Chap 35. Âm Mưu Phái Gương Thần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con quái vật bằng nước cố vùng vẫy để thoát khỏi sợi dây làm bằng giả kim, nó quyết không chịu thua sự trói buộc bởi sợi dây. Đây không phải dây bình thường mà đã được làm bùa ẩn hoà làm một rồi, nó gào lên vang dội cả một vùng rất não nùng. Hane không vì thế mà không chú ý sự cuồng lên của con vật, miệng con vật phun nước độc ra tới trước.

_ "Vách chắn năng lượng! Đảo ngược" - Một lượng khí toát ra từ cơ thể cô tạo nên lá chắn vô hình để bảo vệ mọi sự tấn công, lớp từ trường phản hồi cũng được tạo ra. Dòng nước khi chạm vào vách chắn nó lại dội ngược về phía đối tượng.*Công nhận sợi dây giả kim này tốt thật, nó khống chế con vật to lớn. Các xúc tu của nó cũng bị trói chặt không làm gì được nữa, để an tâm mình phong ấn nó luôn* - Hane suy tính. Cô bé giơ hai ngón tay lên tia sáng tụ ở đầu hai ngón tay, sợi dây càng chặt hơn trước rất nhiều. Chưởng bàn tay ra trước một dấu ấn vòng tròn màu đỏ, từ đó con vật cứng đơ luôn. Đưa hai bàn tay ra trước hai đầu ngón trỏ và cái của hai tay chạm nhau:

_ "Thu nhỏ" - Con vật bị thu nhỏ như một món đồ chơi đồng thời cũng thành bất động luôn. Cô bé cất con vật vào túi thần rồi đi tìm chiếc lông vũ. Lấy ngón tay vẽ vòng tròn vừa phải trên chỗ cô đứng liền hình thành một cái lỗ và các bậc thang xuống tầng hầm.

_ "Cửa hầm mở ra"

Dưới này hoàn toàn tối đen không có chút ánh sáng dù nhỏ nhất. Đưa một ngón tay lên, cô nói:

_"Tia sáng" - Ngón tay cô đã trở thành vật phát sáng để cho cô xuống bên dưới. Đến cuối cầu thang cô đã tìm ra được chiếc lông vũ cho bản thân mình. Xong xuôi, cô hóa thành ngọn lửa rồi mất hút và căn hầm cũng tự biến mất không để lại dấu vết gì. Ngọn lửa bùng lên hóa thành Hane rồi tắt phụt, cô bước tới chỗ thầy giáo:

_ Thưa thầy, em đã có được lông vũ của mình và con vật bằng nước này.Thầy giáo nhận lấy thành quả của học trò mình, khen:

_ Giỏi lắm! Con vật này được hình thành từ những giọt nước hóa thành tinh, trò làm tốt lắm. Ở dưới thác ghềnh, trò còn mở được đường hầm không gian bằng chính năng lực của mình. Đó là thuật cắt không gian phải không? - Hane nắm chặt đôi tay, đáp:

_ Dạ! Vâng! Lúc đó thật nguy hiểm. Thầy giáo xoa đầu động viên:

_ Thầy hiểu! Đó là thử thách lòng can đảm và khả năng chiến đấu bản thân em. Khi em rời đi thì mọi dấu vết về đường hầm đó cũng không còn nữa. Hane hồn nhiên đáp :

_ Dạ! Vâng ạ! - Thầy mỉm cười.Xiphi hoàn thành thử thách trước đó, cô bé đứng tựa lưng vào một cái cây gần chỗ thầy giáo đứng. Cô vừa nghe cuộc trò chuyện giữa thầy và các bạn cùng lớp, đồng thời nhớ lại cuộc thử nghiệm đã trải qua. Ở gần ngọn núi đá của người đá có những hàng cây thẳng đứng, nơi đây rất nhiều sinh vật kỳ lạ sinh sống. Cô rất thích những con thú ở đây và cây rừng phủ xanh rợp bóng, cỏ xanh mươn mướt làm phong phú và tươi mát trong lành.

