Chap 11 - Những Ngày Cắm Trại Vui Vẻ Cùng Gia Đình (Phần Đầu)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ I - Cuộc dạo chơi thú vị.

Sau ngày thi các trường được nghỉ mấy ngày để nhà trường và sở giáo dục xét duyệt các bài thi của các thí sinh tham gia dự thi. Các cô cậu học trò lẫn các vị phụ huynh học sinh ai nấy đều hồi hộp chờ đợi mong ngóng chờ đợi bảng kết quả được khai báo thông tin chính thức về thành quả học tập sau suốt thời gian theo học và dự thi.

Thế rồi không phụ lòng mong mỏi chờ đợi, ngay sau mấy ngày đã có thông tin thông báo. Các học trò lại đến trường để xem kết quả của kỳ thi. Các tờ giấy báo điểm các thí sinh được dán trên chỗ dán báo tường để thông báo kết quả thi cử vừa qua. Các giáo viên căn dặn các cô cậu học trò hãy cố gắng phấn đấu uốn nắn bản thân để trở thành những học sinh có ích, thành đạt và xây dựng nên ước mơ tương lai.

Rồi lễ bế giảng kết thúc năm học cũng đến mấy ngày sau đó, lễ đài được dựng lên ở trước ban giám hiệu. Trên tấm vải lớn màu xanh thẫm mắc trên lễ đài có dán mấy chữ lớn:
"LỄ BẾ GIẢNG NĂM HỌC 2007 - 2008"

Lá cờ vẫn tung bay phấp phới trước ban giám hiệu, hai bên ban giám hiệu được đặt ba hàng ghế cho các giáo viên ngồi dự lễ. Bên dưới là các cô cậu học trò ngồi lắng nghe các thầy cô phát biểu về năm học vừa rồi, căn dặn các học trò về việc nghỉ hè và năm học mới. Lễ bế mạc kéo dài khoảng tầm hơn một giờ thì đến hồi kết, các lớp tổ chức cuộc liên hoan nhỏ để chia tay bạn bè đã từng cùng bản thân cắp sách đến lớp thường ngày. Liên hoan xong thì ai nấy như ong vỡ tổ ùa ra khỏi cổng trường, thở phào nhẹ nhõm với năm học cùng thi cử căng thẳng. Kỳ nghỉ hè bắt đầu từ đó, các trường đã được nghỉ học, mọi người nôn nao nghĩ về những ngày hè mà họ mong chờ lâu nay. Những buổi đi cắm trại, hội hè...của các học sinh, sinh viên tổ chức để cùng vui.

🔮

Mấy ngày sau khi nghỉ hè....

Từ khi kết thúc năm học cho đến cuối tháng năm chỉ còn lại sáu ngày ngắn ngủi, ba chị em ngoài việc chuẩn bị cho cắm trại vào đầu tháng sáu tới. Cả ba cũng tranh thủ thời gian rèn luyện thuật phù thủy và thuốc phép trong những ngày này để ba mình thu xếp công việc của ông ở công sở hoàn thành. Mấy chị em cũng gia tăng việc tập luyện, đặc biệt là cậu bé Fuiko còn khiếm khuyết nhiều nên cần phải cố gắng hơn nữa.

