Chương 104: Lung lay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Từ tuần này chương mới sẽ được cập nhật vào thứ 3, thứ 5 và thứ 7 nha các bạn!
—————————
Tại nhà hàng nơi Uất Trì Ảnh Quân đưa Cố Hiểu Khê đến dùng bửa, Joanna và Di Hòa ngồi đối diện nhau ở bàn mà cô đã đặt trước đó. Sở dĩ cô ta cũng có mặt ở đây là vì có chuyện cần nói với anh.

" Không phải cô nói có chuyện muốn nói với tôi sao? Có gì nói nhanh đi. " Vẻ mặt Di Hòa lộ rõ vẻ khó chịu vì không muốn tốn nhiều thời gian với Joanna.

" Anh gấp gì chứ? Sợ Cố Khuynh Nhược thấy được sẽ hiểu lầm chúng ta đang hẹn hò sao? " Joanna nở nụ cười đối phó, bắt đầu nói vào chủ đề chính: " Chuyện lần trước em nói anh đã nghĩ thông chưa? Cố Khuynh Nhược không phải lựa chọn đúng đắn đâu. "

" Joanna, tại sao cô lại muốn gả cho người không yêu cô vậy? " Di Hòa ngã người ra lưng ghế, nhíu chặt mày, trong lòng không khỏi tò mò. Dựa vào xuất thân của Joanna, muốn gả cho những người quyền lực hơn Di Hòa là chuyện quá đỗi dễ dàng.

" Vậy còn anh thì sao? Sao anh lại chọn ở bên cạnh Cố Khuynh Nhược trong khi anh không yêu cô ấy? " Cô ta không nhanh không chậm, dùng ánh mắt tra hỏi Di Hòa.

Di Hòa khi ấy không nhịn được khi nghe Joanna nói thế, anh ngồi thẳng người, tức giận phản bác lời vừa rồi của cô ta: " Ai nói tôi không yêu Khuynh Nhược? Tôi yêu cô ấy hơn bất cứ ai trên đời này? "

Joanna nghe vậy thì cong môi cười, " hừ " lên một tiếng rồi hỏi tiếp, nói như thể cô ta rất hiểu Di Hòa:

" Anh yêu cô ta hơn cả Uất Trì Đường Tuyết sao? "

Di Hòa im lặng sau lời này của Joanna. Nhận thấy trong lòng anh đang dậy sóng, cô ta nhếch môi đắc ý, tiếp tục nói: " Nghĩ kĩ lại thì Cố Khuynh Nhược cũng có nhiều điểm giống với Đường Tuyết. Cô ấy ngây thơ, lại không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, anh thấy em nói có đúng không? "

" Không đúng, tôi yêu Khuynh Nhược. " Di Hòa cúi mặt, trong đầu không ngừng phân tích những lời của Joanna về Cố Khuynh Nhược và Đường Tuyết.

" Vậy nếu Uất Trì Đường Tuyết còn sống, anh có chọn Cố Khuynh Nhược không? " Câu nói này của Joanna thực sự khiến Di Hòa phải suy ngẫm một lúc.

Không thấy anh lên tiếng, cô ta biết mình đã đạt được mục đích khi làm anh lung lay. Song, Joanna nhanh chóng chuyển sang vấn đề khác, một vấn đề không kém phần quan trọng cho cuộc gặp mặt này.

" Em và Uất Trì lão đại có hẹn gặp nhau vào chiều nay ở Bán Hải, anh có muốn tham gia không? "

Dù không biết Joanna đang tính toán gì với Uất Trì Ảnh Quân, nhưng Di Hòa quyết không để cô ta làm hại đến bạn mình. Anh không nói thêm gì khi nghe cô ta hỏi, chỉ đứng dậy và quay lưng rời đi. Dù thái độ thể hiện không quá rõ ràng nhưng trong Di Hòa vẫn để tâm những lời Joanna nói, nhất là chuyện giữa Uất Trì Đường Tuyết và Cố Khuynh Nhược. Ngay khi anh quay đi, phía sau lại vang đến giọng của Joanna: " Vậy hẹn anh vào chiều nay. "

Đợi đến khi Di Hòa rời khỏi, Joanna đứng dậy, tiến đến một bàn ăn khác và ngồi xuống. Ở một chỗ ít người để ý và qua lại, ngồi đối diện với cô ta lúc này chính là Cố Khuynh Nhược. Joanna cầm điện thoại lên, nhấn vào nút kết thúc cuộc gọi, đồng thời khi ấy điện thoại của Khuynh Nhược cũng hiển thị cuộc gọi đã kết thúc.

