Chapter 37. Chiến Dịch Tại Hoả quốc (phần cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ Cuối: Tứ Đại Thiên Vương

Thuật sĩ Fato với nữ thiên vương thành Nam Nako đi xét xem tình hình kết giới có dấu hiệu bất thường nào không, họ không thu được kết quả. Theo Nako thì trong quân đoàn phía hắc ám có kẻ rất nhiều thủ đoạn, cô chắc hẳn là kẻ đó có loại bí thuật nào đó. Sự xuất hiện và rời khỏi không tìm thấy gì dù một cọng tóc hay dấu vết nào để lại.

_ Không có dấu hiệu hắn từng xuất hiện, lạ thật. - Thuật sĩ Fato lắc đầu.

Nako thì có vẻ tinh thông hơn với khả năng siêu việt, chỉ trong chớp mắt cô nhắm mắt lại để ý đến từng giai đoạn là có thể nắm bắt cả toàn thể cả toàn mọi nơi trên lãnh thổ.

_ Thế nào, thưa ngài!

_ Tôi nhận thấy có một vệt đen như lỗ kim dù dùng cả gương thần hay thuật nhãn cũng khó nhận ra, nó ở cách chỗ chúng ta ba trăm dặm đường cách đỉnh lưới phép ba tấc. Anh có cùng tôi đến vị trí đó không? - Nako nhìn vào mắt anh.

_ Được! - Thuật sĩ Fato đáp.

Nắm lấy tay cô, cả hai biến thành tia sáng vút bay đi. Bay lên cách mặt đất trên cả mười mét hiện ra hình người nhưng không ai nhìn thấy họ. Có vẻ như họ muốn bí mật không để ai chú ý, xem xét những dấu hiệu ở lưới phép bằng sóng cảm ứng tâm điện. Cuối cùng Nako chỉ tay về phía khu rừng nguyên sinh phía sau kinh đô.

_ Đây rồi! Nó rất nhỏ! - Nako nói.

_ Sao tôi không nhìn thấy được nó? - Thuật sĩ Fato hỏi.

_ À! Loại bí thuật che mắt có thể cao hơn năng lực của anh, công nhận kẻ đó rất giỏi tà thuật đây. - Nako vô cùng phấn khích, nghĩ ra hình bóng của kẻ đó.

_ Thật ạ! - Thuật sĩ Fato sửng sốt.

Nako dùng ánh mắt như đáp lại, cô đặt bàn tay lên chấm đen ánh sáng từ tay cô xóa nhòa vệt đen đồng thời lưới phép và lò phản ứng đã được tân trang.

_ Được rồi ạ? - Thuật sĩ hỏi.

_ Tôi hiện thời đã lấy được vệt đen đó vào trong pháp bảo rồi, cũng chưa hoàn toàn chắc chắn thế lực đen sẽ làm nên trò gì. Nếu điều kiện đoạt bạch kim ngọc không thành công, có thể đó là cái cớ để chúng gây chuyện với chúng ta. Tôi cũng đã gửi sóng âm tâm điện đến những người khác với vai trò giống tôi cai quản ở ba thành: Bắc, Đông và Tây. Họ sẽ xuất hiện nếu có biến cố nào đó xảy ra. - Nako trong tay cầm một cái lọ tý xíu màu thạch bảo.

_ Ồ! - Thuật sĩ chu môi lại.

_ Ừ! Tôi sẽ đi thu thập những dấu hiệu bất thường đây. - Nako trở thành chấm sáng rồi đi mất.

Thuật sĩ Fato đến lò phản ứng ở trung tâm kết giới để tạo một lưới bí mật, chỉ sử dụng khi cần thiết. Có một món pháp bảo màu thạch anh gắn ở viên ngọc màu xanh ngọc, trước khi đến Hoả quốc khi nhận nhiệm vụ từ giáo chủ ở lâu đài. Vị thuật sĩ tên là Karan của hàn lâm viện đã trao anh ngọc bội này. Đặt nó vào quả cầu trong suốt của lò phản ứng, các tia sáng phóng lên trời nhưng vô hình.

