Sad

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




From Min Jaeli
Kim Taehyung , đây là ngày thứ bao nhiêu mình xa nhau anh nhỉ ? Tuyệt thật ! Chính em cũng chẳng nhớ nữa anh à . Em thật ngu ngốc phải không anh ? Cớ sao ngày đó lại có thể vì một lời nói mà lòng tin tuyệt đối với anh lại dao động ? Nếu cái ngày định mệnh đó em không lớn tiếng , nếu ngày định mệnh đó em không một mực cất bước rời xa anh thì có lẽ .... Mình chẳng thế này đâu anh nhỉ ? Em đã trải qua biết mấy năm thanh xuân không có anh bên cạnh cũng buồn lắm . 17 rồi đến 25 em cứ ngỡ rằng mình sẽ là cô dâu xinh đẹp duy nhất có thể bước chân vào trái tim anh nhưng khó quá anh ơi .... Em bây giờ đã 32 rồi anh ạ ! Nhanh nhỉ ? Năm đó 25 tuổi mà như trẻ con vậy . Mà cũng phải thôi . Bên anh , em chưa từng phải làm người lớn lần nào cả , luôn trẻ con như vậy đấy.... Nhưng nhìn em bây giờ anh này , Min Jaeli của anh trưởng thành thật rồi . Anh biết không ? Ngay từ khi thoáng thấy anh , em đã biết rằng người có chìa khoá mở trái tim em nhất định là anh và khi anh rời đi cũng chẳng quên khoá cửa nó lại . Sao anh tốt bụng vậy ? Nhưng chắc là để nhắc cho em nhớ , người mở nó kể từ khi anh đi sẽ là một người con trai khác phải không ạ ? Và kì diệu thật anh ơi ! Cậu ấy tìm được chìa khoá anh cất rồi . Cậu ấy giống anh lắm ! Ấm áp ôn nhu và luôn nhẹ nhàng với em như anh đã từng . Anh thấy đấy , em giờ tuổi đã gần trung niên rồi , chẳng thể ngày đêm nhớ về anh như năm còn đôi mươi nữa . Cũng phải bận tậm về công việc ở văn phòng , chi tiêu cuộc sống . Từ khi mất anh , em đã biết thế nào là khổ cực . Trước thì có anh mà , anh lo cho em ăn học , lo cho em về mọi mặt cuộc sống , em chẳng cần đụng đến , y như tiểu thư vậy ! Nhưng giờ anh còn đâu mà lo cho em nhỉ ? Phải rồi , kể anh nghe này ... Cậu con trai mà em kể đã thổ lộ tâm tình với em rồi ! Cậu ấy cũng theo đuổi em như em từng làm với anh vậy . Thư này có lẽ là lá cuối cùng em viết anh à , em thiết nghĩ cần cho mình một gia đình rồi nên cảm ơn anh nhé ! Cảm ơn anh vì 9 năm thanh xuân yêu em , cảm ơn vì những điều ngọt ngào từng dành cho em , cảm ơn vì những lời nói , cuối cùng cảm ơn anh ...... Vì tất cả , chú của em .
Seoul , ngày x , tháng x , năm xxxx

_________________________________

Gấp chiếc phong thư gọn gàng , cô gái nhỏ nhắn bước lên xe đi tới nơi chỉ riêng 2 người . Đây rồi , ở trước mặt rồi . Nhẹ nhàng bước đến ....

"Anh ơi chỗ anh nằm nhiều cỏ dại quá , để em dọn cho anh nhé !"

Xong xuôi hết , em ngước lên phần bia mộ rêu phong phủ xanh quanh thành cố kìm nén , an ủi bản thân nhất định không khóc thủ thỉ .

"Em có cái này cho anh , đây có thể là lần cuối được tâm sự thật lâu cùng anh rồi...Anh chờ nhé , rảnh em sẽ thăm anh nhưng chắc cũng khó lắm ấy ! Em giờ bận lắm anh à , không còn là jaeli rảnh rỗi của năm 18 đâu . Cô gái của anh bây giờ đã là một luật sư giỏi có tiếng lắm đó nhé , nhờ anh cả đấy . Hôm nay em ra hơi muộn ha . Nhưng cũng chẳng có thời gian nào cơ . Sau đây em phải đi busan có việc nên không rảnh lắm , thôi em đi đây , em hứa với anh rằng em sẽ hạnh phúc đấy !"

Nói rồi em rút lá thư trong túi xách tay để vào một cái hộp trong suốt chôn cạnh gốc cây gần chỗ anh . Haizz chỗ này nhiều quá rồi , cả trăm lá từ to đến nhỏ từ thư dài đến thư ngắn . Nhiêu đó cũng đủ để hiểu rằng em nhớ hắn thế nào .

Sau khi chôn lại dưới cây em đã đứng trước chỗ anh nhìn anh và hoàng hôn một khoảng khá lâu rồi lặng lẽ quay lưng bước đi ...........

"Tạm biệt anh , người con trai của thanh xuân ! "




__________________
U chu cha chap này dài ghê ta , buồn một chút nha . Huhu tui viết mà có đoạn khóc lun đó các nàng , chắc do tui nhạy cảm quá . Hôm nay lại có 1 reader cute thêm fic này vào danh sách đọc á mnggg :33 vui lắm á . Mng nhớ cmt và cho mình ⭐️ nha 🙆‍♀️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net