phần 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Hoa cưới đã chuẩn bị xong chưa?”

“Lại kiểm tra bảng tên khách khứa chưa?”

“Bộ đồ ăn không được có sơ suất đâu đó”

“Pháo hoa cùng khinh khí cầu chuẩn bị xong chưa?”

Ngày mới vừa lên mà hoàng cùng đế quốc Lam Tinh đã bận rộn rồi.

Hoa viên hoàng cung đã được thay đổi trang trí, lớp cỏ xanh được tu bổ và tỉa gọn gàng, các bụi cây được phủ đầy hoa tươi, ở giữa còn có một vòm hoa mỹ lệ, bên dưới là một thảm đỏ kéo dài đến lễ đài.

Jeon Jungkook khẩn trương soi gương, rất sợ chính mình có điểm nào chưa chỉnh chu.

Vì buổi hôn lễ này mà nhóm giống đực đã chuẩn bị hơn 1 tháng rồi.

Kim Namjoon có phái phi thuyền đến địa cầu tham dò di tích, đã phát hiện ra những thủ tục liên quan đến hôn lễ. Từ đó Kim Namjoon đã có ý tưởng muốn cho Jeon Jungkook một hôn lễ. Nhưng Jung Hoseok không ở đây nên Jeon Jungkook vẫn chưa muốn.

Hiện tại Jung Hoseok đã có mặt, 6 vị giống đực đã tề tựu, Jeon Jungkook liền không còn cơ hội đưa đẩy nữa.

Từ khi số lượng giống cái suy giảm, giống cái phải có nhiều trượng phu, nên nghi thức hôn lễ dần không còn quan trọng và dần biến mất.

Lần này Hoàng đế muốn cử hành, thực sự là làm dân chúng hưng phấn.

Từ khi chính phủ phát tin là sắp cử hành hôn lễ là mọi người trên Tinh Võng cũng nhiệt tình bàn luận đủ 1 tháng.

Thẳng đến hôm nay đã diễn ra.

Buổi hôn lễ được phát trực tiếp trên Tinh Võng, không biết có bao nhiêu người canh sẵn chờ coi.

Thời gian trôi qua, lúc sáng 9 giờ.

Âm nhạc du dương vang lên, Jeon Jungkook khoác tay cha ruột, bước vào thảm đỏ.

Từ khi được Kim Namjoon đề nghị, Jeon Jungkook đã đưa người nhà mình đến đế đô định cư cách đây 1 năm.

Hai bên thảm đỏ đều là khách khứa ngồi đẩy, ai cũng tươi cười mang theo ý chúc phúc.

Những khác khứa này là các quan chức và người nhà của các quan chức đó, phần khác là các thành viên của hoàng thất, người nhà của Jeon Jungkook và nhóm giống đực.

Cuối thảm đỏ, 6 vị giống đực đang đứng đó chờ, chờ Jeon Jungkook, trong mắt bọn họ đều đong đầy tình yêu say đắm.

Đứng chính giữa là Kim Namjoon bệ hạ, gã hôm nay mặc một bộ lễ phục màu trắng, áo choàng trên vai rũ xuống, tóc bạc dưới ánh nắng sáng lấp lánh, đôi mắt xanh lam sâu thăm thẳm.

Bên trái Kim Namjoon là Jung Hoseok, dù là tình huống hiện tại, hắn vẫn mang mặt nạ như cũ, lộ ra nửa bên mặt hoàn mỹ, khóe môi nở nụ cười.

Bên cạnh Jung Hoseok là Park Jimin và Kim Seokjin, bọn họ cũng mặc lễ phục tương tự, hai đôi mắt chăm chú nhìn Jeon Jungkook.

Phía bên phải Kim Namjoon là Min Yoongi tướng quân cùng Kim Taehyung, biểu cảm của Min Yoongi vĩnh viễn là lạnh như băng, nhưng Jeon Jungkook vẫn cảm thấy được tình yêu sâu trong mắt tướng quân.

