Chuyện tình ở trường phù thủy - Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3:

'CHOANG' Ba Khánh đang ngồi uống nước trên ghế sô pha giật mình tới nỗi đánh rơi cả cốc nước còn đang uống dở trên tay.

Đầu cô bé quay cuồng. Một cảm giác buồn nôn ập đến Nhã Đồng chạy vội vào nhà vệ sinh.

Thật không thể tin chỉ mới 5s mà Nhã Đồng đã về đến nhà, bình thường cô bé phải mất tới 15 phút đi xe buýt. Vậy mà bây giờ còn chưa kịp chớp mắt một cái đã bị lôi về đây rồi.

Di chuyển kiểu này quả thực rất nhanh nhưng mà cũng rất khó chịu.Không biết ba người kia ở ngoài đó sao rồi.

Vùa bước ra hỏi nhà vệ sinh thì Nhã Đồng đã thấy ba mình đang ngồi nói chuyện với họ rất vui vẻ cứ như bạn cũ lâu ngày không gặp vậy.

Có lẽ họ vẫn chưa nói cho ba biết, nếu họ nói rồi thì chắc chắn ba sẽ nhảy dựng lên ngạc nhiên chứ không ngồi một chỗ mà cười tươi rói thế kia.

-"Cậu nói... Đồng Đồng nhà tôi cũng là một phù thuỷ?" ba Khánh kinh ngạc thốt lên "Nhưng mà... chuyện này thật vô lý."

Đấy! Nhã Đồng vừa mới nghĩ xong thì ba liền thực hiên ngay.

-"Chúng tôi cũng thấy việc này có một chút vô lý." chị tóc tím lễ phép trả lời ba như là nhân viên đối với cấp trên vậy.

-"Thực ra chuyện này..." ba khánh nhìn Nhã Đồng ánh mắt có chút bối rối "Đồng Đồng con lên phòng để ba nói chuyện với cô chú một lát!"

Thế là Nhã Đồng bị đuổi một cách tàn nhẫn lên phòng. Dù sao mấy người đó đến đây là để gặp cô bé mà, ít nhất cũng phải cho cô bé nghe lỏm tí chứ. Nhưng mà ba Khánh bình tĩnh hơn là Nhã Đồng nghĩ, chỉ mấy phút mà đã bình tĩnh lại rồi. Nhớ lại lúc nãy khi nghe chị tóc tím nói cô bé đã bị sock khá lâu.

Sau khi ba người kì lạ kia ra về ba Khánh còn tuyên bố thêm một tin động trời nữa với Nhã Đồng.

Ba Khánh cũng là một phù thuỷ, hơn nữa còn là sếp của ba người kia nữa.

Sock lần thứ hai trong ngày. Cô bé hoàn toàn á khẩu. Thật không ngờ! ba cũng giấu giếm thật là giỏi, mà lại lâu như thế nữa chứ. Chẳng trách lúc đó ba lại bình tĩnh như thế.

Vì lúc nhỏ sức mạnh của Nhã Đồng mãi không bộc lộ nên ba khánh không nói cho cô bé biết, chỉ muốn cô bé có một cuộc sống bình thường như những đứa trẻ khác thôi. Tuy nhiên Nhã Đồng vẫn cảm thấy ánh mắt của ba hình như vẫn còn giấu mình chuyện gì đó.

Nhưng mà thôi đi! Bây giờ cô bé còn có chuyện khác phải lo. Tuần sau cô bé phải chuyển đến trường quốc tế Tinh Vân, là trường học của các phù thuỷ. Trường này nằm trong thành phố Tinh Hoa.

Nghe ba Khánh kể thì thành phố này là nơi sinh sống của toàn bộ các phù thuỷ trong cả nước. Nhã Đồng sẽ phải nội trú ở trong trường như các học sinh khác và chỉ được về nhà vào các kì nghỉ.

Mấy hôm trước ba Khánh đã đi rút hồ sơ và làm thủ tục nhập học ỏ trường mới cho Nhã Đồng. Mặc dù có gặp một chút rắc rối với hiệu trưởng trường Uy Vũ vì ông ấy cứ nhất quyết gây khó dễ trong việc rút hồ sơ. Sau đó ba đã phải sử dụng một chút pháp thuật để giải quyết ông ta.

Còn Hai chị em Nguyệt và Vân sau khi bị nhóm chị tóc tím điều chỉnh trí nhớ thì chẳng còn nhớ gì về chuyện hôm đó cả. Đương nhiên là họ vẫn còn ghét cô bé y như trước và còn vui mừng ra mặt khi nghe tin cô bé chuyển trường.

-"Đi thôi" Ba khánh nắm lấy tay Nhã Đồng

'BÙM ' một tiếng nổ nhỏ vang lên, và theo như ba đã nói trước thì bây giờ cô bé đang ở phòng di chuyển của trường Tinh Vân. Vì trường này có một nửa là học sinh bình thường bình thường theo học nên phòng di chuyển được xây dựng nhằm tránh tình trạng các học sinh cùng gia đình của họ cứ 'độn thổ' ầm ầm giữa sân trường vào ngày khai giảng hay là vào mỗi dịp nghỉ lễ hằng năm.

Lòng vòng một hồi đi hết hai dãy nhà lớn cùng với đống hành lý to đùng của mình thì Nhã Đồng và ba khánh cũng đến được văn phòng thầy hiệu trưởng.

