Chap 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những giọt nc mắt từ từ lăn trên gò má nó, nó xà vào lòng mẹ. Lâu lắm r, rất lâu r nó ms có cảm giác bình yên như vậy!
-Nó: Mẹ...hức...hức...hức...con đã làm...hức...gì sai...hức...mà ng con yêu...lại đem t.c...hức...của con...hức...ra làm...hức...trò đùa...hức..

-Mẹ: Thôi nào con trai. Lớn r còn khóc. Cứng rắn lên nào, con trai ko đc khóc. Nín đi r kể mẹ nghe
-Nó: Hức...Vâng...hức
Rồi nó kể tất cả cho mẹ nghe, từ lúc gặp Vy đến lúc nghe bmẹ nc. Mẹ nó hơi ngạc nhiên khi thấy thái độ của nó!
-Mẹ: Con ko buồn khi nghe đc cuộc nc của bmẹ à?
-Nó: Buồn chứ mẹ.-Vừa nói nó vừa chỉ vào can rượu.-Nhưng bmẹ cũng buồn đâu kém con.
-Mẹ: Con mẹ lớn thật rồi! Chuyện t.c của con vs bé Vy hãy coi như kỷ niệm và cất vào 1 góc trái tim, coi như 1 mối tình đơn phương, một cảm giác ms đầu đời đi!-Vừa nói mẹ vừa xoa đầu nó.
-Mẹ: Giờ con muốn nghe chuyện bmẹ ruột con ko?
-Nó: Vâng
Bla...bla...bla

Sau ngày hôm đó nó trở lại bình thường nhưng ít nói hơn. Vẫn lạnh lùng, trầm tính pha chút ánh mắt vô hồn, và tuyệt nhiên nụ cười k còn trên khuôn mặt nó, ngoại trừ khi ở bên gđ!

2 tuần sau, gđ Vy và gđ thằng kia chuyển đi vì lý do công việc, kết thúc mối tình đầu đầy ngang trái!
Tua...tua...tua

Ngày khai giảng năm lớp 11, ngày mà nó đưa ra một quyết định thay đổi cs hiện tại của nó!
Tối hôm đó, trong bữa cơm:
-Nó: Bmẹ, con muốn chuyển lên HN học, sống tự lập 1 time.
-Mẹ: S...sao thế? Lại có chuyện gì à?
-Nó: Dạ ko có gì đâu! Con chỉ muốn xa nơi này 1 time để quên đi 1 số việc, con cũng muốn ra ngoài cọ xát vs xã hội 1 lần.
-Mẹ: Nhưng...
-Bố: Thôi em. Con nó nói đúng đấy. Nó cũng lớn r, nên ra cọ xát dần r.
Quay sang nó:
-Bố: Con tính thế nào nói bmẹ nghe xem.-Bố vẫn bình tĩnh nói.
-Nó: Dạ. Mai con rút học bạ rồi ra thăm bmẹ. Ngày kia con đi. Bố báo vs Chú Cường 1 tiếng hộ con.
-Bố: Nhớ mang theo sáo ra thăm bmẹ con nha. Họ thích nghe tiếng sáo lắm đấy.
-Nó: Vâng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net