Cho đến ngày thứ ba tính từ lúc nghỉ hè. Anne đã có thể hoàn thành thuốc phép thu nhỏ mà cô mong muốn lâu nay, riêng Jane thì vẫn chưa đưa ra kết quả cuối cùng. Điều đó không làm cho cô nản lòng, mà thay vào đó quyết tâm trong cô cũng sôi nổi hẳn lên. Trong lúc vướng mắc chưa tìm ra cách đột phá quyết định, cô tự mình học và đọc lại các câu chú từng trải và cải tiến thêm khả năng mới. Cậu em của các cô cũng theo các chị để hoàn thành tập sự mới đầu. Jane cũng không quên tạo nên kết trận quanh phòng tránh chuyện rắc rối không cần thiết. Khi Anne hoàn thành thuốc phép, cô ngỏ lời rủ các em mình cùng đến thăm Yako trước kỳ nghỉ. Jane mới đầu thấy vẫn còn phân vân vì việc điều chế thuốc của cô vẫn còn chút bế tắc, nhưng khi suy nghĩ thấu đáo cô cũng đồng ý luôn vì cho rằng sẽ có người cho lời giải thích hợp trong chuyến đi này. Cả ba họp bàn chuyện sẽ xin phép cô pháp sư trưởng ban an ninh để được gặp lại bạn mình. Trong chuyến đi này khá thuận lợi, chuyến du hành không gian sẽ thực sự bắt đầu. Trước đó là phải dùng xong bữa cơm tối đã rồi xuất hành cũng không muộn. Bàn bạc xong, đi ra khỏi phòng Jane xuống dưới tầng trệt sửa soạn bữa tối. Dọn dẹp cơm nước, ai nấy ngồi vào bàn ăn dùng bữa cơm nóng hổi xem vô tuyến chương trình thời sự trong ngày và các bản tin trong nước và quốc tế. Các câu chuyện của các thành viên gia đình chỉ xoay quanh trong cuộc sống hằng ngày.

Đến khi ăn bữa cơm tối xong, mọi thứ đâu vào đấy. Mọi người ngồi tập trung tại chiếc phản ở phòng ăn tiếp tục xem vô tuyến. Cả ba chị em xin phép ba mẹ để đến hội gặp lại Yako trước kỳ nghỉ hè, ban đầu họ từ chối quyết định này vì giờ là ban đêm. Nhưng khi ngẫm lại một hồi thì họ đồng ý, họ tin vào khả năng phù thủy của các con mình. Ông bà nội chú ý các cháu mình không nói gì, chỉ dùng ánh mắt như để chúc các cháu lên đường bình an.

Jane vẩy tay một cái, cả ba đã mặc trên mình trang phục phù thủy. Vòng tròn ma thuật hiện ra dưới chân cả ba ngày càng đậm nét. Trước sự chứng kiến của cả nhà, họ mờ nhạt rồi biến đi mất. Tia sáng phóng thẳng lên nền trời đêm như vũ bão vượt qua cánh cửa không gian rồi băng qua kết giới ngăn cách đến trước toà lâu đài.

Các phù thủy an ninh trong bộ áo chùng đen đội mũ hiện ra trước mặt họ hỏi han đôi điều:

_ Các cô cậu là....

_ Dạ ! Chúng cháu là phù thủy đến từ hành tinh xanh, nơi xuất thân thực sự là trong thị trấn phù thuỷ này!!!

_ Có gì làm bằng không? Lỡ là bọn phù thủy đen thì phiền lắm, lâu nay chúng cứ tìm cách quấy phá hội. - Một phù thủy an ninh bước lên nói.

Jane tiến bước đưa ra chiếc gương thần của mình, gương hiện ra ấn phong của phù thủy cùng cấp của hội đồng phát sáng ánh vàng. Các phù thủy an ninh nhìn nhau gật đầu, một người nói:

_ Ồ ! Dấu ấn ngôi sao sáu cánh vàng này là của hội đồng chúng ta chứ không phải ai khác. Vì nó chỉ có hội chúng ta mới có thể thực hiện được.

Trong lâu đài, nữ pháp sư Amisa đang ở trong lâu đài tia chớp của bộ pháp thuật đang trò chuyện với người quản lý tại đây. Gương thần bỗng hiện ra trước mặt cả hai người phát sáng. Cô pháp sư nhìn qua đã biết đó là ai ngay lập tức liền biến thành ngọn lửa biến đi hiện ra trước mặt ba chị em Jane. Các phù thủy an ninh tránh sang một bên cho cô.

_ Chúng cháu chào cô ạ ! - Ba chị em cúi chào lễ phép.

