Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần trôi qua cực kì nhanh với 5 con người nhàn rỗi này. Thứ 2 cũng đã đến. Cái ngày mà họ nhận được thứ gọi là "Khảo sát mong muốn".

Một bên tai đeo tai nghe, đôi mắt hướng ra vườn Cẩm Tú Cầu ngoài kia, tay quay quay chiếc bút, giọng cứ cất lên những bài  nhẹ nhàng, khuôn mặt buồn chán não nề. Trông nhỏ có vẻ chẳng quan tâm gì mấy đến tờ khảo sát trên bàn. Nhưng nào hay rằng, góc trầm lắng thanh bình ấy từ lâu đã được ai kia chú ý tới.

Chú ý ư? Từ khi nào? Khoẳng khắc nào? Mất bao lâu để anh nhận ra điều đó? Mất bao lâu để anh và nhỏ có thể gần nhau hơn? Sẽ ra sao nếu nhỏ không chấp nhận những cảm xúc của anh bây giờ? Đôi môi ấy đang cất lên những lời ca, anh chắc chắn bản thân mình là người muốn nghe hơn bất kì ai.

Nhưng... nhỏ có đồng ý ở bên anh không?.

Khoan! Một người, 6 phần ngoạo mạn, 3 phần lạnh lùng, khinh trời liếc đất như anh cũng có thể có được cảm xúc đó ư?

- Nào nào các em, 10 phút nữa tổ trưởng đi thu phiếu khảo sát nhé. Các em cố gắng đừng bỏ trống nhé. - Cô vừa nhắc nhở cả lớp. Đồng thời cũng góp phần kéo hồn nhỏ đang bay về với tờ phiếu đặt trên bàn, trắng trơn không có nổi cái tên lớp.

Xẹt xẹt một vài chữ, nhỏ úp mặt giấy có chữ xuống bàn đưa cho Ren.

- Nè, nhìn một cái thôi thì ta đây hiếp đến chết nhé. - Rồi lại ngủ luôn.

- Okay, bây giờ tớ sẽ không xem đâu - Cậu cười gian. "Chỉ là bây giờ thôi".

Ren quay xuống ra hiệu với hắn điều gì đó, hắn cũng trả lời lại anh bằng dấu "Ok" rồi anh quay lên. John ngồi đấy chả hiểu cái vẹo gì hết trơn (.-.).

- Noel này có ai rảnh rỗi không? - Nhỏ bỗng hỏi một câu.

- Rảnh! - 4 người còn lại đồng thanh đáp

- Đi chơi đi! - Nhỏ nói tỉnh bơ

Cả đám :*Shock tinh thần tập 2*

- Cô không bị làm sao đấy, có uống nhầm thuốc không? - Hắn hỏi nhỏ.

- Phải phải, bình thường tiểu thư rất chi là lười biếng, đi chơi thì bao trọn mới chịu đi, bình thường nhất quyết không lết mông ra khỏi nhà. Nay tuyên bố đi chơi như thế thiệt bất ngờ quá. - Ren xoa xoa thái dương ( ảnh diễn sâu ghê)

- Jay à kì này cậu muốn ai bao cậu đây? - Haomi.

- Chúng ta sẽ campuchia! - Vâng thưa các bạn, lại thêm 1 phát ngôn gây shock.

- HẢ!? - Đồng thanh tập 2. Cả đấm mắt O miệng A, thậm chí Ren và John đứng phắc dậy.

- Chẳng phải noel rồi thêm thứ7 chủ nhậy thì mình được nghỉ tận 3 ngày sao, tớ muốn đi phượt! - Nhỏ ngây thơ thảo mai.

- You biết đi phượt nó hard lắm không!? - John

- Biết chứ nhưng tớ muốn thử cơ. Mấy ngày đấy papa mama đi du lịch rồi, tớ ở nhà mà phát chán đấy. - Nhỏ.

- Được thôi, đi đâu bây giờ? - Hắn.

- Đi đâu đấy nhẹ nhàng một tý, không khí trong lành một tý, có cảnh biển, sông hay đồi, nhưng đừng yên tỉnh như ở quê, ở đó dân ngủ sớm lắm, mình mà quẩy thì phiền người ta.- Nghe thấy có vẻ dễ, nhưng đây là Việt Nam, không phải đồng quê thì đâu đâu cũng ồn ào tấp nập, không dễ như bạn nghĩ đâu.

Hắn lướt lướt điện thoại, gõ nhanh vài chữ rồi bảo.

- Cách đây tầm 50 cây số có đất nhà tôi. Có đồi với cây xanh, được chứ?

- Perfect! Mình đi đó nha nha nha~! - Mắt nhỏ như chứa cả ngàn ngôi sao.

- How to get there? - John.

- Xe nhà tớ/tôi! - Haomi và hắn lên tiếng.

- Để tớ, dù sao cũng ở ké mà, di chuyển để tớ lo cho. - Haomi chêm thêm một câu nữa.

- Tùy cô. - Hắn.

