Chương 1601- 1620

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1601: Cùng Đường Đường xét nghiệm DNA

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Vậy trước tiên chờ Bạch Minh chủ điều tra xong. Bạch Minh chủ nếu như có nhu cầu, tùy thời có thể liên lạc với tôi." Nam nhân đứng dậy, hướng về Diệp Oản Oản cười nói.

Không cần biết đơn hàng này có chốt được hay không, đối với hắn ta mà nói, có thể kết giao được với Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, ý nghĩa so với một đơn hàng này quan trọng hơn nhiều lắm.

"Ừ, chuyện tôi và anh nói hôm nay, hy vọng sẽ không có người thứ ba biết được." Diệp Oản Oản đầy ý cảnh cáo.

Nghe tiếng, nam nhân gật đầu liên tục: "Bạch Minh chủ yên tâm, loại chuyện này, đương nhiên tôi biết phải làm thế nào. Dù có chết, cũng không có khả năng tiết lộ một chút nào ra bên ngoài."

...

Chờ sau khi hắn ta rời đi, Lý Tân mới chạy vào, mặt đầy hiếu kỳ, không biết Diệp Oản Oản rốt cục đã ban bố nhiệm vụ gì?

Chỉ bất quá, trong quán cà phê, Diệp Oản Oản cũng đã rời đi, không thấy tăm hơi.

...

Một góc của học viện Xích Diễm, Diệp Oản Oản nhíu chặt chân mày. Tin tức này, bây giờ tới quá mức đột ngột, nàng vẫn chưa chuẩn bị một chút tâm lý nào.

Nếu như, mình là Nhiếp Vô Ưu... Vậy thì Nhiếp gia chủ mẫu, không phải là mẹ ruột của mình sao? Nhiếp Vô Danh... chính là đại ca ruột của mình?

Đột nhiên, sắc mặt Diệp Oản Oản nhất thời biến đổi.

Nói như vậy, Đường Đường...

Là con trai ruột của nàng?

Nếu quả thật như tưởng tượng, nàng chính là Nhiếp Vô Ưu, vậy... cha của Đường Đường là ai?

Trong lúc nhất thời, dòng suy nghĩ của Diệp Oản Oản có chút hỗn loạn.

Sau khi tận lực bình ổn lại tâm trạng, Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, lại luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Nếu như nói thân phận chân chính của nàng là Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, Diệp Oản Oản vẫn có thể tiếp nhận được. Nhưng nói nàng là Nhiếp Vô Ưu, đích xác có chút không thể tưởng tượng nổi!

Dựa theo từng đầu mối mà suy tính, thời gian Diệp Oản Oản mất tích, và thời gian Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong mất tích, giống nhau!

Vậy có khả năng này hay không, Nhiếp Vô Ưu còn có một thân phận khác, chính là Bạch Phong?

Mặc dù theo logic thì cũng không mấy hợp lý, nhưng giai đoạn hiện tại, Diệp Oản Oản cũng không nghĩ ra được giả thiết khác.

Thời điểm trong lúc Diệp Oản Oản không có chút đầu mối nào, ánh mắt lại bỗng nhiên lóe sáng lên.

Đại trưởng lão trước đó có lấy về một số thiết bị giám định người thân, vậy không bằng, chính mình và Đường Đường giám định DNA một lần. Nếu như kết quả DNA khớp...

Trong lòng Diệp Oản Oản cho là, loại sự tình này có khả năng phát sinh rất ít ỏi. Nhưng trăm nghĩ ngàn sầu, không bằng thử một lần. Nếu như không khớp với nhau mà nói, ít nhất có thể loại bỏ giả thiết trên. Chính mình và Nhiếp Vô Ưu không có chút mảy may quan hệ.

Nghĩ đến đây, Diệp Oản Oản gọi đến điện thoại của Thất Tinh.

"Phong tỷ." Âm thanh Thất Tinh truyền ra.

"Thiết bị trước đó Đại trưởng lão lấy về vẫn còn chứ?" Diệp Oản Oản đi thẳng vào vấn đề.

"Phong tỷ nói đến... thiết bị giám định à?" Thất Tinh hỏi.

"Không sai, chính là thiết bị giám định."

"Trước mắt vẫn còn ở đó."

"Được, cậu nói với Đại trưởng lão, chuẩn bị thiết bị giám định. Còn nữa, mẫu thử hôm trước tôi đưa cho ông ta, có còn dư hay không? Sau đó, hai ngày tới nhanh chóng đến học viện Xích Diễm đón tôi trở về!" Diệp Oản Oản trầm tư chốc lát, nói.

