Chap 29. Gặp Gỡ Sau Sóng Gió

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Hội Ngộ*

Chỉ trong nháy mắt mọi người đã vào khu duyệt quân sự dưới chân tòa lâu đài ở không gian thứ ba. Nhìn từ xa đã có thể thấy người đứng chỉ đạo cả quân đoàn cùng cả đội ngũ của quân đội.

Cô bé Nina có thể thấy được cậu bạn thân tên Naran đang huấn luyện kỹ năng cho mọi người. Trông cậu bạn rất linh hoạt và năng động không khác gì các ma pháp sư quân sự chuyên nghiệp. Cô đặt đôi bàn tay lên đôi má ửng hồng, con tim đập nhanh hơn lòng cảm thấy bồi hồi hơi e thẹn đôi chút. Cậu bạn thân đó không chỉ giỏi hoả thuật mà còn nhiều năng lực khác, không chỉ về phán đoán mà cả quyết đoán nữa.

Vị tư lệnh trong bộ trang phục màu xám dài có nai nịt gọn gàng hai tay chắp ra sau lưng đang xem người đội trưởng huấn luyện diễn tập. Ông quay đầu thì thấy giáo chủ và mọi người đã đến từ khi cánh cửa không gian vừa khép lại. Bước tới đón tiếp mọi người chỉ mười bước chân sải dài, ông niềm nở đặt bàn tay trước ngực nghiêm trang:

_ Kính chào mọi người, các vị đã đến.

Nina cũng chào ngài tư lệnh khi nhìn thấy ngài, vị tư lệnh cũng cười mỉm đáp lại.

Giáo chủ cất lời:

_ Ừ ! Ta muốn đến xem quá trình diễn tập quân sự thế nào để có thể bổ sung gì thêm không, dạo này tình hình quốc tế rắc rối quá. Các thế lực đen thì chỉ chực cơ hội bày trò gây hỗn loạn.

_ Ngài nói phải ! Tôi cũng rất đau đầu vì những điều đó, cần phải củng cố về mọi phương diện mới điều hòa nhằm ngăn ngừa sự bất ổn đó. - Vị tư lệnh chống tay phải lên thái dương vẻ nhức nhối, mặt khó chịu.

Giáo chủ và mọi người thở dài, ngài nhìn ra xa phía nguyên cả đội quân đang diễn tập và người đứng chỉ đạo tập luyện trông giống người mà ngài gặp khi ở hắc địa dù không trực tiếp chỉ đứng từ xa. Đặc biệt là ngài thấy cậu hướng dẫn cả đạo quân giải cứu Jane qua gương thần với mọi người khi họp ở chính điện, cất tiếng:

_ À ! Hình như trong quân đoàn có vị đội trưởng mới.

_ Phải ! Cậu ta rất tuyệt, không chỉ lão luyện mà mọi kỹ năng không khác gì chuyên nghiệp. Mọi kỹ thuật ma pháp cậu ta đều nắm rõ cùng với các cách thức tác chiến và tài lãnh đạo. Quả nhiên nữ pháp sư trưởng ban an ninh không nhận nhầm người. - Vị tư lệnh giang tay rất phấn chấn.

_ Ô ! - Mọi người chu môi.

_ Cậu ta tôi đã được xem trong cuộc giải cứu người ở hắc địa và cuộc chiến đấu ở thế giới khác diễn tập với chị em Jane tôi cũng xem rồi. Nó quả là trận chiến thú vị và huyền kỳ tôi từng được xem. - Vị tư lệnh ngước mắt lên nhớ lại các khoảnh khắc khi xem ở màn hình ma thuật, thuật sĩ phó an ninh là Tasat cho ông xem.

_ Thú vị đấy ! - Giáo chủ chỉ tay vào vấn đề.

Vị tư lệnh lúc này mới để ý tới Nina trông cô khá giống với người bị tiêu biến khi đỡ đòn tấn công của hắc phù thủy bởi thuốc làm tan hồn phách, ông thộn mặt ra lấy làm lạ hơi khom người:

_ Ủa ? Cô bé này...