_ Phong cảnh thật đẹp và thanh mát quá.Những con thỏ ngọc thật dịu dàng và đáng yêu, lại có cả tỳ hưu và các sinh vật huyền thoại. Con tỳ hưu đi tới gần cô, Xiphi đã đi theo các nước bước. Con hươu sao với viên ngọc ở giữa trán đi qua lại nhìn thấy cô rồi đi mất, đúng lúc đó thì con ngựa trắng với cái sừng giữa trán đôi cánh thật đẹp xuất hiện.Bạch Mã hỏi:

_ Chào cô bé, cô đang làm gì ở đây?Xiphi hồn nhiên đáp:

_ Vâng, chào Bạch Mã! Hôm nay tôi có buổi học ở đây.Bạch Mã đáp:

_ Ồ! Thật sao? Tôi đã từng gặp nhiều học viên khi tham gia buổi học ở đây, khu rừng kỳ bí này là nơi khá mạo hiểm cho các ma pháp sư thực tập đấy. Như vậy họ sẽ đứng vững trên con đường của mình hơn, dù rất hiểm hóc với nhiều điều khó tránh, đây vẫn là nơi thử thách năng lực mỗi người. -  Xiphi lại gần bên con ngựa xoa nhẹ vào đôi cánh của thần thú này:

_ Vâng! Mình cũng cho là vậy.Gương mặt con ngựa trông rất tươi với cô.Xiphi rút tay về:

_ Thôi! Mình tiếp tục công việc của mình thôi.

_ Có phải cô muốn tìm chiếc lông vũ của chim phượng? - Bạch Mã như đoán được điều gì. Xiphi giật mình thắc mắc:

_ Bạn biết chuyện đó? - Bạch Mã ti hí mắt gương mặt vẫn tươi:

_ Ừm! Tôi có chú ý qua và đã hiểu, các trường khác cũng tổ chức các bài học như vậy để thử thách khả năng của các học sinh.

_ Vâng! - Xiphi trở thành tia sáng rời đi tiếp tục công việc tìm kiếm.Ánh mắt cô đã từ màu nâu nhạt là lúc bình thường đã đổi sang màu tím nhạt, chứng tỏ là cô đang dùng loại thuật nhãn để tìm kiếm.*Vậy là nó ở trong một không gian ảo thuật ba chiều cũng trong khu vực này, rất gần đây. Không gian đó lại dùng kết giới tứ tượng để đóng, phải mở trận địa mới vào được. Nhìn bằng mắt thường sẽ chẳng thấy nổi không gian này tồn tại*.Các con vật đang chơi trong khu vực hay thực hiện mỗi công việc. Rời khỏi nơi các con vật cách ba mét là đến nơi đặt trận địa, trận địa nằm giữa ba hàng cây thẳng hàng.

_"Hãy khai mở con đường đi ánh sáng, đưa ta đến không gian rộng mở -  "Khẩu quyết vừa xong thì trận địa mở ra, cô bước vào thì như là một thế giới khác.

_ Đây là một không gian khác của trong trận địa này, thật thoáng đãng như một thảo nguyên xanh tuyệt đẹp.Gió nhẹ phe phẩy, đồng cỏ thật rộng lớn và những hàng cây thưa. Cách tầm nhìn khá xa là một hồ nước trong vắt, và đàn chim bay bay. Cô nâng nhẹ thân thể nhẹ nhàng lập tức hai chân rời khỏi nền cỏ bay lên giữa không trung. *Đã phát hiện mục tiêu ở dưới hồ nước*.Bước đi giữa không trung như trên mặt đất lướt qua những cơn gió tới bên hồ nước. Nhẹ nhàng đáp xuống nền đất như con chim đáp đất nhẹ nhàng.

_ Ra chiếc lông vũ ở dưới đáy hồ nước này.Bước từ từ xuống nước mà như đi lại bình thường, trang phục trên người không bị bất kỳ một giọt nước nhỏ nào thấm qua.

_ "Biến thành người cá!" - Phần tai của cô bé hóa thành lớn hơn có màng, và hai chân trở thành đuôi cá tính từ phần thắt lưng trở xuống. Bây giờ cô bé có thể bơi như một cô tiên cá thật sự. Dùng tay khua ra hai bên để rẽ nước còn cái đuôi thì phe phẩy như loài cá, bơi rất nhanh. Chỉ thoáng chốc đã tới đáy chỉ với phép phi nhanh.

_ Đã tới đáy hồ rồi, đáy sâu thật tới tận 10 cây số. Các tảng đá lớn và núi dưới hồ trông thật thích mắt với thảm cỏ và rêu xanh. Vậy là chiếc lông vũ ẩn mình trong phiến đá lớn giữa lòng hồ.Nước bỗng nhiên nổi các trận sóng lớn làm chao đảo cả đáy hồ làm cô giật mình.