"Vâng, đệ hiểu rồi."

Thất Tinh mặc dù là có hơi nghi hoặc một chút, không cách nào hiểu được Diệp Oản Oản muốn làm cái gì. Nhưng Diệp Oản Oản đã mở miệng, Thất Tinh cũng sẽ không tiếp tục hỏi nhiều.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Oản Oản đứng dậy, đi về lớp của lính đánh thuê cấp D.

...

"Ngươi rốt cuộc trở về rồi!"

Diệp Oản Oản mới vừa vào phòng học, Chu Đào không vui mở miệng.

"Có chuyện gì?" Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn Chu Đào một cái, lạnh nhạt nói.

"Có chuyện gì?" Chu Phù cười lạnh một tiếng: "Diệp Oản Oản, trước đó Trương Tác Niên sư huynh bảo ngươi quét dọn phòng ngủ, ngươi đã quét dọn chưa?"

Diệp Oản Oản bất đắc dĩ lắc đầu, trở lại chỗ ngồi, quả thực không thèm để ý đến hai người này.


Chương 1602: Cho thể diện mà không cần

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Thấy Diệp Oản Oản hoàn toàn không nhìn mình, sắc mặt Chu Phù khẽ đổi, lạnh giọng cười nói: "Diệp Oản Oản, ngươi cho rằng là ngươi là ai? Ngươi bất quá chẳng qua chỉ là một tên lính đánh thuê cấp D, cấp thấp nhất, hơn nữa còn là một tân sinh mới vừa nhập học mà thôi. Trương sư huynh chính là lính đánh thuê cấp C, ngươi đừng có được cho thể diện mà không cần!"

Không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, mấy vị học viên bên trong phòng học, sắc mặt đều có chút khó coi. Không chỉ Diệp Oản Oản là lính đánh thuê cấp D tầng dưới chót, bọn họ những người này, có ai mà không phải là lính đánh thuê cấp D?

Con ả Chu Phù này, một câu nói đem tất cả lính đánh thuê cấp D mắng hết một lần.

"Chu Phù, ngươi không phải là lính đánh thuê cấp D sao? Ngươi cũng không phải là tân sinh sao?" Một vị học viên mới trong đám, nhìn chằm chằm Chu Phù, lạnh giọng nói.

Nghe câu này, Chu Phù cười lạnh: "Ta nói chính là Diệp Oản Oản, cũng không có nói ngươi! Ngươi kích động như vậy để làm cái gì? Chẳng lẽ còn muốn làm hộ hoa sứ giả?"

"Hộ hoa sứ giả?" Chu Đào bật cười, nhìn về phía Chu Phù: "Anh nói này muội muội, em thật là biết nói chuyện. Loại tướng mạo kia của Diệp Oản Oản, cũng có thể gọi là hoa sao?"

"Ha ha."

Trong khi nói chuyện, từ ngoài cửa phòng học truyền tới một tiếng cười khẽ, mấy người Trương Tác Niên, khoan thai chậm rãi đi vào.

"Náo nhiệt như vậy? Nhiệm vụ đều đã làm xong chưa?" Trương Tác Niên khóe miệng mỉm cười, đảo mắt nhìn qua cả đám người, bao gồm cả Diệp Oản Oản trong số đó.

"Trương sư huynh..."

Nhìn thấy Trương Tác Niên, Chu Đào và Chu Phù hai người lập tức nghênh đón, đứng ở bên cạnh Trương Tác Niên, trên mặt là nụ cười nịnh nọt, nhìn y như hai con ruồi bu trên đống phân.

"Bảo hai huynh muội các ngươi đốc thúc, đốc thúc như thế nào rồi?" Trương Tác Niên liếc mắt nhìn Chu Phù và Chu Đào một cái, lạnh nhạt mở miệng.

Nghe tiếng, Chu Đào liền vội mở miệng nói: "Trương sư huynh, ngài yên tâm, tôi và muội muội một chút cũng không hề buông lỏng, canh chừng cả một buổi chiều. Bất quá, nhiệm vụ mà Trương sư huynh phân phối, có một vài cái cả ngày rưỡi cũng không cách nào hoàn thành được, có khả năng phải mất 2, 3 ngày."

Nghe câu này, Trương Tác Niên cũng không nghĩ nhiều, chẳng qua chỉ gật đầu một cái, nói: "Ừ, không tệ, hai người các ngươi đốc thúc cho tốt, nếu như bọn chúng lười biếng..."

