Chương 1141- 1160

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1141: Bổng đả uyên ương, bổng chùy

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Khoảng thời gian này, đối với các cậu mà nói, không phải là chuyện xấu. Tranh thủ nghỉ ngơi thật tốt, làm nhiều chuyện công ích, xem nhiều sách, học ít thứ, thoải mái là chính mình. Có nghe rõ hay chưa?" Diệp Oản Oản không yên tâm dặn dò.

Cung Húc buồn bã ỉu xìu vỗ lên bàn, thoi thóp mở miệng, "Quậy cái gì!! Không quậy, không được xem Diệp ca ca mặc đồ con gái!! Cuộc sống này còn có ý nghĩa gì?"

Diệp Oản Oản: "..."

Nhân sinh của hắn, có cần phải nhàm chán như vậy hay không? Không thể làm chút chuyện có ý nghĩa sao?

Hàn Thiên Vũ nghe nói như vậy lắc đầu một cái, bật cười, nhưng nhìn vẻ mặt lại tựa hồ như là thở phào nhẹ nhõm.

"Còn có mứt hoa nhỏ, mứt hoa nhỏ của ta... Tại sao tình yêu của chúng ta lại gian nan như vậy?" Cung Húc ai oán không thôi mà dòm Diệp Oản Oản, "Diệp ca ca, tôi không thích anh nữa! Anh biết anh bây giờ như cái gì không?"

Diệp Oản Oản: "Như cái gì?"

Cung Húc: "Bổng chùy! Bổng đả uyên ương *, bổng chùy!"

*Gậy đánh uyên ương, ý chỉ kẻ ngăn cách tình yêu của 2 người.

Diệp Oản Oản: "..."

Cung Húc: "Nếu như anh mặc váy cho tôi xem, tôi liền miễn cưỡng tha thứ cho anh!"

Diệp Oản Oản: "Không cần miễn cưỡng như vậy, cảm ơn."

Diêu Giai Văn suy nghĩ một chút, dường như cũng chỉ có thể làm như vậy.

Công ty nhỏ không có bối cảnh, bị công ty lớn cố ý chèn ép, cơ hồ là nửa bước khó đi.

Diêu Giai Văn mở miệng nói, "Hiện tại, chỉ có thể hy vọng 《 Sinh Tử Một Đường 》 có thể được đề xuất giải thưởng Kim Lan. Chúng ta có hai nam chính, Lạc Thần và Cung Húc. Nếu không, tiền không kiếm được, danh tiếng cũng không có.

Nhưng trong lòng bọn họ cũng biết, mặc dù đề tài của 《 Sinh Tử Một Đường 》 có cơ hội đoạt giải; nhưng coi như vào vòng trong rồi, lại không lấy được giải thưởng mà nói, thật ra thì cũng không đem lại tác dụng gì.

Diêu Giai Văn thật ra cũng không mấy lý giải được cách làm của Diệp Bạch.

Với danh tiếng của Cung Húc và Lạc Thần, ban đầu nếu như đem bộ phim đổi thành đề tài học đường, hoàn toàn đi theo hướng thần tượng, cho dù có bị công ty lớn chèn ép, doanh thu phòng vé sẽ không đến nỗi kém như vậy, ít nhất sẽ không lỗ vốn.

Mặc dù Diệp Bạch quả thật có năng lực, nhưng thời gian vào nghề quá ngắn, một số thời khắc, vẫn còn có chút quá lý tưởng hóa rồi.

Diệp Bạch có thể là vì thực tâm muốn giúp Lạc Thần và Cung Húc, là vì muốn giúp Lạc Thần và Cung Húc thay đổi hình tượng, không muốn lợi dụng sự nổi tiếng nhất thời của bọn họ, mau chóng kiếm tiền. Nhưng mà, Diệp Bạch lại đánh giá thấp sự tàn khốc của thị trường, cũng đánh giá thấp năng lực của công ty lớn.

Ban đầu mặc dù đã lấy được kịch bản của Từ Lâm, nhưng lại đắc tội với Hoàng Thiên, thật sự là có chút mất nhiều hơn được.

