Chap 16. Cuộc Thi Thử Nghiệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài tuần sau đó.....

Trên nền trời xanh thẳm có vài chút gợn mây nhỏ, ánh mặt trời như sáng hơn chói chang hơn bình thường. Đường phố xe cộ dày đặc các loại xe qua lại cùng với những tiếng còi xe rộn ràng không ngừng nghỉ. Một vài chú chim bay qua bầu trời ríu rít líu lo vang vọng khắp phố phường đông đúc. Gió lặng im không chút lay động không khí trở nên hơi bức bối đôi chút, điều này không làm ảnh hưởng đến đời sống hàng ngày của mọi người.

Trên phố, có vài người qua lại trò chuyện hay chơi đùa với nhau rất vui vẻ. Nhiều câu chuyện của cuộc sống đời thường không ngừng nghỉ cũng như sinh hoạt hằng ngày. Vì là tâm điểm của thành phố nên các làn xe qua lại rất nhiều, có vòng xuyến phân luồng giao thông. Ngay cạnh đó trên vỉa hè sát bên là công viên tươi xanh, mọi người đến đây thăm quan hoặc nghỉ mát trong những ngày hè thì thật lý tưởng. Họ ngồi trên chiếc ghế đá của công viên Pavina dưới những tán cây phủ xanh kín cả mặt đất mát rượi, chỉ để lọt qua các đốm nắng nhỏ tinh nghịch qua kẽ lá. Trong số đó có cả hai chị em gái Jane dạo chơi ở đây thì gặp gỡ bạn bè của mình cũng có mặt ở đó. Thế là họ có cuộc hội ngộ sau khi qua kỳ thi cuối năm vừa qua.

Jane gặp cô bạn Mika cùng lớp trong bộ đầm màu tím nhạt có thắt nơ xinh xắn, trên tóc cô nàng có cái nơ cùng màu và diện cả đôi giày nhỏ vừa phải.

_ A ! Chào Mika, gặp bạn ở đây mình vui quá ! - Jane hớn hở mừng ra mặt nắm chặt tay bạn.

_ Chào cậu, tuần trước mình đến nhà cậu để chơi nhưng không gặp ai cả. - Mika gãi má thắc mắc.

_ À ! Vì lúc đó cả gia đình nhà mình đi cắm trại mãi tận trong Nam cơ. Ba mình được nghỉ phép hơn chục ngày nên mới được đi đấy. - Jane đáp.

_ Thật sao? - Mika há hốc mồm sửng sốt.

_ Ừ ! Ở ngọn núi Raha cơ. - Jane nói.

_ Ô ! Nơi đó là nơi mà mình rất thích đấy, địa điểm cắm trại lý tưởng. - Mika đan hai tay lại đưa lên trước ngực mơ màng về điều mong ngóng, cô ước mình được đến đó dù chỉ một lần.

Jane thấy vậy:

_ Ừa ! Bạn có ý định gì trong kỳ nghỉ hè này?

_ Mình... mình cũng muốn như bạn vừa rồi. - Mika ửng hồng đôi má thẹn thùng.

Jane nghĩ*Điều đó chẳng có gì khó nếu mình cho bạn ấy hoàn thành ý nguyện đó*.

Bên kia một hàng cây, Anne đã gặp người bạn thân của cô đang ở đây. Hai người cùng nắm tay nhau dắt nhau dạo chơi trong công viên. Không ngờ sự hội ngộ với đôi bạn thân này cảm xúc thật sự lại tuyệt vời đến nhường nào. Riêng cậu bé Fuiko thì đến nhà người bạn của cậu ngay cách nhà cậu đoạn đường.