Trương Tác Niên nói xong, xoay người liền định rời khỏi nơi này.

Thấy vậy, Chu Phù lập tức đuổi về phía trước, cản Trương Tác Niên lại.

"Thế nào?"

Trương Tác Niên thấy Chu Phù chặn mình lại, chân mày hơi hơi nhướng lên.

"Trương sư huynh... Chúng tôi đích xác là phụ trách việc đốc thúc. Nhưng mà... có một đứa học viên mới mười phần phách lối, căn bản cũng không coi Trương sư huynh ra gì." Chu Phù mở miệng nói.

"Ồ?"

Trong mắt Trương Tác Niên thoáng qua một vệt sáng lạnh lẽo, mặt không đổi sắc, nói: "Như thế, rốt cuộc là ai?"

"Chính là nữ nhân kia!" Lúc này, Chu Phù cười lạnh một tiếng, xoay người, dùng ngón trỏ chỉ vào Diệp Oản Oản.

"Cô ta?"

Trương Tác Niên hơi sững sờ, đối với nữ nhân xấu xí ngồi yên tại chỗ không thèm ngẩng đầu lên kia, đích xác là có một chút ấn tượng.

Trước đó, nhiệm vụ đã phân phối xong hết rồi, cho nên, mình đã để cho cô gái này đi quét dọn phòng ngủ.

"Sao vậy, phòng ngủ vẫn chưa quét dọn sạch sẽ à?" Trương Tác Niên mặt đầy vẻ lạnh giá.

"Trương sư huynh... Nào phải là chưa quét dọn sạch sẽ, Diệp Oản Oản căn bản cũng không thèm đi quét dọn nữa là. Anh chân trước vừa rời đi, ả Diệp Oản Oản này chân sau liền mất dạng." Chu Đào liền vội vàng mở miệng nói.

"Đúng vậy, Trương sư huynh, nữ nhân này căn bản cũng không coi anh ra gì!" Chu Phù cũng gật đầu liên tục.

Huynh muội hai người Chu Phù và Chu Đào nói xong, Trương Tác Niên không nhanh không chậm đi tới bên người Diệp Oản Oản, mặt hiện lên nụ cười khó hiểu, hơn nữa còn dùng ngón tay gõ gõ lên bàn.

Nguyên bản, Diệp Oản Oản vẫn đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ, giữa mình và Nhiếp Vô Ưu đến tột cùng là có liên quan với nhau hay không?

Một giây kế tiếp, Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên, một đôi mắt nhìn về phía gã Trương Tác Niên vừa cắt đứt sự trầm tư của mình.


Chương 1603: Có giao tình cùng Thẩm đại thiếu gia

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Ha ha...!! Vị sư muội này, có chút thất thần nha." Trương Tác Niên nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, cười lạnh một tiếng nói.

"Có chuyện gì?" Diệp Oản Oản có hơi không kiên nhẫn hỏi.

"Không có gì, chỉ là muốn nói cho sư muội một đạo lý." Trương Tác Niên lạnh nhạt mở miệng.

"Ồ, đạo lý gì? Không ngại nghe ngươi nói một chút!" Diệp Oản Oản thờ ơ không đếm xỉa tới.

Thứ người như Trương Tác Niên, ỷ vào chính mình có chút lai lịch tại học viện Xích Diễm, đi khắp nơi khi dễ ma mới. Nhiệm vụ cưỡng chế của học viện phân cho hắn, hắn không đi hoàn thành, ngược lại còn bắt tân sinh giúp hắn hoàn thành.

Thứ người như vậy, Diệp Oản Oản thật là ngay cả hứng thú nhìn thẳng quan sát cũng không có.

"Tại học viện Xích Diễm, nếu như chẳng phân biệt được tôn ti, không nghe lời của sư huynh, hậu quả vô cùng nghiêm trọng... Nghiêm trọng một chút, sẽ chết rất thê thảm. Nhẹ một chút, cũng không có biện pháp tiếp tục lưu lại học viện Xích Diễm đâu nha!" Trương Tác Niên nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, khóe miệng hơi hơi nhếch lên.

"Phải không? Ta đây thật là một được thấy một chút cho biết." Diệp Oản Oản lạnh lùng nói.

Một tên lính đánh thuê cấp C tép riu mà thôi, thật đúng là tự coi mình thành bá vương của học viện Xích Diễm?

