Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết phải mình viêt dở không nữa mà chẳng ai voted cho mình cả huhu...mấy bạn cho vài nhận xét để mình còn sửa sai nha.dở thì nói để mình bỏ truyện nha huhu
Thoii không tào lao nữa vào truyện thôi
Tem:DuyRio199 ❤️
nalukute ❤️
ZaraHeartFilia ❤️
angle-heartfylia ❤️
---------------------------------------
9h sáng tại sân bay tokyo

Có một cô gái tóc vàng nắng trông rất xonh đẹp cô bước ra với 1 cái vali màu đen,mang trên mình 1 cái jum trẽ vai màu đen,đội nón bành màu đen,giày cao cổ đen,trang sức cô mang trên người là pha lê(không nói chắc củng biết ai rồi nhỉ).Cô đi qua ai củng ngước nhìn(nii:đẹp qué mà hihi)và bắt đầu có những tiếng xì xầm.

Ng1:cô đó là ai mà đẹp quá vậy.

Ng2:đẹp như siêu sao vậy trời .

Ng3:không biết có bạn trai chưa nhỉ.

Ng4:đẹp thế chắc có rồi.

....blah...bla....

Nó thì đã quá quen rồi vì nó đi đâu củng được nhiều người khen như vậy rồi.

Lucy:giờ đi đâu bây giờ trời..khổ thật..quên báo với ổng hôm nay về nước nữa chứ..aiss...thử gọi vậy

Reng....reng....reng....

Lucy:ớ cái định mệnh...làm cái méo gì vậy không biết sao không nghe máy của mình.Tự kiếm vậy.

Vâng.sau một hồi tự kĩ thì quyết định đi bộ về 1 mình tự kiếm.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cach đó khá xa xa ơi là xa(nhà của anh họ nó)

Reng....reng....reng....

Natsu:đouma...sáng sớm ai gọi thế không biết(nii:tới giờ ăn trưa rồi đấy anh)

Hắn Lười biếng bắt máy...giọng tức giận nói vào điện thoại.

Natsu:alo..mới sáng sớm ai gọi bổn thiếu gia ta vậy hả?

Người gọi:MẶT TRỜI LÊN TỚI MÔNG RỒI NGỦ NGỦ CÁI GÌ?

Natsu:hở hở....ai gọi thế?

Người gọi:tao là người góp phần sinh ra mày đấy!

Bây giờ Natsu mới nhìn vào điện thoại.Xem xong mặt mày tái mét.

Natsu:ủa...ba...ba hả?

Ba hắn:giờ mới nhận ra à.

Hắn:vâng...mà gọi con có chuyện gì không ạ.

Ba hắn:con bé Lucy trốn nhà rồi và có nguy cơ nó sẽ về đó kiếm con đấy.

Hắn:vâng...
1s

2s

3s

Hắn:CÁI GÌ????

Ba hắn:mày có cần hét lớn thế không?tao già rồi...màng nhỉ tao sắp đứt rồi!

Hắn:ba nói sao...lucy bỏ nhà...đi..đi...rồi sao.

Ba hắn:ừm...lo đi kiếm đi.Không kiếm được nó ế vợ ráng chịu nhé.

Hắn*tươi*:con sẽ đi tìm..con sẽ tìm được vợ của con nữa chứ.

Ba hắn:ừ...ba bận..nói chuyện sau.
Hắn:vâng.

Hắn cúp máy.và rồi
1s

2s

3s

Hắn:YEAH..lucy về..nhưng mà cô ấy đi đâu vậy nhỉ..đi kiếm mới được.

Tự kĩ một hồi xong hắn mở đt ra thấy số nó đủ biết nó về đây rồi nhưng gọi nó không bắt máy.lo lắng hắn bay thẳng vô nhà tắm thay đồ và chạy đi tìm nó.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Con nó thì??

Nó:ông anh chết bầm...dám không nghe điện thoại của mình...đợi đó...em mà thất anh thù anh chết với em.

Nó vừa đi vừa rủa hắn..bực chết đi được.không nghe máy giờ hại nó phải đi bộ kiếm nhà hắn.Đang đi thì đột nhiên có 3 người đàn ông chạn đường nó.

Ng1:này cô em đi đâu thế...ở lại chơi với tụi anh

Ng2:phải đấy...ở đấy coi chừng lạc kìa

Ng3:trông củg xinh nhỉ

Bị ngán đường..đã không kiếm được nhà.Bực tức nó quát

Lucy:tránh ra

Mặt kệ lời nó nói nhưng mấy con người kia vần đụng chạm nó.Nhưng mà lũ đó không biết nó củng là sát thủ nhưng không phải bình thường mà là cấp S.Nó tính là sẽ dạy cho chúng 1 bài học thì từ xa có 1 chiếc xe đang chạy đến.

Két~

Hắn:Mấy đứa tụi mày tính ức hiếp gái nhà lành à?

Ng1:mày là thằng nào?

Ng2:tình làm anh hùng cứu mỹ nhân đấy à.

Ng3:coi bộ củng thuộc công tử nhỉ?

Hắn tức giận:hừ...không nói nhiều lời..tao là Natsu Dragneel.

3 người kia sợ xanh mặt lắp bắp nói:đại..ca..Drag...Dragneel.

Lucy:Natsu Dragneel sao?

Hắn vẫn không hề hay biết có sự hiện diện của cô em hắn nên tiếp tục nói.

Hắn:tụi mày tới số rồi.

3ng kia:Đại ca tha...tha mạng cho..e...em đi.sẽ...kh...không..có...lần..sau..đ...đâu...ạ

Hắn nhướn mầy:còn có lần sau?

Binh...bốp...chát... rầm....

Sau khi xử lí xong..mấy thằng kia nó mồ hôi lắm lem,nằm bê bết dưới đất

Hắn quát:BIẾN

Đuọc hắn tha chết,1 lũ chạy bán sống bán chết.Tới giờ thì hắn mới ngủi tới việc kiếm Lucy.

Hắn:chết tiệt..đi kiếm em gái mà cũng không yên nữa.bực mình....aiss Lucy em chết ở cái xó nào rồi.gọi điện không bắt máy là sao.

Lucy:ông anh vẫn còn nhớ đến đứa em gái bé bỏng này sao?

Hắn nghe thấy giọng nói chợt nhận ra hồi nảy mình vừa cứu 1 cô gái..nhưng sao giọng nói quen thế nhỉ?Hắn quay lại và bắt gặp Lucy.Tình trạng của Lucy bây giờ mặt đen như đít nồi.Hắn củng biết lí do...tại hắn đi bar về ngủ quên không nghe đt của nó.Nhìn thấy khuôn mặt hiện tại của nó ,hắn tự hình tượng lạnh lùng,không sợ trời,chả sợ đất,giết người không ghê tay vậy mà mồ hồi hột solo nhau chay dài trên mặt.

Hắn sợ+run:Ủa luce...em làm gì ở đây??

End
Nii❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net