Chap 17. Khởi đầu cho năm học mới ! Cuộc tập kích tàn độc.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà Mana cùng các con mình ra khỏi phòng phép thuật thì ông Darast cũng vừa về tới cổng, ông cầm chiếc cặp rời khỏi chiếc taxi bước vào sân nhà. Chị em Jane đon đả chạy ra đón tiếp hỏi thăm xem công việc thế nào. Điều đó làm ông vô cùng xúc động mừng ra mặt. Fuiko cầm lấy cái cặp đưa vào trong phòng hộ ông, riêng chị em Jane cùng ông bước nhà.

Ông đi nhanh lên nhà trên để chào hỏi ông bà nội ngay khi mới về. Trong bếp, các món ăn nấu gần nấu xong và chuẩn bị soạn ra bàn. Jane liền vào trong bếp hỗ trợ mẹ làm các món ăn đang dang dở.

Ông bà nội ở nhà trên đang từ từ xuống nhà cùng con trai mình. Khi họ xuống đến nơi thì Anne đã dọn ra đầy đủ các món ăn trên bàn chỉ đợi mọi người ngồi vào bàn là hoàn thành thủ tục.

Bà nội Rame ngửi thấy mùi thơm cất tiếng:

_ Chà ! Ngon thật nha ! Cháu Jane khéo tay thật đấy.

Jane mặt ửng hồng đáp:

_ Dạ !

Bà Mana từ phía sau nhà cũng bước vào, mọi người cùng ngồi vào chiếc bàn ăn để thưởng thức bữa cơm tối của gia đình. Trong bữa ăn, bà cụ Rame hỏi thăm qua công việc của con trai:

_ Darast à ! Sau kỳ nghỉ phép vừa qua, con thấy đi làm việc thế nào?

Ông Darast hân hoan:

_ Thưa mẹ ! Con cảm thấy sung sức và thoải mái hơn nhiều sau những tháng ngày mịt mù công việc.

Bà cụ Rame phấn khởi:

_ Ồ ! Tốt đấy! Cố gắng phát huy nhé con.

Ông Darast đáp:

_ Vâng ! Thưa mẹ.

Mọi người trong gia đình ai cũng cảm thấy đây là bữa cơm tuyệt vời nhất, ai cũng cảm thấy trong mình như tiếp thêm nguồn sinh lực mới.

Từ bên ngoài trời đêm, các cơn gió nhẹ phảng phất hòa cùng tiếng ve kêu râm ran. Âm thanh du dương trầm bổng nghe rất xa thanh thanh mát dịu, làm cho không khí thêm thanh mát giữa đêm hè thêm ấm cúng.

Ông cụ Jamast thều thào:

_ Chà ! Trời hôm nay mát thật, giữa trời mùa hè có các cơn gió thật là thích.

Bà cụ Rame xác nhận:

_ Vâng ! Tôi cũng thấy thế !

Chị em Jane đã ăn cơm xong, họ ra ngoài phòng khách để có thể xả mình một lúc, chờ mọi người ăn xong sẽ dọn dẹp. Chị em họ nhìn nhau đầy tâm ý, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi trải qua cuộc thi thử ấy họ tin rằng cuộc thi chính cũng sẽ nắm vững để trở thành phù thủy thực sự.

Họ ngồi được một lúc thì tiếng chén bát lách cách, ai nấy đều đã ăn xong. Chị em họ liền đi vào bên trong nhà dọn dẹp để có thể lên phòng riêng của mình. Họ thoăn thoắt rửa dọn thay nhau trong mọi việc chỉ lát sau mọi thứ đâu vào đấy.

Họ tự biến lên phòng mình gặp nhau ở hành lang cùng vào phòng của Anne. Sau cuộc thi thử vừa qua họ cảm thấy phấn chấn hơn hẳn, từ đó họ vô cùng hồi hộp phấn khích cho cuộc thi Tam Pháp Thuật sẽ diễn ra vào mùa hè năm sau. Vào thời điểm đó ở lãnh địa do hội phù thuỷ cai quản, phù thủy ánh sáng sẽ đưa ánh sáng chiếu rọi mở màn cho ngày mới. Đó là một trong các phù thuỷ vĩnh hằng truyền thuyết mà lịch sử phép thuật nhắc đến.