"A..." Trương Tác Niên nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Không sai, riêng ta rất thưởng thức loại tính khí này của ngươi. Nhưng mà, người quá sắc bén, sẽ làm tổn thương đến chính mình."

Chu Phù và Chu Đào đứng ở một bên. Chu Phù cho là, Trương Tác Niên nhất định sẽ nổi trận lôi đình, hung hăng giáo huấn Diệp Oản Oản một trận.

Nhưng mà, khiến cho Chu Phù không nghĩ tới chính là, Trương Tác Niên cũng không hề có bất kỳ động tác gì, sau khi hướng về phía Diệp Oản Oản nói xong câu nói kia, xoay người dẫn theo mấy vị lính đánh thuê cấp C kia rời đi.

Chờ sau khi Trương Tác Niên rời đi, một học viên cũng coi như có chút kinh nghiệm đi tới bên người Diệp Oản Oản, nhíu chặt lông mày: "Diệp sư muội, cô thật sự là quá kích động..."

Nghe câu này, Diệp Oản Oản có chút không hiểu: "Kích động?"

"Đúng vậy, quá kích động..." Nam nhân trẻ tuổi này thở dài: "Diệp sư muội, cô mới vừa gia nhập học viện Xích Diễm, đối với học viện Xích Diễm cũng không hiểu rõ lắm. Cái gã Trương Tác Niên kia, không phải người bình thường có thể trêu chọc..."

"Thế nào, không phải là một lính đánh thuê cấp C thôi sao, có gì đặc biệt hơn người? Qua một đoạn thời gian, lão tử cũng có thể thăng lên cấp C."

Bỗng nhiên, Lý Tân đi lên, mặt đầy vẻ khinh thường.

"Diệp sư muội, đừng sợ, Trương Tác Niên không dám động vào cô đâu, cũng chỉ biết chém gió là giỏi! Tôi ngược lại muốn nhìn một chút, hắn có thể làm gì khiến cho cô không sống được!" Lý Tân hướng về Diệp Oản Oản mở miệng nói.

"Lý Tân, cậu mới đến học viện Xích Diễm bao lâu, bất quá ba tháng, biết cái gì..." Gã đàn ông trẻ tuổi liếc mắt lườm Lý Tân một cái: "Trương Tác Niên nếu như chẳng qua là một tên lính đánh thuê cấp C, vậy còn dễ nói. Trương Tác Niên làm người vô cùng khéo đưa đẩy, đầu óc thông minh, có thể lăn lộn kết giao cũng với nhóm lính đánh thuê cấp cao. Hắn và một số lính đánh thuê cấp cao này xưng huynh gọi đệ. Nghe nói, Trương Tác Niên và Tử Thần sư huynh còn có một ít giao tình!"

Nguyên bản, Diệp Oản Oản cũng không có bất kỳ hứng thú gì, nhưng mà sau khi nghe đến danh hiệu Tử Thần, nhất thời sửng sốt một chút.

Tử Thần... Cái danh hiệu này, không phải là bị gã đại tài chủ Thẩm gia kia mua rồi sao?

"Tử Thần? Tử Thần nào, Thẩm gia đại thiếu gia?" Diệp Oản Oản hỏi theo bản năng.

Nghe lời này của Diệp Oản Oản, người đàn ông trẻ tuổi nhất thời sững sờ. Diệp Oản Oản mới vừa tới học viện Xích Diễm này không quá hai ngày, thậm chí ngay cả thân phận của Tử Thần cũng đều biết rõ...

"Con bà nó! Thẩm gia đại thiếu gia! Cái Thẩm gia nào? Đừng nói với tôi là một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Thẩm gia..." Lý Tân mặt đầy vẻ kinh ngạc.

Tứ đại thế gia, không một thế lực nào là không danh chấn Độc Lập Châu. Nhiếp, Kỷ, Thẩm, Lăng, bốn dòng họ này, quá kinh khủng!

"Đúng vậy, chính là Thẩm gia Độc Lập Châu!" Nam nhân trẻ tuổi gật đầu liên tục: "Hơn nữa, Thẩm đại thiếu gia nghe nói còn là lính đánh thuê trên cấp S. Rất nhiều tòa biệt thự dành cho lính đánh thuê cấp S trở lên tại học viện kia, toàn bộ đều là kiệt tác của Thẩm gia đại công tử, xây cho học viện..." Nam nhân trẻ tuổi gật đầu một cái.