Bây giờ vốn của công ty đã eo hẹp như vậy, toàn dựa vào bộ phim này để chống đỡ.

Một khi bộ phim này thất bại, công ty có thể tiếp tục kinh doanh hay không, sợ cũng là cả một vấn đề...

Diệp Oản Oản: "Giai Văn, cô an bài lịch trình kế tiếp một chút đi."

Diêu Giai Văn phục hồi lại tinh thần, vội vàng gật đầu, "Được rồi!"

...

Trong khoảng thời gian kế tiếp, trong khi các bộ phim của các ông lớn dồn dập tuyên truyền như bắn pháo bông, Diệp Oản Oản lại dẫn theo Lạc Thần và Cung Húc lặng yên không một tiếng động đi làm từ thiện. Đi vùng núi tặng sách vở quần áo cho thiếu nhi, đi quân khu biên giới an ủi lính già, đem hành trình tuyên truyền ban đầu tất cả đều đổi thành làm từ thiện cùng công ích.

Thời điểm khi Diệp Oản Oản biết được Lạc Thần và Cung Húc đồng thời được đề cử vị trí nam chính xuất sắc nhất giải Kim Lan, nàng còn đang cùng bọn họ ngồi tán dóc cùng mấy người lính già trong khe núi.

Cung Húc nhìn chằm chằm điện thoại di động, trên khuôn mặt nhỏ nhắn uể oải bao lâu nay không hề dao động, bỗng phát ra hào quang lóa mắt: "A ha ha ha ha ha! Diệp ca ca! Diệp ca ca! Tôi được đề cử giải thưởng nam chính xuất sắc nhất của giải Kim Lan rồi!"

Diệp Oản Oản nhìn danh sách đề cử do Diệp Mộ Phàm gởi tới: "Tỉnh táo, chẳng qua chỉ là đề cử mà thôi." "Hứ, tùy tiện ai vào được danh sách đề cử, cũng ít nhiều có danh tiếng đó nha..."


Chương 1142: Đề cử 5 bỏ 4 lấy 1

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Mặc dù có giành được giải thưởng Kim Lan hay không rất khó nói, nhưng nếu là đề cử, Diệp Oản Oản thật ra thì vẫn khá là nắm chắc.

Bộ phim này, toàn bộ quá trình quay diễn đều được kiểm soát, về chất lượng của nó nàng có lòng tin tuyệt đối.

Giám khảo quan tâm là nội dung kịch bản, là chất lượng quay diễn, mà không phải là doanh thu phòng vé. Kết quả doanh số phòng vé sẽ không làm ảnh hưởng đến phán đoán của giám khảo.

Lạc Thần nghe vậy cũng vô cùng mừng rỡ, đây coi như là đại tin tức tốt nhất trong khoảng thời gian này.

Mặc dù chỉ là đề cử, nhưng cũng đã mang ý nghĩa khẳng định kỹ năng diễn xuất và giá trị của bọn họ.

Cung Húc đắc ý chống nạnh, "Ha ha ha! Đề cử thì thế nào, đề cử 5 bỏ 4 lấy 1 người, đây chẳng phải là nói anh đây sắp đạt được Ảnh Đế hay sao! Cho nên, Diệp ca ca, anh xem...vẫn nên là mua 5 váy, bỏ 4, lấy 1 cái để mặc đi là vừa, ahahaha!! "

Diệp Oản Oản lườm hắn một cái, 5 bỏ 4 vậy thì chính hắn đã cầm chắc Ảnh Đế trong tay hay sao? Nghĩ hay nhỉ!

Mặc dù được đề danh, nhưng giữa đạt giải và thất bại khoảng cách chênh lệch thực sự quá lớn, có được hay không?

Không giành được, bất quá chỉ là một lượt đi dạo trên thảm đỏ. Lại nói nếu rớt, tất nhiên việc có hai diễn viên được đề cử Ảnh Đế sẽ chỉ trở thành trò cười cho thiên hạ mà thôi. Nhất là Cung Húc, lần này được đề cử, nếu như cuối cùng không giành được giải thưởng, tuyệt đối sẽ phải nhận sự chế giễu của toàn bộ người trong giới.