Anne lấy ra cuốn sách phù thủy gia đình để xem lại các câu thần chú cùng nhiều loại phép thuật khác. Cô lấy nó từ trong bức tường của tủ sách ma thuật, vì kích thước cuốn sách khá lớn và dày nên cô phải để nó ở trên cái giá bằng sắt để tiện xem. Jane thì cho biến ra các thứ liên quan đến động vật xem thử khả năng thế nào. Ngoài ra xem thuật biến hình của cô có tiến bộ không, xem cô có thể biến hóa như Yako không. Cô bé ấy biến hóa hay gì mà chỉ cần suy nghĩ đến là được không cần thần chú, làm cô thấy mình còn kém xa. Riêng về cậu bé Fuiko thì được cô phù thủy búp bê Nina công nhận là thuật sĩ bùa chú, nên cậu bé cũng thử nghiệm khả năng để có thể phát huy hết tốc lực để có kết quả tốt. Bùa chú ở đây không nhất thiết dùng đến lá bùa mà dùng thuật bùa hay chú thuật để thi triển. Cậu để ý tới cái hộp bút chì trước mắt rồi thông qua thuật chú, đỉnh đầu ngón tay niệm sáng lên nó đã biến thành hình dạng cậu muốn.

Vừa lúc, bà Mana vừa lên tới phòng mà chị em họ đang ở:

_ Các con đấy à? Tháng tới là tới kỳ năm học mới rồi, mẹ mong rằng năm tới các con cũng có thể đạt được trình độ như năm nay và có thể tốt hơn.

_ Dạ ! Còn hơn nửa tháng nữa mà mẹ, chúng con sẽ xem lại bài vở ôn tập lại để có thể hiểu hơn về bài học. - Jane ôn tồn nói.

Bà Mana trỏ tay trịnh trọng:

_ Đúng đó ! Giờ vẫn còn thời gian cho các con hãy xem lại thực lực của mình để có thể vươn xa hơn trong năm học mới.

_ Dạ ! - Chị em Jane hô vang. Cả ba về phòng mình lấy ra tập vở của họ để chuẩn bị ôn luyện lần nữa. Bà Mana thấy vậy trong lòng rất vui như muốn chúc các con mình sẽ có khởi đầu tốt đẹp, bà tiếp tục công việc của mình như trước lúc vào đây.

Ngày ngày cứ thế trôi qua từng ngày, thời gian nhanh chóng chuyển dời. Giờ phút tựu trường năm học mới đã điểm, đường phố tấp nập hân hoan. Trong lòng ai nấy đều nô nức đón chờ mong ngóng. Chị em Jane đã chuẩn bị tất cả cho ngày lễ tựu trường này, bây giờ họ cùng nhau mặc đồng phục bước đi tới ngôi trường. Họ rảo bước thật nhanh cùng tiến bước, đây là ngày đầu tiên của lễ tựu tường.

Trên đường đi đến trường, họ dường như cảm thấy có ánh mắt nào đó quan sát họ mà không rõ, thực tế đó là Hina cũng đi tham gia ngày đầu tiên này. Bên ngoài cánh cổng sắt nhà trường đông nghịt người chen chúc qua lại. Họ cũng mong chờ buổi đầu tiên của mình đến trường, hồi hộp và vô cùng phấn chấn. Xe cộ qua lại cũng khá đông, các làn xe đi qua lại cũng nhiều hơn. Bên phía trong cổng trường các hoạt động diễn ra vô cùng náo nhiệt, rộn ràng. Lễ đài được dựng lên trước ban giám hiệu đối diện cột cờ, các giáo viên và học sinh đang chờ đến giờ khai mạc. Đội trống đã chuẩn bị cho công vụ, hội trưởng hội học sinh đang lên kế hoạch triển khai kế hoạch với các thầy cô trong trường. Bàn ghế để các giáo viên cùng người tham dự khai giảng đã đầy đủ hai bên lễ đài. Tình hình ở cổng trường dần trở lại bình thường, mọi người đang và đã chuẩn bị cho mình để tham dự lễ cùng lớp mình.