Giáo chủ nghe thấy quay đầu lại:

_ Ừ ! Cô bé ấy đã tự hồi sinh từ cát bụi mà hàng ngàn năm nay chưa ai có thể làm được.

_ Vậy sao? - Tư lệnh sững sờ hết mức.

Đại pháp sư Raman chen vào:

_ Điều đó vốn dĩ chỉ có các phù thủy vĩnh cửu mới có thể, nhưng tự mình ngoài họ ra thì chưa. Theo như giáo chủ tiền nhiệm, bà ấy nói đây là kỳ tích cho thần giáo chúng ta. Cô ấy không hề biết có khả năng này mà nó tự động chuyển thành hoá thân kỳ lạ.

Vị tư lệnh vỗ tay:

_ Ô ! Tuyệt thật, à mà hình như cô bé và hai cậu bạn đó là tác phẩm của Jane hậu thân của phù thủy huyền thoại Rena tiền kiếp thì phải.

_ Đúng ! - Trưởng lão Hari thẳng thừng.

_ Nếu là cô ấy thì chuyện kỳ lạ này chỉ là bình thường thôi. Cô ấy từng đưa chúng ta thoát khỏi hắc ám hơn trăm năm, và khác hoàn toàn với các ma pháp sư huyền thoại khác. - Tư lệnh đứng thẳng dậy.

Trưởng lão Hari nói thầm vào tai giáo chủ:

_ Nếu phe hắc và các thế lực khác biết chắc sẽ...

Giáo chủ gật gù, ngài lên tiếng:

_ Đi nào ! Ta muốn xem mọi người tập dượt thế nào.

Rảo bước thật nhanh họ đã tới trước nơi diễn tập, Nina thì con tim như đang thổn thức lạ thường.

Naran đang huấn luyện các kỹ thuật tác chiến, không chỉ thần khí và binh khí mà cùng các ma pháp cụ hay các cách thức kỹ thuật. Giáo chủ ngắm nhìn một lúc:

_ Tốt đấy ! Có vậy chứ, cần phải chỉnh lại mọi thứ để cân bằng để có thể chiến đấu tốt.

Naran dường như cảm nhận được về sự thân quen gần gũi, quay đầu lại thì cậu thấy cô bạn thuở nào đứng trên bục thêm cao với mọi người. Cô ấy hai tay đan vào nắm chặt gương mặt ửng đỏ dịu nhẹ và ấm áp.  Cậu chỉ ửng hồng hai má khi trông thấy cô, bình thường cậu có thể cảm nhận được đối phương từ xa. Do sự mải mê dồn hết tâm trí vào thực thuật nên không biết cô trở lại ở thần điện. Riêng Yano không hiện diện ở đây mà ở nơi khác nhưng cậu cũng có thể cảm nhận được sự trở lại của cô.

Tư lệnh đưa tay ra hiệu bảo mọi người cứ tự nhiên tập luyện, giáo chủ và những người đi cùng ngài cùng xem, xem được lúc đại pháp sư vuốt cằm:

_ Khá đấy ! Cậu ta rất uyển chuyển khéo léo, quan trọng thực thuật chính xác liên tục.

Ông nhớ lại hiện diện cô Amisa trong đầu - người chỉ đạo về an ninh cao nhất của lâu đài. Trong các cuộc chiến là người chỉ huy tranh đấu và bảo vệ an ninh cô là người hoạt động năng nổ nhiệt tình nhất.

Cuộc diễn tập quân sự vẫn sôi nổi, tiếp đó người đội trưởng cho từng người lên thể hiện năng lực của mỗi người. Như vậy là có thể biết, nếu ai kém thì sẽ giúp họ thật tỉ mỉ nhiệt thành để cùng đạt đỉnh cao không bị thua kém. Giáo chủ và những người đứng xem từ đầu chí cuối cho đến khi đến lượt người cuối cùng. Bà Riana gật đầu:

_ Công nhận rằng cậu Naran mà cô pháp sư Amisa đưa vào là người có con mắt nhìn nhận để có thể giúp họ không bị yếu thế. Như vậy, sớm muộn chúng ta sẽ trở nên tinh nhuệ không bị thua thiệt với các bên khác.