Sau khi mừng rỡ một hồi, Lạc Thần nhớ lại một chuyện, sau đó mở miệng nói, "Tôi điều tra tài liệu, giải thưởng Kim Lan trong lịch sử tổng cộng có 5 lần trong một bộ phim có 2 nam chính cùng được đề danh. Nhưng cả năm lần này, không một lần nào cả hai người đồng thời đoạt được Ảnh Đế, có 4 lần toàn bộ đều tạch, 1 lần có 1 người trong đó lấy được Ảnh Đế. Tình huống giải Ảnh Hậu bên kia cũng tương tự..."

Nói cách khác, trong lịch sử giải thưởng Kim Lan còn chưa bao giờ có tình huống Đôi Ảnh Đế hoặc là Đôi Ảnh Hậu phát sinh.

Dù sao giải thưởng Kim Lan có tính chọn lọc cao như vậy, làm sao có thể tùy tiện một lần đi ra hai cái Ảnh Đế hay Ảnh Hậu cho được.

Mặc dù số lần được đề danh không ít, nhưng tình huống đại đa số đều là trượt. Huống chi lần này mấy bộ phim cùng được đề cử với bọn họ tất cả đều không thể khinh thường! Đạo diễn, đơn vị đầu tư cùng đội hình nghệ sĩ, tất cả đều vô cùng hùng hậu.

Chỉ có Cung Húc và Lạc Thần trở nên lạc lõng so với đám người bọn họ...

Danh sách được đề cử giải thưởng Kim Lan lúc này đã được phát tán trên mạng rồi. Diệp Oản Oản tiện tay lướt qua một mục bình luận. Quả nhiên, Lạc Thần cùng Cung Húc đồng thời được đề cử, đưa tới một lượng bình luận không nhỏ, lại còn trở nên hot nữa cơ! Nhưng phần lớn đều là hoài nghi, nhất là Cung Húc, bị chửi thảm.

[ Ta phi! Ta thấy được cái gì? Lạc Thần được đề cử thì coi như xong đi, Cung Húc lại có thể cũng được đề cử nhân vật nam chính xuất sắc nhất! ]

[ Cung Húc được đề cử Ảnh Đế, giải thưởng Kim Lan lần này sợ là uống nhầm thuốc! ]

[ Đệt! Cái danh sách này hẳn là có nội tình gì đi! Ban giám khảo giải thưởng Kim Lan lần này đều đang làm cái gì vậy? ]

...

Trên mạng tiếng chửi mắng che rợp bầu trời, mọi người tất cả đều đang hô hào ban giám khảo lần nữa xét duyệt lại danh sách đề cử, thỉnh thoảng có một vài fan đã từng đi xem qua bộ phim kia nói đỡ cho Cung Húc và Lạc Thần, tất cả đều bị đám anti-fan chém cho tơi bời.

Một đám căn bản chưa bao giờ xem qua bộ phim, chỉ vì cái danh tự "Cung Húc" này, liền làm ầm làm ĩ lên, hăng tiết vịt, điên cuồng nhào tới cắn xé.

Diệp Oản Oản khóe miệng hơi rúm lại, năng lực hứng gạch của Cung Húc, vẫn trước sau như một luôn cường hãn như vậy.

Diệp Oản Oản lau mồ hôi trán, "Cậu làm sao lại có thể là một cái bia hứng gạch tốt như vậy?"

Cung Húc mặt đầy đắc ý, "Đó là chuyện đương nhiên, bàn về hứng gạch, trong giới giải trí này, người có thể sánh được với tiểu gia đây vẫn còn chưa ra đời đâu!"

Diệp Oản Oản: "Ta không phải là đang khen ngươi!!!"

Lúc này, tiếng chuông điện thoại di động của Diệp Oản Oản reo lên, là Diệp Mộ Phàm gọi tới.

