phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeon Jungkook kinh ngạc đến một câu cũng không nói được. Sinh sống ở thế giới này 16 năm, đương nhiên là đã gặp qua đủ loại hình dáng giống đực ở Lam Tinh, nhưng mà chỉ là nhìn thấy trên sách giáo khoa hoặc là trên Tinh Võng. Khi nhỏ, em thậm chí còn nhìn thấy hình thú lông xù xù của Kim Seokjin và Jung Hoseok, còn thích dựa vào người bọn họ ngủ. Nhưng duy nhất bản thể của Park Jimin là chưa thấy qua, mặc kệ là em quấn quít làm nũng thế nào, Park Jimin vẫn không cho em xem bản thể. Đây chính là lần đầu tiên Jeon Jungkook thấy được bản thể của Park Jimin.

Bởi vì lúc này đang chấn động, toàn thân Jeon Jungkook căng thẳng, tiểu huyệt cũng khống chế không được mà càng co rút, căn côn thịt Park Jimin lại càng to hơn, làm tiểu huyệt của Jeon Jungkook căng ra.

“Đau quá….” – Jeon Jungkook nhăn mặt, khóe mắt đã ứa nước mắt, cảm giác giống như là đang bị xé ra.

Em có thể cảm nhận qυy đầu Park Jimin đang đỉnh ở trước đáy huyệt của cậu, đang chậm rãi mà bắn tinh. Đây cũng là đặc điểm của Điệp tộc, khi bắn tinh họ luôn rất thông thả mà phóng thích.

Bụng nhỏ của Jeon Jungkook đã hơi nhô lên, cũng bắt đầu cảm thấy hơi căng.

Kim Seokjin nhìn chằm chằm Park Jimin đã Điệp hóa, rất sợ cậu kích động lên sẽ làm tổn thương Jeon Jungkook. Jung Hoseok đã nhanh ra ngoài thông tin đến tiến sĩ Donghyuk. Donghyuk cũng nhóm y tá đã mặc đồ bảo hộ, mang mặt nạ phòng độc bước vào. Bọn họ chuẩn bị như vậy là lo lắng đối với tin tức tố của Jeon Jungkook, nến không chịu đựng được sẽ không thể làm các công việc khác.

Đẩy cửa vào, thấy cảnh trong phòng tất cả nhóm y tế đều há to miệng. Một con bướm thật to phía trên, phần đuôi cùng côn thịt đang gắt gao tương thích với tiểu huyệt bên dưới, 3 cái chân dài kiềm lấy giống cái dưới thân đầy chiếm hữu, đôi mắt kép nhìn giống đực bốn phía đầy địch ý, đôi cánh màu lam xinh đẹp nhưng cũng bén nhọn như dao tùy thời có thể chuẩn bị tấn công.

“Đáng chết” – Donghyuk mắng một tiếng rồi điều động – “Mau chuẩn bị thuốc gây mê”

Trước mắt chỉ có thể  làm tên Điệp tộc này mất ý thức, vì giờ phút này cậu chỉ còn lại bản năng giao phối của động vật, cậu sẽ không ngừng chiếm hữu giống cái của mình, cho đến khi xác nhận được là giống cái đã đậu trứng trùng của mình. Nếu là giao phối như bình thường thì Donghyuk cũng không lo lắng như vậy. Nhưng tình huống này không giống, Jeon Jungkook có thể chất đặc thù, bọn họ còn chưa biết chắc cấp bậc của Jeon Jungkook, trước mắt chỉ biết là lúc cao trào Jeon Jungkook có thể hấp thu tinh dịch của giống đực. Nói ngắn gọn là, Park Jimin có thể sẽ bị Jeon Jungkook hút khô, ai cũng không biết sẽ có hậu quả gì, nhưng hiện tại hình thể khác biệt, Park Jimin có thể sẽ làm Jeon Jungkook bị thương mà Park Jimin cũng sẽ chết.

Jeon Jungkook cả người trần trụi, đột nhiên bị phô bày trước nhiều người xa lạ như vậy, hơn nữa còn là với tư thế khó nói nữa. Chân còn bị con bướm lớn đè lại, không thể nào che chắn thân thể được, Jeon Jungkook cắn môi, quyết định nhắm hai mắt lại.

Donghyuk nâng súng gây mê lên, nhắm ngay Park Jimin bắn một cái. Súng gây mê có dược tính gấp 10 lần, vài giây sau con bướm lớn rủ cánh xuống, đôi mắt dần dại đi, chân cũng không chống đỡ được, lảo đảo ngã qua một bên. Mọi người nhẹ nhàng thở ra một tiếng.

Nhóm y tế nhấn nút gọi người máy vào, người máy mang con bướm to ra ngoài và để trong khoang chữa trị. Jeon Jungkook đầu tiên là kéo thảm qua, bọc người kỹ lại. Jung Hoseok cũng Kim Seokjin vội lo lắng chạy qua ôm lấy Jeon Jungkook.

“Kookie, em không sao chứ?”

