Chuyện tình ở trường phù thủy - Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6:

-"Hai người là... anh em hả?" Nhã Đồng lắp bắp thốt ra mấy tiếng lí nhí trong cổ họng.

-"Phải anh ấy là anh trai của tôi. Cô hỏi làm gì?" mặt tóc đỏ vênh váo nhìn Nhã Đồng, nghe giọng của cậu ta có vẻ rất tự hào.

Cô bé lại nhìn Trình Phong một lần nữa. Anh vẫn không có phản ứng gì khuôn mặt vẫn lạnh lùng không thể nắm bắt.

-"Phải rồi hai người họ là anh em ruột, lúc nãy quên không nói với cậu. Anh Trình Phong tuy học chung khối nhưng mà lại hơn tụi mình hai tuổi. Còn cậu ấy là Hoàng Thành Vũ cũng là thành viên hội học sinh như cậu" Lôi Vũ Nam ôn tồn giải thích với Nhã Đồng.

Không thể nào. Tóc đỏ vô duyên lại là em trai của hội trưởng hội học sinh-Hoàng Trình Phong. Ngoại trừ khuôn mặt ra dù nhìn thế nào cũng thấy không giống. Tuy là khuôn mặt giống nhau nhưng anh Trình Phong là thiên tài suất sắc toàn diên ngay cả khí chất cũng không giống người bình thường,còn tóc đỏ Hoàng Thành Vũ này chỉ có mức độ vô duyên là hơn người thôi.

Nhưng Lôi Vũ Nam đã Nói thế thì là thật rồi. Nhìn mặt cậu ta không giống đùa cợt một chút nào. Thôi rồi Nhã Đồng. Đánh ai không đánh lại đi đánh em trai của Hoàng Trình Phong. Lần này thảm rồi, hai anh em họ mà liên thủ lại thì...

Một mình tên tóc đỏ thì cô bé chắc là cũng chống đỡ được ít lâu nhưng bây giờ thêm cả Hoàng Trình Phong. Chẳng cần nghĩ cũng biết chỉ cần anh phẩy tay một cái là cô bé đã tiêu rồi. Càng nghĩ sắc mặt Nhã Đồng càng khó coi.

-"Hôm đó tôi cũng ở đấy. Tôi sẽ không hùa theo nó bắt nạt em đâu." ánh mắt Trình Phong như nhìn thấu được suy nghĩ của cô bé. Trong một tích tắc ngắn ngủi có thể nhìn thấy tia cười ở trong đáy mắt.

Nhã Đồng nhìn tóc đỏ mặt đang bí xị như bánh bao thiu mà mừng như mở cờ trong bụng.

Anh Trình phong đã nói thế Nhã Đồng còn sợ gì. Quả nhiên là Hoàng trình Phong chuyện gì cũng biết. Rõ ràng là hôm đó cô bé bị bắt nạt mà.

UỲNH. Sét đánh ngang tai. Hôm đó anh cũng có ở đấy. Vậy là anh cũng...

Hoàng Trình Phong quả nhiên là Hoàng Trình Phong thật không đơn giản chỉ cần một câu nói mà đã làm Nhã Đồng suýt chết đứng. Lần sau nếu không có chuyện gì thì nhất định phải tránh xa anh ra một chút để tránh bị nội thương.

-"Vậy tại sao hai người lại đánh nhau thế?" 3 người ở ban kỉ luật nhao nhao hỏi sau một hồi cấm khẩu vì ngạc nhiên.

-"Tại cô ta đấy.Tôi chỉ cười cô ta mỗi việc con chuột..."

BỐP.

Nhã Đồng giơ tay uýnh cho tóc đỏ một cái làm đầu cậu ta ngủa ra sau máu mũi chảỷ ròng ròng.

Ba người trong ban kỉ luật ngạc nhiên đến cằm suýt rơi cả xuống đất. Mặc dù nhìn cái mặt bầm dập của Hoàng Thành Vũ hôm đó đã mường tượng ra nhưng hôm nay nhìn trực tiếp thế này làm cho người khác không khỏi sửng sốt.

-" Cô lại giám đánh tôi nữa, xem hôm nay tôi xử lý cậu thế nào." Tóc Đỏ quyệt máu mũi, xắn tay áo chuẩn bị xấn đến chỗ cô bé.

