Chương 52: Ngọt ngào tê dại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người cứ im lặng ôm nhau như thế để bình ổn lại cảm xúc.

Hồi sau, Taehyung đẩy cậu ra, trong mắt anh đều là sự kiên định: "Kookie, em có đồng ý làm người yêu anh không?"

"Không có hoa, không có quà, cũng không có bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, em cứ thế mà làm người yêu anh, còn không phải là quá qua loa hay sao?" Jungkook tức giận, cố ý gây sự.

Trong mắt Taehyung chỉ toàn là sự vui sướng, anh ra vẻ như cam chịu nói: "Anh đành phải chờ đến lần sau, chuẩn bị hoa tươi, quà tặng và bữa tối lãng mạn, rồi sẽ xin em làm người yêu của anh." Jungkook vừa nghe xong lập tức hốt hoảng: "Không được, không được! Lỡ lần sau anh đổi ý thì phải làm sao? Em không cần những thứ đó, ngay bây giờ em đồng ý làm người yêu của anh."

Taehyung yêu chiều xoa xoa đầu cậu: "Đã nói rồi sao còn có thể đổi ý? Được rồi, lần sau anh sẽ bổ sung thêm nhé, người yêu nhỏ của anh."

Năm chữ này, khiến Jungkook cảm thấy ngọt ngào trong lòng.

Khóe miệng của cậu cong lên: "Mong chỉ giáo nhiều hơn, người yêu lớn."

Taehyung hôn hôn khóe miệng của cậu: "Mong chỉ giáo nhiều hơn, người yêu nhỏ."

Hai người đạt được ý nguyện, nụ hôn dịu dàng không cảm giác tình dục, chỉ chứa đựng tình yêu và sự quý trọng cho nhau.

Qua một hồi lâu, hai người mới lưu luyến tách khỏi nhau.

"Người yêu nhỏ à, trung thu có thể về trường cấp ba cùng anh không?"

"Có thể nha người yêu lớn." Hai người cùng nhìn nhau cười thật tươi.

Tuy rằng tinh thần phấn khởi, nhưng tối qua lăn lộn đến khuya, buổi sáng lại dậy sớm, anh cảm giác được cậu có vẻ rất mệt mỏi.

Anh nghiêng người ôm lấy cậu: "Vậy bây giờ người yêu nhỏ của anh có thể ngủ với anh thêm lát nữa được không?"

"Đương nhiên là có thể rồi, người yêu lớn của em."

Lần này, Jungkook chủ động hôn bẹp một cái lên mặt anh, sau đó thẹn thùng lùi lại nhắm chặt hai måt.

Taehyung mỉm cười.

Hai người trán kề trán, thân thể dựa sát vào nhau, dần dần đi vào giấc ngủ.

Trước khi ngủ, Jungkook đột nhiên nhớ đến vấn đề mà cậu đã quăng ra khỏi đầu.

Anh còn chưa nói đã gặp mình lúc nào với lại từ lúc nào anh đã bắt đầu thích cậu?

Nhưng cậu không cưỡng lại được cơn buồn ngủ, hai mí mắt nặng nề khép dần lại, ngủ thiếp đi.

...

Lễ Trung thu rơi vào ngày thứ bảy lại được nghỉ ba ngày, chiều hôm trước, do không có khóa học cho nên Jungkook với Taehyung lập tức rời trường đến nhà ga.

Mọi người đều biết, lân cận trường đại học, giao thông ùn tắc, càng miễn bàn là vào ngày nghỉ lễ, vừa lên xe đã không thể nào nhúc nhích.

"Kookie, dựa vào anh."

Cánh tay Jungkook bị anh nhẹ kéo vào ngực, hai tay chống vách xe, vây cậu vào trong lòng ngực mình.

Cậu ngẩng đầu, chạm vào ánh mắt đang nhìn xuống của anh, Taehyung nở cười trấn an: "Gắng chịu một chút, hơn một tiếng nữa sẽ đến nơi."

Tiếng mấy nữ sinh thì thầm bên cạnh vang lên...

"Oa, tuyệt tuyệt, từ bé tới giờ chỉ được thấy trong truyện thôi mà hôm nay thấy được cảnh ngoài đời 4k full hd luônnnn."

"Hai soái ca đẹp trai ơi em yêu hai người, hai người yêu nhau thì em càng yêu hai người hơn nữa."

Jungkook đỏ mặt: "Anh nghe được gì không?"

Taehyung nghiêng đầu hỏi lại: "Nghe gì?"