Cuộc diễn tập dù kéo dài nhiều giờ mà Naran biết tận dụng không để chậm bước, không để thời gian đi xa quá. Cậu thúc đẩy họ và cũng nghiêm khắc như vậy là có thể sẽ có thành tựu đáng nể. Cuối cùng thì cuộc diễn tập và kiểm tra năng lực cũng kết thúc, mọi người về chỗ để có thể nghỉ ngơi. Họ có chào hỏi những người đến thăm, ai cũng coi giáo chủ là người dẫn đường cho họ.

Naran đến bên Nina hỏi chuyện cả mừng:

_ Bạn thực sự đã trở lại rồi, mình cứ tưởng bạn sẽ biến mất mãi mãi.

Nina nhẹ nhàng vuốt chải nhẹ mái tóc, hai gì má cô ửng đỏ vừa phải trước cậu bạn trai:

_ Mọi chuyện cũng qua rồi, bọn phù thủy đen có loại độc dược làm tiêu tan linh hồn thành bụi không thể chuyển kiếp hay đầu thai được. Vì họ vốn với chúng ta là kẻ thù hàng ngàn năm mà, mình có thể trở lại gặp bạn là tốt rồi. Giáo chủ dự định sẽ sắc phong mình trở thành gì đó, mình chưa biết kết quả thế nào.

Hai cô cậu nắm tay nhau như lâu năm không gặp, cả hai đều thẹn thùng khi nhìn vào nhau. Đồng đội của Naran ở phía dưới bục chỉ cười và cảm thấy cảm động xúc cảm.

Giáo chủ và những người khác cũng chỉ nói qua mấy lời với vị tư lệnh chuyện an ninh, đôi lúc họ chỉ liếc qua hai cô cậu gặp mặt nhau sau vụ hắc địa đầy nguy hiểm đó.

🔺

Thời gian sau, cuộc họp đại hội đồng mở ra có tất cả các thành viên tham dự, tất cả ngồi vào vị trí ổn định thì giáo chủ bước vào đại điện trên đầu đội vương miện cầu vồng và cây thần trượng ngôi sao mười cánh vàng. Ngoài ra có sự tham gia của tông chủ của thập sư tộc trong dân gian, ông bước vào tiếp sau. Ông ngồi vào ghế của hội đồng thành viên ở hàng ghế đầu. Trên lễ đài giáo chủ cầm trịnh:

_ Kính thưa đại hội đồng, bây giờ cuộc họp này của chúng ta không chỉ bàn luận về điều mà hiệp hội ma pháp đề nghị mà cần chấn chỉnh mọi mặt. Ngoài ra, có một việc là trong cuộc giải cứu con tin ở hắc địa, cô bé Nina đã tiêu biến giờ đã tái sinh. Mọi người thấy nên để cô ấy làm nhiệm vụ gì?

Các thành viên hội đồng bàn luận xôn xao:

_ Công nhận thực lực của cô ấy có thể phá giải kết giới hắc địa mà không ai phá nổi bằng ngũ hành. Nhiều khả năng mà ngay phù thủy đẳng cấp cao còn chưa vững số điều.

_ Chắc là tà thuật gì rồi? - Có giọng điệu nghi vấn vẻ khó chịu.

_ Không đâu ! Ngài giáo chủ tiền nhiệm cũng đã chứng tỏ điều đó, không có luồng tạp khí nào. - Giọng nói khác đã xua tan nghi ngờ đó.