Trên khoảng không bầu trời Hina đã hóa thân thành chấm sáng lượn lờ trên cao để thực hiện công tác của cô. Vừa lúc thì có chiếc máy bay đi ngang qua thuộc bộ hàng không bay ngang qua làm nhiệm vụ. Hina cùng đội tìm kiếm đã phát hiện các dấu tích mới tiềm ẩn do bọn phù thủy đen để lại. Thông tin này sẽ hữu ích cho bộ pháp thuật dễ đoán định hành tung của bọn hắc đạo cứ thoắt ẩn thoắt hiện khó kiểm soát, dễ bề giải trừ các vấn đề chúng bày ra. Phía bên dưới những tán lá xanh là công viên mà chị em Jane đã có các cuộc hội ngộ tràn đầy cảm xúc. Cuộc trò chuyện và giải trí được chừng hơn nửa tiếng mới chấm dứt, họ chào từ biệt nhau để về nhà với nụ cười thật tươi. Các cô vừa bước ra khỏi công viên được đoạn đường ngắn thì nghe có tiếng kêu thanh thanh phát sáng. Thò tay vào trong túi lấy ra cái kim nhỏ, thực ra là chiếc đũa thần họ thu nhỏ lại gắn vào cái nơ nhỏ.

Câu chữ hiện ra màu tím nhạt xoay quanh chiếc kim.

_ A ! Đó là tín hiệu từ Phù thủy Không Gian gửi cho chúng ta. - Anne cất tiếng.

_ Ồ ! Người cai quản không gian đã có tin rồi sao, đã đến lúc chúng ta đến hội thôi. - Jane reo lên. Cô chợt dừng lại:

_ À ! Còn em Fuiko thì sao?

_ Chị nghĩ cậu bé cũng đã nhận được tin tương tự, với khả năng thần giao cách cảm nhất định cu cậu sẽ biết chúng ta ở vị trí nào thôi, chỉ sau dăm phút nữa mà em.

Cô vừa nói xong thì có tia sáng phóng đến hiện ra trong trang phục phù thủy, cậu bé Fuiko lúc này trông như phù thủy thứ thiệt. Jane kinh ngạc:

_ Ồ ! Em đến rồi hả, công nhận thuật Di Chuyển của em ngày càng tiến bộ.

_ Dạ ! Vâng ! Để hoàn thành ước mơ của mình em cần phải phấn đấu để đạt mục tiêu đã đặt ra. - Cậu bé co tay lên siết chặt bàn tay.

_ Tốt ! Phải vậy mới đúng chứ. - Jane đặt tay lên vai cậu bé khen.

_ À ! Em xuất hiện kiểu đó không sợ bị chú ý sao? - Anne hơi cúi người tý chút sững sờ.

_ Em biết chứ, em đã làm một thuật mà tất nhiên chỉ có giới pháp sư chúng ta mới có thể nhìn thấy được. - Fuiko đáp.

_ Vậy sao? - Anne vuốt ve mái tóc của cô.

_ Thôi ! Người cai quản không gian đã có tín hiệu, chị em mình đi thôi. - Jane bước tới xen vào cuộc trò chuyện.

Anne và Fuiko gật gù tán thành, vòng tròn ma thuật hiện ra dưới chân họ cơn bão vòng xoáy hiện ra làm họ đi mất. Cánh cửa không gian hiện ra trước mắt, họ nắm chặt tay nhau bay như sao xẹt qua bên lỗ hổng. Lao vút qua lỗ hổng, các khói màu ghi xám tỏa không ngừng nghỉ. Chỉ trong tích tắc họ đã hiện ra ở trước chợ phù thủy chuyên bán các loại nhiệm màu.

Các cô cậu đi qua đi lại thấy các cửa hiệu đã có các hàng mới về ở các nhà hàng cùng các loại thảo dược hay đồ dùng làm cường hóa khả năng,..., đũa thần các loại. Chị em cô như không tin vào mắt mình nữa. Họ rảo bước đi thì Jane nhìn thấy nơi có bán thứ cô đang cần để có thể hoàn tất thuốc phép thuật mà cô đang thử nghiệm.

Fuiko lên tiếng:

_ Các chị ơi ! Đã có hàng mới nhập kìa, chúng ta vào xem thử đi.

_ Ừ ! - Hai cô chị tán thành.

