Chuyện tình ở trường phù thủy - Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 10:

-''Em muốn biết? Được. Thầy sẽ cho em biết.'' Người đàn ông ngừng nói nhìn vị khách đặc biệt của mình rồi nhìn vào tấm ảnh trên bàn với ánh mắt hết sức dịu dàng ''...Thầy đã hứa với cô ấy sẽ bảo vệ con bé bằng bất cứ giá nào cho đến khi thầy chết.''

-''Vậy 9 năm trước chính 'người đó' đã xoá sạch kí ức và đem dấu cô bé đi. '' người khách không mời nhìn vào tấm ảnh khẳng định giả thiết của mình.

-''Không, kí ức của con bé ở đây. Cái này là bùa áp chế sức mạnh của con bé.'' người đàn ông gõ tay vào tấm ảnh trên bàn.''Một khi bùa yểm trên đó bị mất đi thì chuỗi kí ức bị mất đi sẽ tự đông quay về. Tuy nhiên nó sẽ không ảnh hưởng đến cô bé quá nhiều, đây chỉ là một bước cần thiết để dấu đi thân phận của cô bé lúc đó.''

-''Vậy thời hạn là bao lâu''

-''Ít nhất là 10 năm tuy nhiên bây giờ đang có một số dấu hiệu lạ cho thấy bùa chú mà cô ấy tạo ra đang bị suy yếu trước thời hạn.'' người đàn ông có vẻ bất an chỉ vào góc phải của tấm ảnh đang loang dần mà nhìn qua chỉ giống như là do sự phá huỷ của thời gian '' loại bùa mà cô ấy sử dụng sẽ bị mất hoàn toàn tác dụng khi tấm ảnh bị phá huỷ chứ không bị suy yếu từ từ như thế này''

-''Vậy sức mạnh của cô bé và 'thứ đó' đang vượt qua sự khống chế của tấm bùa.''

-''Hiện tại thì thầy chỉ phát hiện sức mạnh của cô bé là đang vượt qua sự kiểm soát''

-''Là do cô bé đó quá mạnh hay do 'người đó' không lường được hoàn toàn sức mạnh của cô bé.''

-''Cũng không chắc được nếu chỉ là do sai sót trong việc yểm bùa thì chỉ cần gia tăng giới hạn của nó lên nhưng nếu là do cô bé quá mạnh...Một khi hắn ta có được con bé thì 'thứ đó' sẽ còn mạnh hơn cả lần phục sinh cách đây 10 năm. Hậu quả sẽ không thể lường trước được. Thầy sẽ phải đến chỗ phong ấn kiểm tra lại.''

-''Khi nào thầy bắt đầu đi''

-''Bây giờ''

-''Cùng với chú ấy? Em có thể giúp.'' ánh mắt người khách toát lên vẻ tự tin.

''Không. Bọn thầy lo được. Ngoài ra trong thời gian thầy vắng mặt cả trường học và sự an toàn của con bé phải dựa vào em. Thật sự thầy cũng không hoàn toàn có thể yên tâm với Mai Chi được cô ấy vẫn rất bốc đồng.''

-''Được.''

-''Giờ em về đi. Đức Khánh đang đợi thầy.'' người đàn ông dợm đứng đậy không để cho vị khách của mình có cơ hội thắc mắc thêm.

Vị khách không mời tiếc nuốI đứng lên.

Đóng lại cánh cửa, bóng người đó dần mất hút vào màn đêm.

Nhẹ nhàng mở cánh cửa màu xanh nước biển, anh bước vào phòng kẹp tấm ảnh vào một cuốn sách.

Bước chân chậm rãi đến gần nơi người con gái đang ngủ say.

-''Dù xảy ra chuyện gì tôi cũng sẽ bảo vệ em đến cùng.''

Anh thì thầm và cúi người xuống khẽ hôn nhẹ lên trán người con gái đó rồi bước nhanh ra khỏi phòng như sợ cô bé sẽ đột nhiên thức dậy.

************

Nhã Đồng đứng trước cánh cửa màu đen xám xịt quen thuộc.

Thật kì lạ là cánh cửa màu đen này lại là cánh cửa mở ra thế giới pháp thuật của trường Tinh Vân.

Khác với vẻ hiện đại ở bên ngoài thì khu giảng đường pháp thuật thực sự rất cổ kính có vẻ như nó đã tồn tai từ hàng trăm năm trước.

Đây là một không gian được tạo ra từ pháp thuật của những người sáng lập và họ chỉ tạo ra một lối vào duy nhất chính là khu rừng cấm địa.

Tuy nhiên 100 năm trước con đường đó không được sử dụng đến nữa và khu rừng trở thành cấm địa mà không ai được phép ra vào. Có một số học sinh tò mò thích khám phá bất chấp luật lệ đã bị mất tích trong rừng. Sau đó người ta truyền tai nhau trong rừng có một con quái vật khổng lồ, và tuyệt nhiên không ai còn giám mò vào đó chơi nữa.

Từ đó người ta đã dùng pháp thuật tạo ra các cánh cửa màu đen để vào trong khu giảng đường pháp thuật này.

Mọi người trong phòng cũng đang rục rịch chuẩn bị đi học, Nhã Đồng cố nán lại chờ bọn họ thêm một tí nữa.

Sau hai lần bị hụt tiết học thì hôm nay Nhã Đồng quyết tâm dù thé nào cũng phải bám sát hội con trai trong phòng để tránh tình trạng chạy bở hơi tai hết mấy tầng lầu tìm lớp học của mình.

Đúng như cô bé nghĩ mọi việc có vẻ đơn giản đi nhiều khi có bọn họ, chỉ sau 5 phút Nhã Đồng đã có mặt trong lớp học.

Nhưng cũng không thoải mái lắm khi được 'hộ tống' vào lớp bởi một dàn trai đẹp như bọn họ thì có rất nhiều người nhìn Nhã Đồng ngưỡng mộ nhưng cũng có rất nhiều ánh mắt ghen tị đổ dồn lên người cô bé như muốn ăn tươi nuốt sống cô bé vậy.

-''Chào bạn, mình là Ngô Mỹ Linh.'' một cô bạn cục kì dễ thương với ánh mắt to tròn ngồi ở bàn tên ngoảng xuống làm quen với cô bé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net