Diệp Oản Oản đi xa một chút, sau đó nhận điện thoại, "Alô, ca?"

Diệp Mộ Phàm: "Danh sách đề cử đã có rồi, đã thấy chưa?"

Diệp Oản Oản: "Thấy rồi."


Chương 1143: Tâm tình không tệ

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Diệp Mộ Phàm ở đầu kia của điện thoại di động than thở: "Lúc này mới một giờ trôi qua, website công ty đều đã sắp bị mắng đến tê liệt. Đã thử phát một cái Weibo, bảo bọn họ xem phim xong lại nói chuyện, hoàn toàn vô dụng."

Diệp Oản Oản mở miệng nói: "Thành kiến của bọn họ với Cung Húc đã ăn sâu vào tiềm thức rồi, chúng ta lại là công ty của Cung Húc, chúng ta mà ra nói chuyện, nói cái gì cũng đều vô dụng."

Giọng nói của Diệp Mộ Phàm có chút ngưng trọng, "Oản Oản, tình huống bây giờ rất không xong, chúng ta cũng giống như ở trong trạng thái bị phong sát. Mấy ngày nay anh đã liên lạc với rất nhiều đối tác, nhưng không có ai nguyện ý hợp tác với chúng ta. Diệp Thiệu An tên khốn kia tuyệt đối là đã trong bóng tối động tay động chân."

Bởi vì lão gia tử đã đáp ứng Diệp Mộ Phàm, nếu như hắn làm ra thành tích, sẽ khôi phục quyền thừa kế của hắn, cho nên Diệp Y Y cùng Diệp Thiệu An bên kia lần này bao vây chặn đánh ở trên mọi mặt trận. Cộng thêm Hoàn Cầu thỉnh thoảng cũng bày ra một ít chướng ngại, tình cảnh của bọn họ vô cùng chật vật.

Nếu như bị ải này gây khó dễ, công ty sợ là sẽ phải đối mặt với nguy cơ sập tiệm.

Diệp Oản Oản: "Đừng nóng, Lạc Thần và Cung Húc không phải là đã được vào vòng trong rồi hay sao?"

Sự tình biến thành như vậy, Diệp Mộ Phàm khó tránh khỏi có chút nôn nóng, lập tức mở miệng nói: "Vào vòng trong thì có ích lợi gì! Không lấy được giải thưởng, hết thảy đều là công cốc! Trước đó tất cả vốn liếng của chúng ta đều dồn vào bộ phim này, nếu cứ tiếp tục như thể, lại không thu được thành quả, công ty thực sự xong rồi!"

Hắn mấy ngày nay đã gọi điện thoại khắp nơi, vận dụng đủ loại quan hệ, nhưng ngay cả một chút tác dụng cũng không có.

Hắn liên lạc với đạo diễn 《 Đại Lão Hữu Ước 》Hầu Sùng Lượng, hy vọng đem 10 phút bị cắt kia phát sóng vào số kế tiếp, kết quả được báo là đã xóa sạch rồi, không hề lưu lại.

Diệp Oản Oản: "Ca, anh tin em không?"

Diệp Mộ Phàm: "Anh... Dĩ nhiên tin..."

Diệp Oản Oản: "...Còn chưa tới một khắc cuối cùng, đừng buông xuôi, được không?"  Giọng cô gái giống như nước suối ở trong nguồn chảy xuôi êm ả, Diệp Mộ Phàm không hiểu sao bỗng bình tĩnh lại: "Oản Oản, thật xin lỗi, là anh quá nóng nảy rồi, chúng ta còn trẻ, coi như có thất bại cũng không sao, cùng lắm thì làm lại từ đầu!"

Diệp Oản Oản cười khẽ, "Nghĩ như vậy là được rồi!"

Cùng Diệp Oản Oản trò chuyện một hồi, tâm tình của Diệp Mộ Phàm đã bình tĩnh trở lại, "Đúng rồi, ông nội bảo chúng ta tối mai trở về nhà ăn cơm."

Diệp Oản Oản: "Được, em biết rồi, sáng mai tụi em trở về, vẫn còn kịp."