Cả ba tiến vào nhà hàng bán các thứ thuốc thí nghiệm có tên là Hàng Thử Nghiệm. Ánh mắt Jane xem từ trên xuống dưới xuyên suốt các gian hàng cùng mọi thứ. Cô reo lên:

_ Đây rồi ! Em đã tìm được thứ thuốc thí nghiệm mình cần rồi.

_ Đó là thuốc gì? - Anne ghé mặt lên trước hỏi.

_ Bột pha chế Cona màu nâu, nó là thứ thuốc phép cuối cùng để hoàn thiện công trình thí nghiệm. Mà theo em nghĩ thứ này có thể rất mạnh, cần phải chú ý khi điều chế. - Jane tỏ ra tâm ý.

_ Thế sao? - Anne chăm chú vào cái gói bột màu nâu. Cô tiếp:

_ Chúng ta nên mua thêm một số thứ cần thiết để tránh quên sót. Dù sao chị cũng đã tích đủ số tiền chỉ dùng ở đây rồi.

_ Em cũng vậy ! - Jane và Fuiko cùng đáp.

_ Em sẽ mua về các dụng cụ thuộc thuốc phép thuật mới, sau khi thuốc Nhân Bản thành công, em sẽ làm ra loại thuốc mới. Lần này thuốc có thể giúp các pháp sư trong công chuyện.

_ Ồ ! Em tính làm gì sao? - Anne ngạc nhiên hơi nhíu mày.

_ Vâng ! Em cũng sẽ là phù thủy điều chế (môn độc dược hay hoá học)

_ Thú vị ! - Anne nháy mắt.

Đến trước hàng quán bán thuốc màu nhiệm, bà chủ quán hỏi:

_ Các cháu cần mua gì nào?

Jane đưa tờ giấy đã sao chép trước đây từ cô bạn Hane cho cô trước kia cho bà xem.

_ Ồ ! Đó là thuốc tăng khả năng trong điều chế, công dụng rất tuyệt đấy. Nhưng, hãy cẩn thận khi sử dụng.

_ Dạ ! - Jane đáp.

_ 5 đồng tiền Galeon vàng, nó là thứ thuốc ma thuật mà các pháp sư hay sử dụng. Nó còn có tác dụng trong thuật Trường Sinh nữa cơ. - Bà chủ quán cười nói.

_ Thật vậy ạ ! - Cả ba chị em kinh ngạc.

_ Cháu muốn mua thêm mấy món nữa thưa bà ! - Anne bước tới.

_ Được thôi ! Nhưng nếu mua các thứ bí hiểm hơn thì nên mua ở tiệm hàng quý hiếm của ông Gantery cơ. Cả cả thứ có thể khuếch đại ma thuật lên rất nhiều lần mà hội vẫn bỏ ngõ chưa hoàn toàn cho vào thứ phi pháp, nó hoàn toàn trung lập. - Bà chủ quán ngước nhìn lên ngôi nhà lớn phía trước mặt mách nước.

_ Dạ ! Chúng cháu có nghe qua vật đó ! - Anne nói.

_ Ừm ! - Bà chủ quán ậm ừ.

Cả ba chị em mua thêm mấy món khác ở các quán gần đó bổ sung cho việc luyện thuốc. Riêng Fuiko thì các ma cụ hay các dụng cụ để làm thuật.

Một số pháp sư hay thuật sĩ phiêu lãng đi qua đường. Vài cây chổi bay qua các ngôi nhà hay trên bầu trời, làm cho Fuiko phải ngước mắt lên. Cả thị trấn được bao phủ bởi bột tạo quang nên vẫn giữ độ sáng tương đối vì đang là ban đêm.

_ Thôi ! Chúng ta đi thôi chị, dù sao cũng đã có đủ thứ để thực hiện rồi ! - Jane đề nghị.