Tất cả mọi thành viên đều xem giáo chủ tiền nhiệm, bà ấy là người thứ hai được tất cả mọi người tôn vinh lên làm giáo chủ sau thời loạn thế ngàn năm. Ai cũng xem bà là người toàn năng, pháp sư vĩ đại nhất đầu thời trung cổ. Giờ họ không còn đánh giá như vậy nữa, họ xét đoán về năng lực của cô bé. Xem cô có thể trở thành người nhận được tước vị nào.

_ Cô ấy có khả năng băng giá à, thuật âm dương. Chà nhiều thứ quá, chọn cái nào đây, kể cả trị liệu cũng giỏi luôn.

Tông chủ cũng muốn xem các đại biểu sẽ xét đoán, mà như hiện tại thì khó có kết quả được. Ông đưa tay lên phát biểu, giáo chủ cho mời:

_ Mời ngài !

Các thành viên khá lúng túng chưa biết nên làm thế nào thì tông chủ đưa tay lên làm họ chú ý.

_ Kính thưa giáo chủ và toàn thể hội đồng phù thủy, tôi nghĩ nên cho cô ấy qua một bài thi để có thể đánh giá.

_ Phải rồi ! - Ai cũng tán đồng ý kiến trên của tông chủ.

Có người đề nghị rằng là mời cô bé đến trước hội đồng. Chỉ giây lát, cô bé bước vào chính điện với sự chứng kiến của tất cả. Giờ cô ở trong bộ trang phục màu tím có đội mũ chóp nhọn.

_ Ô - Ai cũng phải kinh ngạc.

Nina cúi đầu chào mọi người, họ không ngừng để ý đến từng chi tiết không rời mắt.

Giáo chủ trịnh trọng:

_ Nina à ! Ta sẽ có một bài thi để con chứng tỏ mình với các thành viên hội đồng, họ sẽ công nhận cho con.

Cô quay người lại kính cẩn:

_ Dạ !

_ Tốt ! - Giáo chủ phán:

_ Con có ba nơi, ở nơi sa mạc hãy làm nó đóng băng vào màn trưa trời nắng rất to ở xích đạo vào giữa trưa hè mà không làm nó tan chảy (sao Hỏa). Nơi thứ hai hãy làm cho nơi u ám nhất thấy ánh sáng là hắc địa ám khí và nóng chảy, tất nhiên không phải nơi của phù thủy đen(sao Kim). Và cuối cùng là nơi có nơi có bão tố biển nước sóng thần trở lại bình lặng (sao Mộc), tất cả đều không để lại vết tích cũ dù hạt bụi nhỏ. Tất nhiên nó không phải là các vì sao mà được có nơi giống vậy. Con đồng ý chứ?

_ Vâng ! Con sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. - Nina nắm chặt đôi tay chắc nịch, câu trả lời rất hồn nhiên chắc chắn.

Giáo chủ và toàn thể đại hội đồng vỗ tay như sấm dậy.

Phù thủy không gian liền hiện ra mở cửa không gian, vệt sáng mở rộng ra hướng đến khu địa hình tất cả đều là màu đỏ như máu không có cây cối, nếu có chỉ là cây héo. Giữa hoang mạc với ánh nắng chói chang nhìn như mặt trời gần mặt đất. Mặt đất nứt nẻ nước ở đây không có giọt nào, cát rất nóng như lửa thiêu.

Cửa không gian khép lại, một thuật sĩ giám thị sẽ dõi theo bí mật để xem kết quả. Giáo chủ tiếp tục công việc, ngài chuyển đề tài về các ngài đã nêu ra khi bước vào chính điện.

Cô được đưa đến khu vực hoang mạc cát được nung nóng từ mặt trời, dù cô rất khó chịu ở địa hình sa mạc cát. Cô thầm ngẫm nghĩ:*Muốn làm cho cả sa mạc lớn thế này đóng băng không có chút giọt nước nào rịn ra giữa nắng nóng này, lại còn phải duy trì không để bị tan băng.*Cô thầm tính biện pháp để hóa giải địa thế này.

