Chap 6. Những Biến Động Kinh Hồn(Phần Cuối - Đối Mặt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✡Lưới phép thuật của Yako✡


Một tiếng đi qua,.....

Tại phòng Anne, cô đứng dậy thắng hai tay lên cao:

_ Vậy là đã hoàn thành thuốc Thu Nhỏ rồi. Cô vui sướng nhảy chân sáo rồi bước ra khỏi phòng, đến bên phòng em gái. Lúc này, Jane đang thực hiện các thủ pháp biến đổi và hoán đổi vật thể.*Ồ ! Đang thực tập lại các môn đã học à ! Hay đấy !* - Cô chậm rãi nhẹ nhàng bước vào thầm lặng.

_ "Hóa thành chiếc tủ lạnh !" - Jane chỉ ngón tay vào cái ghế mà cô đặt sẵn đối diện với chiếc giường. Tia sáng từ ngón tay cô phóng vào cái ghế và lập tức thành chiếc tủ lạnh.

*Chà ! Trình độ của em mình tốt thật !* - Anne chăm chú quan sát. Chờ thêm vài phút khi em cô thực hiện xong, lúc đó cô khoe về thành quả của mình đã đạt được.

_ Chị đã hoàn thành thuốc Thu Nhỏ rồi đấy !

_ Ồ ! Vậy là chị đã hoàn thành thuốc Thu Nhỏ, em chúc mừng chị ! - Jane mỉm cười.

_ Cảm ơn em ! À ! Em đang thực tập lại các những gì mình đã học à ! - Anne quỳ một chân xuống chỉ tay nói.

_ Dạ vâng ! Em sợ mình sẽ quên mất cách thức thể hiện và những câu thần chú khi cần đến. - Jane đáp.

_ Ừm ! Chị cũng nghĩ nên làm vậy, à, hình như thuốc phép Nhân Bản của em vẫn chưa hoàn thành thì phải !?? - Anne liếc mắt lên trần nhà hỏi.

_ À ! Em định để mai sẽ thực hiện luôn chị ạ ! - Jane nhìn chị.

_ Ừm ! Cũng được ! - Anne gật gật.
_À ! Chúng ta thử xuống dưới nhà xem tình hình thế nào đi. - Anne tiếp tục.

_ Dạ ! - Jane đáp. Hai cô bước nhanh xuống dưới nhà. Phân thân Anne ngồi ở ghế sofa màu nâu nhạt phòng khách, cô nghe tiếng bước chân nên ngó vào bếp.

_ À ! Chào hai cô ! - Phân Thân Anne đưa tay lên chào.

_ Chào bạn ! Mọi việc thế nào rồi? - Anne hỏi, Jane chỉ mỉm cười đáp lại.

_ Bình thường thôi bạn, từ nãy giờ ngồi đây và nghiên cứu mấy quyển sách này. - Phân thân chỉ tay vào mấy quyển sách. Hai chị em nhìn qua cuốn tình cảm mà phân thân đang cầm trên tay cùng hai cuốn ở trên bàn.

_ Cảm ơn bạn nhiều nha ! Thôi ! Chị em mình cần hoàn thành tiếp công việc thôi ! - Anne đặt tay lên vai phân thân của mình nhẹ nhàng nói.

_ Không có gì ! - Phân thân tiếp tục xem tiếp cuốn sách. Hai cô hóa thành tia sáng lên phòng mình. Khi Anne và Jane vừa đi khỏi, bà nội Rame từ nhà trên đã thức dậy sau cơn ngủ trưa. Thấy phân thân Jane ngồi nơi ghế salon ở phòng khách - bà không hề biết cô là một phân thân, bà nội Rame nhìn quanh, hỏi:

_ Anne đó hả, mẹ cháu đâu rồi?

_ Dạ ! Mẹ cháu đến phụ giúp bác Tagami ạ !!! - Anne ngoảnh mặt nhìn bà đáp.