_ Lại chuyện gì nữa đây? - Cô nhìn lên phía trên mặt hồ.*Sao lại có sự xao động này, đây là nơi không có động vật ngoài thực vật*

_ "Ngưng tụ và Biến đổi"! - Xiphi ngã bàn tay ra tạo ra luồng khí, thắng bàn tay lên cao. Luồng khí từ trên mấy tầng trời quy lại tạo ra sự biến đổi từ trên xuống dưới, nước quy tụ làm nên sự bình lặng. Lấy được lông vũ cô trở lại mặt đất, cánh cửa lưu thông giữa hai thế giới sắp biến mất. Cô trở lại như cũ khi lên tới mặt đất, nhắm mắt đặt hai lòng bàn tay hướng vào nhau tụ khí toàn thân và thiên địa. Dù vừa rồi dùng khá nhiều khả năng để có thể thoát khỏi những vướng mắc xảy ra nên nguyên thần sẽ ảnh hưởng mức độ nào đó, nhưng cần phải ra khỏi nơi đây đã.

_ "Dịch Chuyển Tức Thời" - Xiphi thét lên và thoát khỏi trước khi cánh cửa hoàn toàn đóng lại. Trở lại rừng cấm thả lỏng thư giãn một hơi, thiền định lấy lại nguyên khí.Bạch Mã đã chờ cô ở ngoài cửa không gian một hồi lâu, khi cô lấy lại trạng thái cân bằng:

_ Sao rồi?_ Tôi thấy tốt hơn rồi, lúc nãy mọi linh khí trong tôi suýt tiêu biến luôn đó.

Bạch Mã ngước nhìn lên mấy tầng mây:

_ Ừ! Biến cố khi cô hóa thân thành người cá và sự rung động lạ lùng ấy tôi đã rất lo cho cô đó. Lúc cô dùng dịch chuyển tức thời lúc đó là khá nguy hiểm đó vì nguyên khí không ổn định lúc đó.Xiphi cảm động nhìn Bạch Mã:

_ Tôi hiểu! Cảm ơn bạn đã lo lắng cho tôi nhé!Bạch Mã gật gù:

_ Ừa! Không có gì!

*************

Ở phái gương thần tại thiên hà thứ 7 thuộc thế giới khác, người dân diện trang phục màu trắng dài với mũ trùm đầu. Một tòa nhà hình vòm trắng lớn giữa thủ đô thành phố là nơi họp mặt các thành viên bàn bạc công việc. Giáo chủ và những người khác họp mặt ở đại điện, tòa nhà rất lớn:

_ Tình hình dạo này ở khu vực bóng đêm luôn xảy ra những sự kiện bất thường, ta ngại rằng chúng đang có ý đồ gây bất ổn. Nữ pháp sư vĩnh cửu trong bộ đầm trắng với mái tóc đen dài đến lưng, một sợi dây vải trắng khá dày cột từ giữa đỉnh đầu xuống cuối tóc:

_ Thưa giáo chủ, tại hạ nhận thấy cần phải cần phải có kế hoạch phòng thủ thật chặt chẽ. Nội tình trong thế giới bóng đêm rất mờ tối gần đây chúng có thể lập ra quần thể đáng ngại.Giáo chủ vuốt ve bộ râu:

_ Francis, cô nói phải! Đạo hạnh của cô đã được cả ngàn năm rồi, tinh thông mọi vật. Ta chấp nhận theo ý của cô.Cuộc họp kết thúc sau đó, tấm gương thần xuất hiện và nữ pháp sư vĩnh cửu biến đi mất. Ở trong dân gian khu vực ổ chuột cách xa đại điện, một ánh sáng màu đen hiện thân ra một bóng người:

_ Chúng ta phải xử lý sao nhỉ?Phù thủy đen:

_ Đây là cơ hội tốt cho chúng ta hành động, thế lực hắc ám chúng ta sẽ ra tay.Ánh sáng màu đen:

_ Ừ!

Trong tòa nhà lớn của đại điện là phòng hội họp thì thần điện nằm giữa trung tâm chỉ qua dãy hành lang phía bên trong là đạo trường của nữ pháp sư vĩnh cửu, cô ngồi xếp bằng giữa vòng tròn ma pháp ánh vàng rực. Bỗng nhiên ngọn lửa bùng lên trước mặt cô hiện ra bóng đen bí ẩn và ý đồ thực sự. Trong ánh lửa nhìn rất rõ hình ảnh của hai kẻ lạ mặt, giật mình cô liền gọi nữ đệ tử của mình:

_ "Rema! Rema! Con ra đây ta bảo!" - Nữ pháp sư gọi đệ tử bằng sóng âm cảm ứng chỉ mình người được gọi là nghe được.

