Chương 1021- 1040

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1021: Phải suy nghĩ cẩn thận một chút!

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Diệp Oản Oản quả thật lần này là...cửu tử nhất sinh! Cũng may, chém gió tốt!

Chém gió như vậy mà cũng vượt qua được "bài kiểm tra" này, Tư Dạ Hàn cũng không tiếp tục truy cứu, mà lại phối hợp cùng nàng diễn xuất...

Thật là quá nguy hiểm!

Mặc dù Tư Dạ Hàn kém về EQ, nhưng là chỉ số IQ của người ta rất cao à nha! Không cẩn thận, suýt chút nữa bị gài hàng rồi!

Diệp Oản Oản âm thầm nhắc nhở chính mình, lần sau nói chuyện nhất định phải suy nghĩ cẩn thận một chút!

...

Khách sạn Đàn Duyệt, Đế Đô.

Đàn Duyệt là một tòa khách sạn sang trọng 6 sao, phong cách Trung Hoa cổ điển, nằm ở trên một đại lộ ở phía Đông Đế Đô, là nơi thường tổ chức các buổi tiệc lớn của danh môn quý tộc và các vị cao tầng ở Đế Đô.

Vì muốn làm tiệc tẩy trần cho Mục Tùy Phong, Tư gia coi như là chủ nhà, tổ chức một buổi yến hội tư nhân cỡ nhỏ.

Tần Nhược Hi tối nay mặc một bộ đầm bản limited màu tím nhạt đầy duyên dáng, tóc búi cao sau ót, đoan trang mà ưu nhã, đang thành thạo hàn huyên cùng với các tân khách ở trong buổi yến hội.

Phùng Thấm Du mặc một bộ váy lụa dạ hội ngắn vô cùng đáng yêu, đi tới, thân thiết kéo tay Tần Nhược Hi, "Nhược Hi tỷ tỷ, tối nay tỷ thật là đẹp!"

Tần Nhược Hi cười khẽ, "Em không phải nói là hôm nay bận không tới sao?"

Phùng Thấm Du hừ một tiếng nói, "Vốn là không định đến, thật là phiền phải nhìn mặt con hồ ly tinh đó. Dựa vào cái gì mà bạn gái gia chủ không phải là tỷ, mà lại là con ả tiện nhân thân phận hèn mọn kia! Để cho loại nữ nhân này làm bạn gái gia chủ đi tiếp đãi Mục tiên sinh, thật sự là quá thất lễ, cũng không biết rốt cuộc là gia chủ nghĩ như thế nào!"

"Em đó..."

"Được rồi được rồi, em biết tỷ không quan tâm, là em nói bậy bạ rồi, nhưng quả thực là em không ưa được cái dáng vẻ kia của ả ta mà! Cũng may Nhược Hi tỷ tỷ tính khí tốt như vậy, nhẫn nhịn ả ta đến bây giờ!"

Đang nói chuyện, trong phòng yến hội truyền tới một ít tiếng kinh hô, Tư Dạ Hàn cùng Diệp Oản Oản đi vào.

Thiếu nữ mặc một bộ tiểu lễ phục hoa lệ, nhưng bộ lễ phục hoa lệ này lại không hề lấn át chủ nhân của nó chút nào, mà lại hoàn toàn làm nền cho nàng.

Trong nháy mắt khi thiếu nữ xuất hiện, liền phảng phất đoạt đi toàn bộ ánh sáng của các vì sao trên bầu trời đêm. Cho dù là nàng cùng Tư Dạ Hàn đứng chung một chỗ, vẫn lung linh tỏa sáng.

Diệp Oản Oản đêm nay kiều diễm động lòng người, lại như một con chim non nép vào người, đứng ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, một tấc cũng không rời, khỏi phải nói là nhu thuận nghe lời biết bao nhiêu.

Bên trong phòng yến hội, vang lên một trận xì xào bàn tán.

"Trời ạ! Gia chủ tối nay lại có thể dẫn theo bạn gái tham dự!"

"Nhưng bạn gái cũng không phải Tần tiểu thư... Xí, xem ra vị Diệp tiểu thư kia thực sự rất được sủng ái nha! Ngay cả những dịp như thế này, gia chủ cũng đều dẫn nàng theo!"

