Phát súng đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nay được nghỉ nên em ngủ tới tận 9 rưỡi sáng, cảm giác như được hồi sinh sau bao ngày thức khuya dậy sớm. Bước chân nặng trịch xuống tầng em thấy gã cứ đi đi lại lại, một lúc lâu lại ngó lên tầng rồi cứ chẹp miệng không thôi.

Khi em bước xuống cầu thang, thấy gã cứ chần chừ mãi rồi mới đi về phía em đưa đôi bàn tay.

" Nào "

Gã bế em lên tay, lần đầu em cảm nhận được hơi ấm từ gã, hương thơm thoang thoảng từ vòm cổ. Em muốn rúc sâu vào nó, muốn hít hà nó mãi chẳng rời. Nhưng đây là Taehyung không phải Jungkook. Có lẽ gã đợi em ăn sáng cùng, đôi môi gã chu lên theo nhịp nhai thật là ...

" Chân thế nào rồi "

" Đã đóng vảy, coi như đi lại được rồi "

" Sao nãy còn đi tập tễnh, muốn tôi bế đến thế à "

Em nhét miếng bánh vào miệng gã ngay, chu môi phồng má phải cãi lại cho bằng được.

" Mắc gì tôi lại muốn thầy bế. Khi nãy trên tay thầy tôi còn thầm mong người bế tôi là Jungkook nữa kìa "

Nụ cười trên môi gã bỗng cứng ngắc, khoé môi giật giật đau lòng. Ra là thế, luôn là thế. Cái tên Jungkook đó có lẽ cả đời gã không thắng nổi.

" Nhẫn đâu ? "

Em giật mình nhẹ, liếc xuống đôi tay trống trơn.

" Ừm ... ừm có lẽ rơi trên xe Jungkook hoặc ..."

Hả ? Sao lại thế, sao có thể rơi được đây. Tối qua em còn đeo nó mà. Chết tiệt, bước chậm lên phòng lục tìm mãi không thấy.

Còn gã không biết tự lúc nào đã như một pho tượng, nặng đến nỗi không thể nhếch mi mắt.

". Rơi trên xe ? Vậy tối qua em và nó đã làm những gì, chiếc nhẫn vừa khít tay. Phải vận động mạnh lắm mới có thể. Jung Ami.. "

Phòng ngủ

- Jungkook à, nhẫn của em anh có thấy nó rơi trên xe hay ở lớp học đàn không.

- Rơi trên xe đây này, anh giữ hộ em.

Em thở phào nhẹ nhõm. Bước xuống tầng ăn kem.

" Chúng ta đừng cãi nhau nữa được không "

Gã đã nổ phát súng đầu tiên, gã đứng bật dậy dí sát em vào tủ lạnh. Hôn em một cách thô bạo, gã hút hết chất ngọt, lấy răng mình vần môi em. Dần dần môi sưng lên đỏ ửng nhưng gã chưa dừng lại, bàn tay nhỏ đập đập vào vai gã coi như không gã chẳng thèm đoái hoài. Gã ghì chặt hơn hôn em sâu hơn, chân đau nên không thể đứng lâu được em dần khuỵu xuống gã liền nhấc lên. Bàn tay lần là ở eo, ngón tay trêu đùa dọc sống lưng. Em khẽ rùng mình, gã nhả môi. Đầu em mơ màng mụ mị gục xuống ngực gã. Hít lấy hít để không khí, em sắp ngộp chết rồi. Giọng nói cũng ngắt quãng.

" Th.ầ.y điên a "

Gã còn điên hơn những gì em nghĩ. Cũng chỉ vì em mà gã mới đau đầu tới vậy, nhìn đầu giường gã đi. Lăn lốc bao lọ thuốc an thần. Gã nắm lấy eo em, bế em ra sofa rồi cùng em nằm ở đó. Gã cất giọng như thật như đùa.

" Yêu tôi đi "

Ý thức của em vẫn chưa lấy lại được, khẽ gật đầu. Gã liền cười mỉm nghi ngờ.

" Há "

Em bật dậy đẩy gã xuống đất.

" Yêu là yêu thế nào "

Gã cũng không khoan nhượng, ngồi kế em nhẹ vuốt những sợi tóc.

