Ngự kiếm - Khạp thụy hồ ly - Việt Tô cp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngự kiếm

Tác giả : Khạp thụy hồ ly ( Hồ ly ngủ gật )

Thể loại : Đoản văn, hài hước, đồng nhân cổ kiếm kỳ đàm, tiên kiếm kỳ hiệp 4

Nhân vật chính : Mộ Dung Tử Anh ( aka Tử Dận chân nhân )

Phối hợp diễn : Lăng Việt, Bách Lý Đồ Tô, tông phái

Editor: Tửu

Tình trạng bản gốc: Hoàn

Tình trạng bản edit : Hoàn

Mọi người đều biết, Côn Lôn tu tiên bát phái: Côn Lôn, Quỳnh Hoa, Ngọc Bích, Tử Thúy, Huyền Phố, Ngọc Anh, Lãng Phong, Thiên Dung, mặc dù phương pháp tu luyện không liên quan gì đến nhau, nhưng trong đó đa phần đều phải học Ngự kiếm thuật. Dù sao núi Côn Lôn cũng là ở nơi cực tây, băng tuyết đông phong gần như quanh năm dấu chân người lên xuống là cực hiếm, nếu không phải dùng Ngự kiếm phi hành trong nháy mắt nghìn dặm thì bình thường mỗi lần xuất môn xuống núi làm chuyện này chuyện kia, trừ yêu diệt quỷ, mua một mớ rau hay miếng thịt...và vân vân chắc chắn là không thể. Vì vậy cứ là tân đệ tử bước vào cửa, đều như nhau phải tu tập Ngự kiếm phi hành thuật đầu tiên. Có thể nói là đây chính làcư gia lữ hành chuẩn bị kỹ năng. ( có thể hiểu là kỹ năng đầu tiên để bước ra khỏi nhà hành tẩu giang hồ =))) )

Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, ngày ngày đi lại qua nhau ắt sẽ xảy ra vấn đề. Núi Côn Lôn tuy lớn, thế nhưng khó ngăn nổi thanh khí thái thịnh mà dẫn đến quá nhiều người tu tiên mà quá nhiều người thì nhân khẩu tăng khiến cho mật độ người ở đây so với tiên sơn động phủ nơi khác lớn hơn rất nhiều lần. Rồi thì người này bận việc này, người kia bận việc kia, ngày thường Ngự kiếm bay tới bay lui cũng vì thế liền sinh ra. Côn Lôn trên núi tùy ý ngẩng đầu nhìn lên, là có thể nhìn thấy mấy đạo ngự kiếm hàn quang xoẹt qua xoẹt lại biến mất trong chớp nhoáng. Nếu cứ duy trì tình trạng như vậy thì thật không ổn, vấn đề lập tức hiện ra trong đầu mọi người đó chính là : An toàn giao thông. .

Không lâu trước kia ở Côn Lôn, một ngày nọ có bát phái môn hạ đệ tử xuất hành, lúc Ngự kiếm vô ý va chạm nhau, hai người lẫn nhau cùng nói một tiếng đắc tội, rồi tự rời đi. Thế nhưng hiện tại nhiều người, mọi người đều tự Ngự kiếm bay loạn một trận, va chạm nhau không còn là việc nhỏ nhặt vụn vặt nữa, gần như là mỗi ngày đều có người Ngự kiếm rồi vô ý va chạm, thậm chí rơi xuống từ đỉnh núi ngã thành trọng thương. Không chỉ vậy, còn có chuyện bốn năm tên đệ tử Ngự kiếm đụng vào nhau, phía sau các đệ tử đồng hành cũng vì thế mà liên tiếp chuỗi dài tông vào, hơn mười người đụng thành một đoàn té xuống núi Côn Lôn, đem nhà cửa phòng ốc của thôn làng dưới chân núi phá tan tành, khiến cho bách tính hoang mang rối loạn. .

Tiên sơn thượng thần tiên bay từ trên trời xuống đến thì phân nửa gặp tai nạn giao thông đụng phải kiếm, từ bầu trời lăn xuống thành một đoàn ngã vào chuồng lợn người ta khiến một thân hôi thối không nói, đằng này là làm sập toàn bộ chuồng lợn!

Vì vậy Côn Lôn chưởng môn bát phái và các trưởng lão rốt cục ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề: Kỳ thực tất cả là ở mỗi cá nhân!

Này đây cực ít đi lại với nhau Côn Lôn bát phái lần đầu tụ họp cùng một chỗ, chưởng môn các phái và trưởng lão cùng với ngồi xuống chấp sự đệ tử, tập trung thảo luận phương pháp xử lý vấn đề vô cùng cấp bách: Giao thông thiên không núi Côn Lôn điều luật quản lý.

