phần 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hành động của ID “K.J” này không những làm cư dân trên Tinh Võng hoảng sợ mà đến Jeon Jungkook cũng hoảng hốt rồi.

Em đang tròn mắt tính xem “K.J” đang tặng mình bao nhiêu, một lần là tặng 999 vạn, 10 lần là hết 9990 vạn, vậy là gần 100 triệu rồi. Trước mắt con số không ngừng tăng lên, 1 giây liền tăng đến 50 – 60 lần, Jeon Jungkook vội mở tài khoản và gửi tin nhắn cho người nọ.

“Dừng lại! Đừng tặng nữa! Xin hãy dừng lại”

Người này không phải trượt tay mà nhấn nhầm đi. Jeon Jungkook cau mày, nhìn chắm chằm màn hình trên vòng tay. Nhưng lúc em nhắn câu đó rồi, thì “K.J” cũng chưa từng ngừng lại.

“K.J tăng chủ phòng phát sóng Jeon Jungkook 999 vạn tinh tệ x78”

“K.J tăng chủ phòng phát sóng Jeon Jungkook 999 vạn tinh tệ x79”
“K.J tăng chủ phòng phát sóng Jeon Jungkook 999 vạn tinh tệ x80”

...............(phân cách tiền rớt rất nhiều)

Jeon Jungkook không thể không tiếp tục nhắn tin cho người nọ nữa – “Mau dừng lại! Anh gửi quá nhiều rồi! Không cần tặng nữa! Anh đưa nhiều như vậy, tôi cũng không muốn đâu”

Cũng không biết có phải câu cuối của Jeon Jungkook nhắn đã có tác dụng không hay là do đối phương cảm thấy mình tặng đủ rồi, đến khi số quà tặng đạt đến số lượng 100 thì trên màn hình đã ngừng lại.

Trên màn hình của Jeon Jungkook hiện lên một tin nhắn mới – “Mong cậu hãy thêm bạn với tôi”

Giây tiếp theo, lời mời kết bạn của K.J đã gửi đến Jeon Jungkook.

Jeon Jungkook quyết định đồng ý, sau đó quyết đoán muốn đem số tiền chuyển lại. 999 vạn 1 lần tặng, mà tặng 100 lần, chính là 99900 vạn tinh tệ đó. Lam Tinh không hề có lạm phát, nên phần lớn người ở đây cả đời cũng chưa có được số tiền lớn như vậy nữa. Nhưng Jeon Jungkook lại phát hiện ra rằng với chế độ bạn bè thì mỗi lần em chỉ có thể chuyển 10 vạn cho người đó thôi.

Từ trước đến giờ em căn bản là chưa từng chuyển khoản gì, sinh hoạt vô tư, em tiêu dùng không hề xa xỉ, mỗi tháng đế quốc đều phát tiền nuôi dưỡng, 3 vị giống đực cũng thỉnh thoảng sẽ đưa em tiền tiêu vặt, cho nên trước giờ em không biết hạn mức chuyển khoản là bao nhiêu hết.

“Sao lại như vậy” – Jeon Jungkook cắn môi, hỏi giống đực bên cạnh mình – “Tại sao anh ấy mỗi lần có thể tặng em 999 vạn tinh tệ, nhưng mỗi lần em chuyển khoản lại chỉ được 10 vạn tinh tệ? Tặng quà trên phát sóng trực tiếp không có hạn mức sao?”

Park Jimin lắc đầu- “Tặng quà trên phát sóng trực tiếp không có hạn mức”

“Vậy làm sao bây giờ?” – Jeon Jungkook buồn rầu hỏi – “Em một lần chỉ chuyển được 10 vạn, muốn chuyển hết số tinh tệ này chắc mỏi tay chết mất”

Em dứt khoát đi hỏi K.J vậy.

“Chào anh, mong anh hãy cho tôi biết số tài khoản của anh, tôi sẽ chuyển lại tinh tệ cho anh”

Chỉ có dùng tài khoản ngân hàng là nhanh nhất.

Jeon Jungkook lúc nãy cũng đã chuyển mấy chục vạn, nhưng đối phương không chịu xác nhận.

Bọn họ lái xe huyền phù trở về nhà, Jeon Jungkook vừa xuống xe đã thấy Min Yoongi chờ em.

“Người này tặng quà nhất định là trượt tay, tặng nhầm rồi” – Jeon Jungkook đi về phía Min Yoongi, không hề nhận ra giọng nói của mình đều mang theo một sự thân mật và cáo trạng nhất định, em còn giơ lên cho tướng quân đại nhân xem – “Anh xem, tặng quà nhiều như vậy làm em choáng váng luôn”

Nếu là đưa mấy trăm tinh tệ hoặc mấy vạn tinh tệ, hoặc là lúc phát sóng kỳ động dục cũng có người đưa nhiều hơn, Jeon Jungkook cũng không có phản ứng lớn như vậy.