" Yêu là khi, ở với tôi em không cần trang điểm cầu kỳ, không cần quần áo váy vóc rườm rà, không cần nhẹ nhàng thục nữ. Em cứ là chính em, tôi yêu những dáng vẻ ấy "

Gã đưa môi tính hôn tiếp nhưng em càng lùi ra xa.

" Hừ, em yêu Jungkook ? "

" ... " _em gật đầu

" Thật ? "

" ... "_gật đầu

Gã cười lớn hôn nhanh lên chóc má em một cái kêu vang.

" Vậy tôi là chồng em mà vẫn phải theo đuổi em à "

Gã hàm ý rằng gã sẽ theo đuổi em, sẽ cạnh tranh với Jungkook. Nhưng nhìn cái mặt kia là rõ mười mươi, em chẳng hiểu gã nói gì rồi !

Gã đứng dậy lên phòng, em với lại phải cố hỏi thêm một câu.

" Chiều cho em nghỉ học nhé "

Gã chợt cười, cuối cùng cũng không xưng tôi với gã nữa rồi. Gã lắc đầu, từ giờ trở đi gã phải luôn giữ em bên mình.

" Không ! "

Em bĩu môi, mặt chảy dài nằm trên ghế. Chuông điện thoại...

" Cô Mina gọi sao ? Thân thiết thế "

Em nhìn lên trên tầng có lẽ gã không biết mình có điện thoại. Đánh liều vậy em gạt nút nghe.

" Alo thầy Kim, tôi có mua món thịt nướng thầy thích này giờ tôi qua nhà thầy nhé "

Cô ta dập máy ngay để phòng không cho gã từ chối. Em gọi lớn.

" Thầy ơi "

" Ở đây "

Em đi lên, đẩy gã vào phòng.

" Thay đồ đi, hôm nay mình ăn trưa ở ngoài. Em đi thay đồng phục "

" Sao lại ... "

" Nhanh lên đi mà "

Trên xe em thở phào, ngoái lại nhìn cổng nhà mình. Hahaa vậy là em nhanh hơn rồi.

" Chuyện gì thế "

Em cười ngốc xua tay.

" Ăn thịt cừu xiên nướng ! "

Gã cũng cười theo, trong lòng gã cũng đột nhiên vui sướng trở lại. Làm hoà với em khiến gã vui hơn trúng số.

" Ăn không hết đâu "

Gã bất lực nhìn đống đồ, kiểu gì lát nữa gã lại là người xử lý hết cho mà xem. Em đưa miếng thịt lên miệng, nhai ngấu nghiến khen ngon. Đúng là chỉ khi bên gã em mới thoải mái ăn uống thế, bỗng em ngưng lại xấu hổ vì nhớ về nụ hôn khi nãy. Gã vuốt má em.

" Sao lại đỏ thế này "

Em không nói gì, một miệng vẫn đầy thức ăn hướng ánh mắt vào môi gã. Gã cười lớn, ngầm hiểu em đang nhớ tới chuyện gì. Gã chầm chầm rồi nhanh chóng chồm lên hôn môi em, bặm môi vì nó dính mỡ, môi em cũng thế nó cứ bóng nhẫy. Khuôn mặt đơ cứng nay lại cứng hơn.

" Sao ? Hôn nữa nhé, nào em lại đây. Nào, đưa môi lại đây "

Bấy giờ em mới choàng tỉnh, đánh mạnh vào vai gã.

" Đừng có đùa "

Em lau đi lớp mỡ, dậm lại chút son.

" Về trường thôi thầy "

Gã trêu em.

" Tôi không đem tiền "

Em há hốc miệng, rồi cười gian xảo thò tay vào túi áo vest.

" Tìm thấy rồi "

Em cười phá lên tự kiêu.

Trường học

Em cắn răng bước nhanh khi thấy cô Mina đang xà nẹo bên gã. Miệng em mấp máy khẽ chửi thề, cảnh đó bị gã bắt gặp. Đáng yêu quá thể.

" Trưa nay tôi gọi điện bảo thầy là tôi mua thịt nướng tới nhà thầy ăn chung cho vui mà cuối cùng thầy đi đâu thế "

" Gọi điện ? "

" Ừ thầy bắt máy rồi cơ mà "

Gã à một câu dài rồi lại chêm thêm một câu.

" Tôi đãng trí quá "

Nhìn về hướng cửa lớp em đang đứng, gã cười đến ngây ngốc.

" Có phải là em đang ghen hâhhhaa "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net