Chương 1604: Cố ý gây khó dễ

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Diệp Oản Oản: "..." Vạn vạn không ngờ tới, Thẩm đại thiếu gia cũng được đấy chứ! Không nghĩ tới có thể gây dựng được danh tiếng cỡ này tại học viện Xích Diễm.

"Diệp sư muội, mới vừa rồi xem như tôi không nói gì. Trương Tác Niên chó chết kia... tôi không trêu chọc nổi!" Lý Tân liền vội vàng nói với Diệp Oản Oản.

"Diệp sư muội." Nam nhân trẻ tuổi nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Nói chung, tốt nhất là cô nên cẩn thận một chút! Trương Tác Niên tuyệt đối không dễ chọc, trước kia cũng có một người lính đánh thuê cấp D mới nhập học, bởi vì đắc tội với Trương Tác Niên, bị huấn luyện viên Xích Diễm cố ý nhằm vào, cưỡng chế ban bố nhiệm vụ mà lính đánh thuê cấp D không cách nào hoàn thành cho hắn. Sau đó, tên học sinh mới kia liền chết trong khi làm nhiệm vụ."

"Ừ, đã hiểu, cảm ơn đã nhắc nhở!" Diệp Oản Oản hướng về nam nhân trẻ tuổi, nhẹ giọng cười một tiếng.

Không thể không nói, phần lớn người ở học viện Xích Diễm vẫn không tệ. Chẳng qua là có một bộ phận thiểu số như Trương Tác Niên, Chu Đào và Chu Phù những thứ này, đã phá hỏng danh tiếng của Xích Diễm.

...

Giờ phút này, bên trong phòng giáo vụ.

Trương Tác Niên nhìn về phía người đàn ông trung niên, thấp giọng cười nói: "Cậu, Diệp Oản Oản là do cậu dẫn dắt sao?"

Nghe tiếng, người đàn ông trung niên gật đầu nói: "Ừ, là có một người gọi là Diệp Oản Oản. Sao vậy?"

"Không có gì, chẳng qua là con sau này không muốn nhìn thấy người này, thời điểm ngày mai cậu phân phối nhiệm vụ, giúp con 'chiếu cố' cô ta một chút!" Trương Tác Niên cười cười.

"Ồ... Chẳng lẽ Diệp Oản Oản không mở mắt, đắc tội với ngươi rồi?" Người đàn ông trung niên như có điều suy nghĩ.

"Đúng vậy!" Trương Tác Niên cười nói.

"Được rồi, ta hiểu rồi!" Người đàn ông trung niên gật đầu một cái, đáp ứng.

...

Sáng sớm hôm sau

Bên trong phòng học cấp D

Bàn học, Diệp Oản Oản đang đọc những quy tắc cơ bản liên quan tới hệ thống lính đánh thuê tại Xích Diễm học viện và quy chế của học viện.

Rất nhanh, huấn luyện viên Xích Diễm đi vào trong phòng học.

Thấy tất cả học viên mới đều đã đến đông đủ, huấn luyện viên Xích Diễm lúc này mới lên tiếng nói: "Hôm nay, phân phối nhiệm vụ cưỡng chế."

Nghe tiếng, không ít lính đánh thuê mới vào học viện Xích Diễm yên lặng cầu nguyện trong lòng, hy vọng huấn luyện viên sẽ không phân cho mình nhiệm vụ quá khó khăn.

Tại học viện Xích Diễm, thông thường mà nói, lính đánh thuê mỗi tháng đều cần hoàn thành nhiệm vụ mấy lần. Mà nhiệm vụ này bình thường đều là học viện Xích Diễm chủ động phân phối. Một khi bị học viện Xích Diễm phân phối nhiệm vụ, bất kỳ học viên nào cũng đều không thể phản bác, chỉ có thể tiếp nhận, cho nên mới gọi là nhiệm vụ cưỡng chế.

Nếu như có học viên không chịu tiếp nhận, sẽ bị trục xuất khỏi học viện Xích Diễm.

Lúc này, huấn luyện viên Xích Diễm lấy ra một chồng danh sách.

Sau khi biết được nhiệm vụ học viện Xích Diễm phân phối, không ít tân sinh mặt lộ ra ý cười, nhiệm vụ cũng không phải là rất khó! Nhưng cũng có mấy người thần sắc khó coi, nhiệm vụ cưỡng chế giao cho bọn họ, tựa hồ có chút khó khăn.

"Diệp Oản Oản."

Bỗng nhiên, ánh mắt của huấn luyện viên Xích Diễm, rơi vào trên người Diệp Oản Oản.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên.