- "Đại ca..."

-"Đại ca bình tĩnh...Bình tĩnh...''

Mấy người trong ban kỉ luật thấy Thành Vũ đang chuẩn bị nổi điên thì vội ôm lấy cậu ta. Hai người giữ tay một người ôm lấy hai chân giữ chặt.

-''Mấy cậu thả ra...thả ra. Hôm nay tôi không cho con nhỏ này một bài học thì không phải là Hoàng Thành Vũ.''

Thật là, có cần phải khoa trương quá mức như vậy không. Cô bé chẳng sợ, nhìn mặt của tóc đỏ, cùng lắm thì đánh nhau một trận chứ gì. Đấu bằng pháp thuật thì Nhã Đồng còn non nhưng đánh nhau thì để xem ai thua ai.

-"Sao cậu muốn làm gì tôi" Nhã Đồng hếch mặt lên nhìn tóc đỏ ''các cậu thử thả cậu ta ra xem cậu ta muốn làm gì."

-"CÔ...cô...mấy đứa thả anh ra..." tóc đỏ bị gữ chặt thì nổi điên lên. Rồi như ngĩ ra gì đó ánh mắt cậu ta loé lên nhìn Nhã Đồng ranh mãnh "hôm trước cô ngã, con chuột micky của cô bẩn hết rồi. Tội nghiệp nó nhỉ."

BỐP.

-''ỐI.''

Nhã Đồng cho tóc đỏ thêm một đấm nữa rồi vừa giận vừa xấu hổ đùng đùng trở về phòng.

Khỉ đột vô duyên có cần phải bô bô cái mồm như thế không.

Anh Trình Phong cũng có mặt ở đấy nữa chứ.

Mất mặt quá.

Còn những người khác trừ Hoàng Trình Phong ra ở bên ngoài thì đơ toàn tập nhìn cái mỏ bị vêu ra hẳn của Thành Vũ vì hai cú đấm uy lực với một dấu hỏi to đùng hiện rõ trên mặt.

Chuột micky thì liên quan gì ở đây.

Cộc... Côc...

-''Nhã Đồng dậy thôi...'' Trình Phong khẽ lay lay vai của Nhã Đồng.

Cô bé dụi mắt ngồi dậy lơ mơ, hai tay giơ lên định vươn vai một cái.

-"Anh Trình Phong...'' nhận thấy người đang đứng trước mặt mình Nhã Đồng đỏ mặt vội thu tay về.

-''Ừ, hôm nay có một buổi tập trung phù thuỷ. Em nhanh chuẩn bị đi, chúng ta bắt đầu đi sau 10 phút nữa." Trình Phong nói xong thì bước ra ngoài đóng cánh cửa phòng cô bé lại.

Không hiểu sao Nhã Đồng lại cảm thấy ánh mắt của anh nhìn cô bé rất là ấm áp.

Chắc là do mới ngủ dậy mắt còn lèm nhèm.

Oái, còn 10 phút nữa là tập trung.

Nhã Đồng vội vàng thay đồng phục vào.

Đồng phục ở đây rất đep. Bình thường học văn hoá thì chỉ cần mặc áo trắng và váy kẻ ca rô, khi học pháp thật thì chỉ cần khoác thêm áo choàng ngắn có mũ màu tím than vào thêm là được. Nói chung đồng phục này khá là tiện.

Còn huy hiệu phù thuỷ nhỏ mạ vàng thì cô bé không gài lên mà chỉ nắm trong tay, phải hỏi thầy hiệu trưởng cho rõ ràng cái đã.

Nhã Đồng vừa bước ra ngoài đã thấy Trình Phong đang ngồi chờ trên ghế sô pha, anh cũng mặc áo chùng màu tím than như cô bé trên ngực còn lấp lánh chiếc huy hiệu nhỏ.

-"Em xong rồi.'' Giọng anh ôn tồn.

Nhã Đồng gật đầu. Trình Phong bước đến nắm lấy tay cô bé.

Tay anh thật ấm.

Cạch.

Trình Phong mở cánh cửa màu đen trong phòng ra kéo Nhã Đồng đi vào.