_ Ồ ! - Bà đi vào trong. Cô tiếp tục đọc sách nhưng cô không hề nhận thấy hình ảnh của cô đang mờ nhạt dần đi, phân thân mà Anne tạo ra dần mất đi tác dụng với ý muốn của cô.

Lúc này ở phòng Jane, thực tập xong các thủ thuật đã học. Cô ngửa bàn tay, con búp bê trong tủ kính đầu giường hiện ra trong tay. Con búp bê rất xinh xắn, với mái tóc dài cùng bộ đầm trắng đội chiếc mũ trắng nơ đen lệch sang trái.*Giờ mình sẽ thực tập biến con búp bê thành người và tất nhiên là như một bản sao của mình, đây sẽ là một thực tập lớn làm thay đổi khả năng và thực lực.*- Cô nghiêm nghị suy nghĩ để con búp bê ở giữa nhà, tiếp là đứng thẳng lên.
_"Hỡi quyền năng của ta ta ban cho ngươi sự sống và sức mạnh. Hãy thay ta lo công việc nhé ! Đồng thời ngươi hãy lấy hình hài của ta !" - Cô để hai tay chồng lên nhau rồi đảo lên xuống rồi chỉ tay vào con đường búp bê.
Tia sáng từ ngón tay cái của cô phóng ra trúng vào con búp bê. Con búp bê lập tức chuyển mình trở thành người thật sự và như là Jane thứ hai, như hai giọt nước đứng đối diện với cô.

_ Tốt rồi ! Thực nghiệm đã thành công ! - Cô reo lên nhưng rồi cô chợt giật mình tâm trạng tự nhiên thấy bất an như có một chướng ngại nào lướt qua, cô để tay lên tim mình và cảm nhận thấy đập rất mạnh.*Lại không khí khó chịu này, mình cảm giác có ai đó cứ chú ý với trang phục màu đen. Mình cần dùng Cảm Ứng thuật để cảm nhận điều gì sắp và đang diễn ra, và Xuyên Thấu thuật để nhìn xuyên qua mọi vật để rõ tình hình*. - Cô đang đứng gần cái gường cau mày cúi gằm mặt nhìn sàn nhà rồi nhắm mắt chống bàn tay lên trán.

_ Cô làm sao vậy? - Con búp bê ngả bàn tay ra ánh mắt lo lắng hỏi.

_ À ! Không có chuyện gì đâu!? - Cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và xem xét lại vấn đề.

_ "Cảm Ứng thuật" - Cô đưa tay lên hạ xuống nắm chặt để lại hai ngón thẳng đứng mắt mở to. - "Xuyên Thấu thuật" - Cô tiếp tục làm động tác nhắm mắt rồi mở ra. Cô cảm nhận và nhìn thấy những thứ xung quanh đang diễn ra.

Phân thân Anne đã tan biến, một tia sáng màu đen từ trên trời phóng xuống ở gian phòng bếp. Đó là một người mặc áo choàng đen che kín từ đầu đến chấm đất chỉ để lại đôi mắt. Trong lớp áo choàng mờ nhạt dấu ấn ngôi sao màu đen của Hắc phù thủy. Hắn đi đi lại lại nhẹ nhàng không tiếng động ngắm nhìn mọi thứ cảnh vật, đặc biệt là các khung hình được treo ở phòng khách. Người này chú ý duy nhất cô gái tóc vàng ánh kim trên các bức ảnh.

*Ha ha ! Ta tìm thấy ngươi rồi, phù thủy huyền thoại ạ ! Kiếp trước ta và ngươi từng đối mặt cao thấp ai dè mấy trăm năm lại nhanh như vậy*. - Người mặc đồ đen ngả mặt lên trời cười nhưng không để lộ ra tiếng.
Bỗng, một lỗ đen hiện ra trước mặt có hình ảnh của thủ lĩnh Hắc xứ phù thủy, thủ lĩnh Hắc xứ nghiêm nghị:

_ Tình hình sao rồi !?

Người diện đồ đen đặt tay lên ngực cúi đầu chào rồi báo cáo:

_ Dạ ! Thưa đại nhân Voremo, em đã tìm thấy kiếp sau của phù thủy huyền thoại rồi ạ !