_ "Vạn vật là hư vô, hư vô là vạn vật".

Mọi việc đã hoàn tất anh lấy viên ngọc rời khỏi, vừa rời khỏi ra thị trấn thì gặp Nako trên đường.

_ Mọi việc đã xong rồi!

_ Tôi cũng vậy!

Nako trở thành luồng sáng mờ ảo đi mất trở lại thân thể mình ở triều đình, không ai có thể nhìn thấy điều đó.

_ Bãi triều! - Tiếng vị tổng quản vang lên.
Các quan lại trở về phòng của họ hay ở trong một phòng ngự có sắp một bàn tròn và sáu cái ghế sẵn thành vòng tròn, trên bàn có chiếc ấm dừng tửu và một khay cốc trà gần ngự hoa viên.

Nako cùng quan tể tướng bước ra đầu tiên, hai người trò chuyện ở trong triều mới diễn ra.

_ Thưa ngài, hôm nay đúng là có chút căng thẳng vì tối hậu thư của thế lực đen. Ngài đã giải tỏa được phần nào cho triều đình. - Tể tướng nói.

_ Không có chi, đó là bổn phận nhất định. - Nako vui vẻ đáp.

_ Lần này ngài về cung để có thể lập thế trận dẹp tan bọn địch, chúng tài phép lắm. Lần trước thuật sĩ Fato phải chiến đấu với chúng đó. - Tể tướng ngã bàn tay ra.

_ Vâng, tôi biết chuyện đó. Đó là trận rất may mắn giành chiến thắng vì sức mạnh của chúng áp đảo chúng ta rất nhiều. - Hai tay Nako đan vào nhau sau lưng.

_ Vậy, tam vị thiên vương vẫn chưa...?

_ Tôi với họ đã hội bàn để có thể chấm dứt cuộc chiến vô nghĩa do bọn hắc ám cứ kiếm chuyện với ta.

Tể tướng cảm thấy an tâm hơn vì có sự trợ giúp của những người này.

Người dân bên ngoài sinh hoạt bình thường, họ tự chế ra những món đồ giả kim để làm vật dụng. Họ chế tạo ra những cỗ xe mà nó được điều khiển bằng ma pháp hay ý nghĩ. Những đứa trẻ bày ra các trò chơi mà chúng muốn, chúng có thể ẩn mình trong các bức tường hoặc cành cây ngọn cỏ. Nếu không chú ý sẽ không thể nhận ra, mắt người thường dù nhìn cũng không thể biết.

*****


Thời gian đó ở dưới cõi sâu thẳm âm u như chốn địa ngục lạnh giá. Ngôi nhà ba tầng xám xịt với những tướng lĩnh ma thú, bên trong cất tiếng nói của chúa tể hắc ám:

_ Sao rồi? Đã có phản hồi từ Hoả quốc chưa?

Thủ lĩnh ma thú tấu trình:

_ Vâng, theo thuộc hạ thấy bọn người của Hoả quốc sẽ không dễ gì đưa ra bạch kim ngọc đâu, nó có khả năng khuếch đại sức mạnh và tăng cường các thần khí. Có vẻ như ta phải làm gì đó thưa đại vương.

Chúa tể hắc ám thân mình như con bạch tuộc màu đen rất to, lơ lửng trên trần nhà giữa ánh sáng đen xoã cả một góc chăm chú nhìn vào các vị tư lệnh:

_ Ờ! Nếu có thể ta sẽ viện cớ họ không chịu phản hồi chúng ta sẽ xuất chinh để 'chăm sóc' họ.

Thủ lĩnh ma nhân ngờ vực:

_ Thế còn những người cai quản ở các thành trì ở các phương, họ được phong là những thiên vương thì sao? Một người trong số họ có thể đánh bay cả mấy vạn đội quân ta.

Thủ lĩnh ma thú:

_ Ta đã cho người xem thử họ chẳng có động tĩnh gì, vẫn ở những nơi được nhà vua giao phó, chẳng có gì lạ.