_ Ồ ! Chào các cháu, lâu lắm rồi không gặp. Mời các cháu vào lâu đài chơi. - Cô pháp sư cúi người xuống bắt tay niềm nở. Cô Amisa cùng ba chị em Jane cùng bước vào trong lâu đài. Các ngọn đuốc rực cháy được cắm xung quanh lâu đài sáng rực rỡ. Vừa đi, họ vừa chuyện trò với nhau. Cô Amisa hỏi:

_ Các cháu đến đây có việc gì vậy?

_ Dạ ! Chúng cháu tới gặp bạn Yako ạ ! - Fuiko nhìn lên.

Cô pháp sư lắc đầu:
_ Ồ ! Vậy hả? Nhưng lúc này thì chưa được các cháu à?

_ Sao vậy ạ? - Jane thắc mắc.

_ À ! Lúc này cô bé đang trợ giúp các phù thủy an ninh, các cháu hãy đợi thêm một giờ nữa nhé ! - Cô pháp sư giải thích.

*Một giờ ở đây với nơi chúng ta sống là một ngày mà !* - Ý nghĩ thoáng qua tâm trí Jane.

_ Thôi ! Vậy cũng được, chúng cháu sẽ ở lại đây chơi một thời gian được không cô? - Anne hỏi qua ý kiến cô Amisa.

_ Được rồi ! Cứ vậy đi ! - Cô pháp sư chấp thuận.

_ Giờ chị em cháu sẽ đi tham quan toàn lâu đài nhé cô. - Fuiko dang ngang tay hào hứng.

_ Ừ! Nhưng trước đó các cháu hãy đi cùng cô chào hỏi qua mọi người trước đã ! - Cô pháp sư gật gật giọng nhẹ nhàng.

_ Dạ ! Được ạ ! - Cả ba đồng thanh. Nữ pháp sư đưa cả ba đi bằng cơn gió, cơn gió bay đi khắp lâu đài đến gặp và hội ngộ mọi người trong lâu đài, ai cũng vui mừng sau nhiều năm không gặp lại. Cuộc hội ngộ chỉ trong thời gian vài giờ đồng hồ, rất nhanh chóng và đầy ý nghĩa. Khi cuộc gặp gỡ qua đi, Fuiko thắc mắc hỏi:

_ Dạ ! Thưa cô, sao từ đầu đến sau khi gặp gỡ. Sao chúng cháu không gặp ngài giáo chủ và người thư ký của ngài.

Cô pháp sư đáp:

_ À ! Họ đã xuống núi rồi, ta nghĩ họ tới Hàn Lâm Viện và đến nơi khác nữa để lo các vấn đề của hội chúng ta mà !

_ À ! Ra là vậy ! - Cả ba gật gù.

_ Thôi ! Các cháu đi thăm thú mọi nơi chút đi, đừng để lạc nhé ! - Cô pháp sư căn dặn.

_ Vâng ! Chúng cháu hiểu ạ ! - Cả ba đáp lại.

Nói rồi, cô pháp sư biến đi mất. Ba chị em Jane nhìn thấy các phù thủy hay pháp sư khác đang bay hay cưỡi chổi bay qua lại. Cả ba hoá ra cây chổi cùng bay đi du ngoạn cùng họ. Các thiên tinh bé nhỏ đập cánh cùng bay theo cùng chuyện trò. Bay lượn ngắm nhìn các vì sao lung linh bao la trên nền trời sâu thẳm. Vui thật vui thật đậm đà ấm áp xiết bao. Màn đêm thật vô tận và tối tăm nhưng thị trấn vẫn sáng tờ mờ do ảnh hưởng của bột sáng ma thuật tạo nên. Vì không muốn ảnh hưởng đến giấc ngủ ban đêm nên giáo chủ đã cho làm ra điều kỳ diệu này.

