khi tôi bệnh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

khi tôi bệnh, thì lão lúc nào cũng ở bên tôi suốt ngày.

"anh ơi, khó chịu quá..."

tôi ôm lão, vùi gương mặt đỏ ửng vì sốt vào lòng lão. tôi nức nở.

"ngoan, ăn chút cháo rồi đi ngủ nhé?" - lão ôm tôi, dỗ dỗ.

mỗi khi tôi sốt nặng, ăn cũng ăn không được, ngủ cũng ngủ không ngon. lão đút cho tôi hết chén cháo, vài phút sau thì tôi đã ôm bụng mà ói ra đầy dưới sàn. tôi mơ màng lau đi miệng, rồi nước mắt oà ra, giơ tay về phía lão. lão liền đi đến ôm chặt tôi.

"oa oa!!!" - tôi dụi nước mắt vào áo lão.

"ngoan, một lát hẳng ăn sau nhé? ôm anh ngủ đi, anh ở đây."

tôi còn nhớ những lúc tôi ôm lão ngủ trong cơn sốt, người tôi lúc nào cũng nóng ran, nhưng lão vẫn ôm tôi, không cho tôi ngủ một mình để lão đi làm việc khác.

"anh xin lỗi. anh không nuôi em tốt để em phải bị bệnh."

đó là câu nói tôi nghe mỗi khi mình bị bệnh. không có tiếng trách mắng do tôi cẩu thả mặc đồ mỏng khi trời lạnh, cũng không có tiếng mắng do tôi ăn uống không kỹ. lão lúc nào cũng nói xin lỗi.

.

-rosé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net