Nhìn đến Kim Taehyung, biểu cảm của sói nhỏ như muốn điên lên vậy, thậm chí là Jeon Jungkook còn có thể tưởng tượng ra cái đuôi phía sau y đang điên cuồng vẫy, Jeon Jungkook nhịn không được mà nhếch môi, giấy tiếp theo liền nhìn thấy Kim Taehyung không khống chế được mà ‘bụp’ một cái mọc ra hai cái lỗ tai trên đầu.

Jeon Jungkook nhịn cười, từng bước đi về phía nhóm giống đực của mình.

Hôm nay em cũng mặc một bộ lễ phục trắng, nhưng lễ phục có chút đặc thù, lớp lụa mỏng từ sau eo được túm lại kéo dài xuống, vai lưng thẳng tấp, vừa soái nhưng vẫn có khí chất tinh tế.

Jeon Jungkook đúng trước mặt Kim Namjoon, dựa theo nghi lễ, cha của Jeon Jungkook đưa tay em giao lại Kim Namjoon.

“Jungkook” – Kim Namjoon cười, chậm rãi nói – “Xin em hãy làm bạn đời của anh”

“Anh mãi mãi quý trọng em, yêu thương em, dù là hiện tại, tương lai thì mãi mãi đều là như vậy.

Tiếp theo là Jung Hoseok – “Anh sẽ tin tưởng em, tôn trọng em, anh sẽ vui cùng em, khóc cùng em”

Kim Seokjin cũng tiến lên – “Anh sẽ mãi trung thành yêu em, vô luận là tương lai như thế nào, là gian nan hay bình yên, anh đều cùng em vượt qua”

Sau đó là Park Jimin – “Vô luận là cuộc sống thế nào, anh đều mãi bảo vệ em, ở cùng em, luôn cùng nắm chặt tay em”

Tầm mắt Min Yoongi dừng lại trên người Jeon Jungkook, thành kính nói – “Sinh mệnh của anh đã giao phó cho em”

Kim Taehyung quỳ một gối, lấy tư thế thần phục, dùng sự trịnh trọng xưa nay chưa từng có – “Hoành Tử của anh......”

Hốc mắt Jeon Jungkook đã ướt dần.....

Bọn họ đều ưu tú như thế, nếu là kiếp trước, 6 người bọn họ đều sẽ là những người mà có hàng ngàn người hâm mộ.

Nhưng ở Lam Tinh, bọn họ lại phải cùng chia sẻ Jeon Jungkook. Điều mà Jeon Jungkook có thể làm đó chính là yêu thương bọn họ.

Người chủ hôn đã lên tiếng – “Mời trao đổi nhẫn”

Người làm lễ đưa tới một cái khay, trên mặt khay để 7 chiếc nhẫn, sáu chiếc có kiểu dáng không giống nhau, bao lấy một chiếc nhẫn lộng lẫy nhất ở giữa.

6 chiếc nhẫn xung quanh được khảm đá quý được phân biệt theo màu sắc của đôi mắt của từng giống đực, mà trên chiếc nhẫn ở giữa là được đính một viên đá quý cực quý hiếm có đủ 6 màu, dưới ánh mặt trời sẽ lấp lánh chiếu sáng.

Kim Namjoon lấy chiếc nhẫn lộng lẫy nhất, cầm lấy tay trái Jeon Jungkook, đeo chiếc nhẫn lên ngón áp út đó.

Tiếp theo, Jeon Jungkook đỏ mặt mà trước bao người đem 6 chiếc nhẫn đeo lên tay 6 giống đực của mình.

Chủ hôn lại nói – “Hiện tại có thể hôn môi giống cái của mình”

Trong màn vỗ tay chúc phúc, nhóm giống đực hôn lên Jeon Jungkook, chỉ đơn thuần hôn lên.

Cùng lúc đó, những khinh khí cầu rực rỡ màu sắc cũng hướng lên trời bay lên.

Cho đến khi nghi thức kết thúc.

.
.
.
.
.
.

End...

____________________

Cuối cùng thì truyện cũng đã end. Cảm ơn các bạn thời gian qua đã luôn yêu thương và ủng hộ mình và bé nhỏ này.

Hôm nay tớ xin chân thành cảm ơn và xin chúc các bạn sang năm mới mọi thứ như ý, cuộc sống, công việc, sức khỏe đều suôn sẻ tốt đẹp🍀🍀💥

#nie_ngoc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net