Một cô gái trong bộ đồ màu trắng trên đầu có quấn khăn với mái tóc ngang vai đang bay đến.

_ Sư phụ! Người có chuyện gì thế ạ?

Nữ pháp sư nói:

_ Ta có việc cần nhờ con đến thần giáo phù thủy giúp ta gửi thông điệp khẩn này.Rema dịu dàng đáp lại:

_ Xin sư phụ cứ dạy.

Nữ pháp sư vĩnh cửu:

_ Chúng ta sắp có kiếp nạn lớn hãy nhờ ngài ấy nhé! Con rất giỏi thuật biến hình phải không như thế dễ dàng qua mắt được đối tượng.

Rema nhẹ nhàng:

_ Dạ!

Nữ pháp sư:

_ Tốt lắm! Hãy đi đi kẻo không kịp.

Rema biến hóa thành chiếc gương thần mờ nhạt vút bay qua không gian và thời gian. Bóng đen bí ẩn có nhìn thấy một tia sáng như ngôi sao lướt qua trời đêm, cứ nghĩ là sao băng thực tế đó chính là cô bé Rema đang dùng phép di chuyển với tốc độ ánh sáng.

_ Gì vậy nhỉ? - Bóng đen bí ẩn tự hỏi. Hắn đã bỏ qua và giờ chú ý đến điều sẽ thực hiện.Trời vừa sập tối, giáo chủ từ trong thư phòng đi ra. Người thư ký đã soạn thảo các diễn văn trao cho giáo chủ chờ ngài phê duyệt.

Giáo chủ vỗ vai người thư ký:

_ Tốt lắm! Ngươi làm rất tốt.

Ngài đi hoa ra hoa viên một lúc rồi lại trở về văn phòng phê duyệt diễn văn, trong một chốc ngài một tay chống một bên má ngủ đi một lúc vì công việc suốt ngày phải giải quyết. Nữ pháp sư vĩnh cửu hiện ra trong giấc mộng của ngài:

_ Thưa ngài, đêm nay hãy thận trọng.

Giáo chủ ngờ vực:

_ Có chuyện gì mà nữ pháp sư nghi vấn?

Nữ pháp sư vĩnh cửu:

_ Sau khi tại hạ trở về đạo trường của mình, tại hạ chiêm nghiệm thấy có ánh sáng màu đen đâu đó quanh đây. Ý đồ của hắn có thể sẽ bất lợi, ngài hãy chuẩn bị kế hoạch không sẽ gặp trở ngại.

Giáo chủ lo lắng:

_ Vậy! Vậy ta phải làm sao?

Nữ pháp sư chậm rãi:

_ Tại hạ sẽ chỉ cho ngài làm thế nào!!!

Giáo chủ gật đầu.Nữ pháp sư nặn đất sét thành hình người, ngã bàn tay ra cây phất trần hiện ra. Cô vung ba cái đất sét hóa thân thành người y hệt ngay sau đó không có điểm nào là đất sét nữa.

_ Từ giờ đó sẽ là chân thân thay thế cho ngài, dù kẻ địch dù có dùng thần thông nhãn quang cũng không thể phát hiện ra là thế thân.

Giáo chủ ậm ừ:

_ Ừm! Nó như là tôi phân thân luôn!

Nữ pháp sư:

_ Nó sẽ là chân thân thứ hai thay thế để giúp cho người.

Giáo chủ bắt tay nữ pháp sư vĩnh cửu và biến đi mất, giờ chân thân đóng thế thay thế ở văn phòng ngài. Ngài được đưa đến thế giới thần gương lánh nạn vì biết rõ rất khó đối phó với kẻ này, đó là ánh sáng màu đen bí ẩn. Vừa lúc đó thì bóng đen bí ẩn hiện ra ở văn phòng và hành thích, rồi hóa trang thành ông.

Thời gian này thì hóa thân gương thần của Rema đã bay đến cửa không gian thì gặp người cai quản không gian. Phù thủy không gian cầm cây quyền trượng trong tay:

_ Ngươi là ai, sao tự ý đi qua cửa không gian?

Rema hiện thân đưa chữ ký của nữ pháp sư vĩnh cửu cho người cai quản xem. Người cai quản hiểu ra:

_ Đây là chữ ký của nữ pháp sư vĩnh cửu của giáo phái gương thần, cô có thể qua.