-''Xin chào ..'' ba khánh xếp hành lý trước hành lang rồi đẩy cửa vào phòng.

Căn phòng có vẻ khá đơn giản và rông rãi, màu mỡ gà, một kệ sách lớn ở cuối góc phòng, một bàn làm việc khá lớn và một bộ sa lông tiếp khách.

-''Chào anh.." Một người đàn ông trung niên mà theo như cô bé nghĩ thì đó là thầy hiệu trưởng ngồi dậy niềm nở bắt tay ba khánh ''mời ngồi''

-''

Ấn tượng đầu tiên của Nhã đồng đối vưi ông ấy là làn da ngăm đen của giống như là người từng trải .thầy hiệu trưởng còn khá trẻ chỉ khoảng tầm 45 tuổi và ông ấy có vẻ rất thân thiện. Thế mà cô bé đã tưởng tượng ông ấy phải râu tóc bạc phơ, già cỡ cụ Dum cơ đấy.

-''Chào giáo sư tôi là Khang Đức Khánh trưởng phòng xử lý rắc rối pháp thuật'' ba Khánh rút ra một tấm danh thiếp đưa cho hiệu trưởng ''hôm nay tôi đua con gái đến để nhập học.''

-''Vâng. Tôi đã được hội đồng phù thuỷ cho biết"' hiệu trưởng nhìn Nhã Đồng mỉm cười hiền từ ''tôi đã có sắp xếp để cô bé học cấp tốc trong vòng một tháng và lấy cứng chỉ cơ sở để cùng nhập học ngay trong năm học này. Có thể hơi khó vì các học sinh ở đây phải mất tới 4 năm nhưng chúng ta cứ thử xem sao. Tôi tin với khả năng của con gái anh thì có thể làm được sau đó tôi sẽ cử một số học sinh suất sắc ở đây kèm riêng cho cô bé còn nếu không cô bé sẽ chuyển xuống các lớp dưới. Tất nhiên nếu quyền quyết định đây thuộc về con gái anh.''

Oh my god. Chương trình 4 năm mà phải học trong 1 tháng sao. Có nhầm không.

-'' Vâng. Thế thì nhờ giáo sư sắp xếp.'' Ba khánh lên tiếng cắt đứt mạch suy nghĩ của Nhã Đồng.

-''Cháu thấy như thế có được không, cô bé dễ thương'' thầy hiệu trưởng vẫn tươi cười quay sang hỏi Nhã đồng

- ''Cháu... vâng !'' đành phải nhắm mắt đồng ý vậy, mặc dù có hơi áp lực nhưng mà còn hơn là phải xách cặp đi học cùng bọn nhóc kém mình những ba tuổi.

Vây là Nhã Đồng sẽ bắt đầu khoá học ngay từ hôm nay. Vốn cô bé định nhân cơ hội đi tham quan trường một chút nhưng mà đành phải chờ sau vậy.

Theo như lời hiệu trưởng thì học sinh ở đây sẽ khai giảng sau 2 ngày nữa, tức là Nhã Đồng sẽ vào học muộn hơn mọi người khoảng 1 tháng. Khi đó cô bé sẽ vừa học văn hoá vừa học pháp thuật như mọi người.

Với sự chỉ dạy tận tình của hai giáo viên giỏi, Nhã đồng đã có thể nắm được căn bản.Tuy nói là chương trình 4 năm nhưng thực ra chỉ có 2 năm thôi vì các học sinh ở đây 2 năm đầu là học môn bay, chính là môn cưỡi chổi thần ấy và môn độn thổ để di chuyển. Và hai môn này thì lại không có thi nên thầy hiệu trưởng đặc cách cho Nhã Đồng qua luôn sau này sẽ học sau . Cho nên hai môn cô bé cần phải học là môn bùa chú và điều chế dược liệu.

Phép thật ở đây phải cả dùng mắt và thần chú để thực hiện. Khi phù thuỷ cần thực hiện một bùa phép nào đó thì họ chỉ cần nhìn thật sâu và hô lên câu thần chú cần thiết.

Nhã đồng từ nhỏ đã rất thông minh những thứ chỉ cần đọc qua một lần thì co bé có thể nhớ rất lâu. Vì vậy lý thuyết đối với cô bé chẳng có gì khó tuy nhiên về phần thực hành môn bùa chú thì cô bé vẫn còn non và nhiều khi thực hiên không chính xác. Đó là lý do Nhã Đồng lại đến nơi này để tập luyện thêm. Đây là khu bìa rừng ở sau trường gió rất mát rất thích hợp để luyện bùa.

Nhã đồng chọn một hòn đá lớn hơn bàn tay mình một chút để thực hiên bùa nâng đồ vật bay lên. Đối với bùa này thì Nhã Đồng làm khá ổn với một số vât nhẹ nhưng đến khi chuyển sang các vật năng hơn là cô bé bắt đầu đuối.

-"'Nâng lên.'' mắt của Nhã Đồng tập trung nhìn vào hòn đá.

Hòn đá bay lên một cách chầm chạp khoảng nửa mét sau đó thì vọt lên quá đầu cô bé. Đây chính là vấn đề mà Nhã Đồng gặp phải, cô bé không thể cân bàng sức mạnh của mình. Khi thì quá yếu khi thì quá mạnh và cô bé hay bị phân tâm trong lúc làm pháp thuật.

Điển hình như mấy ngày trước lúc cô bé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net