Chap 67:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yên vị trên ghế, nó trầm tư suy nghĩ về cuộc sống sau này cùng cái lớp quái quỷ này sẽ ra sao. Suy nghĩ một hồi nó chốt lại hai từ "Rắc Rối".
"Tùng...Tùng..."
6 tiếng trống báo vào lớp vang lên, tiết đầu tiên là tiết Toán, nó lôi sách vở ra để trên bàn. 5p trôi qua giáo Viên vẫn chưa lên lớp, cả lớp lại nhao nhao lên. Một lúc sau một cô giáo trẻ bước vào lớp, cô mặc quần jeans đen, áo sơ mi trắng cách điệu, đi cao gót, mái tóc hạt dẻ búi lông gà, cơ mà trông quen quen. Cả lớp ồ lên, một vài ánh mắt ngơ ngác nhìn cô giáo, nó thì vắt óc ra nghĩ xem nó đã từng gặp cô giáo này ở đâu.

-Chào các em, thầy Cường chuyển công tác nên cô được nhà trường phân công dạy lớp này, cô sẽ theo các em đến cuối cấp.
-Cô tên là Trần Ngọc Phương My, năm nay 23t, mới ra trường. Các em có thể gọi cô là chị cho dễ nói chuyện.
Cả lớp nhao nhao lên. Cô giáo mới khá trẻ, tính cách có phần dễ chịu, cảm tưởng như rất dễ gần. Môn Toán là môn nó thích và cũng nắm chắc nhất, giáo viên như vậy làm nó thoải mái hơn.
-Tiết này lớp chúng ta ôn tập, tiết sau kiểm tra. Riêng có 2 bạn học sinh mới sẽ lấy điểm thi làm điểm kiểm tra nên được miễn.
Nói xong cô quay lên bảng viết hai bài toán. Hai bài đều khá khó, riêng một bài dạng giống với bài cuối trong bài thi của nó nhưng khó hơn. Nó đặt bút xuống làm, 5p sau ngẩng đầu lên thấy thằng Vũ đang cắn bút, ngó sang thì xong câu 1, câu 2 chưa làm được. Cũng phải, bài thi thằng Vũ cũng bỏ câu dạng này, chắc về không xem lại. Đáp quyển nháp có lời giải câu 2 cho thằng Vũ xong nó quay lên bảng.
-Lớp có ai làm được hai bài này chưa.

Im lặng. Cả lớp cúi đầu xuống cặm cụi như đang làm.
-Lớp trưởng bài 1, lớp phó học tập bài 2.
Nghe xong câu đấy cả lớp mới ngẩng đầu lên. Nhỏ Trâm với nhỏ Ngân bước lên bảng. Hai nhỏ lúi húi 1 lúc, viết lại xoá, xoá lại viết, máy tính bấm liên hồi. 5p sau 2 nhỏ đi về chỗ để lại cái bảng trống trơn.
-Hai em học sinh mới lên bảng. Đức Vũ bài 1, M.Toàn bài 2.
Vâng, cái tên quen thuộc nhất 17 năm qua lại được xưng lên 1 lần nữa. Nó với thằng Vũ đi lên bảng vs bao ánh mắt kinh bỉ.
-Lớp trưởng còn không làm được huống chi học sinh mới.
-Về chỗ đê.
-Lại hai quả trứng ngỗng rồi.
-Cô chơi ác rồi.
Bla...bla...bla
Nó không thèm để ý mấy lời kia. Lên bảng hý hoáy tầm 3p đi xuống trước ánh mắt kinh ngạc của đám học sinh.  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net