Hơi nóng bốc lên ngùn ngụt thật khó thở ngột ngạt, mái tóc ngang vai của cô tỏa ra làm cô thấy nóng bức với mồ hôi như tắm. Vén tóc rồi bối lại không để xõa ra nữa rồi thực thi hành động, phân thân ẩn trong cát trắng dò xét mọi thứ mà không hề làm ảnh hưởng đến nhiều năng lượng. Có ngọn núi lửa ẩn sâu bên dưới, nham thạch ghê rợn.

*Cần làm lúc này là vô hiệu nham thạch cho nó đóng băng không làm ảnh hưởng quá trình*. Hiện hình ở núi lửa giang tay sang ngang, hai tay chắp lại trước ngực vung ra một tay:

_ "Băng Hàn Khí Phủ" - Nham thạch đã trở nên nguội lạnh như chưa từng có mặt ở đây không còn dấu vết của núi lửa từng tồn tại. Mặt đất bên trên đang mịn dần bắt đầu sang tư thế đọng nước, kế đó là không khí trở nên lạnh giá mà mặt trời vẫn chói chang nóng bỏng. Loại ma pháp cản quang đã ngăn ảnh hưởng khí nóng không để bị liên quan cũng không để dấu vết của lực cản đó. Nền trời vẫn xanh không chút mây phủ, có thể đối lập với khí nóng từ trên cao. Năng lực khi tạo băng thuật mà khí không dùng nhiều vẫn có thể đạt kết quả.

Địa điểm tự nhiên thay đổi khi hoàn thành thử thách đầu tiên, nơi đây vẫn nóng lại có khí độc u ám mặt đất nóng đỏ vì nham thạch. Các núi lửa thay nhau phun trào mù mịt, không thể nhìn thấy bầu trời mà ánh sáng từ những ngọn lửa do núi lửa phun ra. Ngoài ra còn có các cơn cuồng phong sẽ cuốn phăng mọi thứ trên đường đi. Lượt này, Nina nghĩ cần phải thực hiện cách thức mới nơi này không đơn giản như ở địa hình sa mạc. Để hai tay chụng nhau, hô lên toàn thân phát sáng như lân tinh:

_ "Thần Pháp Hộ Thể" - Giờ thì dung nham nóng chảy hay vòi rồng gió lốc cũng chẳng phải sợ nữa, giờ những thứ đó chỉ như màn hình chiếu ba chiều ảo ảnh thôi.

Tại nhà ở của chị em Jane, họ vừa đi học về, họ vẫn không hề biết sự hoàn sinh kỳ lạ của Nina. Lúc này bộ pháp thuật đã có nói chuyện với cô Amisa là từ từ chưa nên nói về sự trở lại của cô ấy cho họ biết để Nina hoàn thành xong bài thi, sắc phong xong mới nói ra. Mẹ của ba cô cậu bận việc nên không về nhà được, bà cũng chưa cho chị em Jane biết không làm sao lãng cô bé.

♻️

Ở thánh địa bờ sông gần tòa tháp chính không xa, đại thủ lĩnh phù thủy đen đang ngao du quanh đó. Hắc thuật sĩ theo bên anh hộ vệ cũng là hộ pháp và kỹ sư. Đại thủ lĩnh bắt chuyện:

_ Anh Hayaj này, ta đang điểm lại vấn đề ở hắc địa lúc bọn bạch phù thủy giải cứu cho con tin khỏi đó.

Thuật sĩ đáp:

_ Vâng, thưa đại nhân ! Tôi đã xem lại điều đó có ba người là phù thủy búp bê được tôi hóa thành người bởi Jane. Chúng ta đều biết cô ấy là phù thủy huyền thoại Rena, có nhiều khả năng mà chúng ta còn không thể nắm rõ. Mà tôi đã tìm ra bí ẩn là điều mà không ai làm được: Linh hồn thành cát bụi mà vẫn có thể tái hợp thưa ngài.

_ Thật sao? - Đại thủ lĩnh kinh ngạc.

