24.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm ơn vì sự cho phép của bạn Aki cũng như là xin lỗi và cảm ơn tác giả của bản gốc.

《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《《

Tối

Bar

Hoseok cùng nhóm bạn cũ vô tình gặp mặt , họ lôi kéo anh đến bar chơi , cả nhóm vui vẻ uống rượu quậy theo nhạc , Hoseok từ lúc quen Jungkook cũng đã không còn thường xuyên đến bar nữa .

- Có vợ quên hết anh em rồi - đám bạn bá vai anh cười đùa

- Vợ mày "dữ" lắm sao làm gì cả buổi chẳng dám đụng đến giọt rượu nào

- Không phải.....

-Mày nói không là được rồi -  đám bạn cười nói đưa rượu cho anh uống , Hoseok đành phải uống , ban đầu chỉ định uống vài ly thôi không ngờ càng uống càng hăng , đám bạn anh nhìn thấy anh say đến mức gục trên bàn , đứng dậy rời khỏi phòng

- Đây là phần của các người - Taek Woon đứng bên ngoài nhìn thấy đám người đi ra , đưa cho họ tờ chi phiếu nói . Nhóm người lấy tiền nhanh chóng rời đi , Taek Woon nhìn đến người gục bên trong phòng , dù muốn dù không đã làm đến bước này cậu không bỏ cuộc được . Lấy điện thoại nhắn tin cho Hye Jin

"Xong rồi , bây giờ đến lượt cô" Hye Jin đọc tin nhắn nhếch môi cười , rời khỏi quầy rượu đi về hướng phòng vip . Ren nhìn cô đi về phía phòng Hoseok thì cau mày .

Tại phòng Vip

- Chỉ diễn để anh ấy hiểu lầm , cô đừng đi xa quá giới hạn của mình , nếu không cô đừng trách tôi - Taek Woon nhìn Hye Jin nói , xoay người rời khỏi phòng.

Ren càng khó hiểu hơn khi thấy mọi người từ hướng phòng vip đi ra có cả Taek Woon , nhưng Hoseok và cô gái lúc nãy thì không , ánh mắt nghi hoặc nhìn đến căn phòng đó .

Hye Jin đi đến nhìn anh nằm trên giường , tự mình cởi bộ đồ trên người ra , rồi lại giúp anh cởi đồ , nằm gối đầu trên tay anh , ngẩng đầu nhìn anh những ngón tay thon dài vuốt gương mặt anh "lần này là diễn , nhưng lần sau em nhất định là người của anh" Hye Jin ôm anh cả người rút sâu vào lòng anh , an ổn ngủ .

Biệt thự

- Kookie , giờ này em còn chưa chịu đi ngủ sao ?  - Jimin đi đến bên cạnh cậu quan tâm hỏi , anh qua phòng muốn xem cậu thế nào lại chẳng thấy cậu đâu .

- Tay em làm sao vậy ? - Jimin lo lắng khi nhìn thấy miếng băng cá nhân dán trên tay cậu

- Em không sao chỉ là sơ ý thôi , Seokie đến giờ vẫn chưa về , em gọi điện không được - cậu nhìn anh lo lắng nói

- Bảo bối , em đã biết quan tâm chồng rồi - Taehyung đi đến ôm cậu cười nói

- Anh còn giỡn được - cậu đánh anh

- Hoseok cậu ta biết lo cho mình , em nên lo cho bản thân đi - Seokjin nhìn cậu nói 

- Bảo bối , em không phải tính ngày mai mang mặt gấu trúc đến trường đó chứ ? - Namjoon cũng lên tiếng

- Các anh còn nói em , sao giờ này các anh vẫn còn thức , các anh là mỹ nam của trường nha để mặt gấu trúc đi học , đi làm sẽ mất hết hình tượng a - cậu nhìn các anh nói

- Bọn anh chỉ cần em để ý là được , còn mọi người nhìn sao cũng không thành vấn đề - Yoongi nhéo má cậu nói

- Xì .... ngày mai mấy anh mà mang mặt gấu trúc đi học thì cách xa em ra đó , em đi ngủ đây - cậu bĩu môi nói

Thấy cậu chịu đi ngủ rồi các anh mới yên tâm , nhưng chuyện Hoseok hôm nay không về khiến họ không thể không cảm thấy kì quái.  

Cậu nói về phòng ngủ nhưng không thể nào chợp mắt được , cậu không biết tại sao mình lại có cảm giác bất an như vậy .

----------

Ngày hôm sau

Bar

Hoseok tỉnh dậy , đưa tay vỗ vỗ đầu mình , đến khi tỉnh táo hơn anh mới nhìn khung cảnh xung quanh mình lúc này , cúi đầu nhìn thấy Hye Jin nằm trong lòng mình , tự đánh vào đầu mình một cái đau điếng , động tác nhẹ rút tay mình ra , đứng dậy nhanh chóng mặc đồ rời đi .

"Jung Hoseok mày đang làm gì vậy ?" Hoseok lái xe đầu óc nghĩ về chuyện hôm qua , anh cố nhớ về những việc xảy ra nhưng không thể nào nhớ nổi , anh cũng không rõ mình và Hye Jin có làm gì không nữa .

"Reng....reng...." đang nghĩ ngợi thì điện thoại anh reo lên , nhìn thấy số của cậu , cố để mình bình tĩnh bắt máy

- Seokie anh có sao không ? Sao bây giờ mới chịu bắt máy  - câu đầu tiên anh nghe được khiến anh cảm giác rất hạnh phúc , đêm qua anh không về đã khiến cậu lo lắng nhiều như vậy . Nhưng nhớ đến sự việc ở bar khiến anh khó chịu

- Seokie~~~~

- Anh không sao , chỉ là ở nhà anh có chút việc tối qua mới không về , đã khiến em lo lắng rồi - anh dịu dàng trả lời cậu

- Vậy bọn này xin cho cậu nghỉ một buổi , giờ bọn này phải đến trường rồi - là tiếng của Taehyung , anh trả lời qua loa rồi tắt máy .

-Bảo bối em yên tâm rồi chứ , đi học thôi - Jimin ôm cậu nói

- Vâng - cậu mỉm cười đáp , ngoài mặt vui vẻ cùng các anh đến trường , nhưng trong lòng cậu mơ hồ cảm giác bất an . 

》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》》

TRUYỆN KHÔNG PHẢI DO MÌNH VIẾT.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net