Chap 90:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày mới lại bắt đầu, nó dậy sớm tập thể dục. Nhà anh Đức đủ thứ để tập võ, nhưng nó chỉ chăm chăm đấm bao cát cho nhẹ. Vào vscn xong nấu ít đồ ăn sáng rồi kêu hai đứa dậy ăn chuẩn bị đi. Đồ hôm qua nó xếp xong rồi nên ăn xong chỉ việc nằm cho tiêu cơm rồi đi thôi. 6h30p nó khoá cửa cẩn thận rồi đón taxi với hai em đi ra Nội Bài. Sau vài tiếng đồng hồ vật vã thì nó cũng về đến nhà. Hai đứa nhỏ khi về thì mặt phờ phạc trông đến tội, cứ ngỡ lần đầu tiên không sao nên lần sau cũng không sao. Ai dè.... Chẳng biết gọi là say xe hay gì mà trông mặt hai đứa tái cả đi. Nó đành đi nấu ít cháo rồi pha chút trà gừng cho hai đứa. Bé giờ chưa gặp qua thế này nên chẳng biết nên làm như thế nào nữa. Cho hai đứa ăn uống xong thì bảo hai đứa đi ngủ, nó cắt ít chanh để bên cạnh, nghe nói ngửi mùi chanh dễ chịu hơn, không biết đúng không.
Thế là cả ngày hôm đấy nó ngồi trông 2 đứa, chán chán thì chơi lol. Đến tối trông hai đứa đỡ hơn nó mới xuống nấu ăn.
Mấy ngày hôm sau không có gì đặc biệt xảy ra cả. Sáng đi học thì nhỏ Phương cứ đòi đi cùng, không có lý do từ chối nên đành để nhỏ đi cùng.Ngày ngày trôi qua không có gì cho đến 1 ngày. Hôm đó là 7/3, tức là trước ngày 8/3 một ngày. Hôm đó nó vẫn đi học bình cmn thường, giờ ra chơi tiết 2 bỗng dưng nhỏ Phương qua bàn nó.
-Toàn xuống căn tin với tớ tí. Tớ có chuyện muốn nói.
Mặc dù dạo gần đây nhỏ Phương bắt chuyện, đi học cùng nó suốt nhưng lần đầu tiên nó thấy nhỏ chủ động rủ nó xuống căn tin. Cả lớp nhìn nó với nhỏ Phương mà xì xào bàn tán. Nó thấy nhỏ Phương hình như có chuyện gì đó muốn nói, với cả nó muốn tránh lời bàn tán của lớp nên gật đầu đồng ý. Rồi nó với nhỏ Phương cùng đi xuống căn tin. Một vài ánh mắt Gato với mỉa mai nhìn nó với nhỏ Phương, mặc dù nó đã cố đi trước nhỏ vài bước. Xuống đến căn tin, nó chọn bàn trong góc để ngồi, nhỏ Phương đi kêu nước.
-Toàn uống gì mình lấy?
-Sting.-Nó vẫn trả lời cụt ngủn như mọi lần.
Nhỏ Phương không nói gì mua 1 chai sting với 1 chai C2 đem ra bàn rồi đưa nó chai sting. Nó đổ ra uống, 1 lúc sau vẫn im lặng, nó đành cất tiếng trước để xoá tan bầu không khí nghẹt thở này.
-Bạn kêu tôi xuống đâu phải chỉ uống nước suông chứ?
-À ừm. Phương có chuyện muốn nói với Toàn.
-Chuyện gì?
-Toàn này, hôm nay Phương lấy hết can đảm để nói với Toàn chuyện này. Toàn coi Phương là gì? Trong tim Toàn có hình bóng Phương không?
Nó hơi bất ngờ khi nhỏ Phương hỏi như thế! Đây chắc chắn là 1 lời tỏ tình hay đại loại như thế! Nó hơi khó xử, thực ra nó cũng chả có tí tình cảm nào với nhỏ cả. Nhưng chả nhẽ nó phũ thẳng tay?
-Ukm. Tôi hiểu ý bạn. Nhưng tôi chỉ coi bạn là 1 người bạn bình thường thôi. Tôi có người yêu rồi. Xin lỗi bạn.
-Toàn nói dối! Toàn nói có người yêu, vậy người yêu Toàn đâu? Hay Toàn nói người yêu Toàn trên Hà Nội? Sao Toàn cứ phải trốn tránh tình cảm của Phương chứ? Phương thích Toàn. Phương yêu Toàn. Em yêu anh. Sao anh cứ đối xử lạnh lùng như vậy với em mãi. Anh biết em đau lắm ko?-Nói xong nhỏ rưng rưng nước mắt.

Nhỏ Phương nói hơi to nên nó cảm thấy hơi rùng mình. Cả căn tin hướng ánh mắt về bàn nó. Nhiều thằng còn chỉ trỏ như kiểu nó sở khanh, làm con gái khóc, bla..bla. Nhiều thằng tận dụng cơ hội tia hàng nhỏ Phương. Thấy không ổn, nó đành lên tiếng.
-Tôi...tôi xin lỗi. Nhưng tôi không thể yêu bạn. Tôi không có tình cảm với bạn. Hoạ chăng chỉ là tình cảm bạn bè thông thường thôi.
-Nhất định em không từ bỏ đâu. Em sẽ làm cho anh yêu em. Em tin mình làm được.
-Haizz. Thôi tuỳ bạn. Tôi lên lớp đây.
-Dạ.
Nó mặc kệ nhỏ nói gì đi nữa. Nó thấy trong ánh mắt nhỏ có 1 cái gì đó rất giả tạo, đó cũng là lý do nó không có chút tình cảm nào với nhỏ cả. Trong tất cả những người con gái nó gặp, nhỏ Phương là người làm nó mất cảm tình nhất. Mặc dù Vy là người làm tim nó tan vỡ 1 lần nhưng nó tin chắc Vy đã từng thật lòng với nó, còn nhỏ Phương thì nó hoàn toàn không cảm nhận được.
Tan học, thằng Vũ lấy xe đi về cùng nó, dĩ nhiên Ngân cũng đi cùng rồi. Cả đoạn đường thằng Vũ cứ nhìn nó như có chuyện muốn nói.
-Có gì mày cứ nói đi.-Nó nhìn thằng Vũ nói.
-Hôm nay con Phương gặp mày làm gì đấy?-Thằng Vũ hỏi nó.
-Nhỏ tỏ tình với tao.
-Mày có đồng ý không?
Nó không nói gì chỉ lắc đầu.
-Tao thấy con Phương giả tạo thế đéo nào ý. Nói chung không tin được.
-Tao cũng thấy mang máng thế!
Đi được 1 đoạn 2 đứa kia té trước, nó đành về 1 mình. Không ngờ thằng Vũ cũng thấy nhỏ Phương như thế!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net