"Bất quá cũng khó trách được, cái bộ dáng nũng nịu kia, là nam nhân ai mà chịu nổi chứ? Tỏ vẻ liễu yếu đào tơ! Tần tiểu thư dù có làm bao nhiêu chuyện cũng không bằng cô ta!"

"Có thể thấy, nam nhân vẫn là ưa thích nữ nhân nhu nhược một chút..."

...

Một lát sau, Mục Tùy Phong mới đến.

Tư Dạ Hàn nắm tay Diệp Oản Oản đi tới cửa nghênh đón, "Mục tiên sinh."

Mục Tùy Phong dáng vẻ khoảng chừng 40, 50 tuổi, người mặc đường trang, tướng mạo nho nhã hiền hòa, "Tư Tổng xin lỗi, xin lỗi, tới trễ!"

Mục Tùy Phong nói xong, ánh mắt rơi vào cô bé bên cạnh Tư Dạ Hàn, "Tư Tổng, vị này là?"

"Bạn gái của tôi, Diệp Oản Oản." Tư Dạ Hàn giới thiệu.

"Xin chào Mục tiên sinh!" Diệp Oản Oản khéo léo đứng ở bên người Tư Dạ Hàn, cùng Mục Tùy Phong lên tiếng chào hỏi.

"Chào Diệp tiểu thư, hai vị quả nhiên là trai tài gái sắc!" Mục Tùy Phong trêu đùa mở miệng nói, "Khó trách khi trước Tư Tổng ở nước M, lại chạy trở về gấp như vậy!"

"Để cho ngài chê cười."

"Ha ha các người tuổi trẻ, một ngày không gặp như là ba năm, có thể hiểu được!"


Chương 1022: Đoạt nam nhân của cô

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Thấy Diệp Oản Oản lấy thân phận của nữ chủ nhân đi theo bên cạnh Tư Dạ Hàn, Phùng Thấm Du tức bực giậm chân, "Nhược Hi tỷ, cô nhìn dáng vẻ ngông cuồng của ả ta kìa! Mục tiên sinh cũng chỉ là nể mặt gia chủ mới khách khí với ả ta mấy câu mà thôi, ả nghĩ ả là ai!"

Tần Nhược Hi nhìn thiếu nữ bên cạnh Tư Dạ Hàn, là vị trí vốn nên thuộc về nàng, trong mắt ánh sáng nhạt khẽ động...

"Nhược Hi!" Lúc này, sau lưng Tần Nhược Hi truyền tới một giọng thiếu nữ.

"Tuyết Trinh, sao cô lại tới đây?" Tần Nhược Hi nhìn người tới, nhiệt tình mở miệng.

So với các khách nữ khác toàn bộ đều mặc váy dạ hội xa hoa, Tôn Tuyết Trinh lại mặc một bộ đồ luyện công màu đen sạch sẽ gọn gàng, hoàn toàn khác biệt.

Bất quá, đối với chuyện này, bên trong phòng yến hội lại không có ai nói gì.

Tôn gia là võ học thế gia nổi danh Hoa quốc. Hoa quốc rất chú trọng phát huy mạnh truyền thống võ học, Tôn gia từng lên TV không ít lần. Các vị ca ca của Tôn Tuyết Trinh tất cả đều đảm nhiệm chức vụ trọng yếu ở trong quân đội, mà Tôn Tuyết Trinh cũng là "mày liễu" không nhường "mày râu", thân thủ cực tốt, đi đến chỗ nào cũng đều mặc một thân quần áo luyện công. Tôn gia cùng Tần gia là thế giao, khá là thân thiết, cho nên Tần Nhược Hi và Tôn Tuyết Trinh có quan hệ cũng rất tốt.

"Tôi mới vừa ở trên lầu ăn cơm, nhớ tới cô ở bên này, qua đây cùng cô chào hỏi!" Tôn Tuyết Trinh nói xong, hướng về thiếu nữ bên người Tư Dạ Hàn nhìn một cái, "Để tôi xem là nữ nhân lợi hại nào, dám đoạt nam nhân của cô, chính là nàng ta?"