Mọi người đều là người tu tiên, không ăn không ngủ không có chút nào áp lực, cũng không thấy ở hội nghị tình huống người ngủ gà ngủ gật phát sinh, thế nên thiết lập sự tình hiệu suất cực cao, ba ngày động não vất vả, cuối cùng thì 《 Núi Côn Lôn thiên không giao thông điều luật quản lý 》 và 《 Côn Lôn bát phái phi hành quy phạm thuyết minh giảng giải 》 liền nóng hổi ra lò.

Các đệ tử phải đạt được Giấy Phép Ngự Kiếm mới có thể ở bên ngoài không phận bổn phái Ngự kiếm.

Ngự kiếm giấy phép được cấp bởi Quản Lý Phụ Trách Sát Hạch Thiên Không Núi Côn Lôn, thời hạn hiệu lực là trăm năm. .

Sát hạch lấy Ngự kiếm giấy phép chia làm hai giai đoạn là Kiểm tra quy tắc giao thông và đánh giá phi hành Ngự kiếm. Sát hạch thất bại không cho phép xuất sư.

Lúc Ngự kiếm phi hành, phải phi hành theo đúng lộ trình đã định, đi về phía bên phải, phi hành không được tùy tiện thay đổi lộ trình. Nếu như làm trái, trừ mười điểm Ngự kiếm điểm số. .

Lúc Ngự kiếm phi hành, trong khu vực thiên không núi Côn Lôn, tốc độ tối đa cho phép là ba trăm dặm trên một nén hương; ngoài khu vực thiên không núi Côn Lôn tốc độ tối đa cho phép là bốn trăm năm mươi dặm trên một nén hương. Nếu như làm trái, trừ năm điểm Ngự kiếm điểm số.

( 1 dặm = 1,609344km, trung bình một nén hương là một giờ =>>> tốc độ cho phép Ngự kiếm tính theo hiện đại là: 480km/h trong khu vực Côn Lôn, và 720km/h cho bên ngoài. Rã man =)))) )

Không được say rượu lúc phi hành Ngự kiếm, nếu như làm trái, trừ phạt hai mươi điểm Ngự kiếm điểm số. Không chỉ vậy, đệ tử môn phái nào bị phát hiện uống rượu sẽ bị xử phạt theo môn quy của môn phái đấy.

Trong vòng mười năm trừ phạt hết ba mươi điểm sẽ bị thu về và huỷ giấy phép phi hành Ngự kiếm...

Hơn trăm điều tân ước quy củ, các đệ tử Côn Lôn nghị luận ầm ỉ, bất mãn ra mặt. Ngự kiếm phi hành, đó là cái cưỡi gió đạp mây ngàn dặm tiêu sái tự nhiên phóng khoáng, hôm nay như thế bó buộc, phi hành Ngự kiếm trở thành cái di chuyển cẩn thận dè dặt từng li từng tý, thế thì còn gì gọi là ngàn dặm tiêu sái tự nhiên phóng khoáng?!

Chỉ là bát phái trưởng lão đã bắt tay nhau quyết định quy củ, lại còn ra lệnh nghiêm ngặt, nếu như có trái ý, nhất định gia tăng thêm trừng phạt. Thế nên bát phái đệ tử dù cho lòng sinh bất mãn, nhưng cũng chẳng ai dám dị nghị phản ứng. Vậy là tất cả mọi người đều phải miễn cưỡng đồng ý, cùng nhau khẩn trương báo danh sát hạch để lấy Ngự kiếm giấy phép, thế nhưng trong bụng lại đều âm thầm chờ xem là người nào không may trở thành nạn nhân thứ nhất bị tóm...

Mà cái kia người không may trở thành nạn nhân thứ nhất bị tóm, hôm nay vẫn còn đang ngây thơ vô tri vô giác canh giữ bên cạnh lò đúc kiếm, chờ bình minh tới mở lò khai kiếm mới.

Mộ Dung Tử Anh tuy rằng mới mười ba, nhưng là một hài tử thông minh trí tuệ hơn người, tình tình ôn trọng cẩn thận, khác hoàn toàn với vẻ ngoài trẻ con ngây thơ. Hắn lên núi năm bảy tuổi, gia nhập tông phái trở thành đệ tử Quỳnh Hoa, luôn tuân theo tông luyện nghiêm ngặt giáo dục, quy củ trên dưới từ trước tới nay không có nửa phần sai lầm. . ( mọi người cho một tràng pháo tay chào mừng aka Tử Dận của chúng ta lên sàn O (∩_∩ )O )

Thực ra bị tóm lần này hắn là bị oan, chỉ vì hắn đối với quy phạm quản lý điều luật thật sự là mảy may không biết chuyện. Hắn ngày thường cũng không cùng với những đệ tử khác bàn chuyện, mà là vì đúc kiếm nên theo tông luyện ở tại Ngũ Linh kiếm các. Mà các đệ tử chuyên phụ trách đưa tin thông báo họp nghị luận ban bố quản lý điều luật thế nào lại hoàn toàn quên mất chuyện đưa tin đến Ngũ Linh kiếm các...

