lão bị bệnh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

không phải bệnh sốt, mà là bệnh ghiền tôi.

tôi thề nhiều khi tôi sợ thật sự luôn.

bữa tôi ngồi một cục ở sofa bấm game, lão ôm tô trái cây đến ngồi cạnh. rồi lão nhìn chằm chằm tôi, rồi lão chọt má tôi.

vì đang trong trận nên tôi không xoay đi đâu được, đành để lão chọt. nhưng lão chọt xong buông tay ra, rồi lại nhẹ nhẹ kéo kéo, xong lại buông ra. pon pon.

mắt lão long lanh nhìn gò má tôi hơi đỏ vì bị nhéo, xong lại nhào đến cắn má tôi kéo ra, nhai nhai. rồi lão tròn mắt, nheo lại vì thích.

lão lấy miếng táo chọt vào môi tôi, tôi "a" rồi cắn. 

lão nhìn tôi ăn, ôm tim thở.

lạy hồn chưa.

.

-rosé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net