Chap 102: (Chap cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ở quán về trông Linh thẫn thờ, không còn líu lo như mọi ngày, ngay cả ôm nó cũng không có. Nó cảm thấy có một chút hụt hẫng, mất mát, nhói lòng. Nó nhận ra nó đã yêu Linh từ bao giờ mất rồi, nhưng vì một vết thương trong tim mà nó không dám đón nhận tình cảm của Linh. Nó quá cố chấp, không dám quên đi quá khứ để đón nhận hiện tại.

Tối nay, nó giả vờ ngủ say nhưng Linh hôm nay không trốn sang phòng nó ngủ nữa, có lẽ Hân lo cho Linh nên cũng không thấy sang. Nó nằm một lúc suy nghĩ rồi quyết định mai nó sẽ làm cho Linh một sinh nhật thật vui vẻ, ý nghĩa. Rút điện thoại ra nhắn tin cho Hân, mong rằng cô ấy chưa ngủ.
"Hân ngủ chưa? Ra Toàn có chuyện cần nhờ!"
Một phút sau Hân mới trả lời làm lòng nó nóng như lửa đốt.
"Chưa! Anh đợi em dưới nhà đi, em ra ngay".
"Ok Hân".
Nó biết Hân chưa ngủ thì trong lòng rất vui, nó muốn nhờ Hân giúp nó việc khá quan trọng.
Đợi dưới phòng tầm 5p thì Hân xuống, vẫn bộ quần áo ngắn khoe thân người max đẹp.
-Anh gọi em ra đây có gì không?-Hân thấy nó thẫn thờ nên hỏi trước.
-Ừm, chuyện của Linh ý mà.
-Anh nói đi, em đang nghe này!
Nó nhìn thẳng vào đôi mắt Hân và nói:

-Hân này, anh biết em yêu anh, dù không biết nó lớn như thế nào. Nhưng có lẽ anh không thể đáp lại tình cảm của em, mấy ngày qua anh nhận ra anh đã yêu Linh mất rồi, anh xin lỗi.
-Anh không có lỗi, em nhận ra anh yêu Linh lâu rồi, chỉ là anh không dám đối diện với tình cảm của anh thôi. Em cũng nói rồi, người em yêu là anh, anh không cần đáp lại tình cảm của em đâu. Em chỉ cần anh luôn ở bên em là được, anh hãy coi em như 1 người em gái như bé Bông hay 1 người bạn thân cũng được.
-Ngốc, anh sẽ luôn ở bên chăm sóc và bảo vệ em mà!
Hân nghe xong thì cười gượng. Nó đặt lên trán Hân 1 nụ hôn, nụ hôn như 1 lời xin lỗi, như một lời hứa của nó với Hân.
Nó quyết định nói cho Hân biết tình cảm của nó để Hân quên nó đi dù biết là khó.
-Anh gọi em ra không chỉ để nói thế chứ!
-À suýt quên, anh muốn nhờ em......thế nhé!
-Vâng, để lát em nhắn cho tụi nó biết.
-Cũng muộn rồi, em đi ngủ đi.
-Vâng, anh ngủ ngon. Yêu anh!
-Em cũng ngủ ngon.

Trở về phòng nó lôi laptop ra tìm công thức làm bánh gato. Nó muốn chính tay mình làm để gây bất ngờ cho Linh. Gần 1 tiếng đồng hồ nó mới tìm được mẫu bánh mà Linh thích ăn, một cái bánh gato vị dâu có hình trái tim.
Hài lòng với những gì trong kế hoạch của mình nó mới chợp mắt.
Sáng hôm sau, Hân với Linh đi học rất sớm. Nó nhờ Hân đưa Linh với hai đứa em đi học trước rồi ra chợ mua nguyên liệu về làm bánh. Áp dụng công thức, hì hục hơn hai tiếng đồng hồ nó cũng làm xong, tuy trái tim không được đẹp cho lắm nhưng...tạm ổn. Nó mua thêm 17 cây nến con gắn lên trên chiếc bánh. Rồi chạy nhanh ra tiệm đồ lưu niệm tìm được hai sợi dây chuyền bằng bạc có hai chữ T&L lồng vào nhau rồi chạy về chợ mua đồ về nấu ăn.
Nó không phải tuýp người lãng mạn nên không có hoa hoét gì hết, chỉ đơn giản là một sinh nhật do chính tay nó làm.
Hơn 11h cuối cùng mọi thứ cũng xong, nó nhắn tin cho Hân:
"Đưa Linh về được rồi!"
Một lúc sau Hân đưa Linh về, cả 3 cùng nhau ăn cơm. Bông với Kim nó nhờ 3 nhỏ kia trông dùm rồi.
Ăn cơm xong, rửa sạch bát đũa lên nhà thấy Hân với Linh đang nói chuyện. Nó tiến đến
-Linh theo Toàn lên phòng nha.
-Có chuyện gì thế anh?
-Cứ đi theo Toàn.
Rồi nó đưa Linh lên phòng, Hân đã lên trước để thắp nến rồi. Đến cửa phòng, nó bịt mắt Linh lại mặc Linh ú a ú ớ. Đưa Linh vào phòng thì:
"Happy birthday to you, happy birthday to you..."
Nó thả tay ra, Linh ngơ ngác, một tay che miệng, hai hàng nước mắt chảy ra.
"Đừng khóc nữa hãy nín đi được không, nhìn đôi mắt em đang sưng lên kìa, chẳng còn xinh..."
Nó vừa hát vừa quay người Linh lại đối mặt với nó, tay gạt đi những giọt nước mắt trên má Linh.
-Linh, anh yêu em, làm người yêu anh nhé!
Linh nghe xong thì oà khóc, ôm chầm lấy nó.
-Em đợi câu nói này của anh lâu lắm rồi. Em đồng ý, đồng ý. Em yêu anh.
Nó đặt lên môi Linh một nụ hôn, nụ hôn lần đầu tiên nó chủ động. Nụ hôn vụng về của cả hai.
-Con kia thổi nến ước đi, tao thèm bánh rồi.-Hân gào lên.
Linh từ từ tiến lại cái bánh, hai tay chắp lại, mắt nhắm nghiền, rồi phồng má lên thổi.
-Em ước gì vậy?
-Bí mật. Hihi. Mà bánh anh làm hả?
-Ơ sao em biết?
-Hi, anh ngốc. Người ta đâu bán bánh cháy đâu.
-Lần đầu anh làm mà nên ưm...ưm...
Linh lại cưỡng hôn nó.
-Hôm nay em hạnh phúc lắm. Em yêu anh.


----The end----


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net