Ngoại Truyện: James - Trần Điềm Điềm (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một đêm nọ tại Bán Hải, Uất Trì Ảnh Quân và Cố Hiểu Khê cùng nhau ngồi trên bộ ghế sofa. Anh chăm chú đọc tờ báo trên tay, song bàn tay choàng qua vai cô cũng không quên vuốt ve da thịt trắng mịn ấy. Đang chăm chú là thế, anh lại nghe tiếng cô gọi:

" Ảnh Quân... " Cô nhìn anh bằng cặp mắt tròn xoe, sáng như ánh sao giữa bầu trời đêm.

" Sao thế? "

Cố Hiểu Khê e thẹn nép vào lòng anh, đáp lời: " Em muốn làm nữ cao bồi. "

Ngay lập tức, Hắc Lang đứng phía sau Ảnh Quân, nhanh nhẹn báo cáo:

" Bẩm chủ mẫu, giờ này không còn sớm, ngựa đều được đưa vào chuồng hết rồi ạ. "

Uất Trì Ảnh Quân và Cố Hiểu Khê tâm đầu ý hợp, đưa mắt nhìn nhau rồi khẽ cười một tiếng. Mặt anh hiện lên vẻ gian manh, trả lời:

" Không sao, vẫn còn một con chưa muốn nghỉ ngơi. " Ảnh Quân kéo tay Cố Hiểu Khê đứng dậy. Cả hai vừa định lên phòng thì Huyền Tư Siêu ngồi kế bên kích động bật dậy theo, còn phấn khích la lên.

" Ba ba, Tư Siêu cũng muốn cưỡi ngựa. "

Trước lời của con trai, Uất Trì Ảnh Quân hoàn toàn vô cảm, ra lệnh cho Hắc Lang: " Cậu đưa Tư Siêu về phòng ngủ đi. "

Ngay khi đặt chân vào phòng ngủ, Ảnh Quân quấn chặt lấy Cố Hiểu Khê không buông. Lúc vừa đưa tay vuốt ve tấm lưng mềm mại, bên ngoài vừa hay có người đến gõ cửa. Vị nào đó thầm mắng trong lòng, lần nào cả hai sắp được hòa hợp với nhau cũng có kẻ đến làm phiền. Nghĩ đến thôi cũng đủ để anh phải phát bực.

" Chuyện gì? "

" Dạ, James đang ở bên dưới, cậu ấy xin được gặp chủ mẫu. "

James muốn gặp Cố Hiểu Khê, điều này cũng không khiến cô thấy lạ. Cách đây không lâu cậu ta cũng có đến Bán Hải, nhưng lúc đó do cô bị sốt nên cậu chỉ đến để khám bệnh. Lần này cậu ấy xin gặp mặt, ít nhiều cô cũng đoán được lý do.

" Đưa James đến phòng làm việc, tôi sẽ đến ngay. "

Rất nhanh sau đó, cánh cửa phòng làm việc được mở ra, Uất Trì Ảnh Quân cùng Cố Hiểu Khê bước vào trong. Nhìn thấy hai người họ, James đứng bật dậy, vừa cung kính cúi chào thì thấy cô xua tay.

" Cũng không còn sớm, cậu đến tìm tôi vì chuyện gì quan trọng sao? "

" Dạ phải! "

Nói rồi, James hoàn toàn quỳ xuống trước Cố Hiểu Khê, dù vợ chồng hai người vô cùng sửng sốt trước hành động của cậu ấy, nhưng cũng không thể hiện điều đó ra ngoài.

" Cậu làm gì thế? "

" Chủ mẫu, xin Người hãy giúp tôi gặp lại Điềm Điềm. "

Vốn dĩ Cố Hiểu Khê cũng biết rõ mục đích cậu ấy đến đây vì muốn mình giúp đỡ, song cô cũng không ngờ phải đến mức quỳ dưới chân và cầu xin thế này.

" Cậu đứng lên trước đi. "

James im lặng không đáp lời Cố Hiểu Khê. Cậu vẫn giữ nguyên tư thế quỳ dưới chân cô, điều này làm cô có chút khó xử.

" Cậu muốn gặp cô ấy lắm sao? "

" Dạ phải! "

" Cho dù bây giờ cô ấy có ở bên cạnh người đàn ông khác, cậu vẫn muốn gặp? " Câu nói này của Cố Hiểu Khê chẳng khác nào con dao sắt nhọn đâm thẳng vào trái tim James.

Cậu ta ngơ ngác nhìn cô hồi lâu, trong đầu như có cuộn băng phát đi phát lại câu nói: Cho dù bây giờ cô ấy có ở bên cạnh người đàn ông khác, cậu vẫn muốn gặp?

Trước ánh mắt đang chực chờ câu trả lời của Cố Hiểu Khê, trái tim James thắt lại, song cậu vẫn đáp bằng giọng chắc nịch:

" Cho dù bây giờ Điềm Điềm có ở bên cạnh người đàn ông khác, tôi vẫn muốn tận mắt nhìn thấy cô ấy có hạnh phúc hay không. "

Một lúc sau, James dằn xuống cảm giác thất vọng, lặng lẽ rời khỏi Bán Hải. Nhìn bóng lưng cô đơn của cậu ấy, Ảnh Quân quyết định thay cậu thăm dò Cố Hiểu Khê.

" Điềm Điềm thật sự có bạn trai rồi sao? "

Ai kia nhìn anh, cười lên một tiếng, đuôi mày bất giác nâng cao rồi hạ xuống.

" Đừng tưởng em không biết anh đang thăm dò em nhé! "

Bị nói trúng tim đen, Ảnh Quân nhất thời chỉ biết câm lặng.

" Nhớ không nhầm thì trước đây anh cũng vì chuyện em bí mật đưa Điềm Điềm trở về Aryeh mà cãi nhau với em. "

Nghe đến đây, vị nào đó liền giật bắn người, thầm nghĩ, sai lầm trước đây, quả nhiên vẫn phải trả...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net