14.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm ơn vì sự cho phép của bạn Aki cũng như là xin lỗi và cảm ơn tác giả của bản gốc.

《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《

Coffee Big

Cậu chăm chú nghe Seokjin dạy làm bánh , tay ghi chép bộ dáng nghiêm túc thập phần đáng yêu , lâu lâu còn lên tiếng hỏi thật khiến người khác hảo cưng sủng , Seokjin ánh mắt cưng chiều nhìn cậu làm bánh .

Cuối cùng phần bánh đầu tiên cũng xong , cậu hào hứng chờ Seokjin nếm thử

- Anh phải trả lời thật đó ? - cậu nhìn anh nói , Seokjin cười nếm thử

- Rất ngon

- Thật sao ? - cậu vui vẻ hỏi

- Em có thể nếm thử - Seokjin nói rồi đút phần bánh mình đang cầm trên tay cho cậu , cậu mỉm cười hài lòng

- Em xem làm đến mặt cũng dính bột tèm lem rồi -Seokjin giúp cậu lau lớp bột dính trên mặt

- Để em tự lau cũng được ,em đem bánh cho mọi người thử - cậu tránh khỏi tay anh , nhanh chân chạy đi , Seokjin ánh mắt vẫn nhìn theo cậu cho đến khi bóng dáng cậu khuất sau cánh cửa .

- Seokjin hyung , anh thiên vị quá nha dạy cho Kookie làm bánh - mọi người thấy Seokjin đi ra thì cười giỡn , vì anh chưa từng dạy ai làm bánh bao giờ , công thức làm bánh của anh rất đặt biệt , vì vậy mà quán coffee này ngày nào cũng có lượng khách đông đến thưởng thức .

- Seokjin hyung sao anh đồng ý dạy Kookie công thức này vậy , anh không sợ sao ? - một nhân viên thì thầm với anh

- Em ấy chỉ vì thích mới học thôi , đừng ở đó suy nghĩ nhiều quá - Seokjin nói với nhân viên của mình , mắt thì vẫn nhìn cậu .

- Em phải về rồi , gặp lại sau - cậu cười đáng yêu chào tạm biệt mọi người , thấy cậu đi rồi đám nhân viên lập tức chạy đến chỗ Seokjin cười nói

- Có phải ông chủ thích Kookie rồi không ? Nói đi bọn này giúp anh "cưa đổ" em ấy

- Lo làm việc đi - Seokjin nhìn mọi người nói .

----------

Trường SOPA

Cậu chăm chú ngồi vẽ , từ ngày chạm mặt các anh ở sân thượng này cậu đã không lên đây nữa , ở sân thượng có vườn hoa rất đẹp , khung cảnh rất thích hợp để vẽ tranh , không biết hôm nay làm sao cậu lại quyết định lên đây để vẽ tranh .

- Kookie - cậu ngẩng đầu nhìn về phía người lên tiếng , là các anh , ông trời trêu cậu sao , cả 4 người đều xuất hiện , "cửa chẳng phải đã khóa rồi sao?"cậu nhớ rõ là mình đã khóa lại sao họ lại lên đây được chứ . Hiện tại mặt đối mặt cũng đâu biết nói gì.

Các anh tiến đến ôm chầm lấy cậu , cậu thật sự không hiểu đầu họ có phải bị hỏng hết rồi không , họ có nhiều nữ sinh bám theo như vậy , sao cứ phải chạy theo cậu .

- Các anh.....

- Em muốn mắng bọn anh ngu ngốc cũng được , người mà bọn anh chọn vẫn là em - Jimin nhìn cậu nói

"Reng....reng...." cậu thầm cảm ơn tiếng chuông đó

- Chuông vào học rồi , em đi trước - cậu nhanh chân chạy đi

- Chúng ta nói rõ đã , anh không muốn ngày nào cũng chỉ có thể đứng từ xa quan sát em - Taehyung giữ cậu lại , cậu nhìn các anh , cậu không biết phải nói gì với họ , cậu chẳng biết họ nghĩ thế nào cả 4 người quen 1 người sao .

- Đầu của các anh bị hỏng rồi sao ? - cậu tức giận nói , nhưng đáp lại vẻ giận dữ của cậu là thái độ bình thản của các anh , các anh ngược lại cảm thấy vui vẻ , các anh nghĩ kĩ rồi , các anh sẽ theo đuổi cậu , dù là 4 quen 1 cũng được , các anh thật sự không chịu nỗi cậu trốn tránh các anh như vậy mãi .

- Em cũng chẳng phải có tình cảm với bọn anh sao ? - Hoseok ôm cậu nói

- Đừng quan tâm người khác nghĩ gì , em chỉ cần biết bọn anh là thật lòng yêu em - Namjoon xoa đầu cậu nói

- Chẳng biết các anh đang nghĩ gì nữa ? - cậu cau mày nói , dùng dằng thoát khỏi người Hoseok , chạy đi .

Họ không gấp vẫn còn nhiều thời gian , họ có thể thong thả từ từ bắt vợ về. 

》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》

TRUYỆN KHÔNG PHẢI DO MÌNH VIẾT.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net