...

Ngày hôm sau, Diệp gia cố gia.

Lương Mỹ Huyên vừa nhìn thấy Diệp Mộ Phàm, nhất thời mở miệng cười, "Yo, Diệp đại thiếu gia nhà chúng ta trở về rồi! Thoạt nhìn tâm tình không tệ nha? Nghe nói phim được đề cử giải thưởng Kim Lan rồi, thật đáng chúc mừng nha!"

Lương Mỹ Huyên nói lời chúc mừng, trong giọng nói lại đều là sự giễu cợt.

Mặc dù đã vào vòng trong rồi, nhưng người nào không biết chẳng qua chỉ là đề danh cho có mà thôi, còn bị đông đảo khán giả tẩy chay chửi mắng, doanh số phòng vé bị đập vô cùng thê thảm.

Từ tình huống trước mắt mà xem, bộ phim đầu tiên này của Diệp Mộ Phàm, có thể nói là thất bại thảm hại, không thẹn với danh hiệu phế vật, túi rơm của hắn.

Sau khi được Diệp Oản Oản khuyên bảo, thời khắc này Diệp Mộ Phàm đã hoàn toàn không hề nóng nảy như trước, cười híp mắt mở miệng nói, "Nhị thẩm khách khí, chuyện này so với dự tính trong lòng ta cũng không sai lắm. Trong lịch sử giải Kim Lan còn chưa có ai đạt được giải Đôi Ảnh Đế đâu! Hoàng Thiên cùng Hoàn Cầu thành lập nhiều năm như vậy, cũng không người làm được, nếu là nghệ sĩ nhà ta đạt được Đôi Ảnh Đế, sợ là sẽ oanh động toàn bộ giới giải trí, lưu danh trong lịch sử điện ảnh. So với cái này, chút tiền nhỏ từ phòng vé kia được tính là gì?"

Lương Mỹ Huyên nghe vậy, haha cười ra tiếng, "Cái gì? Đôi Ảnh Đế? Giám khảo đánh giá kịch bản nhà ngươi lừa gạt của Hoàng Thiên chúng ta không tệ, cho một chút giải an ủi, để cho các ngươi đề danh đã là hết tình hết nghĩa. Lại còn muốn lấy được giải thưởng; còn cầm Đôi Ảnh Đế, ta thấy ngươi là điên rồi sao? Thật là không biết trời cao đất rộng!"


Chương 1144: Vận khí tốt một chút

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Trên bàn cơm.

Tất nhiên đề cập tới chuyện những bộ phim.

Lương Mỹ Huyên từ đầu tới cuối đều là vẻ mặt đầy kiêu ngạo dụ dỗ nhị lão, "Năm nay những bộ phim Hoàng Thiên quay đều rất hot, các phần thưởng lớn của giới giải trí đều bị Hoàng Thiên đoạt được hơn phân nửa! Cha, mẹ cứ yên tâm! Hoàng Thiên ở trong tay Y Y và Thiệu An, khẳng định là sẽ càng ngày càng phát triển!"

Diệp Hồng Duy cùng Đàm Nghệ Lan nghe vậy, có vẻ cũng rất là cao hứng.

"Mẹ, mẹ đừng khen con nữa, con còn rất nhiều chỗ cần học tập ông nội!"

Diệp Y Y khiêm nhường mấy câu, ngay sau đó nhìn về phía Diệp Mộ Phàm, thân thiết mở miệng nói, "Mộ Phàm, nghe nói bộ phim kia của ngươi doanh thu phòng vé không được tốt lắm? Đều là người một nhà, nếu như cần giúp gì, cứ việc mở miệng."

Lương Mỹ Huyên cười lạnh một tiếng, "Y Y, con cũng đừng quá quan tâm, phòng vé tính là gì? Hai nam chính của người ta đều được đề danh giải thưởng Kim Lan đấy! Chỉ cần có một người đoạt giải, thu về đâu chỉ gấp mấy lần!"