Jeon Jungkook lắc đầu, chỉ là đỉnh lông mày còn hơi nhíu lại – “Chỉ là….phía dười còn chút đau”

Kim Seokjin cũng không quan tâm là trong phòng còn người ngoài hay không, chui vào thảm, tách chân Jeon Jungkook ra kiểm tra. Tiểu huyệt hồng hào ướt nhẹp, hai tiểu âm môi sưng lên bị căng ra giờ vẫn chưa khép lại nhưng cũng may là chưa đổ máu. Kim Seokjin thầm mắng Park Jimin trong lòng một phen, nếu không phải Park Jimin hôn mê, anh nhất định là đi đánh Park Jimin một trận rồi.

Kim Seokjin từ thảm lông chui ra, an ủi Jeon Jungkook – “Không có việc gì, chỉ có chút sưng thôi, để lấy chút thuốc bôi lên là được”

“Vâng” – Jeon Jungkook cũng nhẹ nhõm, em sợ nhất là đau, sau đó lại hỏi – “Park Jimin….anh ấy sẽ không sao chứ?”

Jung Hoseok cũng Kim Seokjin liếc nhau, đều nhìn về phía Donghyuk. Donghyuk còn đang mặc đồ cách ly, trên đầu vẫn còn đang mang mặt nạ - “Chào cậu, tôi là tiến sĩ Donghyuk, chuyên chăm sóc cho sức khỏe của cậu”

“Park Jimin chỉ là hết thể lực, suy yếu nên hôn mê thôi, tạm thời chưa thể khôi phục hình thái người, chờ em ta bổ sung thể lực xong sẽ tỉnh lại, em đừng lo lắng”

“Bởi vì thân thể em đặc thù, tôi đã báo cáo lên Hiệp hội Giống cái rồi, rất nhanh thôi sẽ có người đến trợ giúp”

“Hơn nữa kỳ động dục của em còn chưa kết thúc, mà hai vị giống đực cộng sinh của em thì….” – Donghyuk nhìn qua Kim Seokjin cùng Jung Hoseok – “Bọn họ đều không cùng em vượt qua kỳ động dục được, tôi nghĩ là em hiểu được, nếu vẫn tiếp tục giao phối sẽ xuất hiện tình huống giống Park Jimin vậy.”

“Cho nên tôi kiến nghị là nên chọn giống đực có cấp bậc cao hơn giúp em vượt qua kỳ động dục.”

“.......”

Jeon Jungkook nhìn qua giống đực cộng sinh của mình, sắc mặt của họ cũng không đẹp đẽ gì, nhưng cũng không phản bác lại Donghyuk. Dù là giống đực nào cũng chắc chắn là không vui vẻ gì khi thảo luận về việc không thỏa mãn được vợ của mình. Điều này tất nhiên là một sự sỉ nhục với giống đực. Nhưng đây cũng là hiện thực.

Jung Hoseok cùng Kim Seokjin cấp bậc không cao bằng Jeon Jungkook, tất nhiên là năng lực chống đỡ đối với kỳ động dực của Jeon Jungkook không cao.

“Các em sao vậy?” – Donghyuk nói – “Tình huống của Jeon Jungkook trước nay chưa từng có, chuyện này không phải là lỗi của các cậu, cấp A ở đế quốc đã là cấp cao rồi, các em có giống cái cấp bậc cao như vậy thì nên vui chứ?”

“Jeon Jungkook sớm muộn gì cũng phải có thêm trượng phu thôi, với tình hình hiện tại chỉ là sớm hơn chút thôi”

“Còn nữa, lúc trước tôi đã nói qua rồi, nếu không muốn từ kho gen chọn ra 1 người xa lạ thì các em nên chọn 1 giống đực có quen biết đến thì tốt hơn”

“Theo tôi bước đầu xem xét thì giống đực tốt nhất là cấp SSS, nếu là SS thì phải 2 giống đực mới đủ….mà toàn bộ đế quốc cũng chỉ có vài người đủ cấp cao như vậy thôi”

Donghyuk nói những việc này thì Jung Hoseok và Kim Seokjin cũng đã biết trước nên lúc này đây bọn họ vẫn giữ được bình tĩnh. Nhưng Jeon Jungkook là lần đầu nghe thấy, em ôm chặt Kim Seokjin – “Ý là…..em không muốn cũng người lạ làm…..”

Kim Seokjin an ủi cậu, gật đầu – “Kookie, đừng sợ, chúng ta sẽ cùng chăm sóc em mà”

Jeon Jungkook: “Cái đm! Mẹ nó chứ, còn muốn cùng người xa lạ lên giường”

Em không ngại bọn Kim Seokjin vì bọn họ lớn lên cùng nhau, đã có cơ sở tình cảm. Bây giờ, nhóm y tế lại còn muốn câj phải cùng người xa lạ? Không, không, không được, em không muốn.