Chúa tể hắc ám suy tính:

_ Được rồi! Hãy kiểm tra lại lần nữa để quyết định sự hiện diện của ta, rõ chưa?

Các tư lệnh quân đoàn bóng tối:

_ Rõ!

Tại Hoả quốc, nữ thiên vương Nako đang trong trang phục áo nâu sẫm dài với áo khoác choàng lên người trong phòng mình. Bỗng nhiên cô có cảm giác rất lạ là có ai đó đang chú ý đến. Cô đã có sự sắp xếp trước khi về hoàng cung, một chân thân tự chế nhưng nó cũng không phải hạng vừa đâu. Hiện tại cô ở phòng riêng trong hoàng cung thì pháp sư Rato đi qua cảm thấy cô có vẻ không yên. Anh chít khăn màu xanh tóc cột sang một bên.

_ Sao vậy, cô Nako?

_ Ừm! Tôi cảm giác có tín hiệu xấu văng vẳng, có vẻ sắp có biến động.

_ Tôi hiểu! Người có linh lực mạnh như cô thì quá nhạy cảm dù xa đến mấy.

_ Ừa! Chúng ta cần có sự chuẩn bị vì thế giới bóng tối đã có sự chuyển mình. - Nako đề nghị.

_ Được! Tôi sẽ lo chu toàn, chúng ta chỉ giả vờ không phòng bị nhưng đã có sẵn những gì cần thiết rồi.

_ Ừm! Cảm ơn nhé Rato.

_ Không có gì! - Rato quay đầu lại nháy mắt với Nako.

Rato rời khỏi căn phòng của Nako đi ra ngoài, với Nako giờ cô đã có dự định mới. Cô đến diện kiến nhà vua ở thư phòng, lập ra cách biệt bên trong và bên ngoài, nhà vua đang phê duyệt tấu chương của các triều thần. Cô chắp tay kính cẩn:

_ Hạ thần diện kiến bệ hạ!

_ Thiên...à! Ái khanh đến có chuyện gì? - Nhà vua ngẩng đầu lên.

_ Hạ thần có một đề nghị nhỏ ạ!

_ Đề nghị... đề nghị gì vậy? - Nhà vua ngạc nhiên.

_ Dạ! Vâng! Người hãy cho hạ thần tạm thời thay thế ở một phòng khác với vai trò cung nữ, chứ không phải phòng của các thiên vương - tứ vị.

_ Ý khanh là... - Nhà vua giơ một tay ra trước.

_ Thần dự đoán là phía ác ma đang do thám sự hiện diện của chúng thần để tiện đánh chiếm. Hãy cho chúng nghĩ rằng sự hiện diện này là không để chúng không nghi ngờ. Đây có thể là trận chiến cuối cùng để thoát khỏi sự can dự của phe hắc ám với Hoả quốc chúng ta.

_ Được rồi! Cứ làm như khanh nói đi!

_ Tuân mệnh!

Ngay sau đó cô hóa thân thành một cung nữ trước mặt nhà vua trong chớp mắt, lúc này cô trong bộ áo dài kèm váy màu xanh nhạt với diện mạo mới. Tóc kẹp hai bên tóc phía sau để dài đến lưng.

_ Bệ hạ thấy thế nào ạ?

_ Ừm! Được! Ta sẽ tiến cử cô với phủ thái sư, tạm thời cô cứ làm ở đó. Tất nhiên không ai biết bí mật này trừ ta và khanh nhé! Và ta ban tên tạm thời cho ngươi là Yuri khi ngươi trong vai trò đó nhé!

_ Rõ!

Các quan viên đã nằm trong dự kiến của cô, tránh những phi vụ bất thường không cần thiết. Cô đi sửa soạn hoàn tất những gì đã định liệu cho phù hợp với dự định. Cô đã có một căn hộ riêng trong hoàng cung nhưng với vai trò thấp hơn để tránh không đúng định liệu. Người dân vẫn sinh hoạt bình thường như không có chuyện gì xảy ra.

Từ đó, không ai thấy cô xuất hiện trong các cuộc họp nữa. Khi một số quan viên thắc mắc nhà vua chỉ bảo là cô ấy đã được làm nhiệm vụ nào đó tránh khỏi xì xào bàn tán.

