miệng Arian lại và sát mặt tôi vào mặt nó.

- Này ! đừng có nói ra, cứ tỏ ra ta như một con người bình thường là được nhớ chưa ! Nếu có gì cứ liên lạc với ta bằng thứ này (Letter)

Sau đó tôi vào [Shop] mua cho Arian : [Giao tiếp Pet].

____________

[Kênh pet]

- "Arian ! bây giờ nếu có gì quan trọng thì ngươi cứ nói chuyện qua đây nhé" (Letter)

- "Dạ vâng thưa chủ nhân" (Arian)

- " *kou kou* $#$% " (khỉ con)

- " *vút vút* rít$#%#%$ (ưng nước)

- "làm quen với nhau đi nha" (Letter)

___________

- Arian ! ngươi có thể [biến hóa] đúng không ? biến thành con gì có thể thay thế ngựa kéo đoàn về được không ? (Letter)

- Dạ vâng ! để tôi thử (Arian)

Bỗng ! ánh sáng trắng bao phủ toàn thân Arian sau đó biến nhỏ lại...sau một lúc Arian biến đổi thành con [Kỳ Lân] trắng xanh hai sừng cong vút lên và đôi cánh trắng to dài rất đẹp.

Ông Fress, bà Solir và các binh lính vẫn chưa hết bàng hoàng và họ chưa tin những gì mình nhìn thấy.

Ờ ~~~~ Há !!!! hình như mình có vài con [pet] thuộc chủng loại [Kỳ Lân] thì phải...Thôi khi nào rãnh kêu chúng nó ra vậy.

Sau một lúc mọi người đã bình tĩnh lại, thì các anh lính nối dây lại cho Arian kéo thay ngựa.

Đúng là Arian mạnh thật kéo nhanh nữa, tôi nói với Arian là có gì cứ nói qua [kênh pet] còn tôi thì quay lại ngồi vào xe ngựa với hai vợ chồng ông Fress.

- Ông Fress ! ông có thể nói với binh lính ở đây không được tiết lộ con [Lôi Long] đó được không ? (Letter)

- Ừm ừm ta hiểu mà, đâu có một ai có thể tin được một con rồng mà lại là [Lôi Long] chịu phục tùng một con người cơ chứ haizzz (Fress)

- Mà..em thấy con rồng biến thành [Kỳ Lân] nhìn đẹp quá mình nhỉ ? (Solir)

- Ừm không ngờ [Lôi Long] còn biến thành [Kỳ Lân] được, thế giới này còn nhiều thứ muôn màu quá (Fress)

________________________________________________

Mấy hôm nay đi chơi,...

Nên tập này dài tí ahihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net