Chap 37:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bọn này dai sức hơn nó nghĩ, nó mới xử được 4, 5 thằng mà đã ăn mấy tuýp vào người. Bọn kia cũng thế, có mỗi anh Thành vs anh Đức xung thôi, 2 ổng học boxing nên thực chiến tốt. 10p sau bọn kia ngã hết, lăn lộn dưới đất. Bọn nó ngoài anh Đức ai cũng ăn vài tuýp vào người.
Nó với thằng Vũ tiến đến thằng vệ tinh, túm cổ lên.
-Vũ: Tao cảnh cáo mày, mày còn làm phiền Phương thì mày biết tay tao!
Rồi nó tiến đến chỗ anh Thành cảm ơn, anh Thành chào nó xong lên xe đi luôn.
Học sinh trong trường tản ra đi về, bảo vệ giờ mới ló mặt ra.Thằng Vũ rủ nó qua quán nước gần trường nói chuyện.Đến nơi, thằng Vũ gọi 2 sting vs 2 cốc đá. Chủ quán mang ra, thằng Vũ mở lời.
-Vũ: Min, là mày à?
-Nó: Uk
Rồi nó bỏ khẩu trang, mũ với áo sơ mi ra cất vào balo. Thằng Vũ ngạc nhiên nhìn nó.
-Vũ: Ơ...Toàn. Mày là Min à?

Nó không trả lời chỉ gật đầu. Rồi nó thấy lạnh lạnh sống lưng, nhìn ra thì mấy nhỏ kia đang đằng đằng sát khí tiến về nó.

-Trang: Tưởng ai hoá ra là cậu. Cậu thích đánh nhau nhỉ?
-Nó: Tôi chỉ giúp Vũ thôi!
-Hân: Tôi nhớ là cậu đâu có thân với Vũ.
-Vũ: Thân hơn bọn mày đấy.
"Haha"
2 thằng cùng phá lên cười. Mấy nhỏ kia tròn mắt ngơ ngác.
-Ơ....
-Thảo: Lần đầu tiên bọn tớ thấy cậu cười đấy! Hihi
-Hân: Cậu biết cười à? Hihi. Trông ngộ ghê!
Nó đánh trống lảng.
-Nó: Giờ mày đang ở đâu? Lên đây lâu chưa?
-Vũ: Tao lên từ lớp 10. Lên một mình tính tìm mày mà không tìm được. Sao mày lên đây?
Rồi nó kể hết chuyện cho thằng Vũ nghe. Từ lúc lên cấp 3, chuyện với Vy,...Nước mắt nó rơi xuống 2 gò má mà không biết có nhiều người đang rơi nước mắt theo nó.
-Vũ: Mày chưa quên được Vy? Mày không trách, không hận nó sao?
-Nó: Tao chưa quên được. Nhưng tao nghĩ tao sẽ quên được thôi. Vy yêu ai là quyền của Vy, tao chỉ trách tao dễ rung động quá thôi!  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net