Một không gian cổ kính hoàn toàn khác với sự hiện đại bên ngoài. Trên tường còn được chạm khắc hình rồng phượng rất tinh xảo, những bức tượng đặt ở hai bên hội trường chắc cũng đã mấy trăm năm rồi.

Học sinh mặc áo chùng ngắn màu tím than đứng cười nói rôm rả. Nhưng khi nhìn thấy Trình Phong thì tất cả đều im lặng hướng ánh mắt ngưỡng mộ vào anh ấy, một vài đứa con gái còn trừng mắt nhìn Nhã Đồng làm cô bé giật thót.

Trình Phong dẫn Nhã Đồng ra sau cánh gà, tóc đỏ và Lôi Vũ Nam cũng ở đây.

-"Chào'' Nhã Đồng lí nhí chào bọn họ mà mắt vẫn trừng trừng nhìn Thành Vũ.

-"chào..'' Vũ Nam mỉm cười chào lại cô bé.

Nhã Đồng nhìn ra phía ngoài thì thấy ba người trong ban kỉ luật đang bận hướng dẫn mọi một số học sinh ngồi vào bàn.

Thầy hiệu trưởng đi qua chỗ Nhã Đồng.Cô bé còn chưa kịp hỏi thì thầy đã bước lên bục. Vũ Nam và Thành Vũ cũng bước lên ngay sau đó. Anh Trình Phong cũng dẫn cả Nhã Đồng lên đứng bên cạnh bọn họ.

-"Tôi xin nói ngắn gọn. Buổi tập họp hôm nay là để tuyên bố thành viên chính thức của hội học sinh mới giống như các năm trước. như các em đã biết lần trước tôi đã chỉ định ra ba người bây giờ tôi sẽ tuyên bố thêm một thành viên cuối cùng.'' thầy hiệu trưởng dõng dạc phát biểu.

Một làn sóng xì xầm nổi lên.

-''IM LẶNG.'' Tuấn Minh đột ngột hét lớn để ổn định trật tự.

-''Thành viên cuối cùng là em Khang Nhã Đồng.'' Thầy hiệu trưởng ra hiệu cho Nhã Đồng bước về gần phía mình " bây giờ có ai phản đối thì hãy lên tiếng."

-"Ai đấy lần đầu tiên nhìn thấy..."

-"không phải là Trương Uyển Nhi hả, cứ tưởng là cô ta được chứ."

-''...''

Mọi người lại xì xào, nhưng hình như âm lượng lần này lớn hơn thì phải. Nhã Đồng còn nghe rõ mồn một họ nói gì mà. Nhưng hình như không ai có ý định phản đối cả.

-''Không ai phản đối vạy thì Em Khang Nhã Đồng sẽ là thành viên của hội hoch sinh."

Thầy hiệu trường gỡ chiếc huy hiệu từ tay của Nhã Đồng ra, gài vào cho cô bé.

-"tôi phản đối...''

-"Em phản đối." một giọng nói con gái phát ra bên dưới hội trường.

Từ trong đám đông ồn ào một cô gái xinh đẹp, tóc vàng bước lên nhìn Nhã Đồng gườm gườm. Vẻ mặt cô ta nhìn cô bé giống như một đứa trẻ bị cướp mất đồ ăn vậy.

Nhã Đồng để ý thấy mấy người trong hội học sinh và ban kỉ luật thì nhìn cô ta với ánh mắt chán ghét. Nhất là tóc đỏ còn 'xì ' một cái rõ to lúc Trương Uyển Nhi bước lên khán đài.

-"Uyển Nhi em không có quyền phản đối. Theo quy định thì chỉ có các thành viên còn lại trong hội học sinh mới có quyền phản đối thôi.'' Thầy hiệu trưởng khó chịu nhìn Trương Uyển Nhi.

Hoá ra đây là Trương Uyển Nhi, cháu của hiệu trưởng. Lần trước lúc tám chuyện với cô giáo dạy môn bùa chú đã nghe cô ấy nhắc đến cô ta.

Trương Uyển Nhi là nữ sinh ưu tú, tài năng nhất trong trường. Là nữ sinh duy nhất có bằng cấp cơ sở loại giỏi. Tuy nhiên cô ta ỷ mình có chút tài nên kiêu căng hống hách không xem ai ra gì.