Phùng Thấm Du nhìn thấy Tôn Tuyết Trinh liền bắt đầu than phiền, "Tuyết Trinh tỷ, chính là cái con hồ ly tinh đó! Ỷ có mấy phần sắc đẹp, liền không biết xấu hổ câu dẫn gia chủ của chúng ta! Còn vọng tưởng trở thành đương thời chủ mẫu Tư gia chúng ta! Để cho loại nữ nhân này làm bạn gái gia chủ đi tiếp đãi Mục tiên sinh, thật là quá thất lễ! Cũng không biết gia chủ rốt cuộc có suy nghĩ như thế nào!"

Ánh mắt của Tôn Tuyết Trinh dừng lại trên người nữ nhân bên cạnh Tư Dạ Hàn cách đó không xa quan sát mấy lần, trên mặt tràn đầy vẻ thất vọng, "A, trước khi tới tôi còn rất mong đợi nhìn một lần vị Diệp tiểu thư này, muốn biết là thần thánh phương nào lại được Cửu ca nhìn trúng, kết quả, không nghĩ tới lại là như vậy...

Loại thiên kim tiểu thư nuôi nhốt trong phòng này, bên ngoài nắm cái liền có một bó to, tôi thật sự là không nhìn ra có chỗ nào đặc biệt, có thể khiến cho Cửu ca vì nàng ta mà từ chối thông gia cùng Tần gia."

Phùng Thấm Du hừ một tiếng nói, "Dĩ nhiên là đặc biệt! Đặc biệt không biết xấu hổ, đặc biệt đê tiện mà! Gia chủ như thế nào đi nữa, cũng là một nam nhân, làm sao chạy thoát khỏi bộ dáng kia của ả ta! Chẳng qua là ủy khuất cho Nhược Hi tỷ tỷ, lại phải bị loại bình hoa kia làm nhục!"

Tôn Tuyết Trinh cười nói, "A, ngươi đó, vẫn không biết kiềm nén tức giận, ngươi nhìn Nhược Hi tỷ tỷ của ngươi, đâu có chút nào giống như để trong lòng. Loại nữ nhân kia, làm đồ chơi giải trí qua đường cũng đủ tư cách rồi! Bất quá, cũng chỉ đến thế mà thôi...

Cửu ca bây giờ còn đang cảm thấy mới lạ, tự nhiên sẽ coi nàng ta giống như bảo bối cưng chiều, chờ chơi chán rồi, còn ai sẽ nhớ nàng ta là ai?"

Phùng Thấm Du: "Tuyết Trinh tỷ, cô nói rất có đạo lý! Phi, còn muốn làm đương thời chủ mẫu chúng ta, ả ta xứng sao!"

"Tốt rồi, đừng nói những thứ này, sự tình trước đây tôi nói với cô, không thành vấn đề gì chứ?" Tần Nhược Hi mở miệng xác nhận cùng Tôn Tuyết Trinh.

Tôn Tuyết Trinh mở miệng, "Yên tâm đi, không thành vấn đề, nếu bên này cô đã xác định, cha tôi lập tức có thể tổ chức một đại hội đấu võ ngay! Chính cha tôi cũng rất muốn kết giao với Mục tiên sinh, nếu như có thể thành, còn phải cảm tạ cô!"

Tần Nhược Hi mở miệng nói, "Với tôi mà còn khách khí làm gì, chờ có tin tức, tôi sẽ sớm thông báo cho cô."

"Được, tôi đây đi trước nha!"

"Được rồi!"


Chương 1023: Nghe nói qua

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Chờ sau khi Tôn Tuyết Trinh đi xong, Tần Nhược Hi mới tới chào hỏi cùng Mục Tùy Phong, "Mục tiên sinh!"

"Tần tiểu thư, đã lâu không gặp!" Thời điểm Mục Tùy Phong nhìn thấy Tần Nhược Hi, thần thái rõ ràng thân thiết hơn không ít, chứ không khách sao như khi nói chuyện cùng với Diệp Oản Oản.