"Diệp Oản Oản, có mấy vị học viên mất tích tại phía Bắc Vân Thành, ngươi trước tiên đi kiểm tra tin tức. Có dấu vết nào, lập tức trở về báo cáo!" Huấn luyện viên Xích Diễm nhìn Diệp Oản Oản, lãnh đạm mở miệng nói.

Nghe mệnh lệnh này, không ít học viên lính đánh thuê cấp D có tư lịch, sắc mặt đều khẽ đổi, theo bản năng nhìn về phía Diệp Oản Oản.

Nơi mà huấn luyện viên Xích Diễm nói tới, trừ việc có mãnh thú to lớn qua lại ra, còn có rất nhiều kẻ hung ác bị Võ Đạo Liên Minh Công Hội truy nã.

Thậm chí, có rất nhiều kẻ vì trốn tránh sát thủ, mà núp ở nơi đó...

Từ nội dung nhiệm vụ, cái mà huấn luyện viên Xích Diễm phân cho Diệp Oản Oản, đích xác là không có vấn đề gì. Nhưng mà... địa điểm huấn luyện viên Xích Diễm để cho Diệp Oản Oản đi lấy tin...Có vấn đề lớn!

Đừng nói là tân sinh, coi như là một số lính đánh thuê đẳng cấp cao, cũng tuyệt đối không dám tiếp nhận.


Chương 1605: Huấn luyện viên xấu tính

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Một số lính đánh thuê mới thần sắc cổ quái, còn tưởng rằng là Diệp Oản Oản đắc tội vị huấn luyện viên này. Nhưng không ít học viên lính đánh thuê lão làng đều biết được, sự tình căn bản không thể đơn giản như vậy, e rằng có liên quan tới Trương Tác Niên! Vị huấn luyện viên Xích Diễm này, tên là Trương Đạt, chính là cậu ruột của Trương Tác Niên...

"Diệp Oản Oản, nơi này là địa điểm cụ thể của nhiệm vụ. Còn những chi tiết mà ngươi cần, tự mình tìm hiểu." Huấn luyện viên Trương Đạt nhìn Diệp Oản Oản, ôn hoà mở miệng nói.

Giờ phút này, Chu Đào mặt đầy đắc ý, Chu Phù khóe miệng nhỏ khẽ nhếch lên. Nàng muốn nhìn một chút, nữ nhân này, sẽ chết thảm như thế nào!

Nhưng mà, Diệp Oản Oản đang ngồi, dường như cũng không hề có chút ý tứ muốn đứng dậy.

"Diệp Oản Oản, ta nói chuyện ngươi không nghe được sao?" Huấn luyện viên Xích Diễm sắc mặt hơi trầm xuống.

"Xin lỗi, huấn luyện viên... Nhiệm vụ này, ta cũng không có hứng thú gì, cũng không có ý định đi làm." Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản nhìn về phía huấn luyện viên Xích Diễm, đột nhiên mở miệng.

Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, mọi người tại đây đều sửng sốt một chút.

Cô nàng Diệp Oản Oản này chẳng lẽ không rõ quy tắc của học viện Xích Diễm? Đừng nói là tân sinh, coi như là những người lính đánh thuê cấp S kia, nếu như không tuân theo quy tắc của học viện để làm việc, cũng phải cuốn gói mà cút đi...

Huấn luyện viên Xích Diễm thần sắc âm trầm, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Diệp Oản Oản, ngươi là đang nói đùa ta sao?"

Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm: "Huấn luyện viên Trương, ta cảm thấy là ngài có khả năng có hiểu lầm gì đó."

"Ồ, vậy là ngươi dự định nhận nhiệm vụ?" Trương Đạt nói.

"Ý của ta là, ta chưa bao giờ biết đùa cùng với người không quen không biết!" Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi dương lên, treo lên một nụ cười đầy tà mị.

Diệp Oản Oản dứt tiếng, toàn trường cười vang một mảnh.

Huấn luyện viên Xích Diễm thần sắc âm trầm, chỉ vào Diệp Oản Oản: "Được, nếu đã không nhận, vậy bây giờ liền trở về ký túc xá, thu dọn đồ đạc của ngươi, sau đó cút khỏi Xích Diễm cho ta!"

"Cút?" Diệp Oản Oản cười lạnh một tiếng: "Tại sao ta phải cút?"

"Diệp Oản Oản, đây là quy tắc của học viện Xích Diễm!" Huấn luyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net