Đặc biệt là cô ta còn rất thích Hoàng Trình Phong, là chuyên gia bám đuôi và làm phiền hai anh em nhà họ Hoàng. Vì vây mà Thành Vũ rất ghét cô ta. Còn anh Trình Phong thì luôn làm lơ coi cô ta như không khí.

Anh ấy vẫn luôn lạnh lùng mà.

Nhã Đồng thì ghét nhất loại người này.

Là cháu gái của thầy hiệu trưởng và cộng thêm thành tích học tập tốt nên Trương Uyển Nhi luôn mặc định trong đầu mình sẽ là thành viên của hội học sinh. Nhưng không hiểu sao hiệu trưởng lại quay sang chỉ định Nhã Đồng vào vị trí này.

-"Em muốn biết lí do vì sao bạn ấy được chon." Trương Uyển Nhi liếc mắt sang chỗ của Nhã Đồng '' theo như em biết thì bằng cơ sở của bạn ấy chỉ xếp loại trung bình thôi trong khi thành viên hội học sinh phải là bằng giỏi trở lên. "

Những tiếng xì xầm lại nổi lên.

-''Xì. Bằng trung bình mà cũng đòi tham gia hội học sinh.''

-''Chắc là đi bằng cửa sau, đúng là không biết xấu hổ.''

-''...''

-''Chắc các em đã biết, một tháng trước hội đồng phù thuỷ đã phát hiện ra một phù thuỷ vị thành niên mới ở thành phố S. Và Nhã Đồng chính là phù thuỷ phù thuỷ đó. Em ấy vừa bắt đầu học pháp thuật trong vòng một tháng đã giành được bằng trung bình trong khi tất cả các em ở đây'...'' thầy hiệu trưởng hướng ánh mắt của mình về phía hội trường '' đều phải mất tới 4 năm. Theo như thầy thấy, kể cả nếu em ấy chỉ đạt bằng vớt thì đó cũng là một kì tích rồi hơn nữa Nhã Đồng lại là thủ khoa với điểm tuyệt đối đậu vào trường chuyên nổi tiếng Uy Vũ. Như thế đã đủ điều kiện tham gia họi học sinh chưa.''

-''Đúng là giỏi thật chỉ một tháng mà đã đạt bằng trung bình mình đến 4 năm còn chưa bò qua nổi ấy chú'' một cô bé ngồi trong đám đông nói lớn .

Mọi người dường như rất tán đồng cứ xì xầm tỏ vẻ đồng ý.

-''Nhưng mà em và một số bạn khác cũng đạt bằng giỏi và đậu vào trường với số điểm cao.Tại sao thầy không cho bọn em được ứng cử.'' Trương Uyển Nhi cố vớt vát.

-''Được vây thì có ai ở phía dưới muốn lên ứng cử không'' hiệu trưởng nhìn xuống phía dưới.

Mọi người phía dưới vẫn im lặng. Không ai có ý định ứng cử cả.

Vậy là cuối cùng phải nhờ đến anh Trình Phong, Vũ Nam và tóc đỏ bỏ phiếu.

Nhã Đồng quay sang nhìn cả ba người, Vũ Nam mỉm cưởi trấn an cô bé. Anh Trình Phong thì lạnh tanh không biểu hiện một chút biểu cảm nào cả còn tóc đỏ thì mặt mày nhăn nhó nhìn Trương Uyển Nhi.

Mặc dù cũng không hứng thú lắm với cái chức vụ này nhưng nhìn thái độ đáng ghét củA Trương Uyển Nhi thì Nhã Đồng chỉ muốn cho cô ta một vố.

Và do sự thiên vị của hội học sinh mà Nhã Đồng trở thành thành viên chính thức với tối đa 3 phiếu bầu.Nhìn cái mặt bí xị của Trương Uyển Nhi mà Nhã Đồng cảm thấy khá vui vẻ. Cô bé còn nghe tiếng Thành Vũ huýt sáo nữa kia.

Trương Uyển Nhi sau khi bị thua đẹp thì hằn học nhìn Nhã Đồng rồi hất hàm đi xuống. Xui thay cho cô ta vì đôi giày cao quá mức nên trật chân lộn cổ xuống hôi trường làm mọi người cười ngất.

Cũng may mà khán đài không cao nếu không chắc cô ta cũng phải vào bệnh xá bó bột, cột cổ vài ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net