"Lần trước trà tôi tặng ngài có uống được không ạ? Nếu dùng tốt tôi sẽ cho người mang qua thêm cho ngài!"

"Tần tiểu thư khách khí rồi, cứ lấy trà của cô hoài thật là ngại quá!"

"Chẳng qua chỉ là thuận tay mà thôi, Mục tiên sinh lần này tới đây, đã chọn được địa điểm nào để thưởng ngoạn chưa?" Tần Nhược Hi dò hỏi.

Thần sắc Mục Tùy Phong có chút mất hứng, mở miệng nói, "Không cần phiền, đáng tiếc tôi vẫn chưa có địa điểm nào để đi cả."

Tần Nhược Hi nghe vậy, đề xuất, "Đại Hội Võ Thuật Toàn Quốc vài hôm nữa sẽ được cử hành tại Đế Đô, không biết Mục tiên sinh có hứng thú hay không?"

Mục Tùy Phong mặc dù là một thương nhân, nhưng không yêu đồ cổ, cũng không ưa thích thư hoạ, duy chỉ có võ học là cảm thấy rất hứng thú. Cho nên để chiều lòng ông ta, Tần Nhược Hi đã sớm chuẩn bị xong một số địa điểm.

Mục Tùy Phong thở dài nói, "Vốn là muốn đi xem, bất quá, chất lượng giải đấu những năm gần đây càng làm càng kém! Thay vì nói là thi đấu võ thuật, chẳng bằng nói là giải đấu biểu diễn thì hơn. Chỉ là những động tác võ thuật đẹp mắt một tí, cũng không có mấy hứng thú đi xem!"

Tần Nhược Hi suy nghĩ một chút, tỏ ra là đã hiểu, "Loại giao đấu ở cấp bậc đó, quả thật cũng không thể lọt nổi vào mắt Mục tiên sinh ngài."

Cũng còn may, nàng đã chuẩn bị sẵn phương án thứ hai.

Vì vậy, Tần Nhược Hi tiếp tục mở miệng nói, "Nếu loại thi đấu biểu diễn này Mục tiên sinh không có hứng thú, vậy còn Đại Hội Đấu Võ thì sao?"

Mục Tùy Phong nghe vậy truy hỏi: "Đại Hội Đấu Võ?"

"Vâng, Mục tiên sinh, ngài biết Tôn Lạp Trọng tiên sinh chứ?" Tần Nhược Hi hỏi.

Mục Tùy Phong lập tức nói, "Chưởng môn đương nhiệm của võ học thế gia nổi danh Hoa quốc, Tôn gia, tôi dĩ nhiên là biết đến! Sao vậy, cô biết à?"

Tần Nhược Hi nói, "Tôn thúc thúc cùng nhà tôi là thế giao, cho nên có quen biết. Là như vầy, tôi trước đây có nghe nói, Tôn thúc thúc mới vừa mời từ nước ngoài về một vị cao thủ Muay Thái tới làm khách trong nhà. Tôn thúc thúc có ý muốn tổ chức một Đại Hội Đấu Võ, mời một vài cao thủ Hoa quốc chúng ta, cùng vị cao thủ Muay Thái kia tiến hành giao lưu luận bàn một chút!"

Mục Tùy Phong nghe vậy, ánh mắt khẽ động một cái, "Vị cao thủ Muay Thái cô nói tới là...?"

"Là vô địch MMA chuyên nghiệp Senny!" Tần Nhược Hi trả lời.

Nghe đến đó, ngay cả Diệp Oản Oản ở bên cạnh cũng đều hơi nhíu mày, cảm thấy khá hứng thú nhìn về phía Tần Nhược Hi.

"Lang Vương Senny?" Diệp Oản Oản theo bản năng mở miệng hỏi.

Tần Nhược Hi gật đầu nói, "Không sai, chính là ông ta, Diệp tiểu thư cũng đã nghe nói qua?"

Diệp Oản Oản: "Từng xem ông ta thi đấu."

Từ sau khi phát hiện mình có thiên phú ở phương diện võ học, Diệp Oản Oản cũng chú trọng học hỏi không ít kiến thức liên quan, bình thường cũng thường xuyên theo dõi một vài trận đấu.