Anne gật đầu. Các món đồ dùng được cất vào chiếc túi ma thuật, nên dù vật gì có to dài gì cũng lọt hết. Jane đưa tay sang ngang hoá mấy chiếc lá nhỏ thành hình chữ nhật khá lớn cho cả ba người đứng lên trên, hình con chim nhạn xoè cánh nằm chính giữa. Cô cho nó xuống dưới chân nắm tay chị và em trai bước lên trên. Họ đứng trên đó bay đi rời khỏi khu chợ bay ngang qua các nơi khác băng qua ngọn núi Habeki, có đặt toà lâu đài của hội. Bay lượn mấy vòng qua thị trấn thì cánh cửa không gian mở ra, họ rời khỏi. Luồng sáng phóng thẳng về nhà hoá ra ba chị em Jane.

Lúc này trời đã gần trưa, mặt trời gần đứng bóng gió phe phẩy.

Bà cụ Rame đang trong nhà bước ra thì thấy ba chị em Jane đang từ ngoài sân bước vào.

_ Các cháu về rồi à, thế nào?

_ Chúng cháu chào bà. - Cả ba chào bà, Jane nói:

_ Dạ ! Chúng cháu vừa đi mua sắm các trang phục mới rồi dạo qua công viên gặp mấy người bạn thưa bà.

Bà cụ Rame nhận thấy Jane như đang muốn gì thêm mà không tiện hỏi cũng đoán ra được. Vì bà cảm giác thấy cô có vẻ ẩn giấu điều gì trong lời nói. Bà cụ gật gù.

Cả ba cùng bước vào bên trong nhà, bà cụ có ngoái ra sau chút rồi tiếp tục đi ra ngoài. Họ thu dọn mọi thứ cho bữa trưa trước khi ba mẹ họ về.

Đến đầu giờ chiều, họ bắt tay vào công vụ thí nghiệm thuốc phép mà họ đang làm dở. Lần này, Jane có vẻ tự tin hơn thuốc Nhân Bản sẽ hoàn chỉnh không có thiếu sót như các lần trước, mặc dù biết mình có thể dùng hiệu quả thuật tương tự nhưng cô cũng không vì thế mà hủy bỏ công trình đã đặt ra. Còn Anne thì nhận thấy cần bồi bổ thêm các kỹ năng cải tiến hơn trong luyện thuật. Riêng cậu bé thì thấy khả năng mình còn khiếm khuyết nên sắp xếp lại để trở thành thuật sĩ tốt nhất.

Bỗng,

""RẦM""

Trong phòng Jane chợt có tiếng nổ làm bụi bay mù mịt, cái bàn học của cô thành từng mảnh. Riêng cô đã thoát được do sử dụng thuật phân thân trợ giúp. Các dụng cụ thí nghiệm cô đã nhanh ý thay bằng đồ thuật Nhân Đôi. Không những thế cả căn phòng và các thứ khác đã được tạo bùa an toàn nên không vấn đề gì.

_ Chà ! Có vẻ thứ thuốc này quá mạnh như lựu đạn luôn, may mình đã có chuẩn bị sẵn sàng rồi. - Cảm giác sự bất thường Anne và Fuiko chạy sang xem có gì xảy ra.

_ Có chuyện gì vậy?

Họ không tin vào mắt mình khi thấy điều vừa xảy ra trước mắt, các dụng cụ và cái bàn cùng một số thứ tan tành. Anne cùng Fuiko há hốc mồm trước cảnh tượng hãi hùng này.

_ Chỉ là sự cố thôi mà, em đã dùng phép phân thân thay mình còn em chỉ nấp trong lá chắn phòng thủ. Cả phòng này đều có dán bùa an toàn nên không sao. Dụng cụ thí nghiệm cũng là đồ nhân đôi cũng như và hoàn toàn như bản gốc, vì là đồ chính nên sợ sẽ không thể cải lại được. - Jane kinh hãi.

_ Kinh ngạc ! Lần tới hãy chú ý số lượng sự cho thêm bột tím này vào nhé ! - Anne căn dặn.

_ Hơi ghê đó, nếu không thì cả phòng này cũng... - Fuiko tặc lưỡi, mặt biến sắc.

_ Ừa ! - Hai cô chị gật gù.