_ Ngươi làm tốt lắm, ta có lời khen đấy. Nhưng, ngươi tạm thời đừng động chạm gì đến cỗ. Làm thế sẽ kinh động Hội phù thủy trắng sẽ làm bất lợi cho chúng ta, rõ chưa ? - Thủ lĩnh Hắc xứ mạnh giọng. - Nhưng sao ngươi tìm được hay vậy? - Thủ lĩnh Hắc xứ giọng ngạc nhiên hỏi:

_ Dạ ! Vì vụ con đường không gian bị trục trặc mà em đã dễ dàng tìm ra được nơi ở thực sự của cô ta, em cũng hình dung kiếp trước và qua nhãn quang nhận dạng để xác định đúng người mà mình cần tìm. - Người diện đồ đen tỏ ra phấn khích.

_ Ồ ! Giỏi lắm ! - Thủ lĩnh Hắc xứ vỗ tay tán thưởng. - À ! Chắc qua vụ việc đó, cô ta sẽ bị chấn động không nhỏ đến nguyên thần và một số vấn đề. - Thủ lĩnh cau mày nhìn xuống.

_ Dạ ! Thưa đại nhân, lúc này đã tới lúc bắt cô ta chưa ạ?

_ Ta nghĩ là chưa vội, đúng là bắt cô ta lúc này quá dễ. Nhưng ta thiết nghĩ, giáo chủ phù thủy trắng đã sắp xếp những người bảo vệ cho cô ta. Tuy họ ở rất nhiều nơi khác nhau trong thế giới con người đông đúc này. Họ tuy có vẻ sống như người thường, nhưng họ luôn hướng về sứ mệnh đó mà chúng ta lúc này chưa thể đối phó với họ. - Thủ lĩnh Hắc phù thủy dặn dò.

_ Dạ vâng em hiểu ! - Người diện đồ đen cúi đầu chào, lỗ đen biến mất. Rồi người này cũng biến đi sau đó. Jane liền hiện ra ở phòng bếp, con búp bê do cô tạo ra cũng đi theo. Cả hai đi ra phòng ngoài xem xét xung quanh.

_ Lúc nãy tôi cảm thấy có gì đó diễn ra, một tà khí rất mạnh. - Búp bê nói.

_ Cô cũng... - Jane tỏ ra quay mặt nhìn sang con búp bê đi bên cạnh.

_ Phải ! - Búp bê đáp. - Đó là người của phe phù thủy đen phải không, hắn chỉ là mật vụ nhưng tôi nghĩ hắn theo dõi cô từ rất lâu rồi. - Búp bê tiếp với gương mặt u ám.

_ Có thể ! - Jane như lạnh cả người, nhớ lại lời nói của mẹ trước khi ra ngoài căn dặn, cô liền lấy lại tâm trạng nhanh chóng. Hai người có vẻ đăm đăm chút xíu, cô giang hai tay ra hớn hở, tiếp tục:

_ Mình thật bất ngờ đấy ! Bạn có thể cảm nhận được linh khí à !

_ Phải ! Mình là một tinh thể mà, có thể thấu tỏ mọi thứ đó. - Búp bê nói.

_ Tinh thể? - Jane hơi ngạc nhiên.

_ Thể tinh thần ấy mà ! -Búp bê nói.

_ Ra vậy ! À ! Cô vẫn chưa có tên nhỉ, tôi đặt tên cô là Yako.- Jane đề nghị.

_ Tôi là Yako, một phù thủy búp bê. - Con búp bê chỉ tay vào mình hơi há hốc mồm kinh ngạc.

_ Ừ ! - Jane gật đầu mỉm cười có vẻ tự hào là cô có thể tạo thuật thành công, hơn nữa lại còn là thể tinh thần nữa chứ.

_ À ! Tôi có thể đổi hình dạng khác của mình được không? - Yako thẹn thùng nói.