'Tuuuuuùnnng ! Tuuuuùnng ! Tuuuuuùnnnng

Đúng bảy giờ sáng tiếng trống trường vang lên báo lễ khai giảng bắt đầu. Các học sinh từ các lớp đổ ra sân trường cầm theo cái ghế nhựa vừa phải của mình, đứng thành từng hàng mỗi lớp. Ai nấy chỉnh đốn lại hàng ngũ và trang phục để chuẩn bị hành lễ.

Trên lễ đài trước ban giám hiệu các giáo viên và một số cán bộ địa phương được mời đến dự lễ. Dưới chân cột cờ hội trưởng hội học sinh và đội trống đã đứng nghiêm đã trong tư thế sẵn sàng.
Giọng hội trưởng hội học sinh vang lên rõ to:

_ Nghiêm ! - Toàn thể học sinh toàn trường chỉnh đốn toàn thể toàn thân thẳng đứng, hai bàn tay nắm lại. Các thành viên nhà trường cùng các cán bộ trong tư thế nghiêm trang.

_ Chào cờ ! Chào ! - Giọng hội trưởng tiếp tục ngay sau đó, bàn tay phải đặt chếch ở trên thái dương của hội trưởng và toàn thể học sinh. Cờ được kéo lên trong nghi lễ trước ban giám hiệu. Trang phục của các học sinh nam màu ghi có thắt cà vạt, quần tím than. Với nữ thì áo liền váy chấm đầu gối màu ghi. Tiếng trống vang lên không ngừng, ai nấy đều như nín thở trong phong thái uy nghiêm trước quốc kỳ.

Chỉ trong vòng một phút, tiếng trống đã tạm lắng. Hội trưởng hội học sinh cất giọng:

_ Thôi !
Toàn thể học sinh bỏ tay xuống, hội trưởng tiếp:

_ Quốc Ca !
Tiếng trống lại vang lên lần nữa hoà cùng giọng hát của toàn thể.
Ít phút sau, tiếng hát chấm dứt, đội trống rời khỏi lễ đài. Hội trưởng lên tiếng:

_ Kính thưa toàn thể các thầy cô giáo cùng các cán bộ và các bạn học sinh ngồi xuống. 

Lần lượt ai nấy ngồi xuống chỗ ngồi, bắt đầu cho các cuộc thuyết trình.
Giọng hội trưởng tiếp tục:

_ Con xin mời cô Tiara lên phổ biến kế hoach đầu năm học mới.
Cô Tiara trong bộ áo dài màu cam với mái tóc chấm lưng để mái từ hàng ghế bên trái lên phát biểu:

_ Kính thưa các thầy cô giáo cùng các cán bộ và các em học sinh thân mến. Trong năm học vừa qua trường ta đã có các bước tiến thật đáng nể, tuy nhiên còn một số tồn đọng bất cập. Nhưng chúng ta sẽ cần khắc phục điều đó trong năm học này, củng cố về mọi mặt để có thể đạt được điều mong muốn.

Phía bên dưới sân trường nhìn ra cổng, các cô cậu học trò đang ngồi trên chiếc ghế nhựa chăm chú lên phía ban giám hiệu, có số thì trò chuyện hay làm gì đó. Giọng nói trên loa vang vang toàn sân trường, trên nền trời các áng mây theo gió trôi đưa. Thời gian lặng lẽ trôi vô tình không chút ngần ngại gì đến mọi sự biến động của thế gian. Kế sau cô Tiara là thầy hiệu trưởng đưa ra nhận định sẽ thực hiện kế hoạch cụ thể cùng các phương châm mới. Trong niên khoá mới sẽ có các thử thách cùng nhiều vấn đề mới, sự nhập học của các thành viên mới. Rồi sự phát biểu của các đại diện phường xã,...