Diệp Hồng Duy nghe vậy, trầm ngâm nói, "Ta đã xem qua danh sách đề cử giải Kim Lan lần này, những bộ phim vào vòng trong đều là của những đạo diễn nổi tiếng, sự cạnh tranh phi thường kịch liệt, khả năng đoạt giải e là không lớn, bất quá, đã có thể vào đến đây đã là không tệ, tiếp tục cố gắng đi!"

Diệp Hồng Duy mặc dù không nói gì nhiều, chẳng qua chỉ qua loa mấy câu, nhưng đương nhiên khó tránh khỏi thất vọng. Trong lòng của hắn hiểu rất rõ, bộ phim này có lẽ sẽ không có cách nào thu về được thành quả gì. Công ty nhỏ đó của Diệp Mộ Phàm, sợ là không chống đỡ được bao lâu.

So với Y Y, hai đứa cháu còn lại, vẫn là kém quá xa...

Diệp Mộ Phàm gật đầu, "Vâng, ông nội, con sẽ cố gắng."

...

Cơm nước xong, Diệp Oản Oản cùng Diệp Mộ Phàm cùng rời khỏi cố gia.

Điện thoại di động của Diệp Oản Oản đột nhiên vang lên. Là Giang Yên Nhiên gọi tới.

Diệp Oản Oản kết nối điện thoại di động, ngay sau đó mở miệng cười chúc mừng: "Alô, Yên Nhiên, chúc mừng nha!"

"Oản Oản, điện thoại di động của cậu sao mãi không liên lạc được vậy?" Giang Yên Nhiên lầu bầu than phiền.

"Xin lỗi xin lỗi, hai ngày nay mình đang ở vùng rừng núi, tín hiệu không mấy ổn định, hôm nay mới vừa bay trở về, bận đến bây giờ mới vừa xong."

Giang Yên Nhiên cũng không mấy để ý, kích động mở miệng nói: "Oản Oản, cậu có nhìn thấy không? Mình vào vòng trong rồi! Mình đã được đề cử giải Ảnh Hậu Kim Lan rồi!"

Diệp Oản Oản khẽ mở miệng cười: "Ừm ừm, mình thấy rồi! Rất lợi hại nha! Mình còn đang định gọi điện thoại cho cậu chúc mừng đấy!"

Thật may trước đây đã có chuẩn bị, nên đối phương không biết được Giang Yên Nhiên là người của nàng, cho nên quá trình quay phim của Giang Yên Nhiên bên kia cho đến tuyên truyền tất cả đều vô cùng thuận lợi, doanh thu phòng vé cùng danh tiếng của bộ phim cũng đều không tệ, là một trong những phim hot được đề cử.

"Cũng còn may không làm cậu thất vọng, chẳng qua là cạnh tranh quá kịch liệt, không biết có thể đạt được giải thưởng hay không?"

"Đây là bộ phim đầu tay của cậu, có thể vào được vòng trong đã rất lợi hại, đây là một khởi điểm vô cùng tốt." Diệp Oản Oản khích lệ nói.

Giang Yên Nhiên có chút khẩn trương hỏi, "Oản Oản, buổi lễ trao giải cậu sẽ đến chứ? Đúng rồi, Cung Húc và Lạc Thần cũng vào vòng trong rồi, cậu nhất định phải có mặt đấy!"

Diệp Oản Oản mở miệng: "Biết rồi, mình sẽ đi."

Giang Yên Nhiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, có cậu ở đó mình sẽ không mất bình tĩnh nữa, đây vẫn là lần đầu tiên tớ tham dự một sự kiện như thế này."

Diệp Oản Oản cùng Giang Yên Nhiên trò chuyện một hồi, dặn dò nàng một số điểm cần lưu ý, sau đó mới cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Oản Oản nhìn về phía Diệp Mộ Phàm đang lo lắng, "Được rồi được rồi, đừng xụ mặt nữa, Yên Nhiên cũng vào vòng trong rồi, chúng ta bên này có 3 người được đề danh, dựa theo xác suất để tính, độ khả thi có thể đoạt giải vẫn khá lớn. Nếu vận khí tốt một chút, nói không chừng còn có thể ôm hết giải Ảnh Hậu - Ảnh Đế, sau đó anh có thể trước mặt đám người Lương Mỹ Huyên bọn họ nở mày nở mặt!"