Thế lực hắc ám dù vẫn chú ý mọi động tĩnh của Hoả quốc, kẻ hay nghi ngờ và mưu mô nhất là Ura - thủ lĩnh ma nhân. Nên hay dè chừng mọi hành vi dù nhỏ nhất, biết vậy Nako mới tương kế tựu kế để có thể dụ rắn ra khỏi hang.

................


Trong thời gian ba năm yên bình, cuộc sống trở lại bình thường sau trận chiến. Trong hoàng cung, nhà vua và một số quan chức cần thiết được vua cho mời họp mặt.

_ Tirazu! Khanh là người xem xét ở tỉnh Yuk, trẫm thấy rất hài lòng.

_ Vâng! Thưa bệ hạ!

_ Tình hình sau trận quyết chiến vừa rồi, mọi thứ được khắc phục như trước khi trận chiến. - Nhà vua vuốt ve bộ râu ngắn củn.

Cách đại điện họp mặt không xa là lâu đài riêng của nữ hoàng ở cung Hatimy. Bà trong bộ áo đầm dạ dài màu xanh nhạt quét đất, tóc được búi lên quấn thành nhiều vòng. Ở cùng bà là hai cô công chúa trong bộ đầm màu hồng nhạt của công chúa trưởng, còn cô út thì xanh ngọc. Bộ tóc của cô cả thì búi vừa phải thành hình tròn nhỏ hai bên thái dương, cô út chỉ cột ra hai bên thôi.

_ Các con à! Các con dự định sẽ làm gì trong những ngày này? - Nữ hoàng ân cần hỏi.

_ Dạ! Con dự định sẽ đến nhà thuật sĩ giả kim Tezu cách đây một dặm đường để làm ra chiếc vòng chân kỳ lạ. Trong khu rừng gần đây có vẻ như có loài thú rừng rất lạ, nếu dùng nó sẽ giúp ích cho con.

Nữ hoàng mỉm cười rồi nhìn sang cô công chúa thứ chỉ tầm chưa đầy 14 tuổi.

Nữ hoàng tiếp:

_ Ồ! Vậy còn con thì sao Mirako?

Công chúa út thưa:

_ Thưa mẫu hậu! Còn con muốn đi du ngoạn trong rừng phía nam thôi ạ!

Nữ hoàng che miệng thầm nghĩ: *Trong đó có một vị nữ chúa của một loài chim ẩn mình, cô ấy chắc đã mấy ngàn năm tuổi rồi. Khi bình thường có thể hóa thân thành người với năng lực vô biên trong thân hình thiếu nữ. Nếu có thể cô ấy sẽ giúp con gái mình phát huy năng lực tốt hơn*

_ Không sao! Ở đó cũng tốt!

Một cỗ xe ngựa có người đánh xe là một người lính trẻ, đưa cô gái đi du ngoạn. Trên con đường rải đá cỗ xe được đánh đi rất nhanh. Cỗ xe chỉ được trang trí theo phong cách thế gia, thiết kế bộ vải màu xanh nhạt.

Vào bên trong rừng lại xuất hiện một đám cướp mấy người cầm theo gươm giáo.

_ He he! Chà một cỗ xe chỉ có mấy người thôi sao, chắc chỉ là một tiểu thư thế gia mà thôi.

Toán cướp có chít khăn màu xám, tên cầm đầu để bộ tóc dài đen.

_ Xông lên!

Một người võ thuật là dũng sĩ hộ tống đã chiến đấu với bọn chúng. Một tên bịt một mắt trong trang phục màu đen dài đến chân đứng trên cao ngắm nhìn mọi thứ.

_ Không ngờ lại thú vị đến như vậy! Hừm! Không ngờ hắn lại có thể đánh người của ta không còn mảnh giáp đến vậy!

