Chap 54:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai thằng nản max lv, uể oải xách vali đi. Đi được vài bước thì có tiếng gọi.
-Hai anh là ai thế? Tính ăn trộm à?
-Ơ...
Hai thằng ngơ ngác nhìn nhau rồi nhìn về nơi phát ra tiếng nói. Là một cô bé, khoảng lớp 7,8 gì đó, mặc áo pull hồng in hình doremon, quần bò vài cen ti mét lộ cặp đùi trắng như trứng gà bóc. Mái tóc đuôi gà đen nháy với đôi mắt đen tuyền, trên tay cầm cây chổi. Nó nghệt mặt ra, thằng Vũ thì nhìn chằm chằm vào cô bé, đm trẻ con cũng không tha, mất mặt vãi. Một lúc sau mặt nó rạng ngời lên, tiến đến con bé, con bé giật mình lùi lại.
-Haha, bé Hồng không nhớ anh à?
-Anh là...-Con bé lắp bắp.
-Anh nè, Vũ đẹp trai nè.
Con bé đứng ngu một lúc, mặt đăm chiêu, rồi reo lên, chạy tới ôm chầm lấy thằng Vũ.
-Aaa, Anh Vũ, anh đi đâu giờ mới về.
-Anh đi học. Mà ông bà anh đâu rồi?-Nói rồi nó đẩy bé Hồng ra.
-Ông bà anh theo bố mẹ anh sang Anh một thời gian rồi. Anh đợi em xíu, mà ai đây?-Bé Hồng đánh mắt sang nó.
-À, đây là Toàn, bạn thân anh!

-Chào anh. Hai anh đợi em tí nha.
Con bé nói xong lon ton chạy vào căn nhà bên cạnh. Hoá ra lả hàng xóm với ông bà thằng Vũ. Một lát sau đi ra hớn hở đưa thằng Vũ chùm chìa khoá.
-Ông bà anh nhờ em trông nhà dùm, anh về thì đưa anh. Cả chìa khoá xe nữa. Nhà em hay qua dọn nên sạch lắm.
Thằng Vũ xoa đầu con bé rồi đứng dậy mở cổng, xách vali vào nhà, thằng Vũ chạy ra gara xe. Ôi vãi, 1 chiếc Audi, 1 con Lx, một con ex và......một con Xgame. Mắt nó sáng lên khi thấy con Xgame đó, hehe, có trò hay đây. Vào nhà thì thấy rất sạch sẽ, bộ sopha màu nâu, cái bàn gỗ lim, cái tivi màn hình phẳng,...Nói chung là rất đẹp, hè hè. Cất đồ lên phòng rồi hai thằng đi ăn phở, nó tưởng ở đây không có phở chứ, hoá ra cũng có.
Ăn xong thằng Vũ rủ nó đi uống cafe.
-Chiều tao với mày đi nộp học bạ.-Thằng Vũ vừa nhâm nhi ly nâu đá vừa nói.
-Ừm, mà trường nào hả mày?
-Chuyên Abc mày ạ.
-Ngon mày.
-Mà này. Tao với mày đi thuê phòng trọ ở đi.
-Sao thế mày?
-Trường đấy toàn con nhà giàu thôi. Tao muốn khác người. Hề hề.
-Bó tay mày, tao sao cũng được


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net