MMA (Mixed Martial Art) có nghĩa là võ thuật cận chiến tổng hợp, là một hình thức võ thuật cận chiến vô cùng phóng khoáng cởi mở, trong giao đấu, tuyển thủ được cho phép sử dụng Taekwondo, Brazilian Jiu Jitsu *, Muay Thái, Judo, Karate, Judo, Wushu, Triệt Quyền Đạo, v.v...MMA đối xử bình đẳng đối với tất cả võ kỹ, người tập những môn võ khác nhau có thể theo một quy tắc chung mà tiến hành thi đấu.

* Nhu thuật Brazil.

Đơn giản mà nói chính là, ở trong trận đấu, bất kể loại môn võ nào, bất kỳ thuật cận chiến nào cũng đều có thể sử dụng, chỉ cần có thể đánh bại đối phương.

Mà ở trong những trận đấu loại này, Muay Thái và Brazilian Jiu Jitsu cơ bản là có địa vị bá vương, thường hay giành được chiến thắng. Trong giới cận chiến cũng thường ca tụng: thà gặp Diêm Vương, cũng không nguyện ý gặp phải Muay Thái Quyền Vương.

Senny là tuyển thủ Muay Thái trứ danh thế giới, bởi vì tác phong dũng mãnh, đấu pháp linh hoạt, vì vậy thu được danh hiệu"Lang Vương".


Chương 1024: Hăng hái đánh nhau như thế

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Senny được giới võ thuật Hoa quốc công nhận là có thực lực mạnh nhất về Muay Thái, cũng là thần tượng của không ít người. Rất nhiều người Hoa một mực hi vọng ông ta có thể đến Hoa quốc tham gia giao lưu đối kháng Trung – Thái, tiến hành tỷ đấu cùng với võ thuật truyền thống của Hoa quốc.

"Senny đúng là tuyển thủ đại biểu đỉnh cấp của Muay Thái, mà Tôn tiên sinh cũng là võ học đại tông sư của Hoa quốc. Tôi thực ra cũng vô cùng hi vọng có cơ hội được chiêm ngưỡng trận tỉ thí giữa võ thuật Trung Hoa và Muay Thái chuyên nghiệp đấy!" Mục Tùy Phong mở miệng nói, thần sắc có vài phần kích động, hiển nhiên là đề xuất của Tần Nhược Hi khiến cho ông ta vô cùng mong đợi.

Nghe được câu trả lời trong dự đoán, Tần Nhược Hi lộ ra vẻ hưng phấn đầy giả tạo, sau đó nhìn về phía Tư Dạ Hàn, ôn nhu nói, "A Cửu, nếu Mục tiên sinh cũng cảm thấy hứng thú, chi bằng Tần gia chúng ta, Tôn gia, còn có Tư gia, ba nhà từng người chọn lựa ra một vị đại biểu, lại để đại biểu dẫn dắt 5 người tinh anh, tạo thành một Đại Hội Võ Thuật."

Mục Tùy Phong lập tức vỗ tay nói, "Cái chủ ý này không tệ nha!"

Thấy Mục Tùy Phong cảm thấy rất là hứng thú, để tỏ lòng hiếu khách, Tư Dạ Hàn tất nhiên sẽ không cự tuyệt: "Cũng được, tôi sẽ phái người đi sắp xếp."

Ánh mắt Tần Nhược Hi đảo qua người Diệp Oản Oản một cái, sau đó mở miệng nói, "Tần gia bên này, tôi sẽ làm làm đại biểu, tự mình lựa chọn 5 người tinh anh. Về phần Tư gia bên này, A Cửu, chi bằng hãy để Diệp tiểu thư làm đại biểu đi!"

Nãy giờ vẫn luôn ngoan ngoãn an phận ở bên Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oản đột nhiên bị chỉ đích danh, nhíu mày theo bản năng. Tần Nhược Hi lại sẽ tốt bụng như vậy? Cho nàng cơ hội nổi tiếng!?

Khẳng định là không có đơn giản như vậy à nha...