30 phút trôi qua nhanh chóng như gió thoảng. Đã là gần cuối mùa Thu nên thỉnh thoảng có cơn mưa bất chợt, gió nắng thay đổi thường xuyên. Buổi lễ đã kết thúc, các học viên về lớp của mình và học buổi đầu tiên của niên khoá mới.

Buổi học đầu tiên của niên học mới có nhiều biến chuyển đáng kể, các công thức mới. Quy trình ngày càng chặt chẽ điêu luyện hơn, các giáo viên cũng hướng dẫn kỹ càng giải thích đưa ra vấn đề cho các học viên dễ nắm bắt hơn. Giờ ra chơi, một số học viên ở lại chỉ bảo nhau về điều đã học được, có số thì ra ngoài hành lang hay sân trường nô đùa giải trí,...Các buổi học khác cũng có nhiều nét mới tạo nên nhiều diện mạo mới. Năm học mới này, Anne học trên tầng ba và phòng học chính giữa toà nhà giám hiệu và cầu thang lên xuống nằm chính giữa dãy hàng lang qua lại hai bên. Bên kia cái sân trường thì Jane và Fuiko học ở tầng bốn cạnh cầu thang lên xuống.

Giờ ra về, các học viên rời khỏi lớp chạy tung tăng khỏi sân trường. Mọi người đều cảm thấy vui vẻ bồi hồi trước niên khoá mới, chị em Jane cảm thấy đây đã là năm học cuối cấp nên cảm thấy hơi có phần hồi hộp hơn bình thường. Nhưng họ lại thấy quan tâm nhất là cuộc thi thực sự mà hội sẽ đua ra sắp tới, với Jane thì cô có cảm giác rằng có ánh mắt nào đó cứ để ý tới cô mà không rõ là gì.

Hina cũng tham dự vào buổi lễ và lại học chung lớp với Jane và Fuiko lần nữa. Trên đường về cô có để ý mọi hoạt động chị em Jane thông qua cảm ứng hay nhãn thuật bí mật. Jane hoàn toàn có thể cảm nhận được nhưng không thể nào biết đó là gì. Cô ngó ngang ngó ngó dọc thấy thế nên Fuiko mới tò mò:

_ Có chuyện gì vậy chị?

Câu hỏi khiến cho cả Anne cũng phải chú ý tới, làm gương mặt Jane chớm đỏ xạm đi.

_ Có chuyện gì à?

_ À ! Không có chuyện gì đâu? - Jane gượng cười đưa hai bàn tay ra trước xua đi. Thấy em gái có gì kỳ lạ nên Anne càng lo lắng hơn, cô nghĩ tạm thời chưa nên hỏi lý do mà chỉ nói:

_Được rồi ! Chúng ta về nhà thôi nào ! *Chắc con bé có ẩn ý gì đây* - Cô nghi ngờ mắt láo liên dò xét xung quanh, riêng Fuiko cho qua.

Họ bước nhanh hơn một chút, Anne cứ vờ trò chuyện như không có gì xảy ra:

_Jane này, sang niên khoá mới này, em thấy thế nào?

Jane ngước lên trước câu hỏi bất ngờ từ chị:

_ Vâng ! Em thấy rất vui, trường mình năm nay có nhiều thay đổi quá.

Anne lặng lẽ âm thầm như muốn xem thế nào, cô gạt mấy sợi tóc bị gió thổi tung ra trước:

_ Phải ! Chị cũng thấy vậy.