Jane đưa tay lên nắm chặt bàn tay chỉ một ngón thẳng đứng. Tia sáng hiện ra trên đầu ngón tay khua tay qua lại mọi thứ trở lại ban đầu, các đồ bị vỡ nhập lại nguyên vẹn. Anne cùng Fuiko về phòng mình, Jane tiếp tục công việc mò mẫm nghiên cứu cái thuốc màu tím kỹ hơn. Cô biến thành tia sáng biến đi rồi xuất hiện ở phòng phép thuật. Mở ngăn sách không gian của mẹ cô bay lên chồng cao nhất rồi tìm thấy cuốn "Pha Chế Thuốc Phép" có hình cái lọ thí nghiệm ở trang bìa đầu sách, bìa sau thì có biểu tượng cây chối bay chính giữa bìa. Cuốn sách khá dày đã ngả vàng, các câu chữ còn nguyên không chút thiếu sót. Bà Mana đã sưu tập nghiên cứu suốt các tư liệu rất xưa đến nay. Trong đó có ghi chú viết về các loại thuốc, cây cỏ cùng mọi thứ liên quan trong trời đất rất chi tiết cùng công thức pha chế cặn kẽ.

Cô xem qua rất thích thú trở về phòng như lúc đi đến đây. Giở cuốn sách khảo lại quy trình thực hiện và cảm thấy hài lòng về cách pha chế không có gì sai sót. Chỉ có nguyên liệu cuối cùng mới thêm vào hơi quá tay tí xíu đã làm nên nguy hiểm.

Cô thì thào:

_ Ra thế ! Chất bột này có khả năng kích thích rất mạnh, vì vậy nên nó rất mắc tiền. Thảo nào, người ta khuyến cáo sử dụng tránh gây tác dụng không mong muốn. Nó còn có vai trò trong các thuật trường sinh cùng các thuật pháp khác.

Xem xong, cô bắt tay ngay vào công trình lần nữa. Lần này trực tiếp làm luôn nhưng đã tạo vòng phép hộ thể trước khi thực hiện. Làm lại quá trình pha chế lần nữa cùng với các dụng cụ thực tế rồi dán bùa an toàn. Sau khi hai lọ thí nghiệm trộn lẫn rồi đun lửa nhỏ bắc qua hai thanh nhôm nhỏ, lửa vừa phải. Nước trong lọ sôi lên là cho chút ít lưu lượng vào, nước trong lọ sôi sùng sục một hồi phả ra hơi. Nước trong lọ biến thành màu tím vàng. Cô rót ra chén rượu nhỏ uống, người khác tự bước ra từ bên trong thân thể giống cô y hệt.

_ Thành công rồi ! - Cô thắng hai tay reo lên.

Nhân bản này như được sao chép nên những gì cô có đều có thể thực hiện bởi nó. Tiếp đó, cô liền bắt tay vào khi nhập thể lại khi không sử dụng. Thử nghiệm nhằm hoá giải phép Nhân Bản bằng cách thủ công, lấy ra từ chiếc tủ ma thuật ẩn trong không gian trong phòng đã được đánh dấu chỉ có chủ nhân nó mới nhìn thấy nó. Hai dung dịch xám và đen đưa ra, kết hợp gần giống pha chế khi tạo thuật. Nhưng cần thêm chút nước mắt nên được gọi là Nhân Lệ. Pha chế kéo dài mấy giờ đồng hồ, ánh chiều tà ngoài trời rọi vào cũng là lúc thuốc đã thành.

_ Thế là xong tạo và hủy Nhân Bản thuốc phép. Giờ cần tạo ra bảy sắc cầu vồng nhiệm màu thông qua thuốc để có thể phục sinh trong mọi thứ.

Nói xong, cô lấy ra luôn các loại dụng cụ và ma cụ để làm nên điều ấy bằng thủ công. Các dụng cụ ấy là Giọt nước thủy tinh, ánh lửa màu nhiệm, bột ma thuật cùng một số ma cụ liên quan. Cô phẩy tay qua toàn bộ mọi thứ tự động về vị trí hay được đặt vào chỗ cô muốn mà không cần cô đụng chạm dù chỉ đầu ngón tay.