Những lời khi nãy giữa cô ta và Di Hòa đều đã được Cố Khuynh Nhược nghe không sót một lời. Và đó cũng chính là mục đích cho cuộc hẹn ngày hôm nay.

Cuộc nói chuyện của hai người họ còn chưa đến năm phút, nhưng cũng đủ khiến Cố Khuynh Nhược hoàn toàn chết tâm.

" Giờ thì cô nghĩ sao? Sau tất cả những gì anh ta làm cho cô, những chuyện đó đều có hình bóng của Uất Trì Đường Tuyết. " Joanna cười một tiếng, chế giễu Cố Khuynh Nhược.

Cô ta cứ nghĩ những lời vừa rồi nhất định sẽ khiến Cố Khuynh Nhược buông bỏ Di Hòa, bỗng câu nói của Cố Khuynh Nhược cắt ngang suy nghĩ của Joanna:

" Vì sao cô lại làm vậy? " Joanna thấy vẻ đau khổ chưa hoàn hồn trong mắt Cố Khuynh Nhược. Cô ta có vẻ chẳng hề bận tâm: " Không vì sao cả. Tôi chỉ muốn cô nhận ra, trước khi bản thân bị tổn thương sâu sắc thì nên tự động rời đi. "

Nhìn tình trạng mất hết hồn vía của Cố Khuynh Nhược, Joanna vẫn giữ nụ cười trên khóe miệng: " Không phải cô nên cảm ơn tôi sao? Nhờ có tôi cô mới nhận ra tâm tư Di Hòa trước nay chỉ có mỗi Uất Trì Đường Tuyết. Những giây phút anh ta ở bên cạnh cô, thật ra chỉ đang ở cạnh người thay thế thôi. "

Câu nói của Joanna đơn giản và dứt khoát, nhưng chắc chắn sẽ khiến Cố Khuynh Nhược suy sụp.

Cuộc nói chuyện giữa Joanna Stella và Cố Khuynh Nhược cũng chưa đến năm phút nhưng những lời của cô ta lại ghim chặt vào trái tim của Khuynh Nhược, không cách nào gỡ xuống.

Chiều hôm đó, như đã hẹn, Joanna có mặt tại Bán Hải. Trước sự xuất hiện của cô, Uất Trì Ảnh Quân đã sắp xếp thuộc hạ đưa đến phòng làm việc gặp mình. Đặt chân vào căn phòng yên tĩnh với không gian khoáng đãng, cô ta thấy Di Hòa cũng đang ngồi cách đó không xa. Bọn họ không vòng vo với nhau, vừa ngồi xuống thì Joanna đã vào thẳng vấn đề.

" Hôm nay tôi muốn gặp hai người là vì một lý do, tôi muốn giúp hai người giết Nhạc Thiếu Siêu. "

" Tôi muốn giết Nhạc Thiếu Siêu chỉ cần một nốt nhạc, không cần đến sự giúp sức của cô. " Di Hòa chẳng thèm liếc đến cô ta, thẳng thừng từ chối. Uất Trì Ảnh Quân cũng có cùng suy nghĩ với Di Hòa, nhưng thay vì từ chối, trong lòng anh lại tràn ngập nghi hoặc.

" Tại sao cô lại muốn giúp chúng tôi. Không phải giữa cha cô và hắn ta đang hợp tác sao? "

" Chuyện hợp tác với hắn, cha tôi cũng không quá bận tâm. Nhưng chỉ cần là kẻ thù của Di Hòa thì cũng là kẻ thù của tôi." Ánh mắt Joanna chắc nịch.

Cô ta nói tiếp, lần này ánh mắt lấy lòng chuyển sang nhìn Uất Trì Ảnh Quân.

" Nhạc Thiếu Siêu còn sống không phải cũng làm cản trở Ngài sao, Uất Trì lão đại? Hắn vừa là kẻ thù không đội trời chung, lại còn là vị hôn phu của người yêu Ngài. Giết hắn rồi, những thứ đó cũng không còn nữa, vậy không phải tiện cả đôi đường sao? "

Uất Trì Ảnh Quân và Di Hòa cũng không phủ nhận những gì Joanna Stella nói là sai. Hai người họ suy nghĩ cẩn thận, có lẽ những lời cô ta đã thật sự làm họ lung lay.

" Vậy kế hoạch của cô là gì? "

" Buổi tối hai ngày sau tôi có hẹn với hắn đến kiểm tra hàng tại cảng Canh Tân, chỉ một mình hắn đến đó. Các anh cứ chuẩn bị những gì cần cho hôm đó đi. " Joanna nói xong, trên mặt để lộ sự háo hức trước những gì sắp diễn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net