Mà hắn cùng với sư tôn mình đều giống nhau ở cái khoản: Chỗ ở. Thầy trò hai người trong ngày thường chỉ là bận về việc.. Đúc kiếm, bình thường mấy tháng không bước chân ra khỏi nhà là chuyện như cơm bữa. Mộ Dung Tử Anh luyện công đúc kiếm nghỉ ngơi đều ở là tại Ngũ Linh kiếm các này, mọi việc đều được sư tôn tự mình chỉ điểm, vậy nên ngay cả cơ hội cùng đệ tử khác nói chuyện cũng đều không có, nói gì đến từ những người khác nghe bàn về nghị luận ban bố quản lý điều lệ ở tận nơi xa tít mù tắp nào...

Mộ Dung Tử Anh sáng sớm ngày hôm đó phát hiện Thanh Lang Hiên không còn dư thừa khối nào, để không làm lỡ buổi trưa mở lò, lập tức liền muốn hướng đi Trần châu phụ cận tìm mua Thanh Lang Hiên khẩn cấp. Vì vậy Côn Lôn bát phái hài tử không may mắn đầu tiên là từ kiếm các phóng ra. Chắp tay niệm chú, tâm linh sở chí, lập tức kiếm quang lóe lên, bay nhanh như tên bắn, trong nháy mắt tiêu thất phía ngoài Ngũ Linh kiếm các, hoàn toàn không nghe thấy phía sau có người cao giọng hô hoán.

Mộ Dung Tử Anh sáng sớm ngày hôm đó phát hiện Thanh Lang Hiên không còn dư thừa khối nào, để không làm lỡ buổi trưa mở lò, lập tức liền muốn hướng đi Trần châu phụ cận tìm mua Thanh Lang Hiên khẩn cấp. Vì vậy Côn Lôn bát phái hài tử không may mắn đầu tiên là từ kiếm các phóng ra. Chắp tay niệm chú, tâm linh sở chí, lập tức kiếm quang lóe lên, bay nhanh như tên bắn, trong nháy mắt tiêu thất phía ngoài Ngũ Linh kiếm các, hoàn toàn không nghe thấy phía sau có người cao giọng hô hoán.

Ngự kiếm phi hành thuật, chú trọng nhân kiếm hợp nhất, tốc độ nhanh chậm chủ yếu đều là ở chỗ trình độ công lực tinh thuần của người ngự kiếm. Mà Mộ Dung Tử Anh sáu tuổi nhập môn, bảy tuổi theo sư phụ tĩnh tâm tu hành, tâm vô bàng vụ, công lực tinh thuần trong lứa đệ tử trẻ tuổi hiếm người theo kịp. Lại thêm hắn nhớ đến buổi trưa mở lò, phải sớm chạy về cho kịp, vì vậy tốc độ Ngự kiếm cũng nhanh hơn ngày thường rất nhiều. Tuần tra đệ tử Côn Lôn Trừng Hoài, hắn thấy một đạo minh hoàng xoẹt bay qua mặt, cực kỳ ác liệt, choáng váng một lúc mới phản ứng được: hẳn là là có người vừa Ngự kiếm bay qua.

Trừng Hoài nhất thời hưng phấn: Ngó nghiêng ở đây đã hơn ba tháng, vậy mà ngay cả một người làm trái luật cũng chưa bắt được, thực sự là quá mức thất bại! Hôm nay thế nào lại có tiểu tử nhà ai lớn mật biểu diễn qua đây! Thật sự là trời xanh có mắt, ta mà không tóm được hắn thì thật có lỗi với các chư vị tiền bối núi Côn Lôn! Trừng Hoài lập tức thi triển pháp lực, trường kiếm dưới chân nhanh chóng bay lên, thẳng hướng Mộ Dung Tử Anh đuổi theo. .