Rema hóa thành các chùm sáng bay đi đến trước kết giới vào lãnh địa phù thủy. Người cai quản đã báo cáo với giáo chủ về có người đến gặp nên kết giới mở ra khi cô vừa đến.Giáo chủ và anh thư ký Arita lên chiếc thảm bay đến tiếp đón cô gái. Rema trở lại nguyên hình ngay sau đó trao thông điệp cho giáo chủ. Ngài xem qua bấm độn ngón tay và đoán biết:

_ Vậy là... có chuyện rồi! Sớm muộn gì bóng đen bí ẩn đó sẽ nhằm vào chúng ta, cần phải chuẩn bị phòng thủ. À! Cô tên là gì? Cô là đệ tử của nữ pháp sư vĩnh cửu, tôi nghe người cai quản không gian báo cáo lại?

Rema đáp lại:_ Vâng! Thưa ngài! Con là Rema là đệ tử thứ 7, đệ tử ruột của nữ pháp sư vĩnh cửu Francis.

Giáo chủ trầm trồ:

_ Ô! Cô ấy từng là người ở lãnh địa này, ngàn năm trước cô ấy đắc đạo và là vị được coi là nữ thần cai quản thế giới gương. Cô ấy đã được giáo phái gương thần mời đến và có vai trò ở đó.

_ Thật vậy ạ? - Rema đáp. Cả ba người rời khỏi tấm thảm bay khi đến trước thềm lâu đài. Giáo chủ cho gọi thêm một số người đến phía sau lâu đài. Một lát sau, các tia sáng hiện ra trong khu vực kín của lâu đài. Những người tham gia gồm một số người của hội đồng trưởng lão, chủ nhiệm pháp thuật và nữ pháp sư an ninh Amisa. Lưới phép tách biệt đã khép lại với thế giới bên ngoài.

_ Tốt lắm! Mọi người đã đến, chúng ta cần họp bàn khẩn cấp.

Đại pháp sư Raman giọng thúc giục:

_ Có chuyện gì vậy thưa ngài Dmiran?

Giáo chủ điềm tĩnh đưa thông điệp cho mọi người xem qua, rồi ngài nói:

_ Chúng ta phải thiết lập phương pháp để có thể chiến đấu, vì sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến ta. Theo ta dự tính bóng đen bí ẩn sẽ gây ra một số chuyện khó lường.

Bà Riana tán thành:

_ Ngài chí phải! Chúng ta sẽ cần thiết lập mọi thứ để chiến đấu nếu cần. Tạm thời cứ giữ như không có gì mà vẫn chuẩn bị tốt mọi chuyện.

Chủ nhiệm bộ pháp thuật:

_ Tôi cũng nghĩ thế! Chúng ta cũng sẽ giúp phái gương thần đuổi bọn hắc đạo ấy. Họ là người bạn ngàn năm với ta từ thời giáo chủ đệ nhị mà, gần hai ngàn năm rồi. À! Mà ngài đã thông báo cho thập sư tộc biết chưa?

Giáo chủ nhẹ nhàng:

_ Rồi! Ta thông báo cho ngài tông chủ của âm dương sư, ông ấy sẽ biết cách sắp xếp.Chủ nhiệm và mọi người đã yên tâm.

Các vị bô lão lên kế hoạch để cho mọi người khi sự đổ bộ xảy ra, mọi người đồng thuận ý kiến của các vị trưởng lão. Cuộc họp bí mật diễn ra vài tuần nhang và nhanh lẹ, ai về nơi đã đến. Các trưởng ban lên kế hoạch cho mọi công chuyện và quân doanh, an ninh. Khi thế chiến tới sẽ sẵn sàng ứng phó bất kỳ lúc nào.

Cuộc họp hội đồng tối cao vẫn tiếp tục như thường lệ giải quyết mọi vấn đề trong lãnh địa. Phía ngoài lâu đài có ba người của miêu giới đến trước lâu đài, nhóm an ninh lại hỏi:

_ Mọi người là người của miêu giới?

_ Vâng! Đây là thông quan của nữ vương chúng tôi. - Cô bé đưa ra một quyển sổ nhỏ cho đội an ninh. Một người được cử vào đại sảnh đường tiếp kiến giáo chủ.

Giáo chủ và các thành viên hội đồng tạm dừng cuộc họp chú ý sự hiện diện đường đột này.

_ Có chuyện gì thế? - Giáo chủ hỏi.