_ Tùy cô ! - Jane gật gật. Yako chỉ tay vào mình liền hóa thân thành một cô gái thân hình vừa phải, đôi mắt cô màu xanh biếc mái tóc dài trắng. Trang phục màu trắng cài nơ váy sẫm chấm đầu gối.

_ Bạn thấy thế nào? - Yako nhìn sang.

_ Tuyệt quá ! - Jane nhìn Yako chúc mừng.

_ Cảm ơn bạn ! - Yako toe toét cười.

Tiếng bà Mana vang lên ngoài cổng, hai cô lặng im một lát, Jane hồn nhiên nháy mắt nói:

_ Mẹ đã về rồi đấy, có vẻ công chuyện đã xong trước dự kiến. - Jane nhìn ra cổng.

_ Thôi ! Mình phải đi thôi, mình ở lại không tiện ! - Yako hóa thành những tán lá rồi biến mất, Jane nhìn theo một lát rồi bước nhanh ra cổng.

Mẹ cô bước vào cầm theo mấy túi rau củ và thịt, cô chạy ra đón lấy:

_ Con chào mẹ, công việc chiều nay hoàn thành sớm hả mẹ?

_ Ừ ! Bác Tagami đưa hàng lên xe không có ai phụ giúp nên nhờ mẹ, nhưng may thay người phụ giúp đã đến sau đó ít phút nên công việc xong sớm dự kiến. - Bà Mana nhìn cô đáp rồi hai người cùng đi vào. Nhưng bà cảm thấy có gì là lạ trong ánh mắt cô nhưng không tiện hỏi, bà thầm đoán thông qua thuật Cảm Ứng thì đã cảm nhận ra điều gì đó.

_ Thôi ! Con lên phòng mình nha ! - Jane chỉ tay lên tầng trên.

_ Ừ ! Con tiếp tục đi ! Nhớ lát nữa xuống sớm giúp mẹ chút việc ! - Bà Mana dặn. Jane chạy lên cầu thang vừa được nửa chừng thì bà nội từ nhà trên đi vào bếp.

_ A ! Con về rồi đó à ? - Bà Rame trầm giọng hỏi.

_ Dạ ! Con có chút việc ở nhà chị Tagami ạ, chả là mấy người phụ giúp họ tới trễ vì một số chuyện nên con được chị ý nhờ. - Bà Mana đáp lại.

_ À ! Ra vậy ! - Bà Rame hai tay chắp cánh sau lưng gật gật. Bà Mana tiếp tục công việc nhưng rồi bà đắn đo suy nghĩ*Lúc nãy nhìn qua ánh mắt con Jane, mình cảm thấy có gì đó hơi khác thường dù con bé cố che giấu. Mình cần phải tìm hiểu mới được*. Bà nhìn lên gác rồi ra vườn sau, cái giàn được gắn với hiên nhà cho các cây họ bầu bí và họ đậu leo lên. Nó tạo nên bóng râm tươi mát phủ rộng làm không khí dịu nhẹ. Bên dưới nhiều loại rau củ quả trái cây ăn qua ngày ở hai bên, chính giữa là con đường mòn rải đá. Một vạt các cây thảo mộc được trồng sát tường, kế đó là các cây bồ công và những loại rau cùng một số cây thuốc.

Trong khi đó, Yako đã hóa thành hạt bụi và bay trong gió. Hạt bụi đó bay qua phố phường rồi lạc đến ngọn núi dưới chân đồi Tami rồi trở lại thành người như cũ.

_ Chà ! Ngọn núi này không khí thật dễ chịu và thoải mái thật. - Yako nhìn quanh. *Mình sẽ tạo lập một không gian riêng bên trong ngọn núi, chắc sẽ rất thú vị bằng thuật tạo không gian*. - Suy nghĩ giây lát, cô ngồi xuống đặt tay trên nền đất rồi đi xuyên qua.
*Vậy là đã vào được bên trong, cần phải tạo nên một không gian riêng. Tất nhiên người thường sẽ không thể biết được* - Cô chống hông với khuôn mặt tự hào.