Họ bước thêm mấy bước chân nữa là tơi đoạn ngoặt rồi rẽ trái thì thấy nhà mình cách mấy ngôi nhà phía trước. Về đến tới nhà họ thấy cửa cổng bị khoá, trong nhà không có ai ở nhà. Cả ba vô cùng kinh ngạc vì điều này, họ nhìn nhau không hiểu vì sao. Anne ngã hai bàn tay ngửa ra tự hỏi:

_ Lạ thật ! Hôm nay tại sao mọi người đi vắng cả không một ai ở nhà luôn.

_ Em nghĩ họ chỉ đi đâu đó thôi ! Ví dụ như là ngày đầu niên khoá chẳng hạn. - Jane đáp.

_ Ừ nhỉ? Cũng có thể, vì nhiều lý do riêng. Sao mẹ không nói gì cho chị em mình nhỉ? - Anne liếc mắt gãi cằm trầm ngâm. 

_ Em nghĩ với khả năng tiên tri và bói toán của chị Jane thì thừa biết họ đi đâu. - Fuiko xen vào.

Anne chỉ tay vào ống khoá và nó tự mở ra, họ cùng bước vào nhà. Bước vô bên trong, ngồi xuống ghế phòng khách và dùng bùa ngăn cách không để ai biết được cuộc trò chuyện. Cô nói giọng lưỡng lự quan tâm lo lắng:

_ Em ngồi xuống ghế đi, không ai biết và nghe thấy chúng ta nói gì. Hãy nói cho chị biết chuyện gì làm em hớt hải thế?

Fuiko và Anne chú mắt vào Jane, để ý lắng nghe cô bé sẽ nói gì.

_ À ! Chuyện là... - Jane hơi rụt rè.

_ Em cứ tự nhiên đi. - Anne động viên.

_ Dạ ! Em cảm thấy có ai đó cứ theo dõi cứ bí ẩn thế nào ý. - Jane đỏ bừng mặt mày.

_ Hả? - Anne và Fuiko há hốc mồm kinh ngạc. Anne nhanh lấy lại vẻ bình tĩnh:

_ Ừm ! Được rồi ! Chuyện này chị thấy cần phải điều tra rõ ràng và người đó là ai.

_Jane ! Em cũng nghĩ vậy đó chị ! - Fuiko mấp máy môi.

'Cạch' ! - Tiếng cửa cổng mở, bà Mana bước vào cùng với chiếc xe đạp. Thấy chị em Jane đang ngồi trong phòng khách nói chuyện:

_ Các con về rồi à ? Ngày đầu năm học các con cảm thấy thế nào?

Cả ba chạy ra khi thấy mẹ bước vào từ cổng, Fuiko đáp:

_ Dạ ! Hôm nay đúng là khởi đầu thú vị thưa mẹ !

_ Ồ ! Thật hả? - Bà Mana chu môi, tiếp:

_ Đã sang năm học mới rồi, nên mẹ hôm nay đã mua thêm các món mừng năm học mới.

_ Year ! - Cả ba nhảy cẩng lên.

Jane ngưng lại hỏi:

_ Mẹ à ! Hôm nay cả nhà ta đi đâu cả mà vậy ạ?

_ À ! Ông bà nội các con đã được chú Fuga đưa đi xem qua ngày tựu trường của các con chú ấy, thì các con chú ý mới ở cấp một mà. - Bà Mana nói.

_ Ồ ! Vậy đúng như con đoán. - Jane nói.

_ Con thử mẹ đó à, con nhỏ này ! - Bà Mana dí ngón tay vào trán cô cười.
Anne và Fuiko cười khúc khích.
Bà Mana tiếp:

_ Mẹ biết con rất giỏi tiên đoán và bói toán, và thuật thông linh của con cũng cao nữa nên sẽ biết chuyện gì đã xảy ra và sắp đến.

*Đây là khả năng của phù thuỷ huyền thoại kiếp trước* - Bà nghĩ thoáng qua, dù sao thì giáo chủ sớm biết, ngày cô ấy trở lại không xa nữa trong hậu kiếp này, nhưng cần phải chờ đúng thời điểm như vị phù thuỷ cai quản ký ức nói. Trên những vùng núi trập trùng, Hina đã liên hệ với các pháp sư trên khắp hành tinh và các thế giới khác nhau để cùng cô lo việc. Theo chỉ đạo của lâu đài tia chớp bí mật hoạt động mật, đây cũng là ý của giáo chủ trong phi vụ này. 