Nhân viên an ninh:

_ Dạ! Có sứ giả miêu giới đến gặp.

Giáo chủ đưa tay ra:

_ Mời họ vào.

Nhân viên an ninh rời khỏi đại sảnh đường đến trước sân lâu đài.

_ Mọi người vào đi.

Cả ba người trong đó cô bé mới là người được nữ hoàng giao phó.Giáo chủ trịnh trọng:

_ Mời sứ giả miêu giới vào.

Cô bé trong trang phục màu nâu sẫm làm bằng len, với tóc dài chấm lưng đội chiếc mũ cũng bằng len. Hai người khác thì trong bộ đồ dài màu xám có mũ trùm đầu. Sứ thần đưa thông điệp cho giáo chủ xem, ngài xem qua.

_ Ra vậy! Tình hình miêu giới rất hỗn loạn vì sự can thiệp của tộc ma. Ta sẽ họp bàn để đưa người của ta sang đánh dẹp. Nữ vương cũng cần loại thần khí tốt với sức mạnh cường giáp để kháng chiến. Được rồi, mọi người hãy ngồi chờ ở phòng đợi. Ta sẽ cho rèn ra các loại thần khí cần thiết cho mọi người, có thể cần có một chút ma thạch trong thần khí.

Sứ giả rời khỏi đại sảnh đường và nhân viên an ninh đưa họ đến một phòng khác dành cho sứ thần. Cuộc họp tiếp tục ngay sau đó, kể cả vấn đề của sứ giả vừa mang tới.

----------------

Chị em Jane sau vụ việc bê bối của lãnh địa thời gian qua đã trở lại từ thế giới không gian về lại lãnh địa phù thủy. Ba chị em dắt tay đi dạo trong thị trấn vừa trò chuyện vừa thả thính chỉ cách lâu đài nửa dặm đường.

_ Cuộc sống đã yên bình trở lại rồi, kẻ cuồng ma pháp sư kia đã bị bắt. Phải mười nhà pháp thuật huyền thoại ra mặt mới dập được hắn và viên ngọc hắc ám. - Anne co khủy tay lên.

_ Vâng, nó xảy ra sau khi buổi lễ ban phong trở thành phù thủy được nhận chứng chỉ. Như thế là chúng ta có thể tự do với năng lực bản thân rồi. - Jane hồn nhiên đáp.

_ Vâng, đúng là như vậy! - Fuiko ngước nhìn các chị mình.

_ Ừ! - Anne và Jane gật đầu.

Fuiko bỗng nhớ tới chợ phù thủy:

_ Các chị à! Hay chúng ta đến chợ xem có gì không?

Jane chau mày để tay lên môi:

_ Hôm nay bọn chị không đủ tiền để mua đồ đó đâu. Nghe đâu ở chợ có nhiều loại đũa thần mới và một số ma cụ để tập luyện nữa.

Anne chen vào:

_ Chiếc đũa thần lông chim phượng là mạnh nhất so với các loài thú khác, trong đó có con hổ hay ngựa... Giáo chủ chúng ta và thủ lĩnh phù thủy đen hiện tại đều cùng dùng cùng loại đũa thần lông chim phượng đó.

_ Hả?Thật thế à??? - Fuiko giật nảy.

_ Ừa! Chị cũng biết điều đó rồi. - Jane lè lưỡi cười khúc khích với em trai.

_ À! Ra vậy! - Cậu bé thở dài.

Jane ngã bàn tay biến ra cái bong bóng trong suốt, cả ba ở bên trong và chiếc bong bóng bay lên. Trong đầu nghĩ đi đến đâu sẽ tới chỗ mình muốn không cần phải cuốc bộ nữa.

_ Giờ ta sẽ đi đâu đây! - Anne nhìn sang hai em.

Jane dùng nhãn thuật hướng tới tứ phương tám hướng theo dõi đường đi, dù bị nhà cửa cây cối che khuất cũng xuyên thấu qua luôn. Thấu rõ dù cách xa vạn dặm cũng như ngay trước mặt. Cuối cùng từ chỗ của ba chị em cô nhìn về hướng nam là hướng có rừng cấm chỉ cách họ năm cây số nếu đi trên mặt đất, còn đường chim bay thì chỉ mất chưa tới ba cây số.

Anne nhớ đến khu rừng cấm nói:

_ Nếu dùng phi hành thuật đi giữa không trung thì sẽ nhanh hơn là trên mặt đất. Chúng ta sẽ khinh thân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net