Hắn nhảy tới định lao vào đánh lén vị dũng sĩ nhưng công chúa ở trong kiệu lại trông thấy. Cô rời khỏi kiệu nhẹ nhàng thông qua thuật di chuyển lánh vào một cái cây gần đó. Hai tay cô đặt áp sát vào nhau cất lời vừa phải như đọc khẩu quyết:

"Hỡi suối nguồn của sức mạnh, hãy phá bỏ quy luật tự nhiên. Hãy phát huy thực lực năng lực của ta" - Một quả cầu màu trắng trong suốt hiện ra trong lòng bàn tay cô, rồi tung ra trước vừa đúng lúc tên bịt một mắt hất hắn văng ra. Dũng sĩ nghe tiếng quay lại đánh hắn một chưởng.

_ Không ngờ có kẻ định đánh lén mình.

Lúc này công chúa mới chạy ra tới chỗ xe ngựa. Dũng sĩ nhìn cô với ánh mắt cảm ơn:

_ Cảm ơn người lắm ạ! - Anh hôn nhẹ vào mu bàn tay công chúa.

_ Không sao đâu! Chúng ta đi thôi!

_ Vâng!

Cả hai lại trở lại xe ngựa tiếp tục cuộc hành trình. Đi sâu vào trong rừng họ gặp một bầy chim rất đẹp. Ở giữa khu đất rộng giữa khu rừng có  đặt sẵn ba bộ bàn ghế, một cô gái trong bộ đầm màu hồng với mái tóc đến ngang vai và đôi cánh trắng như tuyết. Cô gái trẻ ngước nhìn lên thấy nhóm người của hoàng cung, cô có thể cảm nhận được người của hoàng gia có loại linh lực riêng biệt khác với mọi người.

Cô gái bước tới:

_ Chào cô bé, con là người của hoàng gia phải không?

Công chúa tròn xoe mắt ngạc nhiên hai tay hơi giang ra sững sốt:

_ Cô là ai? Sao biết tôi?

Cô gái trẻ nhẹ nhàng đáp:

_ Ta là nữ hoàng Falloka - nữ vương chim thú trong khu rừng xa xôi này. Ta đã cai quản ở đây hàng ngàn năm rồi.

Công chúa sửng sốt:

_ Ra người là nữ hoàng Falloka trong truyền thuyết đó sao?

Cô gái trẻ gật đầu nhẹ nhàng hỏi:

_ Con là công chúa út của vương cung Hoả quốc à?

Công chúa nhẹ nhàng hai tay cầm đuôi váy kiễng chân lễ phép đáp:

_ Dạ! Con là Mirako - nhị công chúa thưa nữ vương.

_ Ô! - Nữ vương Falloka cùng cô bé đến chỗ đặt những chiếc bàn đặt sẵn với những người theo cùng.

Công chúa chăm chú nhìn vị nữ vương kỳ lạ mà lần đầu mới được gặp.

_ Ô! Thân hình con người này là do ta tự biến hóa ra, ta là một chim thú mà. Ta đã làm nữ vương đã ngàn năm rồi, sắp tới sẽ có người thay ta đảm nhận ngôi vị đó. Giờ mọi người hãy vào cùng dùng bữa với chúng ta không?

Công chúa đáp:

_ Vâng! Thưa nữ vương!

Những con chim đang ăn đã xong bay lên những cành cây vây quanh vị nữ vương. Dũng sĩ và những người đi theo cùng ăn bữa cơm. Chốc sau, công chúa và mọi người đã dùng bữa xong xuôi, các chú chim sà xuống chơi đùa với những người mới đến.

Dũng sĩ cười đáp:

_ Công chúa điện hạ, những chú chim thích người lắm đấy!

Công chúa vuốt ve những con chim:

_ Ừ! Ta cũng nghĩ vậy!

Rồi tiếng rung chuyển cả mặt đất, mọi người ngơ ngác:

_ Gì vậy nhỉ?

Nữ vương Falloka nhắm mắt lại cảm nhận những thứ xảy ra xung quanh, cô thấy được xuyên suốt cả bầu trời và mặt đất và núi rừng.

_ Ra vậy! Có vẻ một tên tà yêu vừa ngoi lên từ mặt đất. Hắn là tà yêu.