Rốt cuộc đuổi theo hơn nửa canh giờ không những không đuổi kịp hắn mà còn vì kiệt sức mà suýt rơi xuống chân núi. Trừng Hoài cắn răng ôm hận: Ta đây cũng là sáu trăm dặm trên một nén hương! Vậy mà ngươi so với ta còn muốn nhanh hơn?! Qủa thực là tên tiểu tử kiêu ngạo phách lối thiên hạ đều căm ghét! Hôm nay dù cho có sư phụ ngươi hay Cửu Thiên Huyền Nữ cũng không cứu được ngươi! Lập tức càng thêm thôi động pháp lực, một đường chăm chú nhìn, theo đuổi không bỏ. .

Đến khi hắn đuổi theo được Mộ Dung Tử Anh, dĩ nhiên đã là ở vùng Trần châu ngoại ô. Mà thực ra cũng không tính là hắn đuổi kịp Mộ Dung Tử Anh, bởi vì Mộ Dung Tử Anh đến đây tìm kiếm Thanh Lang Hiên, nên Ngự kiếm ở trong núi chỉ chậm rãi di chuyển.

Mộ Dung Tử Anh chỉ chuyên tâm tìm kiếm Thanh Lang Hiên, bỗng thấy phía sau có linh khí lưu chuyển, không khỏi quay đầu lại, chỉ thấy ở giữa không trung một người Ngự kiếm phi nhanh đến, một thân xám xanh sắc phục đệ tử Côn Lôn, sắc mặt cùng y phục không thể phân biệt hai thứ, miệng thở hổn hển. .

Mắt thấy người này là hướng phía mình, Mộ Dung Tử Anh thâm tâm không khỏi kinh ngạc, nhưng cũng y theo lễ nói ấp chắp tay, "Tại hạ Mộ Dung Tử Anh phái Quỳnh Hoa, xin hỏi huynh đài là...?"

Trừng Hoài Ngự kiếm dốc hết sức lực đuổi theo cả ngàn dặm, mặt phủ gió bụi, lúc này khí tức không thông dồn nén trong người. Lại gặp Mộ Dung Tử Anh không chút hoang mang theo lễ mà hỏi, làm như vô sự, càng tức giận, từ phía sau xuất ra một xấp phù chỉ ( lá bùa - ở đây rõ hơn chắc là sổ ghi chép của tuần tra ), nhấc tay hóa bút, oán hận nói: "Ngự kiếm siêu tốc, phạt trừ năm điểm, tốc độ vượt quá 150 dặm, trừ phạt năm điểm, Ngự kiếm không theo lộ trình, phạt trừ mười điểm! Không đi về phía bên phải, trừ ba điểm! Không tuân thủ tuần tra đệ tử canh gác, trừ thêm năm điểm! Tổng cộng hai mươi tám điểm!"

Mộ Dung Tử Anh: "? ? ? ? ? ? ?" ( WTF? =))) )

Trừng Hoài thấy hắn vẻ mặt kinh ngạc, một tiếng khụt khịt, giễu cợt nói, "Sớm biết như vậy, có gì còn làm?"

Mộ Dung Tử Anh: "? ? ? ? ? ? ?" .

Trừng Hoài không thèm đếm xỉa tới hắn nữa, cầm phù chỉ viết vẽ vài vòng, lập tức vươn tay ra, "Giao giấy phép Ngự kiếm ra đây!"

Mộ Dung Tử Anh: "? ? ? ? ? ? ?" .

Trừng Hoài hừ nói: "Đừng tưởng rằng không giao giấy phép Ngự kiếm là có thể trốn được trách phạt! Các ngươi thời điểm lĩnh giấy phép Ngự kiếm, đều không phải ghi danh kiếm của mình sao? Tra kiếm của ngươi là có thể tra ra ngươi a!"

Mộ Dung Tử Anh: "? ? ? ? ? ? ?" .

Trừng Hoài bực tức hét: "Nhìn ta làm gì? Giấy phép, nhanh lên một chút!"

Mộ Dung Tử Anh nhíu nhíu mày, chậm rãi hỏi: "Huynh đài. . . Xin hỏi. . . Ngự kiếm giấy phép. . . Thế nhưng là cái gì?"

Trừng Hoài bỗng nhiên trợn to hai mắt, nửa ngày mới từ trong kẽ răng nặn ra một câu: "Ngươi không có? !"

Mộ Dung Tử Anh vô tội lắc đầu, "Chưa bao giờ nghe thấy."

Đoàng một tiếng, Trừng Hoài cằm chạm tới đất, "Đã chạy quá tốc độ còn đi ngược chiều! Ngươi cũng có gan. . . Lại còn không có giấy phép! ! !"

Mộ Dung Tử Anh nhìn trước mặt vị huynh đài Côn Lôn bị hắn làm cho tức giận đến sôi máu, lại đến ngay cả một sợi tóc của hắn cũng chưa đả động được.