_ Đó là khả năng dị thường theo tôi tìm hiểu, nên tôi thiết nghĩ hậu kiếp của cô ta chắc có chút nào ảnh hưởng đó.

_Ô ! - Đại thủ lĩnh chu môi. - Ta cũng không biết điều đó đấy, dù ta có thể hồi sinh người chết. Nhưng linh hồn biến mất mà tái hợp thì lần đầu mới nghe đấy.

_ Đã ! Có thời bộ pháp thuật không phủ nhận và không đồng ý, sau đó họ xem là điều kỳ lạ nên xem xét theo cách nào đó. Họ giữ kín nên ít ai nhớ đến nữa.

_ Ra thế ! - Đại thủ lĩnh đập tay có vẻ phấn khích. - Có thể cô bé tiêu biến ở hắc địa đó... - Anh ngập ngừng.

_ Tôi cá với ngài, có thể cô ấy sẽ hồi sinh ngài đợi chờ xem. Vì là tác phẩm của cô ta mà, nên không tránh khỏi trường hợp đó. - Thuật sĩ chắc nịch.

_ Thật á? - Đại thủ lĩnh trố mắt. - Dù sao khả năng cô ta rất thú vị, có thể triển khai âm dương thuật hoàng đạo để giải phóng hắc địa đáng sợ đó. Cô ta chỉ giải cứu bạn mà vô tình giúp ta thoát sự khủng khiếp nơi đó mà không ai làm nổi.

_ Tuyệt vời, anh đã nghiên cứu kỹ rồi nhỉ...? - Đại thủ lĩnh vỗ vỗ bàn tay.

_ Dạ ! Theo trực giác của tôi thì lúc này cô ta đã tái sinh rồi, dù không biết đã tái sinh theo cách nào thì không rõ. Những thứ kiểu này hơi nhạy cảm đôi chút thôi ạ !

_ Được rồi ! - Đại thủ lĩnh để bàn tay lên vai người vệ sĩ của mình.

_ Đó chỉ là đôi chút thành phần thôi ạ, ngài làm tôi ngại quá. - Người vệ sĩ chớm đỏ mặt cảm xúc.

Cả hai cùng chăm chú ra xa, họ thấy người dân vẫn túc tắc làm việc sinh hoạt. Những cây chổi bay bay nhẹ nhàng trên bầu trời và những áng mây trắng trôi nổi. Ngay trên không trung có cây chổi bay lướt qua trên đầu họ, đó là cô bé diện bộ váy ba tầng màu hồng nhạt tóc dài chấm lưng để xoã. Đại thủ lĩnh và thuật sĩ nhìn lên, thuật sĩ trầm trồ chỉ tay lên:

_ Đại nhân nhìn kìa, cô bé đó là học viên ưu tú ở học viện chúng ta đấy.

Đại thủ lĩnh ngước mắt lên hồ hởi:

_ Thế à?

Thuật sĩ tiếp:

_ Dạ ! Vâng ! Đại nhân, tại hạ đã cho điều tra rồi ! Cô bé là con ông Hataji nhà ở sau con sông này, ông ta làm ở trụ sở bảo hộ pháp thuật gần đây. Cô ấy tài năng lắm có thể mở được cả cánh cửa không gian, sau này có thể thành phù thủy không gian được đấy !

_ Ô ! - Đại thủ lĩnh gãi cằm tư lự. - Được ! Khi nào anh hãy dẫn ta đến học viện cô bé đang học nhưng đừng để ai biết nhé, ta muốn ngầm xem thử cô bé thế nào.

_ Vâng ! - Thuật sĩ đáp.

_ Tốt lắm ! Giờ ta muốn qua cửa không gian lấy vài ma pháp cụ phục vụ cho công việc thôi.

Thuật sĩ ngăn lại:

_ Sao ngài không nhờ các pháp sư đi lấy mà đích thân ngài chứ?

_ À ! Chuyện là... - Đại thủ lĩnh thì thầm vào tai người vệ sĩ.