Nhưng “K.J” thực sự là đã tặng quá nhiều, nhiều đến mức Jeon Jungkook hoảng sợ luôn, cũng lo lắng không biết đối phương có âm mưu gì không.

Rõ ràng em chỉ phát sóng bình thường, không có làm gì hết, chỉ đi dạo phố bình thường như bao giống cái khác. Có câu gọi là ‘vô công bất thụ lộc’, nên em cảm thấy nhận số tiền lớn như vậy là không được.

Hơn nữa, em cũng không hề muốn số tiền lớn như vậy.

Min Yoongi ôm eo Jeon Jungkook, rất tự nhiên mà bày ra tư thế bảo vệ.

“Anh đã biết” – Min Yoongi nói.

Jeon Jungkook ngạc nhiên – “Nhanh vậy” – Chuyện này vừa mới xảy ra mà.

Min Yoongi nói – “Em phát sóng anh vẫn luôn xem mà”

Jeon Jungkook – “Anh không phải đang có việc sao? Không lẽ anh vừa làm vừa xem?”

“Đúng rồi” – Min Yoongi gật đầu

Jeon Jungkook hỏi – “Sẽ không ảnh hưởng đến công việc của anh chứ?’

“Sẽ không” – Min Yoongi nói – “Anh vẫn luôn như vậy mà”

Jeon Jungkook nhất thời không biết nói gì nữa. Tướng quân đại nhân đúng là theo dõi em 10 năm.

Nhóm giống đực cũng từ từ đi vào, Jeon Jungkook nói – “Dù sao thì em cũng không muốn tinh tệ của K.J đâu, nếu tiếp nhận tinh tệ đó thì phải cùng tên đó hẹn hò, em không muốn cũng giống đực khác hẹn hò”

Chỉ vài phút thôi, trên Tinh Võng đã bắt đầu bùng nổ, đều đang thảo luận về “K.J” tặng quà cho Jeon Jungkook, suy đoán xem đây là giống đực nào mà to gan vậy, dám khiêu khích với Min Yoongi tướng quân, chờ xem kịch vui.

Không có giống đực nào muốn chia sẻ giống cái của mình với giống đực khác, Min Yoongi thì có hậu thuẫn lớn mạnh, Kim Seokjin và Park Jimin đương nhiên cũng không muốn cùng giống đực khác chia sẻ.

“Hẹn gặp người đó đi” – Min Yoongi rất nhanh đã ra quyết định – “Anh cùng em đi gặp họ”

Hẹn thì hẹn thôi. Dù gì mục đích tặng quà của đối phương cũng là muốn gặp Jeon Jungkook.

Địa chỉ sẽ do K.J chọn.

Lên xe huyền phù đi đến khu Đông, bay xuống khu Đông, bọn họ đáp xuống trước một cửa hàng rất bình thường, nhìn qua cửa hàng không thấy có gì khác với các cửa hàng khác nhưng lúc Jeon Jungkook mở cửa bước vào liền rất kinh ngạc.

Trang trí nơi này...lại rất giống phong cách Trung Hoa cổ đại.

Bàn ghế cũng là chất liệu gỗ thô, hình dáng bàn ghế cũng không giống nhau, các bình gốm kiểu dáng cũng rất tự nhiên, giống như là thợ gốm mới vào nghề làm.

Trên tủ kệ cũng dùng các thân gỗ rỗng tạo thành, bên cửa sổ còn có 1 bình sứ trắng, cắm vào một bó hoa nhìn rất thanh nhã, ngay cả quầy của cửa hàng cũng làm bằng gỗ, phía trên treo các thẻ bài, trên thẻ bài còn khác tên các loại đồ ăn, thức uống.

Dưới chân bọn họ là một con suối chảy róc rách, giữa còn có 1 cây cầu cho người đi qua lại.

Lam Tinh còn có một chỗ như vậy nữa sao!

Hốc mắt Jeon Jungkook có chút nóng lên, em đã đọc nhiều sách ở Lam Tinh rồi, đều không tìm thấy điểm nào liên quan đến trái đất hay Trung Hoa hết.

Nơi này....cửa hàng này...rốt cuộc là ai mở?

Tại sao K.J lại chọn chỗ này để gặp? Là  cố ý chọn hay chỉ là trùng hợp?

Jeon Jungkook kiềm chế kích động, lúc nãy còn không muốn gặp K.J, nhưng hiện tại lại đợi không kịp muốn gặp người ta rồi.

“Thích chỗ này sao?”

Một giọng nam trầm, từ tính truyền đến, Jeon Jungkook quay về hướng có giọng nói.