Trước khi hành thuật, trong đầu cô đã nghĩ đến hình thái không gian mà mình sẽ tạo, cô chập nắm đấm vào tay trái vào lòng bàn tay bên phải rồi đưa hai tay lên quá đầu xòe ra rồi hô:

_ "Thổ Thuật Kiến Tạo: Tạo Không Gian Đất" - Một hình thể được tạo ra như một căn phòng bằng đất tương đương như căn phòng thực sự. *Tốt rồi ! Chỉ cần trang trí nội thất thêm một tý chút nữa là xong. Cô nhổ vài sợi tóc quăng vút lên:

_ Tân Trang ! - Cả gian phòng đã đổi mới, nền đất được lát bằng đá cẩm thạch còn bức tường thì bằng đá mịn. *Đối với chiếc giường thì hiện mình sẽ chăng một đoạn dây bắt qua*. Cô lấy ra mấy viên đá gần đó hóa thành chiếc bàn và ghế, chiếc gương được đính trên tường ngay chỗ đặt bàn.*Đây là chiếc gương thần, có thể xem được bất kỳ đâu. Vậy là có thể an tâm, công việc đã hoàn tất* - Cô vỗ tay mấy cái nhoẻn miệng cười.

Tại nhà Hina, cô trong trang phục phù thủy dưới hầm bí mật.
*Hừm ! Tự dưng cánh cửa không gian gặp sự cố như vậy sẽ rất bất tiện cho việc đi lại giữa các thế giới. Tuy nhiên có một con đường duy nhất không bị ảnh hưởng nhưng điều chỉ có người của Hội đồng phù thủy và phù thủy không gian mới biết*. - Cô đăm chiêu suy nghĩ. *À ! Mình sẽ kiểm tra xem quả cầu thần hôm nay có điều gì mới không*. Cô liền mở ngăn tủ không gian lấy ra quả cầu thủy tinh để theo dõi diễn biến của trong ngày. Đặt quả cầu lên bàn nơi để chiếc gương thần, cô niệm:

_ "Hỡi quả cầu màu nhiệm hãy cho ta xem tình hình diễn ra cả ngày hôm nay". - Quả cầu thủy tinh phát sáng rồi chiếu những hình ảnh lên bức tường. Những hình ảnh quan trọng sẽ được phát lên một cách chân thực nhất. Hina giật mình khi nhận thấy một phù thủy đen hiện diện ngay trong chính nhà Jane.

_ Chà ! Rắc rối rồi ! Bọn Hắc địa đã tìm ra nơi phù thủy huyền thoại rồi sao? - Hina tặc lưỡi.
*Điều này mình biết sớm muộn cũng tới, nhưng sao bọn chúng không hành động ngay lúc này dù biết cô ấy lúc này vừa gặp sự cố không mong muốn* - Cô gãi đầu suy nghĩ. Ánh sáng từ quả cầu thủy tinh vụt tắt, cô liền đứng dậy khảo qua các sự kiện từ trước đến nay. Một người đàn ông trung niên khoác áo comle bước vào, đó là quản gia của cô ở thế giới này.

_ Thưa chủ nhân, ngày tạo một ma pháp thức chúng ta cần phải đợi đến hơn một tuần nữa.

_ Phải ! Ông Haro ạ, đêm trăng sáng là đêm tuyệt vời nhất đi thi triển ma thuật đó, nhưng nếu trời mưa thì có thể sẽ khó hoàn thành. - Hina ngửa tay chống cằm mắt dán xuống nền đất.

_ Vâng ! Thưa ngài, tôi sẽ khảo tra về thời tiết, xin ngài cứ yên tâm.

_ Cảm ơn ông ! - Cô đưa tay sang ngang nhắm mắt lại, ngọn lửa bùng lên trong lòng bàn tay, các vật dụng cần thiết đã tự hiện ra.
*Tốt lắm ! Cái vạc, các nguyên liệu pháp thuật và cả không gian xung quanh đã hóa thành không gian màu nhiệm.