Nữ vương hóa thành một con chim rất lớn đi lại với mọi người.

Một tên tà yêu mặt mũi quái dị trông thấy liền cười khà khà:

_ Ha ha! Lâu lắm mới gặp nhau, nữ vương Falloka.

_ Còn ngươi đến đây làm gì? - Giọng nữ vương nghiêm nghị rồi hóa lại thành người như trước.

_ Ta muốn quyết đấu với cô một trận xem thử ra sao?

Nữ vương Falloka:

_ Lại trò khiêu khích ấy!

Tà yêu giơ bàn tay lên trời lập tức cả nền trời trở nên vần vũ sấm sét rung chuyển.

_ Tà thuật à? - Công chúa ngỡ ngàng.

_ Phải! Cô bé à! - Tà yêu cười ha hả.

"Lôi điện phi thiên"

Tà yêu vung tay lên một cơn sấm sét phóng xuống từ mọi nơi. Dũng sĩ ngã bàn tay hóa ra một tấm khiên lớn che hết cả mọi hướng.

_ Hừm! Khiên chắn à! Giỏi quá đấy!

_ "Hoả tiễn lôi phi" - Hắn giương tay ra sau vung ra trước, đòn công kích phá vỡ trận pháp khiên chắn. Dũng sĩ sững sốt nhìn không tin vào mắt mình.

_ Sao lại...thế được? - Giọng dũng sĩ lắp bắp.

_ Ha ha ha! Thấy chưa? Thế nào?

"Lôi quang điện" - Đòn sấm sét tấn công liên hồi về phía mọi người. Không ai có thể phản hồi lại với sức công kích quá mạnh. Nữ vương Falloka giơ bàn tay ra một cơn gió lốc cuốn bay cơn sét của tà yêu.

_ Được rồi! Ngươi đừng làm bị thương bạn của ta đấy! - Ánh mắt nữ vương hơi cau mày.

_ Được thôi! - Tà yêu cười khẩy.

Nói rồi, tà yêu xoay mình thành vòng xoáy hóa ra cơn gió xoáy. Những nơi khác do ảnh hưởng cũng nổi gió theo làm rung động cả khu rừng. Một số cây cối bị đổ do gió quá mạnh.

Công chúa nghiến răng:

_ Cơn gió mạnh quá, may mà mình đã học được thuật định hình nên cơn gió xoáy không nhấc bổng lên được.

_ Chà! Hắn mạnh thật! - Vị dũng sĩ bặm môi.

Nữ vương Falloka tỏ ra không hài lòng vì có kẻ quấy rầy, cô phẩy tay mấy cái là mọi thứ trở lại bình thường.

_ Đừng quậy nữa đi, tà yêu à!

Cơn gió lốc hóa lại thành tà yêu như lúc đầu.

_ Tôi chỉ muốn đấu cao thấp với cô thôi mà!

Nữ vương Falloka đáp:

_ Tại sao ngươi lại chọn đúng lúc này chứ?

Tà yêu cười khẩy:

_ Thì ta thích thế! Hãy xem ta đây!

Hắn vừa nói xong toàn bộ mặt đất rung chuyển các thớ đất nứt ra, các nơi khác hóa thành đầm lầy. Mọi thứ đang dần sụp xuống bên dưới các khe nứt, trước tình hình đó nữ vương Falloka đã vung tay trải ra lớp linh khí hộ thể rất chắc chắn. Những người bạn của cô và những linh thú của người được bảo vệ bởi linh khí do người tạo ra.

Nữ vương Falloka giọng đanh thép chỉ tay vào tà yêu nghiến răng ken két:

_ Ngươi đi quá xa rồi đấy! Ta không ngờ ngươi lại dùng loại cấm thuật của yêu giới này.

Tà yêu cười ha hả:

_ Cấm thuật thì đã sao, loại thuật chuyển hóa mọi thứ này thật thú vị, ha ha ha!!!