_ Tốt rồi ! Mọi thứ đã chuẩn bị xong, cần nghiên cứu để thực hiện tốt hơn.

Phòng cậu bé Fuiko trong thời gian này, cậu đã phát triển khả năng chú thuật lên mức cao. Cậu rất tin tưởng vào khả năng và thực lực bản thân. Nhận thấy thuật phân thân còn có nhiều sự hạn chế, chỉ có thể dùng ảnh thuật mà không sử dụng được phân thân bản thể như các chị điều đó làm cho cậu không hài lòng. Cuốn sách thuật chú nằm bên dưới các cuốn cậu đặt lên nó bỗng nhiên bừng sáng tự động giở ra. Các cuốn sách khác bị đẩy bay ra xa, giở đúng trang mà cậu đang muốn nghĩ đến.

_ Đây là....

Cuốn sách đã làm đúng điều ước của cậu, nó sẽ giúp trải nghiệm nâng cao khả năng hơn. Mọi khiếm khuyết đang tồn đọng trong cậu đảm bảo sẽ được cải thiện. Vị phù thủy tí hon trong cuốn sách hiện ra:

_ Tôi có thể giúp cậu hoàn thiện khả năng của cậu, mọi điều ước tôi đều có thể thực hiện được. Đó là điều mà hội chúng ta cần xem xét rất tỉ mỉ cẩn trọng nhất đấy.

_ Thật hả? - Cậu bé ngạc nhiên sửng sốt.

_ Ừ ! Nào ! Giờ tôi sẽ giúp cậu tôi luyện phép phân thân, đảm bảo cậu sẽ hài lòng với điều cậu muốn.

Cậu bé chưa kịp đáp lại thì đã bị tia sáng vòng quanh của phù thủy tí hon đưa vào bên trong cuốn sách. Mọi cuốn sách liên quan cũng theo cậu đi vào bên trong luôn. Cuốn sách đưa cậu vào không gian khác, cả hai đáp xuống một đồng cỏ xanh tươi tốt.

Người tí hon cất tiếng giòn tan:

_ Giờ tôi sẽ hướng dẫn cậu hành thuật, dự kiến trong thời gian ngắn có thể đạt kết quả khả quan mà không có bất kỳ tác dụng không cần thiết nào. Tất nhiên trong thời gian đó cậu phải đủ kiên trì và tinh khí để đạt mục tiêu mới có thể thành công, cậu có tán thành ý của tôi không?

_ Được ! - Cậu bé gật đầu.

_ Tốt ! Vào việc thôi ! - Người tí hon lấy cuốn sách thực thuật giở ra.

Phòng Anne cùng lúc này, cô đang soạn các thể loại sách về tập luyện kỹ năng để có thể bù đắp vào những khiếm khuyết để trở nên hoàn chỉnh hơn.

_ Giờ mình đã có thể tìm lại được bản thân rồi, cuộc thi quan trọng đang đến rất là gần rồi. - Cô reo lên.

Trong tay cô giờ là cuốn Nâng Cao Kỹ Năng, nó sẽ giúp cô trở nên hoàn chỉnh trong mọi thứ.

Bên ngoài hiên cửa sổ là phố xá tấp nập người và xe cộ qua lại thường nhật. Các cô cậu không mấy chú ý đến sự huyên náo nhộn nhịp ấy mà chú tâm công chuyện đang làm. Khi mặt trời gần xuống núi, ánh hoàng hôn đỏ chói rọi vào một phần nào đó trong phòng. Jane quá nghiền ngẫm với thuốc phép mới nên đã quên hết giờ giấc, thấy căn phòng không đủ sáng cô đã bật đèn lên tiếp tục công việc mà không cần bật công tắc mà thông qua cái búng tay. Ngoài cô ra thì Anne và Fuiko đã tạm dừng bài học rời phòng đã xuống dưới nhà dọn dẹp.