Phía bên kia có một dáng người cao cao đi tới, khuôn mặt tuấn mỹ, một đầu tóc dài màu bạc như dải tơ lụa buông xuống, người mặc một bộ tây trang màu trắng với áo sơ mi cắt may vừa vặn, quần dài với đôi giày bó tới gối, trên vai còn có một chiếc áo choàng trắng phấp phới theo chuyển động.

Trong nháy mắt, Jeon Jungkook có cảm giác như đây là một vị công tử của Trung Hoa cổ đại bước ra.

Khi đối phương càng bước đến gần, Jeon Jungkook mới hoảng hốt hoàn hồn lại. Tay Min Yoongi càng nắm chặt eo Jeon Jungkook, đôi mắt vàng kim sắc bén nhìn về phía giống đực kia – “Kim Namjoon thân vương?”

Đối phương nhẹ gật đầu – “Đã lâu không gặp, Min Yoongi tướng quân”

Jeon Jungkook kinh ngạc mở to hai mắt

Thân vương?
Người này......là thái tử?

Đây là người được đề cử làm kế nhiệm của Hoàng đế bệ hạ. Mọi người đều biết, Cecil bệ hạ có 3 người con, hai vị hoàng tử giống đực, 1 vị hoàng tử giống cái. Mà người kế nhiệm đầu tiên, Thái tử của Lam Tinh đế quốc, đó chính là Kim Namjoon thân vương. Trên Tinh Võng chỉ có 1 tấm hình là lúc gã 10 tuổi thôi.

Jeon Jungkook chưa từng nghĩ mình sẽ gặp một người quyền quý đến mức này, mà còn là gặp trong tình huống thế này, mà gã ta còn là người vừa tặng cho mình gần 1 tỷ tinh tệ.

Thì ra là Thái tử. Khó trách lại giàu vậy.

Jeon Jungkook cũng có chút khẩn trương, nhìn không được mà nắm chặt tay Min Yoongi.

Min Yoongi cũng nắm lại tay Jeon Jungkook, lòng bàn tay ấm áp như đang truyền dũng khí cho em.

“Cách thức theo đuổi của anh làm thôi hơi bất ngờ đó” – Min Yoongi trầm giọng nó.

Với quyền lực của người này, thì gã thực sự có thể làm lơ câu “Coi như khiêu khích với tinh hệ thứ 9” của Min Yoongi nếu thực sự gã muốn cưới Jeon Jungkook.

Nhưng Min Yoongi lại ra đòn phù đầu liền, Min Yoongi nhấn mạnh hai chữ “theo đuổi” này như muốn nói gã chỉ có thể theo đuổi Jeon Jungkook mà không thể dùng quyền lực để áp bức được. Đồng thời cũng muốn nói rằng, Jeon Jungkook không hề thích cách thức này.

Mà rõ ràng là nếu Jeon Jungkook thích tiền thì bọn họ cũng sẽ không xuất hiện ở đây.

“Em còn chưa trả lời ta, em có thích nơi này không?”

Namjoon thân vương không trả lời Min Yoongi mà chỉ dùng đôi mắt xanh lam chăm chú nhìn Jeon Jungkook.

Kim Namjoon thân vương giọng nói rất ôn hòa, nhưng Jeon Jungkook vẫn không nhịn được mà cảm thấy áp lực, da đầu cũng căng ra mà trả lời – “Thích”

“Vậy là tốt rồi” – Giống đực tóc bạc trả lời.

Trong giây phút này, không khí căng thẳng đột nhiên như được cắt đứt, mọi người dẫn thả lỏng hơn.

“Ngồi đi” – Kim Namjoon thân vương làm một tư thế mời, đôi bao tay ưu nhã giơ lên – “Người tới, rót rượu. Mang nước trái cây cho cậu Jungkook đây.

Ba người họ ngồi xuống 1 cái bàn gỗ kiểu dáng cổ xưa, nhìn qua có chút không hợp nhưng giờ đây không ai để ý đến chuyện này cả.

Chất lỏng màu hồng trong suốt, là loại nước trái cây của 4 – 5 loại khác nhau, uống lên chua chua ngọt ngọt, rất ngon miệng. Uống xong một ngụm nước, Jeon Jungkook mới hỏi – “Thái tử điện hạ, của hàng là của ai mở vậy? Vì sao lại dùng phong cách trang trí này? Ngài tại sao lại chọn nơi này?”

Em thực sự quên mất chuyện tinh tệ rồi.

Min Yoongi hơi nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Jeon Jungkook, nhẹ kêu – “Kook Kook?”

Jeon Jungkook đột nhiên tỉnh lại, cuống quít nói – “Không, rất xin lỗi thái tử, tôi...chúng tôi đến tìm ngài là vì chuyện tinh tệ của ngài”

“Được thôi” – Kim Namjoon thân vương cười gật đầu – “Nhưng ta muốn đơn độc nói chuyện cùng em”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net