chị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


trưa trờ trưa trật
bật máy coi giờ
rồi lại bất ngờ:
chị đi 'thư giãn'!!

bàng hoàng sốt sắng
hỏi chị đi đâu
chị chỉ cúi đầu
'chị đi thư giãn'.

chán đời tàn tạ
chán sống mệt nhoài
chị khẽ vỗ vai:
'ngoan, đừng buồn nhé?'

em nằm mắt nhắm
nghe trưa lặng thinh
lạc trong tim chị
buồn thương vô hình.

- ngồi chờ chị ấy đi về -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tho #thơ-ca