_ Vâng ! Tôi hiểu rồi !

Cánh cửa không gian tự động hiện ra trước mắt hai người, họ bước vào rồi mất hút. Người dân quanh đó dù có nhìn thấy cũng chỉ nghĩ là đại thủ lĩnh có công chuyện. Băng qua con đường không gian chỉ tích tắc là tới nếu biết đúng địa điểm chính xác dù cách xa thế nào.

Thuật sĩ nói:

_ Thưa ngài, giờ ta phải...

Đại thủ lĩnh giọng trầm trầm:

_ Ta cần viên thần ngọc bích châu và hai thần khí là kim cang khí và pháp khí sao vàng. Nó sẽ kết hợp với nhau tạo ra năng lượng sản sinh ra sự kết tinh tam giác vàng. Hội tụ âm dương ngũ hành sẽ làm nên thần khí thú vị khác, được gọi là tôi tạo ra binh khí mới. Dù sao thì các ma cụ và pháp bảo của chúng ta đã đầy đủ, chỉ cần có thêm sự tôi tạo này sẽ giúp ta rất nhiều điều.

Thuật sĩ đáp:

_ Dạ ! Ngài có dự tính gì ạ?

Đại thủ lĩnh băn khoăn:

_ Bên ngoài lãnh địa chúng ta có nhiều kẻ cứ dò xét không biết có ý gì, đặc biệt là thánh địa thì các phe khác luôn nhòm ngó để đoạt nó. Phù thủy đen ta đã nắm giữ ở đó mấy trăm năm rồi, đâu thể để kẻ khác giành mất. Quan trọng là phe cựu phù thủy đen của đại thủ lĩnh tiền nhiệm luôn tìm cách chống lại ta, với lý do ta tranh đoạt ngôi vị này.

_ Khó nhỉ? Cần phải ngăn chặn sự rắc rối đó. - Thuật sĩ cau mày ngón tay cái đặt ở miệng.

_ Dù sao cũng mấy trăm năm ta ở ngai vị này, chiến tranh giữa hai thế lực ta và họ không ngừng nghỉ chống trả nhau. - Đại thủ lĩnh nhớ lại.

Thuật sĩ chỉ tay nhẹ nhàng:

_ Chúng ta đã đến không gian chế tạo pháp khí và thần khí của hắc phù thủy chúng ta. Ta có thể sẽ cần đến những binh khí thần thoại này để đấu với kẻ thù.

Đại thủ lĩnh vuốt ve mái tóc cột sau đầu:

_ Thế giới không gian này chỉ dành riêng cho ta, không ai có thể vào được. Giờ ta sẽ lấy những thần khí để còn về.

Thuật sĩ đáp:

_ Rõ ! Thưa đại nhân. À ! Vụ việc ta dùng người của ma thần để ám sát giáo chủ phù thủy trắng trong chuyến đến địa phủ, có vẻ như ma đế đã biết. Có thể sẽ gặp rắc rối với họ thưa ngài !!?

_ Hừm ! Không ngờ ám sát không thành công lại để ma vương chú ý, có thể lần tới cần cẩn trọng hơn. Với ma thần thì đừng đùa với họ mà gay go lớn. - Đại thủ lĩnh gãi má điểm lại giọng rầu rĩ.

Phù thủy pháp khí hiện ra trong bộ trang phục màu đen tuyền dài chấm đất, người đó có mái tóc hoa râm dài dẫn đường:

_ Kính chào đại nhân, ngài đã đến xứ sở pháp khí giới. Ngài cần gì để tôi hỗ trợ cho ngài ạ.

Đại thủ lĩnh rảo bước thật nhanh:

_ Anh Athuy à ! Tôi cần các ma pháp cụ dùng đến cho chế ngự các thế lực bên ngoài, có thể liên quan đến ma tộc.

_ À ! Ma giới thì cần loại pháp cụ thượng cổ không dùng loại ngày nay được, ngài cũng biết đó trong lịch sử có thời các vị thần với

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net