Trừng Hoài phẫn uất chuyển hướng xuống kiếm của Mộ Dung Tử Anh, ánh mắt như đao: "Kiếm đăng kí giấy phép chưa?!"

Mộ Dung Tử Anh hai hàng lông mày nhăn lại, lại cũng chỉ có thể: "? ? ? ? ? ? ?"

Trừng Hoài sụp đổ tại chỗ, "Mộ Dung Tử Anh! Hừ hừ, lần này ngươi gặp phiền phức lớn rồi! ! ! !"

Mộ Dung Tử Anh: "..."

Vì vậy từ trước đến nay tuân thủ nghiêm ngặt môn quy cẩn thận ổn trọng Mộ Dung Tử Anh lần đầu tiên gặp phiền toái.

Hắn sau đó được sư phụ từ núi Côn Lôn Ngự kiếm đến cục quản lý dẫn đưa trở về. .

Sư phụ hắn nhìn nhà mình tiểu đồ đệ vừa vô tội lại chột dạ dáng vẻ, thở dài, bắt đầu nghĩ lại có hay không phương pháp giáo dục của mình xảy ra vấn đề. Còn tuổi nhỏ, vậy mà từ chỗ ở đến suy nghĩ trình độ cũng giống lão đầu tử này.

"Sư phụ, đệ tử biết sai rồi." Mộ Dung Tử Anh cúi đầu nhận sai. .

Xưa nay sư phụ hắn vốn nghiêm nghị, bỗng dưng hôm nay lại thở dài một tiếng, "Tử anh, về sau mỗi buổi trưa đi tìm sư thúc ngươi dùng bữa đi, chịu khó cùng các sư đệ đồng môn ngươi ở chung nhiều hơn, không cần phải nghỉ lại kiếm các đến khuya nữa."

" Vâng, đệ tử đã biết." Mộ Dung Tử Anh ngoan ngoãn gật đầu.

Sư phụ hắn thấy tiểu Tử Anh dáng vẻ ủ rũ cúi đầu, trong lòng vẫn ôm chắc lấy Thanh Lang Hiên sáng nay tìm thấy, tâm trạng không khỏi mềm mại một phen, dắt tay hắn, trong màn đêm, thầy trò hai người chậm rãi hương kiếm các quay về. .

Hơn ba trăm năm sau, Thiên Dung Thành đại đệ tử Lăng Việt vì xử lý công vụ của môn phái, đi vào Tàng Kinh Các lật xem sách cổ từ xưa để lại. Trong lúc vô tình lại tìm thấy 《 Núi Côn Lôn bách niên giao thông quản lý ký lục .Hắn nhất thời tiện tay mở ra trang sách, trong đó toàn bộ đều là điều luật quản lý giao thông Côn Lôn bát phái đệ tử được ghi chép tỉ mỉ cẩn thận. Vốn muốn cười một trận, ai dè trong lúc vô tình đọc danh sách người đầu tiên vi phạm điều luật giấy phép Ngự kiếm số hiệu, không khỏi hoảng hồn ngẩn ra.

Nhìn lại lần nữa hai bên trái phải đệ tử danh tính ghi lại, rõ ràng là: Mộ Dung Tử Anh. .

Thật lâu sau, đệ tử Thiên Dung Thành đều mập mờ lưu truyền vô số tin đồn về Chấp Kiếm trưởng lão...

Thí dụ như Chấp Kiếm trưởng lão nguyên danh là Mộ Dung Tử Anh. . .

Thí dụ như Chấp Kiếm trưởng lão nguyên là cao đồ Quỳnh Hoa phái...

Thí dụ như Chấp Kiếm trưởng lão thường thường đi xem bạn thân hẵn cũng chính là hắn sư chất...( con trai của sư tỷ đồng môn ) ( thêm một thông tin nữa về người tềnh bí mật của Tử Dận nhá (▰˘◡˘▰) )

Thí dụ như Chấp Kiếm trưởng lão ngưỡng mộ trong lòng cô nương tựa hồ họ Hàn. . . . ( tin này thì chắc chắn sai cmn 100% rầu (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻)

Thí dụ như Chấp Kiếm trưởng lão quanh năm Ngự kiếm siêu tốc. . . .

Thí dụ như Chấp Kiếm trưởng lão ngày trước ở nơi...

Thí dụ như. . .

Thí dụ như. . . .

Từ đó về sau, Lăng Việt Ngự kiếm chưa bao giờ dám di chuyển với tốc độ nhanh.

Từ đó về sau, Lăng Việt càng quyết không để sư đệ Bách Lý Đồ Tô học Ngự kiếm thuật....

.

.

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net