Chương 1145: Vận mệnh như thế nào

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Ôm hết Ảnh Đế Ảnh Hậu?

Diệp Mộ Phàm trực tiếp bị chọc đến phì cười, "Anh rất cảm ơn em đã an ủi anh như vậy! Thế này nào chỉ là vận khí tốt, đây là muốn nghịch thiên rồi đi?"

Ai, cuối tuần chính là buổi lễ trao giải của giải thưởng Kim Lan, vận mệnh Chư Thần Thời Đại như thế nào, hết thảy đều nhìn kết quả ngày hôm đó.

...

Mấy ngày sau.

Hôm nay là ngày kiểm tra định kỳ của Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oản đem công tác còn lại giao cho Diêu Giai Văn, sau đó theo Tư Dạ Hàn đến chỗ Tôn thần y kiểm tra.

Sau khi khám tổng quát hơn hai giờ, rốt cuộc mới kết thúc.

Thấy hai người từ bên trong đi ra, Diệp Oản Oản vội vàng tiến lên, "Kết quả thế nào?"

Tư Dạ Hàn đón lấy gương mặt ân cần đầy lo âu của thiếu nữ, ánh mắt nhất thời ấm áp, đưa tay nhẹ ôm lấy nàng, "Không có việc gì."

Diệp Oản Oản không yên tâm hướng về Tôn Bách Thảo nhìn lại, "Tôn lão, thật sự không thành vấn đề sao? Anh ấy khoảng thời gian này lại bắt đầu bận rộn, còn trốn tôi len lén thức đêm nhiều lần..."

Nghe Diệp Oản Oản ở đó tố cáo, sắc mặt Tư Dạ Hàn có chút bất đắc dĩ. Tôn Bách Thảo mặt đầy nụ cười nhìn hai vợ chồng son, mở miệng nói, "Diệp tiểu thư yên tâm, Tư tiên sinh khôi phục vô cùng tốt! Hôm nay châm cứu, là đợt trị liệu cuối cùng. Sau này chú ý điều dưỡng cho thật tốt, liền sẽ không có vấn đề gì lớn."

Tư Dạ Hàn: "Anh đã nói là không có chuyện gì rồi, anh tự có chừng mực."

Diệp Oản Oản lúc này rốt cục mới thở phào nhẹ nhõm, "Tôn lão, cảm ơn ngài! Rất cảm tạ! Có điểm nào khác cần chú ý không?"

Diệp Oản Oản đang nói chuyện, điện thoại di động của Tư Dạ Hàn vang lên.

Tư Dạ Hàn liếc nhìn màn hình điện thoại di động, che giấu vẻ kinh dị nơi đáy mắt, thần sắc như thường mở miệng: "Anh đi nhận điện thoại."

"Ồ, vâng..."

Diệp Oản Oản gật đầu một cái, sau đó liền tiếp tục nói chuyện với thầy thuốc Tôn.

Thầy thuốc Tôn đem một vài điểm cần chú ý trao đổi cặn kẽ với nàng một chút, Diệp Oản Oản đều nghiêm túc ghi chép lại.

Sau khi nói xong, Tư Dạ Hàn vẫn còn chưa trở lại.

Gọi điện thoại lâu như vậy?

Đúng lúc này, "loảng xoảng" một tiếng, trong sân đột nhiên truyền tới tiếng thứ gì đó tan vỡ.

Trong con ngươi của Diệp Oản Oản thoáng qua vẻ hồ nghi, vội vàng đi ra sân sau tìm người.

Trong sân dưới mái hiên, Diệp Oản Oản xa xa nhìn thấy Tư Dạ Hàn đang đứng ở nơi đó gọi điện thoại. Đang muốn đi tới, khi nhìn rõ Tư Dạ Hàn, trong nháy mắt đột nhiên ngẩn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net