Chậc chậc, đến lúc đó nhất định là sẽ có siêu cấp cao thủ tiếp đón mình...

Thật sự là muốn đi chơi quá đi mà!!!

Ánh mắt của Diệp Oản Oản nhất thời sáng trưng như bóng đèn, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, "bắn" thông điệp đầy khát khao cháy bỏng của nàng: Để cho em đi! Để cho em đi! Để cho em đi!

Mục Tùy Phong nghe vậy hướng về phía Diệp Oản Oản nhìn một cái, thần sắc có chút kinh ngạc, "Ồ? Chẳng lẽ Diệp tiểu thư cũng biết võ và giao thủ cận chiến sao?"

Chuyện này... Thật sự là không nhìn ra nha...

Tần Nhược Hi mỉm cười trả lời: "Thân thủ của Diệp tiểu thư rất tốt, tôi đã tận mắt thấy qua. Rất nhiều hộ vệ lợi hại của Tư gia đều bại ở trong tay của nàng ấy!"

Ả ta dĩ nhiên là cố ý khi đem Diệp Oản Oản thổi phồng lên nhiều như vậy. Cứ thế này, coi như là nàng không muốn đi, cũng phải đi rồi...

"Ha ha, vậy thì tôi thật sự là mỏi mắt chờ mong nha!" Mục Tùy Phong cười nói, bất quá lời này hiển nhiên là không cách nào coi là thật, chẳng qua chỉ là nói khách khí mà thôi.

"A Cửu, anh thấy thế nào?" Tần Nhược Hi hỏi.

Tựa hồ là sợ Tư Dạ Hàn vì bảo vệ Diệp Oản Oản, nên sẽ không đồng ý, Tần Nhược Hi lại bổ sung thêm một câu, "Đại biểu không cần ra sân, đến lúc đó chỉ cần dẫn đội và chỉ đạo một chút là được rồi, cho nên sẽ không có nguy hiểm gì. A Cửu à, anh có thể yên tâm."

Tần Nhược Hi nói xong, đáy mắt lóe lên một tia hàn băng. Bây giờ ả ta nói như vậy, nhưng chờ đến lúc đó, kế hoạch đột ngột thay đổi, làm sao mà Oản Oản có thể trở tay cho kịp...

Chỉ cần chuyện lần này thành công, ả ta không chỉ có thể lấy lòng Mục tiên sinh, còn bán cho Tôn gia một cái ân huệ; Quan trọng nhất là, có thể khiến cho Diệp Oản Oản trở thành trò cười cho thiên hạ, phá hủy được chút uy tín nàng vừa gây dựng được...

Tần Nhược Hi cố kềm chế tâm tình, chờ đợi câu trả lời của Tư Dạ Hàn.

Mà giờ khắc này, một nửa bên mặt của Tư Dạ Hàn đều đã sắp bị ánh mắt chờ mong của Diệp Oản Oản đốt thành tro rồi...

Khóe miệng của Tư Dạ Hàn khẽ giãn ra, lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý không dễ gì phát giác được, tròng mắt hướng về phía thiếu nữ bên cạnh mình nhìn lại, "Em muốn đi không?"

Diệp Oản Oản đương nhiên là chỉ chờ mỗi câu nói này, vội vã gật đầu lia lịa như đánh trống, "Được à nha!"

Tư Dạ Hàn: "..."

Vừa nghe đến đánh nhau liền hăng hái như thế...


Chương 1025: Bảo mẫu Đại Bạch

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Ngay cả chính Diệp Oản Oản đều đã đồng ý, cuối cùng chuyện này đã được chốt lại như vậy.

"Diệp tiểu thư thân thủ giỏi như vậy, dù có ra sân cũng sẽ không thành vấn đề gì!" Tần Nhược Hi mỉm cười đầy đoan trang ưu nhã, "Nếu mọi người cũng không cảm thấy có vấn đề gì, vậy tôi sẽ lập tức đi liên lạc với Tôn thúc thúc bên kia!"

Mục Tùy Phong: "Được! Tôi đây chờ tin tức của Tần tiểu thư cô!"