Ở trên vũ trụ xa xôi cách đây mấy ngàn năm ánh sáng. Nơi đây là nơi mê lộ không gian là nơi đặt cánh cổng lớn màu sẫm lưu thông với tất cả các thế giới và các không gian, bao quanh là một màu đen huyền ảo. Bên ngoài cánh cổng là một vòng xoắn ốc lớn từng đốm từng đốm màu trắng nhỏ li ti. Kết giới phong ấn những miền không gian lạ thường hắc ám, ngăn chặn những thứ bất lợi đi qua. Một sự rò rỉ nhỏ của kết giới đã làm những luồng bão từ và sức hút của lỗ đen. Các tia sáng ở không gian ấy phóng ra với tốc độ ánh sáng.

Cùng thời điểm chị em Anne gặp nạn ở con đường không gian, cách mê lộ một đoạn là ngôi nhà cổ kính bằng gỗ phong cách cổ xưa. Phù thủy không gian diện trang phục màu đen dài chấm gót chân. Trên đầu đội vương miện màu đen, hai sợi dây màu trắng được cột ở hai bên vương miện thõng xuống cùng mái tóc dài của cô. Cô cùng hai cô gái tinh linh nhỏ là Nerako và Annette đứng giữa sân ngắm nhìn lên nền trời. Duy nhất một cậu bé tinh linh đang ở trong phòng làm việc khảo sát các tiến trình.

_ Có chuyện gì đang xảy ra thì phải ? - Cô đột nhiên nhận thấy có gì đó đang hoạt động bất thường, cô nhìn quanh rồi bấm độn ngón tay thì đoán ra kết giới không gian có chuyện. Nerako nhận thấy nét mặt lo lắng và cử chỉ lạ thường của phù thủy không gian bèn hỏi:

_ Thưa cô Yuuko, có chuyện gì thế ạ?

_ Kết giới ngăn không gian gặp sự cố rồi, ta cảm nhận thấy từ trường được phóng ra. - Phù Thủy không gian hơi chút bối rối.

_ Đây là chuyện hệ trọng, đã mấy trăm năm mới xảy ra điều này. Mỗi lần như vậy các cơn bão từ phóng ra từ những nơi rò rỉ với tốc độ ánh sáng, nó hút mọi thứ ra và ngoài không gian. - Annette điềm tĩnh nói.

_ Chúng ta cùng đi tới bên cánh cửa không gian thôi ! - Phù Thủy không gian nhìn hai tinh linh.

_ Dạ ! - Hai tinh linh đồng thanh.
Cả ba biến đi trong tia sáng và họ có mặt trước cánh cửa không gian trong nháy mắt. Cơn bão không gian kèm theo những tia chớp giật liên hồi. Mái tóc và trang phục của cả ba tung bay mạnh mẽ. Phù thủy không gian rút cây quyền trượng ra ánh mắt nghiêm nghị:

_ Chúng ta cần ngăn chặn và vá lại kết giới ngăn cách. Cơn bão từ này cần phải được chặn đứng.

_ Rõ ! - Hai tinh linh đáp. Tinh linh Annette đưa ngả bàn tay ra hóa ra ngôi sao ngũ sắc rồi phóng lên cao, ánh sao chiếu rõ vào những lỗ hổng kết giới. Quyền trượng của phù thủy không gian phát sáng hướng vào những cơn bão từ để ngăn không cho đi quá xa. Một ma trận bao trùm được tạo ra từ ngôi sao ngũ sắc và quyền trượng chỉ tạm thời trấn áp được một lúc, các tia sáng phóng ra bắn phá nên không giữ được.

_ Vá lại lỗ hổng kết giới với cơn bão từ mạnh này thật không đơn giản. Có khả năng sẽ rất mất nhiều thời gian hơn bình thường. - Tinh linh Nerako nói. Phù thủy không gian gật gù ánh mắt vẫn nhìn vào cánh cửa, bên kia cánh cửa là một vòng xoắn ốc đen ngòm như lỗ đen vũ trụ muốn chực hút mọi thứ vào đó. Các tia sáng trong đó không ngừng bắn ra dữ dội không ngừng nghỉ.