Jungkook lắc đầu, khóe miệng cũng không nhịn được cong lên.

Lúc này, một cái tai nghe được nhét vào tai cậu: "Nếu em chán thì nghe nhạc đi."

Tiếng nhạc du dương nhanh chóng truyền vào tai.

Jungkook áp tay vào tai nghe, ánh mắt cậu nhìn theo đường dây nhìn đến sườn mặt của anh, anh cũng đang đeo một bên.

Ánh mắt đang nhìn chăm chú của cậu tình cờ chạm vào ánh mắt anh, cậu bèn chớp chớp mắt, không được tự nhiên cọ cọ mũi chân: "Cảm ơn anh."

Anh nhướng mày hỏi: "Chỉ nói cảm ơn thôi sao?"

Jungkook chớp mắt: "Vậy anh muốn thế nào?"

Taehyung không trả lời, chỉ dùng ngón tay chỉ chỉ lên mặt mình, không cần nói cũng biết.

Jungkook mở to hai mắt, bây giờ đang ở nơi công cộng đó, nhiều người nhìn như vậy.

Nhưng hai mắt anh vẫn bướng bỉnh nhìn cậu, trong đôi mắt đen hút hồn đó dường nhỉ chỉ có mỗi mình cậu mà thôi.

Cậu không muốn làm anh thất vọng, dường như khi yêu thích một người nào đó, thì chúng ta sẽ bằng lòng làm tất cả vì người ấy, kể cả những chuyện chưa từng nghĩ đến bao giờ.

Jungkook nhìn chung quanh, người bên cạnh đang ngủ, người bên kia lại đang cúi đầu chơi điện thoại.

Lúc này cậu mới dám hôn lên gò má anh một cái, mạch máu từ dưới lòng bàn chân lập tức xông lên tận não, cậu vùi đầu tì trán vào ngực anh, hai tay ôm anh chặt hơn nữa, mặc cho anh dụ dỗ thế nào cũng không chịu ngẩng đầu lên.

Sau đó, cậu cảm nhận được lồng ngực anh đang run rẩy, giống như anh đang cố nhịn cười.

Jungkook giận quá, há mồm cắn lên ngực anh một cái.

Quần áo mùa hè mỏng hơn và rất thoải mái, cậu không cần phí sức cũng đã cắn được cơ ngực của anh, nhưng ... Cứng quá.
Khi cậu nhả răng ra, đã bị anh ấn mạnh đầu nhỏ ngược về trong ngực.

"Kookie, đừng nhúc nhích, anh cứng rồi."

Cậu đưa tay muốn đẩy anh ra thì lập tức mềm nhũn, phía trước eo cậu có vật gì đó cứng rắn chống vào.

"Anh, anh...." Sao anh lại cứng rồi? Jungkook đã bị dọa đến hoang mang.

Hơi thở nóng rực của anh phun trên vành tai trắng nõn của cậu: "Sau này, em còn dám cắn tùy tiện nữa không hả?"

Jungkook vội vàng lắc đầu, có cho cậu một trăm lá gan cậu cũng không dám.

Lúc này, anh lại cười khẽ: "Cũng không phải là không cho em cắn, mai mốt tìm chỗ nào vắng vẻ, em muốn cắn chỗ nào cũng được, muốn cắn làm sao cũng không thành vấn đề."

Jungkook chậm nửa nhịp mới hiểu được ý tứ xấu xa trong lời nói của Taehyung, hai tay cuộn tròn lại, đấm lên người anh.

Anh, cái người này sao lại như vậy? không phải nói là cao lãnh cấm dục hay sao? Sao bây giờ lại nói lời cợt nhã với cậu ngay ở chỗ này kia chứ, hết lời này đến lời khác?
Khóe miệng Taehyung cười cười, mặc kệ cậu cào cào như con mèo nhỏ, một lúc sau anh mới hỏi: "Được rồi, giận xong chưa?"

Trả lời anh là một tiếng hừ cao ngạo, cùng với đôi tay ôm chặt lấy anh, sợ anh bị người ta nhìn thấy.

Taehyung cố ý đẩy hông, cậu bèn vỗ nhẹ eo anh một cái, hai mắt tức giận trừng to như cá vàng.

Anh cong cong khóe môi, ôm lấy cậu im lặng áp chế ngọn lửa ham muốn kia trong cơ thể.

Bây giờ, chỉ cần chạm vào cậu là anh đã không thể nào khống chế được phản ứng bên dưới, thật sự ngọt ngào đến đau cả đầu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net