Sau khi yến hội kết thúc, trên chiếc ô tô sang trọng đang trên đường về nhà.

Diệp Oản Oản sợ Tư Dạ Hàn lại đổi ý, thề son thề sắt bảo đảm, "Cục cưng à, đại biểu chỉ phụ trách dẫn đội cùng chỉ đạo mà thôi, cũng không cần đánh nhau! Em chỉ đi xem một chút, nghiên cứu các khía cạnh khác nhau của xã hội! Em thề, em hứa, em bảo đảm!"

Chỉ riêng Lang Vương và Tôn gia cũng đã đủ khiến cho nàng cảm thấy hứng thú.

Nghe nói vị vị tiểu thư Tôn gia kia, Tôn Tuyết Trinh thân thủ cũng phi thường lợi hại, cũng rất muốn gặp một lần...

Tư Dạ Hàn liếc thiếu nữ bên cạnh mình một cái, đoán bằng đầu gối cũng biết được những lời này của nàng là "lời thề cá trê chui ống", hứa hôm trước hôm sau quên ngay.

"Thập Nhất và Phong Huyền Diệc bọn họ có nhiệm vụ, không ở trong nước, anh sẽ bảo Hứa Dịch giúp em chọn những người khác." Tư Dạ Hàn mở miệng.

Hứa Dịch ở phía trước đang lái xe lập tức ứng tiếng nói, "Gần đây mới chiêu mộ một nhóm người, trình độ cũng đều không tệ lắm, ngày mai tôi sẽ lựa chọn vài người."

Diệp Oản Oản: "Vậy thì làm phiền Hứa quản gia rồi!"

Tư Dạ Hàn không yên tâm hướng về phía thiếu nữ nhìn một cái: "Bất kể thắng bại, em đừng gây chuyện là được."

Trận đấu võ này bất quá chỉ là để cho Diệp Oản Oản đi xem và chơi đùa một chút, đồng thời cũng là để thỏa mãn sở thích của Mục Tùy Phong mà thôi...

Diệp Oản Oản bĩu môi một cái, lầu bầu, "Biết rồi, biết rồi! A Cửu, em cảm thấy anh có hiểu lầm rất sâu với em nha! Như vậy cũng không tốt đâu, người ta rõ ràng là ngoan như vậy, hơn nữa em cũng rất sợ hãi đó nha, sẽ không làm loạn đâu, thật đó..."

Tư Dạ Hàn: "..."

Hứa Dịch: "..."

Không có ai hiểu lầm nàng cả, có được hay không!

Sợ hãi... E rằng là nàng cũng chỉ sợ mỗi một người mà thôi...

Hồng Hoa Tiểu Lâu.

"Đường Đường bảo bối, mẹ đã về rồi!"

Diệp Oản Oản cởi giày cao gót xong, liền đi thật nhanh về phía phòng khách.

Vừa mới vào nhà liền thấy một thân hình khổng lồ lông xù nằm ở trên thảm trước ghế sa lon, tiểu nãi oa phấn điêu ngọc trác vùi ở trên người của Đại Bạch Hổ, đang ngủ say sưa.

Cái đuôi của Đại Bạch thỉnh thoảng vẫy vẫy một cái, vỗ nhẹ thân thể của tiểu gia hỏa, tựa hồ là đang dỗ hắn chìm vào giấc ngủ...

Thấy một màn như vậy, Diệp Oản Oản vội vàng hạ giọng, rón rén đi tới, "Đại Bạch, cám ơn ngươi đã giúp chiếu cố Đường Đường! Yêu ngươi nhất rồi!"

Đại Bạch Hổ nghe được tiếng bước chân, lười biếng đưa con ngươi lên nhìn, rất nhanh lại một lần nữa khép lại.

Bên trong con mắt màu xanh lam nhạt kia rõ ràng toát lên một tia khinh bỉ, tựa hồ đang nói, trốn đi chơi đến bây giờ mới trở về, để cho một con hổ như nó phải đi làm bảo mẫu.

Đây là dạng chủ nhân gì?

Tư Dạ Hàn đi theo vào, nhìn thấy cậu bé nằm úp ngủ ngon lành ở trên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net