Những cơn gió thổi nhẹ qua thị trấn làm thanh tao dịu nhẹ, rồi những hạt mưa nhẹ hạt xa xuống nền đất cây cỏ xanh rờn. Chị em Jane vẫn ngồi trên cán chổi bay cùng mọi người để thăm thú cảnh quan quen thuộc dù đã có chút thay mới, điều các cô cậu tâm đắc nhất là thiên nhiên cỏ cây hoa lá muôn sắc do mẹ thiên nhiên ban tặng.
Cả ba đang ngồi trên cán chổi bay trên không trung tầm nóc nhà ba tầng, chợt Anne nhìn thấy có một cô bé khá quen đang cưỡi chổi bay cùng bạn bè đồng trang lứa phía dưới một khoảng ngắn. Cô bé tên là Ana trong bộ đầm màu hồng nhạt tóc bay nhẹ nhàng trong gió kẹp nơ hai bên đầu, để tóc mái; cưỡi chổi bay cùng ba cô bạn cùng trang lứa. Cô bé sống dưới ngọn núi Henaki trong một ngõ nhỏ, tuổi tầm như Jane và Fuiko thôi. Anne cho đường bay của mình từ từ sa xuống một tý làm Jane và Fuiko cũng đi theo sau, Jane thắc mắc:

_ Gì vậy chị?

_ À ! Chị muốn gặp lại người quen.

Jane và Fuiko cùng chị mình nhẹ sa xuống phía dưới, khi bay đến bên cạnh những cô bé đang chơi đùa với nhau bay trên chiếc chổi, Anne giơ tay vẩy chào:

_ Chào Ana, lâu rồi không gặp em?

Ana nhìn sang thì thấy ba chị em Jane đang cưỡi chổi song hàng nhau. Liền đáp:

_ Dạ ! Em chào chị, chào các bạn ạ ! - Ana và các bạn của cô chào đáp lại, Jane và Fuiko cũng vậy. Hồi còn ở hội Anne từng đến nhà cô bé chơi, em ấy rất nhạy cảm và thông minh. Lúc còn nhỏ đã rất giỏi các thuật phù thủy từ trên xuống dưới làm cho giáo chủ phải để ý đến. Các thành viên hội đồng muốn đưa em vào học viện để được đào tạo để thành phù thủy giỏi. Có khả năng sẽ lên thẳng phù thủy cấp cao luôn dù còn ít tuổi. Jane và Fuiko thấy cô bé là lạ chưa từng quen biết.

Jane hỏi chị:

_ Bạn ấy là ai vậy chị?

_ À ! Chị từng quen cô bé bảy năm về trước, trước khi đến hành tinh xanh trong một lần đi chợ cho mẹ ở chợ phù thủy. Cô bé bị bọn xấu dọa nạt, chị vào giải vây thế là làm quen luôn.

_ Ồ ! Vậy à? - Jane và Fuiko hớn hở.

_ Ừ ! - Anne đáp. Liền đó cậu bé Fuiko cũng nhớ ra cô bé trong lần dạo chơi với Yako:

_ Chị à ! Em cũng từng thấy cô ấy trong lần đi chơi với Yako, khi đó các chị với Yako trong trạng thái đối đầu.

_ Thật á? - Hai chị của cậu trố mắt lên.

_ Dạ ! Vâng ! Lúc đó, cô ấy đang cùng các bạn cưỡi chổi đua trong bãi tập chổi. Ngay gần đó là học viện ma thuật luôn đó. - Cậu bé kể lại cậu tận mắt chứng kiến.

_ Phải ! Đó là trường đào tạo phép thuật cho các pháp sư và phù thủy giỏi mà ! Có vẻ cô ấy là học viên ở học viện đó đấy ! - Jane gãi cằm.

_ Ồ ! - Fuiko tròn mồm.

_ Ừ ! Trước đây, chị cũng từng được giáo chủ cất nhắc vào học ở đó đấy, nhưng lúc đó chị muốn theo mẹ đến xứ người tìm hiểu cách sống của họ. - Jane nói.

_ Ra vậy ! - Fuiko hơi rầu rĩ. - À ! Nhân tiện chúng ta còn ở đây, em muốn sẽ gặp lại ông bà ngoại của chúng ta. - Cậu bé nhớ ra.

_ Phải ! Cũng lâu rồi mà, chúng ta nhất định sẽ đến chào hỏi các cụ. - Hai cô chị tán đồng.

