Chương 9 : Gặp bọn côn đồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Trong lúc vừa tán gẫu vừa đi lái xe thì có 1 đám đứng người cỡ mấy chục tên vì thấy tụi nó quá đẹp nên trước mặt tụi nó :

- Nè ! 3 em đi đâu mà vui dị  _ 1 thằng trong đám tóc xanh , tóc đỏ nói bằng giọng háo sắc đi tới

- Tụi tui đi đâu thì kệ tụi tui liên quan gì đến ông  _ cô nói bằng 1 giọng khó chịu ( vì cô là khó chịu nhất trong đám tụi nó )

- Mấy em không sợ à ! _ 1 thằng khác trong khác lên tiếng

- Sợ cái cục cức ! Mấy người muốn gì đừng dòng do nữa ! Thiệt là phiền phức _ cô vừa nói vừa bước lên nói chuyện với đám người kia

- À ! Anh muốn mấy em đó _ tên đó nói bằng 1 giọng hết sức ghê tởm , lại còn kéo dài chữ " đó " nữa chứ , tên đó chắc là đại ca của cái đám đó

- Muốn thì xông lên đây _ cô tiếp tục thay 2 đứa bạn nói chuyện

- À thì ra em muốn đánh lộn , tụi bây xông lên _ tên đó nói xong thì gọi đàn em sau lưng lên 

- Từ từ ! Cái gì cũng phải từ từ _ nhỏ và nó đi tới trước mặt cô ngăn cản , sau tiếng ngăn cản của tụi nó thì bọn bên kia cũng dừng lại

- Ê ! Thư mày muốn đánh 1 mình à , đâu có dễ _ nó nhìn cô nói bằng giọng bức bội

- À tao quên tụi mày ! Như cũ nha ! _ cô nói

- Kéo , búa , bao _ 3 đứa đồng thanh 

- Yeah ! Tao thắng ! Cũng dị à ! _ cô vừa nói vừa khởi động tay chân

- Mày hên đó _ nhỏ và cô cùng nói

- Được rồi ! Xong lên ! _ cô nói xong cũng không thèm phòng bị

    Sau khi nói hô của cô thì đám kia xông lên , chưa đầy 2' thì cô đã xử lí xong bọn chúng , tên đại ca sợ hãi nhìn bọn đàn em của mình nằm dưới đất , lắp ba lắp bắp hỏi :

- Thật ra ... mấy ... mấy cô ... là ai ? _ tên đó hoảng sợ hỏi

- Ông hỏi ai dị , nên nhớ ở đây có 3 người _ cô nhìn tên đó nói bằng giọng lạnh hơn chữ lạnh

- Cả ... cả 3 cô luôn _ tên đó nói sợ hãi

- Dương Hoàng Thiên Lam _nó cười lạnh nói , sẵn tiện lấy cái dây chuyền ra khỏi áo làm hắn khiếp sợ

- Hàn Minh Thư _cô nói xong thì dơ lên cái dây chuyền đang đeo trên cổ

- Kim Hoàng Bảo Trâm _ nhỏ nói xong thì dơ cái dây chuyền cho tên đó coi , tên đó phải đứng hình trong chốc lát 

- Ngươi là ai ? _ nó hỏi 

- Tôi là Lăng Lăng , con trai tập đoàn Lăng Thị _ tên đó im hồi lâu rồi mới trả lời bằng giọng hoảng sợ như mới gặp ma

- Ồ! Tên đẹp đó _ nó làm 1 biểu cảm hết sức ngạc nhiên rồi đi tới đánh sau gáy tên đó 1 phát rồi ngất xỉu , nó lấy cái iphone 7 plus màu đỏ ( trên thế giới chỉ có điện thoại của 1 số người là chỉ có 1 cái duy nhất do những người đó đặt và tụi nó là 1 trong số đó ) ra rồi nói :

- Rút hết cổ phiếu của tập đoàn Lăng Thị , phá sản _ nó nói chuyện với người bên kia đầu dây

- Vâng ! Chủ tịch Lam _ Bell nói ( Bell là thư kí của tụi nó ở công ti )

    Nó lại gọi thêm 1 cú điện thoại nữa :

- Kid ! Đến bãi gửi xe của tổ chức hốt mấy cái xác về ( quán bar mà tụi nó đến cũng là tổ chức nhưng chỉ có những người trong tổ chức mới biết ) _ nó dặn dò qua điện thoại

- Vâng ! Bang chủ ! _ Kid nói ( Kid là 1 trong những người trong tổ chức mà tụi nó tin tưởng )

    Sau khi cuộc trò chuyện thì tụi nó tiếp tục cuộc hành trình lấy xe về nhà . Nhưng ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net