chấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


mấy ngày nay tôi mỏi mệt rồi
bởi lầm lỗi do mình tạo dựng.
nên giờ đây, trứng chẳng còn là trứng
mà tàn tạ. thành cỏ dại mục dần.

dù đau đớn vẫn nằm im chịu đựng
dù thương tổn nhưng vẫn cố nén vào
nhưng có lẽ, cố vậy còn chưa đủ
mọi chuyện đổ bể - thấy mà buồn!

cọng cỏ dại lặng im nghe lòng thắt
hoặc quả trứng nghe tiếng vỏ vỡ dần
linh hồn ấy giờ đang còn hay mất?
con người ấy liệu có qua khỏi không?

trứng nhặt lại những mảnh vỏ vỡ dần
vùi cỏ nát về nghỉ nơi đất ẩm.
tự dặn lòng, đặt xuống một dấu chấm
dứt chuyện cũ. mở ra trang mới nào.

quay về với những người chồng không cưới
sống cùng với đam mê viết lách riêng
thơ rồi thẩn, rồi tản văn, lãng mạn
sống bình yên tựa cỏ dại mục dần.

giũ bỏ đi những cảm tình sai trái
gạt bỏ hết những nếp sống sai lầm
trở thành cỏ - an nhiên và ngây dại
nhưng thanh bình, mộc mạc, thoảng hương bay.

dấu chấm này chẳng phải để kết bài
nó chỉ dừng cho một câu văn ngắn
đời còn dài, sao kết bài gì sớm?
mình cứ vui, thanh thản yêu lấy mình.

tái bút:

viết thêm khổ nữa làm chú thích
chồng mình không cưới, tức idols.
cỏ dại tuy héo, tàn, mục nát
nhưng sống tự nhiên, chẳng tơ màng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tho #thơ-ca