_ Dạ ! Họ là những phù thủy mạnh nhất và tuyệt vời nhất. - Fuiko reo lên. - Khi đến, em sẽ xem qua về các phép phù thủy luôn.

_ Nhớ đừng quậy đó nha ! - Jane trỏ tay vào em trai nhắc nhở.

_ Chị cứ tin ở em ! - Cậu bé đáp.

Ana giới thiệu qua tên các bạn của mình, cô ngả tay về phía cô bạn tóc nâu xoã ra dài chấm lưng diện bộ đầm màu tím:

_ Em xin giới thiệu, bạn ấy tên là Yumiko ở cách một ngõ đường.

Ana tiếp tục đưa tay về phía cô bạn tên Hane - tóc ngang vai, màu đen diện bộ đầm trắng không liền. Cuối cùng là bạn Anko, tóc để dài diện bộ áo đầm có dây màu nâu nhạt. Bên phía chị em Jane cũng làm tương tự, hai bên nhanh chóng làm quen như quen đã lâu vừa bay trên cán chổi vừa nói chuyện về nhiều vấn đề. Cười nói rôm rả một hồi lâu, cuộc hội ngộ này thật tuyệt. Bay qua các ngọn núi và toàn thị trấn dạo chơi một hồi lâu. Họ đáp chổi xuống một ngọn núi đá cách xa lâu đài không xa lắm, ngọn núi này tầm vừa phải không cao bằng ngọn núi đặt toà lâu đài. Tất cả đứng thành vòng tròn, mỗi người cách nhau hai sải tay. Ana đề nghị hùng hồn:

_ Chúng ta cùng chơi trò chơi nhé, hãy dùng những thuật phù thủy hay thần chú phù hợp cho trò chơi ! Đây là trò chơi ghép hình ma thuật đấy. Ai thua sẽ bị phạt làm tượng đá sau khi mọi người chơi cùng một trò chơi phải hoàn thành mới thoát được. Chịu không?

_ Đồng ý ! - Tất cả hô lên.

Tất cả cùng đứng dậy, các bên đập tay nhau vào nhau. Ana đưa tay lên trước mặt niệm chú rồi vung tay hướng bàn tay chéo xuống đất, trên nền đá liền hiện ra dấu hình chim nhạn trong vòng tròn ma thuật vàng nhạt. Ám chỉ cô đang muốn tạo vầng quang kiến tạo liên kết hình tròn chụm vào nhau. Ana chỉ tay ra phía trước hô:

_ "A la ba ta na ku ra !" - Một luồng sáng hiện ra dựng đứng ngay trên vòng tròn hình chim nhạn.

Đến lượt cô bé tóc Yumiko bước lên thay, cô để ngón trỏ trước miệng đưa tay thẳng lên :

_ "A tu la ba ra !" - Nửa hình cung phía trên hiện ra nhập vào vòng tròn làm nửa trên vòng tròn sáng hơn. Một cô bé khác tạo vòng cung nửa dưới với câu chú là A ra ta ma ta.

Anne tiếp bước:
_ "Ta ma ra ri ko !" - Phần đầu con chim đã sáng lên .

_ "Mi ra ka ti ro ka !" - Jane nhanh nhẹn ! - Phần thân đã thành hình.
Tiếp sau là cậu bé Fuiko vào trận, giờ là phần chân:

_ "Me ta roo mi !" Phần chân dưới mờ đi, vì cậu chưa quen hoàn toàn với câu chú. Theo lời Ana đã nói lúc đầu, cậu bé thấy toàn cơ thể cứng đơ không sao cựa quậy được.

Ana nhận xét:
_ Cậu bé có sự lịu giọng ở từ 'roo', phải đọc đúng và dứt khoát đồng thời cử chỉ phải chính xác mới có tác dụng.
*Cô ấy mạnh hơn mình tưởng* - Jane liếc nhìn Ana.

_ Nào ! Vẫn còn hai phần nữa là phần chân và hình thể, bạn nào lên tiếp. - Ana hô lên:

Anko và Hane giơ tay, Ana trỏ vào Hane chỉ định:

_ Mời bạn !