******************************

Ở cách xa lãnh địa phù thuỷ bên dưới khu vực tăm tối mà mặt trời không thể chiếu tới. Nơi đây là nơi phong ấn mọi thứ hắc ám huyền hoặc nhất hàng ngàn năm. Giáo chủ cùng các thuật sĩ và pháp sư đi thị sát lại xem tình hình. Bọn phù thuỷ đen đã bày trò gì đó mà các phù thuỷ trắng không thể thấy được kể cả mắt thần. Thật khó có thể biết được vị trí lỗ hổng phong ấn ở đâu để có thể tìm được, dù tìm được cũng không thể làm được gì. Giáo chủ bấm độn tiên đoán thử xem, ngài biết rằng sự trỗi dậy của bóng đêm sớm muộn cũng tới; dấu hiệu đen tối của hắc ám chúa tể đang dần lộ diện trong mờ nhạt. Ứng phó với vụ này thật không đơn giản và đầy hiểm hóc. Rồi ngài nhớ lại sự tấn công toà lâu đài của chúng trăm năm trước đầy sự u ám và nguy hiểm. Nền trời lúc đó hình xoắn ốc đen trắng đến kinh người xám xịt. Ngài nói với các pháp sư rằng:

_ Ta cần phủ kín ngăn chặn bọn hắc đạo từ thế giới đen tối vào và chôn vùi chúng, trong vũ trụ sâu thẳm lắm nhiều điều bí ẩn. Đây là con đường độc đạo dẫn thế lực đen tối đến quấy phá các thế giới bất ổn.

_ Vâng ! Thưa ngài ! Hội phù thuỷ chúng ta có nhiệm vụ bảo vệ trật tự thiên hà và vũ trụ mà. - Một thuật sĩ đáp, rồi nói:

_ Dạo đây, bọn phù thuỷ đen luôn tìm đủ cách để đánh thức bọn tà đạo này sống dậy. Không biết chúng có ý đồ gì đây.

Giáo chủ giọng rầu:

_ Điều đó làm ta thấy rất đau đầu, các bí thuật khó hiểu đó cần phải tìm được người giải mã. Làm chúng thoắt ẩn hiện mà chúng ta không thể biết được khó nắm bắt.

_ Vâng ! Thưa ngài, tôi cũng thấy vậy, để nắm bắt vấn đề cần phải đưa ra các biện pháp phù hợp để nắm vững. Chớ chủ quan vì nó rất nhạy cảm dễ làm xáo động lên nhiều vấn đề. - Vị pháp sư với tấm áo choàng trắng đáp.

_ Phải ! Ta nghĩ có thể phe phù thuỷ đối lập có khả năng đã nhúng tay vào cái kết ấn này rồi. Tất nhiên chúng ta không thể nhìn thấy hay cảm nhận được, vì có bí thuật khắc chế nào đó. - Giáo chủ lo ngại.

_ Không thể nào ! - Các thuật sĩ không tin, còn các pháp sư thì hơi kinh ngạc với nơi được đặt bùa chú phong ấn cấp cao này.

_ Ý ngài là dù chúng ta có làm thế nào cũng không thể ngăn chặn tuyệt đối. - Vị pháp sư lôi điện ngờ vực.

Pháp sư hệ hoả thì:

_ Ừm ! Chúng đúng là rất khó hiểu hoạt động bí ẩn từ nửa sau thời giáo chủ đệ tam tiền nhiệm bao nhiêu rối ren nảy sinh từ đó do ngài có sự sai lầm trong điều hành.

_ Được rồi ! Dù muốn hay không cũng phải dọn cái này đã thưa ngài. - Thuật sĩ áo xanh cất lời.