- Vậy 5 người 3 chiếc moto nhé. Jay đi với ai nè. - Haomi.

- Tớ đi với...|Tôi chở cô cho chắc, Ren đi với Haomi, John đi một mình cho nó tha hồ lạng.- Nhỏ bị chặn họng bởi hắn, khuôn mặt rõ căm phẫn.

- Vậy được,  sáng thứ 6 tập trung ở nhà tui đi, đi luôn tới tối Chủ nhật hẳn hãy về.- Nhỏ

- Nhà cô? Ở đâu? - Hắn hỏi, quả thật là hắn chưa tới nhà nhỏ lần nào, cả John cũng thế.

- 86/2 đường X, phường 6, quận Y. Cách đây không xa lắm đâu. - Nhỏ nói.

- Okay.

- Thôi đi ănnn!!! Đói! - Hét lên khi nghe được tiếng chuông, nhỏ kéo cô sòng sọc xuống canteen.

----- Bàn ăn ở canteen -----

- Cậu đi thật hả Jay? - Haomi hỏi nhỏ. Lúc này trong bàn chỉ có hai người.

- Bộ bình thường tớ khó tin lắm hả? - Nhỏ hỏi lại.

- Chỉ là nghe từ "đi phượt" từ miệng cậu làm tớ hơi bối rồi. Ta quen nhau đã bao lâu rồi, hình cậu đi chơi gửi tớ chỉ đếm trên đầu ngón tay, giờ còn rũ đi chơi à?

- Tại ở nhà một mình mãi nên tớ mới đòi đi. Dạo này tâm trạng chán nản phải buff* tinh thần chớ, còn Tết nữa, tớ muốn đi chơi dài ngày! - Đúng là dạo này nhỏ hơi lạ, nhưng hôm nay là ngày lạ nhất.

(Buff: tăng thêm, ở đây nó nghĩa là cải thiện tinh thần, tâm trạng)

- Có gì cứ bảo tớ, ai chứ với Jay thì Haomi này rảnh lắm...*bốp  bốp*... Khụ khụ. - Cô vỗ ngực mấy cái rồi ho cũng mấy cái luôn, nhỏ ôm bụng cười ha hả.

Kay, Ren và John từ xa đi tới.

- Gì mà cười thô bỉ vậy? - Hắn hỏi, mặt như bài "Không cảm xúc" của Hồ Quang Hiếu hay "Không Quan Tâm" của Chi Dân.

- Haomi rảnh hông tui nhơ cại - John vẫn chưa thật sự thành thạo tiếng Việy cho lắm.

- Không bận ăn rồi. - Cô vừa nói vừa cho muỗng cơm vào họng một cách thô bạo.

- ...Ấy ...ưa, đang ăn è... - Cô vừa nhai vừa nói ( Thô tục quá chị ạ - Tác giả và nhỏ cũng nghĩ).

Cả đám : "Bật mood cạn lời với hành động trên". John cũng đứng hình nốt. "Cực Bắc Nam đổi chỗ nhau hết cả rồi à (._.)" Nhỏ hôm nay thì đòi đi chơi, đòi campuchia, cô thì ăn một cách không thể menly tánh hơn. Còn vừa nhai vừa nói nữa chứ.

- Ren ơi help me!!! The World will be end soon !!! Huhuhu!!! - John đột nhiên ôm chầm lấy Ren khóc lóc thảm thiết.

Hắn thì nhân cơ hội chụp lại giây phút "ân ái" của hai người, trên môi xuất hiện nụ cười gian tà chưa từng thấy. Người người, nhà nhà nhìn thấy đều lạnh sống lưng, điềm báo xấu liên tục được tiên báo.

Số John và Ren chắc sẽ không qua khỏi kiếp nạn này ( Một phút mặc niệm bắt đầu ...) Thôi thì ta cứ lên diễn đàn trường chờ đợi số phận của 2 hotboy này vậy.

Nói xơ bộ một chút về nhân vật của chúng ta. Vì lí do nào đó cùng với sự đẹp của mình, Haomi, Ren, Kay và John được coi là "Bộ tứ của trường" với tên lần lượt theo hạng sau.

No.1 : Thiên Tú

No.2 : Tiểu Phong

No.3 : Haomi Trương (chế này dư sức đè đầu cưỡi cổ John nên lên được Top 3 :"v )

No.4 : John Smith.

Và nhỏ, chẳng lẽ chơi chung với Bộ tứ mà chẳng ai nhắc gì tới nhỏ ư?

Vì họ sợ bàn tán về nhỏ trước mặt bộ tứ hay những người "liên quan mật thiết" với họ.

Vâng! Trên thực tế nhỏ còn có tên khác dễ nhớ hơn Hoàng Thanh là "Kẻ đu bám Bộ tứ".

---------------------

Vô học chính thức rồi các bạn thân yêu :'( Tớ sẽ cố gắng 1-2 chap một tháng nha :'( Cảm ơn đã kiên trì đọc 9 chap của tớ cho đến y giờ <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net