Nữ vương Falloka rất bức xúc với tình huống trên, đưa ngón tay ra vẽ ra một cây kiếm. Cây kiếm hiện hình rồi biến thành lớn:

_ "Kiếm chi vũ hàn phong"

Vung kiếm lên mọi thứ trên mặt đất đóng băng gió tuyết thổi, mặt đất trở lại bình thường và bị băng phủ chỉ chớp mắt không khí rất lạnh băng đá.

Công chúa ở trong lớp linh khí với mọi người cảm thấy dễ chịu, nó có tác dụng bảo vệ và không để ảnh hưởng từ bên ngoài.

Tà yêu cảm thấy đòn đánh của nữ vương Falloka nhanh và rất mạnh, các đòn linh lực làm hắn không nhận ra phương hướng.

_ Đáng sợ thật, không ngờ người ghê đến vậy! - Tà yêu khiếp vía.

Nữ vương Falloka tốc chiến tốc thắng chỉ trong chớp mắt đã nhốt hắn vào phong ấn của cô.

Xong xuôi, cô chỉ búng tay một cái là mặt đất băng đá hay những gì xảy ra đều trở lại trước khi xảy ra trận chiến.

Nữ vương Falloka ngồi xuống ghế, những linh thú là những chú chim rất đẹp đậu trên những nơi khác nhau.

Công chúa khen:

_ Người thật tuyệt đó thưa nữ vương Falloka, con đã xem trận đấu của người.

_ Không có gì! Đó chỉ là trận đấu thông thường thôi. - Nữ vương Falloka đặt tay lên ngực nhẹ nhàng đáp.

_ Không đâu, con rất ngưỡng mộ người lắm đấy! - Công chúa nhẹ nhàng đáp.

Nữ vương Falloka rất vui, cô nhìn công chúa dịu dàng nói:

_ Con à! Ta đã tại vị đã cả ngàn năm nay, hôm nay nhân dịp có mặt con và mọi người. Ta sẽ nhường ngôi vị này cho một trong các linh thú ở đây.

_ Vâng!

Nữ vương Falloka gọi một con chim với bộ lông trắng như tuyết bay đến bên người, con chim thoát khỏi hình dạng chim hoá thành người với mái tóc xanh ngọc cùng đôi cánh  tuyệt đẹp. Bộ váy màu xanh nhạt đến chân. Nữ vương ngã bàn tay ra biến ra cái vương miện màu trắng đặt lên đầu cô gái, khi đặt lên chiếc vương miện biến mất thay vào là ba sợi tóc dựng đứng biểu tượng.

_ Antami, từ giờ con sẽ thay ta đảm nhiệm ngôi vị này.

_ Chúc mừng bạn nhé, Antami! - Công chúa vỗ tay.

_ Cảm ơn bạn! - Cô gái đáp.

Nữ vương Falloka hồn nhiên:

_ Tốt lắm! Nghi thức đã xong.

Trong khi đó, trưởng công chúa đã nhờ vị thuật sĩ giả kim làm ra một loại dây đeo tốt nhất cho mình. Thuật sĩ Hanto, thợ giả kim do hoàng cung tuyển dụng để làm công vụ. Anh rất được các quan chức cho là rất có trọng vọng. Xưởng nghề của anh ngay trong kinh thành nên từ hoàng cung đến chỗ xưởng chế tác không xa lắm.

Thuật sĩ Hanto với mái tóc cột phía sau nói:

_ Đây là đồ của người thưa công chúa, hạ thần đã chế tạo hoàn thành cho người.

Công chúa trưởng nháy mắt:

_ Cảm ơn nhé! Ta rất vui đấy.

Nói rồi, cô rời khỏi xưởng chế tạo trở về cung.

Nữ hoàng:

_ Con về rồi đấy à! Con đã làm được công cụ mình muốn rồi sao?

_ Vâng! Thưa mẫu hậu.

_ Ừm! À! Mà em con vẫn chưa về? - Nữ hoàng nhẹ nhàng.

_ Không sao! Em ấy có vị dũng sĩ hoàng cung hộ tống mà!

_ Ừm! - Nữ hoàng để tay trái lên môi.
*Giờ này chắc con bé đang ở cùng nữ vương Falloka, cô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net