_ Được thôi ! Sau đó ta sẽ đặt lên ngọc bảo hộ để không cho bọn hắc đạo từ đây mà ra. Tuy nhiên có khả năng phong ấn không thể chịu đựng quá lâu sẽ nổ tung lúc nào đó. - Giáo chủ lắc đầu, ngài tiếp:

_ À ! Anh Hagat này, anh là một trong những thuật sĩ hộ vệ thuộc bộ an ninh do cô Amisa cai quản. Anh sẽ cùng hai người là Fate (pháp sư) và Rato ( phù thuỷ) canh gác nơi này nhé. Lúc này hiện Rato và Hagat không ở đây, nên anh hãy nói cho họ biết. Tất nhiên cũng phải báo cho cô Amisa một tiếng để cỗ sắp xếp.

_ Rõ ! - Hagat vòng tay trước ngực trong bộ đồ màu đen dài chấm đất với mái tóc màu nâu bạc.
Giáo chủ tiếp tục:

_ Chúng ta bắt đầu đi !

_ Rõ ! - Tất cả cùng đáp.

Giáo chủ giương cây trượng sao mười cánh lên cao, các thuật sĩ và pháp sư đứng thành vòng tròn lớn. Chính giữa là cái phong ấn đang phập phồng như mực nước mấp mô vậy. Mọi người người lấy kiếm thần hay thần trượng pháp khí thậm chí đũa thần giương cao lên. Tất cả gồm mười người tính cả giáo chủ, ai cũng trong bộ trang phục áo chùng dài đầu đội nón chóp nhọn. Phong ấn rung động dữ dội như muốn nổ tung muốn thổi bay tất cả.

Thuật sĩ thấy thế thét lên:

_ Bọn hắc ám đang công kích đấy, chúng lại muốn xưng bá gây ồn như trước kia.

Giáo chủ hô lớn:

_ Bắt đầu niêm ấn !

Các pháp sư thuật sĩ hô vang:

_ Rõ !

Mười tia sáng phóng tới trước rất mạnh mẽ, ngôi sao vàng năm cánh hiện ra ở phía trước làm nên vòng cung hộ vệ. Ngôi sao sáu cánh ở trên đầu và dưới chân phát sáng chiếu vào nhau làm sáng bừng cả khu tăm tối trong vũ trụ ánh vàng. Cây quyền trượng sao mười cánh vàng của giáo chủ có viên ngọc thần màu đỏ sáng chói. Ánh sáng chói loà trắng xoá bừng lên phủ kín không gian, ai nấy đều hứng khởi vì công việc đã hoàn tất.

Vừa lúc đó cánh cửa không gian từ trong khoảng không bỗng nhiên hiện ra, phù thuỷ cai quản không gian hiện diện. Mọi người đều nhìn về hướng cánh cổng màu vàng nhạt, ai cũng kinh ngạc.

Thuật sĩ áo xanh lên giọng:

_ Ồ ! Phù thuỷ cai quản không gian vĩnh cửu đã đến.

Phù thuỷ không gian vòng tay trước ngực cúi người chào:

_ Hạ thần kính chào giáo chủ, mọi người vất vả rồi. Cánh cổng sẽ đưa mọi người về lâu đài.

Giáo chủ đáp:

_ Tốt lắm Yuko à ! Cảm ơn cô nhiều, niêm ấn cánh cổng không gian đen tối thật phức tạp và khó khăn. Bọn hắc ám ngày càng trỗi dậy đáng sợ, ta ngại rằng chúng lại gây đảo điên thế giới như hàng trăm năm trước.

Phù thuỷ vĩnh cửu trả lời:

_ Dạ ! Hạ thần cũng nghĩ vậy, chúng ta cần có kế hoạch triệt để không để bọn chúng lộng hành nữa.

Giáo chủ gật gù.

Tất cả cùng bước vào cánh cửa không gian rồi biến mất khỏi nơi đặt kết trận địa. Từ lãnh địa đến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net