Jane bước tới tung hai tay ra, đảo hai tay vào trong mình, chỉ vào hình hô:

_ "Me ta ri ta !"- Phần chân con chim nhạn đã xong thì Anko bước lên phẩy tay thật lớn:

_ "Ta mi ga a ta !" - Toàn bộ hình thể con chim nhạn cùng vòng tròn phép đã hoà làm một, ghép hình đã hoàn thành. Cô vừa dứt lời thì cậu bé Fuiko cũng như vừa tỉnh giấc mộng. Ana bước vào bên trong chiếc vòng con chim nhạn, vẩy tay ý nói mọi người hãy bước vào bên trong. Tất cả làm theo, vừa bước vào trong thì hình chim sáng chói lọi dưới chân. Ana đưa tay lên vẫy vẩy, các tia sáng từ ngón tay cô nối đuôi nhau quanh rồi đưa mọi người bay lên cao. Cô làm người lái chiếc vòng phép này, lại còn lái rất giỏi nữa. Đôi mắt cô có thể nhìn xuyên thấu mọi thứ, kể cả trong bóng tối. Tốc độ bay vừa phải, các phù thủy khác họ ngồi trên phương tiện bay qua, có số đi bộ ngước nhìn cô bé tài năng.

Nhận thấy tài năng lái của cô quá tuyệt vời, Jane khen:

_ Chà ! Bạn lái giỏi quá, với khả năng của bạn thì thảm thần cũng đơn giản bạn nhỉ?

_ Hả ? Thảm bay á? - Ana há hốc mồm, rồi tiếp tục rất khiêm tốn:

_ Ồ ! Mình nghĩ khả năng mình chưa đủ khả năng để lái nó đâu, với lại thảm bay thì mình vẫn chưa đủ tuổi mà. Theo quy định an ninh thì phải đủ 16 tuổi mới được.

_Hì hì ! - Jane gãi đầu cười.
Bạn gái Hane nhẹ nhàng:

_ Còn bạn Jane thì sao, trình độ bạn sao rồi?

_ À ! Mình vẫn đang cố gắng hoàn thiện quá trình luyện các phép để vào căn nguyên, và làm thuốc phép nữa. - Jane đáp. Khi nghe nói đến thuốc ma thuật các bạn đều chú ý đến Jane một lúc, rồi họ lại lơ đi nhìn mọi cảnh vật trong ánh sáng tờ mờ. Hane hỏi tiếp:

_ Vậy bạn đang điều chế thuốc gì?

_ À ! Thuốc nhân bản, nhưng vẫn chưa đạt được hoàn toàn. - Jane gãi đầu thẹn thùng.

_ Ồ ! Vậy à! - Hana chống ngón tay vào ná bụm miệng. Hai mắt cô nhắm lại mở ra thì màu mắt thành màu tím nhạt, giờ cô có thể nhìn thấu qua tâm trí Jane việc bào chế thuốc thế nào, thực hiện ra sao của cô. Với khả năng xuyên thấu tâm thức thấu rõ quá khứ, cô biết được mọi việc.

_ Ra vậy ! Mình sẽ chỉ cho bạn, vì bạn còn thiếu một loại thuốc phép. Mà loại thuốc đó tạm chưa bán ở chợ phù thủy đâu, nó thuộc một không gian của thế giới khác cũng do phù thủy quản lý. - Hane nhận định.

_ Hả? Sao bạn.... - Jane há hốc mồm kinh ngạc cô bạn có thể biết được rõ ràng như vậy. Anne và Fuiko cũng sững sờ.

_ Mắt mình có thể nhìn xuyên thấu tâm trí và quá khứ nên biết thôi. - Thấy qua sự bất ngờ của ba chị em, Hane đáp.

_ Ồ ! - Cả ba chị em Jane chu môi lại.

Trời bắt đầu nổi gió làm không khí vốn yên tĩnh thêm thoáng đãng, sự rì rào của các tán lá cây và một con sông gần đấy làm không gian bớt đi sự lạnh lùng, ảm đạm. Một ngôi sao băng sa vút qua nền trời đêm, các cô cậu cho đây là thời điểm cầu nguyện điều gì đó sẽ linh nghiệm.