“Tôi không muốn cũng người khác làm tình” – Jeon Jungkook nắm chặt lấy vạt áo của Kim Seokjin – “Tôi căn bản là không quen biết đối phương là ai, tôi không muốn cùng người xa lạ làm đâu! Dù sao thì tôi cũng không muốn cùng người không quen biết làm chuyện đó, chỉ cần cho tôi dụng cụ, tôi có thể tự xử”

Nghe lời Jeon Jungkook, Jung Hoseok cùng Kim Seokjin đều ngọt ngào đến tận tâm can, nhưng lại cũng chua xót.

“Kookie” – Kim Seokjin thở dài, tay duỗi đến dưới thảm lông, sờ đến tiểu huyệt của Jeon Jungkook, tuy rằng là bị thương nhưng vẫn chảy đầy dâm dịch. – “Em xem, phía dưới em đều đang khóc rồi, em không khó chịu sao? Dùng đạo cụ không thể an ủi em được đâu, em cần có giống đực”

Jeon Jungkook phát ra tiếng rên rỉ thoải mái, đúng là em đang trong tình trạng nóng bức, nếu được em lúc nào cũng muốn có côn thịt lớn cắm vào, không phân biệt ngày đem, cứ luôn như vậy. Jeon Jungkook trong đôi mắt đầy khát vọng, hôn Kim Seokjin, cả người mềm nhũn dựa vào lòng ngực Kim Seokjin – “Ân….em muốn……”

Kim Seokjin thở gấp, giữ gáy Jeon Jungkook, hôn sâu xuống. Nụ hôn kết thúc, Jeon Jungkook lại thêm khó chịu mà cọ xát Kim Seokjin, cách lớp quần mà cầm lấy côn thịt Kim Seokjin.

“Seokjin...ahh…” – Jeon Jungkook ngẩng đầu, liếm lấy hầu kết gợi cảm của Kim Seokjin. Đang lúc Kim Seokjin muốn cầm lấy eo nhỏ Jeon Jungkook, Donghyuk đã nhanh chóng ngăn lại.

“Tôi kiến nghị các em không nên tiếp tục nữa, sẽ có chuyện đó” – Donghyuk nói – “Tôi có danh sách ở đây, đều là lấy từ kho gen, nếu đồng ý, các em có thể chọn giống đực độc thân cấp S trở lên”

“Nếu không chọn từ đây, các em có thể chọn người mà các em quen biết, nhưng mà nhắc nhở các em là nếu trong vòng 12 tiếng mà không tìm được, Jeon Jungkook sẽ không chịu nổi đâu”

Jeon Jungkook lúc này đã nóng lên, trán đổ mồ hôi, đôi mắt ướt nhẹp, nhìn Jung Hoseok và Kim Seokjin côn thịt trướng đến phát đau. Nhưng bọn họ không thể cho Jeon Jungkook được. Jung Hoseok và Kim Seokjin nhìn nhau

“Kookie” – Kim Seokjin lau mồ hôi cho Jeon Jungkook, đau lòng mà hôn lên trán Jeon Jungkook – “Chúng ta sẽ chọn cho em một giống đực thật thích hợp, kỳ động dục sẽ có những chuyện gì xảy ra, không phải lúc đi học em đã được học đúng không?”

Jeon Jungkook tất nhiên là đã học, giống cái trên Lam Tinh đều sẽ được học, nếu không cùng giống đực giao phối, giống cái sẽ bị dục vọng đốt cháy đến khát khô mà chết. Em không muốn đồng ý, nhưng không đồng ý cũng không được.

Jung Hoseok cũng Kim Seokjin cũng chỉ có thể tạm thời để Jeon Jungkook lại mà ra ngoài thương lượng.

“Tôi không đồng ý chọn lựa từ kho gen, tôi không muốn Kookie nhìn thấy người quá xa lạ, tôi cũng không muốn nhiều người cũng Kookie như vậy….”

Kim Seokjin chậm rãi bình tĩnh lại – “Cho nên chúng ta chọn trước 2 giống đực cấp SS, tôi có một đứa em trai cấp SS, gương mặt tất nhiên là cũng không kèm, ít nhất là cũng không kém hơn tôi bao nhiêu, em chắc cũng biết, em trai tôi chắc chắn là cũng sẽ rất thích Kookie, nên y cũng sẽ yêu thương Kookie giống ta”

Tuy rằng bọn họ không thể cùng làm trượng phu của Jeon Jungkook, nhưng là giống đực cộng sinh, địa vị cũng tương đối đặc thù.

“Em cảm thấy thế nào?” – Kim Seokjin hỏi Jung Hoseok

“Như vậy người đầu tiên em chọn là em trai em đúng không?” – Jung Hoseok hỏi

“Vậy người thứ hai là ai?” – Kim Seokjin hỏi

Jung Hoseok không trả lời, mà đi về phía cửa sổ, mở máy truyền tin, máy truyền tin vang lên vài tiếng rồi có người bắt máy. Jung Hoseok không bật hình ảnh nên Kim Seokjin cũng không biết người ấy là ai, chỉ nghe Jung Hoseok kêu một tiếng:

“Cữu cữu”
____________________________
Tặng quà Halloween trễ cho mọi người một chút


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net