_ Có vẻ lần này so với trước đây, cơn bão từ này đáng sợ hơn rất nhiều. Chúng ta đã trấn áp trong vòng nhiều giờ mà xem ra chẳng có gì tiến triển hết. Có lẽ nên tìm phương án khác thôi. - Phù thủy không gian lắc đầu chán nản.

_ Dạ ! Em thiết nghĩ nên tạo ra một sức mạnh nào đó để thay đổi biến hóa ngọc thần của cây quyền trượng, điều đó gọi là sự tái sinh mới. - Tinh linh Annette nói trong cơn bão.

_ À ! Có thể lắm, đã ngàn năm rồi mà thần ngọc không có gì biến đổi. Cần phải phát huy sự tiềm ẩn của nó. - Phù thủy không gian trầm tĩnh điểm lại những gì đã qua.

Tại nhà chị em Anne, sau vụ chấn động vừa rồi nhưng cô tạm gác lại không để ảnh hưởng bất lợi không cần thiết. Cô nhanh chóng hoàn thành các bài học trong thời gian sớm nhất và đã có thể thư giãn sau khi hoàn thành công việc khảo sát năng lực của mình.

_ Giờ mình phải sang phòng Fuiko, thử xem cậu bé đã học được đến đâu rồi ! - Jane nói với mình. Cô đi nhanh ra cửa đến phòng đối diện.

"Cốc Cốc"

_ Dạ ! Cho hỏi ai thế ạ !?? - Cậu bé đang thực hiện các thành phần cuối cùng của ma thuật cấp một cơ bản.

_ Chị đây ! Jane đây !!! - Jane đáp.

_ Dạ ! Chị cứ tự nhiên ! - Fuiko trả lời. Jane mở cửa bước vào.

_ Ồ ! Em đang thực tập lại bài cũ à !? - Jane vừa đi vào vừa vuốt tóc dài bặn trên vai mình, thấy cậu bé đang mải mê thực hành bài học.

_ Dạ ! Em phải tập lại để ôn bài để tránh quên sót, đồng thời em sẽ kiểm tra lại mình còn khiếm khuyết nào để khắc phục cho tốt hơn. - Cậu bé nhìn chị vui vẻ đáp.

_ Tốt ! Phù thủy là phải biết phấn đấu và hoàn hảo khả năng thực lực. Cô Haren cũng chỉ cho em gần hết bài học cơ bản rồi đấy ! - Jane nhẹ nhàng đáp rồi ngồi xuống sàn nhà.

_ Vâng ! Cô ấy thật tốt, cô ấy chỉ cho các cách thi triển và làm thuộc lòng các câu thần chú một cách dễ nhớ nhất. Cho dù cô ấy không hiện diện thường xuyên bên em được. Tuy em đã hoàn thành pháp thuật cơ bản, nhưng có một chút rắc rối nhỏ thôi ạ ! - Cậu bé gãi đầu tỏ vẻ hơi bối rối.

_ Sao ??? Chỗ nào không hiểu à ! Nói chị nghe xem, chị sẽ giảng cho !? - Cô gạt tóc ra sau mang tai lại gần cậu bé. Cậu bé chỉ vào những câu ám chỉ kích thước đồ vật và biến đổi vật thể có kích thước lớn.

_ Chà ! Đúng là làm biến đổi những đồ vật lớn hoàn hảo là vấn đề hơi khó, nếu có thể nó chỉ thay đổi vẻ ngoài mà bên trong thì chẳng có gì là thay đổi cả. Vậy là thất bại à, chị sẽ hướng dẫn cho em !!! - Cô cùng cậu chăm chú vào cuốn sách và lấy tay rà qua các cách thức và công dụng. - Chị nghĩ em đã thi triển cách thức hay đọc nhầm câu thần chú, dù chỉ sai một từ hay không đúng cách thức sẽ dẫn đến điều mình thực hiện sẽ không phát huy hiệu quả hay sẽ xảy ra sự cố không mong muốn. Đây chỉ là phép màu cơ bản, nhưng nếu ở cấp cao hơn thì có thể xảy ra phản phép.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net