_ Chúng ta trở lại thị trấn thôi, mọi người dân trong thị trấn đã trở về thôn làng. - Ana chỉ tay xuống bên dưới.

Sau ngày làm việc vất vả, mọi người tụ họp mặt nhau gần dưới chân núi đặt toà lâu đài. Họ tổ chức các buổi chuyện trò để xả đi sự nặng nề trong công việc trong ngày. Dù công chuyện có khó khăn hay thế nào cũng vui vẻ tươi cười. Bột sáng làm không gian sáng rõ đã tắt đi thay vào là các ngọn đuốc thắp lên cùng hoà ca. Quanh đó, các phù thủy an ninh vẫn đi tuần tra trên một cỗ xe đặc biệt có thể tự bay được. Thậm chí có có số cưỡi chổi đi ngang qua xem tình hình. Ngay bên trong núi Henaki là các lực lượng quân đoàn an ninh, cánh cửa không gian của núi mở ra. Thuật sĩ Tasat bước vào truyền lệnh của toà nhà tia chớp thuộc bộ pháp thuật. Các chiến binh phù thủy và pháp sư mật vụ về việc các thế lực đen cứ ẩn hiện đe dọa an ninh của hội, điều đó làm hội đồng phù thủy không hài lòng. Phía phù thủy đen thì không có động tĩnh gì chắc có vấn đề đáng ngờ. Tư lệnh quân đoàn vòng tay lên ngực nhận nhiệm vụ từ bộ và giáo chủ đương triều. Anh ra lệnh cho các quân đoàn diễu hành, thoắt ẩn hiện cùng các kỹ năng của các pháp sư.

Xong đâu đấy, thuật sĩ biến thành ngọn lửa đi mất. Còn trưởng ban an ninh là cô Amisa pháp sư đang bàn luận với người đứng đầu toà nhà tia chớp.

_ Tình hình xã hội ngày nay rất nhiều biến động phức tạp, ngài nghĩ thế nào về điều này. - Trưởng ban an ninh chất vấn.

_ Ừm ! Đó là do các thế lực thù địch cùng các nguy cơ tiềm ẩn khó nắm bắt, thời đại ngày nay người ta chỉ biết đi theo lối sống mới mà không chú ý đến giá trị trước đây để lấy đó làm nền móng để làm tương lai mới mẻ hơn. Tôi cho rằng, chỉ biết mỗi con đường trước mắt thì chưa phải là tốt nhất. - Người đứng đầu lâu đài tia chớp nhận định.

_ Ồ ! Vậy ngài thấy chúng ta cần làm gì lúc này? - Nữ pháp sư an ninh hỏi.

_ Tôi nghĩ chúng ta cần uốn nắn lại thế hệ tương lai của chúng ta, nếu để đi xa quá sẽ khó hơn gấp nhiều lần. Những gì cần mềm nên mềm, gì cần mạnh tay nên mạnh tay.- Chủ lâu đài tia chớp dứt khoát.

_ Ồ ! Ngài nói rất hợp ý tôi, điều này sẽ làm cho tương lai thêm mới mẻ hơn. - Nữ pháp sư tán đồng, cô tiếp tục:

_ Vâng ! Thưa ngài, với bọn phù thuỷ đen thì chúng ta cần có những giải pháp gì. Dạo này theo tôi nhận thấy, chúng đã có những bí thuật mới làm cho gương thân và các loại nhãn thuật khó nhận diên.

Chủ lâu đài tia chớp ậm ừ và quả quyết:

_ Đúng vậy ! Chúng không ngừng biến đổi theo thời gian để có thể trở nên phát triển mới. Như vậy, mọi kỹ năng sắc sảo và cải tiến hơn rất nhiều. Chúng luôn đối lập với chúng ta gây bất lợi về mọi mặt, như vậy tôi thiết nghĩ phải hành động sớm và chắc chắn để có hiệu quả tốt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net