Dọn dẹp được lúc thì không thấy Jane đâu, Anne ngơ ngác:

_ Ủa ? Jane đâu rồi ?

Fuiko nghe thấy chị nói, liền đáp:

_ Dạ ! Có lẽ chị ấy đang luyện thuốc ma thuật trên phòng.

_ Ô ! Chắc thuốc phép mới có sự pha chế mới nên em ấy chú tâm quá rồi ! - Anne đứng thẳng người ngước mắt lên cầu thang.

_ Giờ em lên gọi chị ấy nhé ! - Fuiko nói.

_ Ừm ! Em ấy cần nghỉ ngơi chút chứ, sắp đến giờ cơm rồi ! - Anne đáp.

Cậu bé chạy lên tầng thấy chị mình đang suy tư nghiền ngẫm, không dám làm phiền cậu chỉ đứng ngoài cửa xem chút thôi. *Chị ấy đang miệt mài với công việc pha chế, nếu làm phiền sẽ không được tốt lắm. Lúc đạt tới cảm xúc nhất định thì sẽ đưa ra kết quả khả quan, mà hiện tại đang là lúc đó cần để chị ấy bình tâm*. Nghĩ ngợi xong, cậu liền đi nhẹ nhàng xuống bậc thang. Đến hết cầu thang thì gặp mẹ, bà Mana thấy cậu hơi trầm tư hỏi:

_ Fuiko đấy à? Chị Jane đâu?

_ Dạ ! Chị ấy đang mải mê pha chế thuốc phép ạ, chị ấy đang miệt mài với công việc nên con không dám làm phiền sợ ảnh hưởng đến chị ấy. - Cậu bé đáp.

_ Thật thế à? - Bà Mana sửng sốt, rồi tiếp như tự hỏi mình:

_ Chà ! Nghe nói thuốc Nhân Bản xong rồi mà, giờ đến gì đây?

_ Đó là thuốc phép cầu vồng bảy sắc đó mẹ ! - Anne xen ngang.

_ Cái gì? Hình như thuốc này có thể tạo ra hiện tượng cầu vồng kỳ quan thì phải. - Bà để tay lên môi trong đầu như đang có gì đó.

_ Vâng ! Theo con nghĩ con bé Jane sắc sảo lắm, nhất định sẽ làm nên điều thú vị hơn bình thường. - Anne chúm chím.

_ Thôi ! Cứ để yên cho con bé đi, lúc người ta trong lúc đạt độ cảm xúc đỉnh cao sẽ có đột phá thú vị. Nếu bị làm phiền thì khi thực hiện lại sẽ chẳng thu được kết quả gì đâu. - Bà Mana điềm tình quay người đi ra sau bếp.

_ Dạ ! - Anne và Fuiko đáp. Họ liền bắt tay vào việc dọn dẹp trước khi ba về. Trong phòng Jane các cuốn sách cùng đồ đạc đặt đầy phòng, cô đang muốn tìm kiếm các vấn đề nhằm nghiên cứu chắc chắn hơn. Đảm bảo việc pha chế sẽ không có bất kỳ sự cố ngu ngốc nào. Trước khi soạn mọi thứ ra sàn cô đã cẩn thận dàn dựng kết giới ngăn cách với thế giới bên ngoài, tránh để có chuyện không mong muốn gây phiền.

Chỉ sau vài giờ cô đã có tìm thấy cái mình cần tìm dù phải bỏ qua bữa cơm tối, tìm xong lập tức vào việc luôn. Trên bàn học đã có đầy đủ các dụng cụ mà cô cần trong pha chế đó là bột ma thuật, nước giếng trong, bột bảy màu...cùng các vật dụng thí nghiệm khác. Jane cảm thấy rất hợp ý khi không còn thiếu sót gì trong vật dụng, không để thiếu sót gây rắc rối như trước đây. Sắp xếp mọi thứ ngăn nắp có trình tự dùng thần chú khoá lại mọi thứ là xong. Các vật dụng đã có sẵn đặt trên bàn, thấy bàn không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net