✓Chương 161- 170

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Hyna Nguyễn

Beta: sontradooo

Chương 161: Ai chưa từng yêu mấy tên rác rưởi

Giang Yên Nhiên trong lòng bi thương nói không lên lời: "A, yêu thích tôi, đã nhiều năm vậy anh không thích tôi, lại tại thời điểm cha tôi rút vốn về, lấy được hợp tác cùng giải trừ hôn ước mới nói thích tôi? Tống Tử Hàng, anh thật biết chọn thời gian nhỉ!"

Đáy mắt Tống Tử Hàng thoáng qua một tia sáng lạnh: "Yên Nhiên! Nếu như đây là trừng phạt em dành cho anh, như thế anh nhận! Nhưng anh bây giờ thực sự đã biết mình sai rồi, chẳng lẽ em không thể lại cho anh một cơ hội làm lại hay sao?"

Giang Yên Nhiên mặt đầy cười lạnh nói: "Tống Tử Hàng, trong mắt anh, tôi có phải là người dễ lừa gạt như vậy không?"

Tống Tử Hàng vội la lên: "Yên Nhiên, anh thích em, anh thật sự thích em, rốt cuộc em muốn như thế nào mới chịu tin tưởng anh? Coi như em không tin anh, em làm như vậy không phải là muốn phải anh hồi tâm chuyển ý sao, muốn anh phải trở lại bên cạnh em sao? Anh thề anh về sau sẽ không bao giờ rời khỏi em nữa! Chúng ta tốt nghiệp xong liền kết hôn! Em tranh thủ thời gian để cho chú Giang thu hồi giải trừ hôn ước của chúng ta được không! Em có biết không bởi vì em nhất thời muốn có thời gian tự do phóng khoáng nên đã đem lại cho hai nhà chúng ta rất nhiều phiền toái lớn?"

Rốt cuộc, một tia sáng cuối cùng trong mắt Giang Yên Nhiên cũng dập tắt: "Anh suy nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ muốn cùng anh không có chút dây dưa rễ má nào nữa, xin anh không nên tới quấy rầy tôi!"

"Yên Nhiên ——" Tống Tử Hàng nhìn bóng lưng cô gái quyết tuyệt rời đi, vẻ mặt thở hổn hển.

-------

Trong nhà trọ nữ sinh.

Sau khi trở về, Diệp Oản Oản phát hiện sắc mặt của Giang Yên Nhiên có chút khó coi: "Cậu vẫn ổn chứ?"

Giang Yên Nhiên cười khổ nói: "Nếu như hắn có chút cốt khí, có lẽ tớ còn có thể coi trọng hắn một chút, nhưng không nghĩ tới hắn quay đầu liền đến cầu xin sự tha thứ của tớ."

Diệp Oản Oản rất hiểu tâm trạng của Yên Nhiên vì cô đã từng như thế, đã từng có người trong lòng xem như tín ngưỡng mà sống, thở dài nói: "Nén bi thương nha, ai lúc còn trẻ mà chưa từng yêu mấy tên rác rưởi!"

Giang Yên Nhiên bị cô trêu chọc bật cười nói: "Nhắc tới thì chúng ta giống như có chút ít đồng bệnh tương liên, thật ra thì tớ cũng rất tò mò, trước kia cậu thích Cố Việt Trạch như thế, làm sao đột nhiên liền nghĩ thông suốt rồi?"

Diệp Oản Oản ánh mắt hơi trầm xuống, nhàn nhạt nói: "Trong lúc vô tình tớ biết được một chút chân tướng mà thôi."

...

Trong mấy ngày kế tiếp, bởi vì kết quả cạnh tranh vẫn còn đang đi theo quy trình nên không có chính thức công khai ra, cho nên chỉ có cực ít một nhóm người biết, người bên ngoài cũng không có biết kết quả.

Bởi vì Tống Tử Hàng trước đây thổi phồng lên nên trong trường học hầu hết các bạn học đều cho là Tống gia lấy được rồi, những ngày qua người gặp Tống Tử Hàng đều sẽ tiến lên chúc mừng, chạy đi làm quen đủ loại với hắn.

Thẩm Mộng Kỳ bén nhạy phát hiện Tống Tử Hàng những ngày qua đối với mình trong như lòng có chút không yên, cũng không biết có phải là bởi vì nhìn thấy Giang Yên Nhiên biến hóa xinh đẹp lại động tâm hay không.

Vô luận như thế nào, cô ta đều không thể để cho con mồi đến tay rồi lại chạy thoát, vì vậy đối với Tống Tử Hàng ân cần không ít, thậm chí chủ động hẹn hắn đi ra ngoài.

Trong thời kỳ đặc thù này, Giang Yên Nhiên bên kia còn không có nhả ra tí tin tức nào, Tống Tử Hàng vốn là nghĩ muốn từ chối Mộng Kỳ, nhưng hắn lại không chịu được việc người trong lòng mình hiếm thấy chủ động như vậy, cộng thêm gần đây bên phía Giang Yên Nhiên chịu quá nhiều khi dễ, tâm tình ứ đọng, vì vậy liền đáp ứng, cũng không quan tâm đến chuyện xảy ra mấy ngày này.

Đang mang theo Thẩm Mộng Kỳ ở bên ngoài đi dạo phố, lại nhận được điện thoại trong nhà.

Tống Tử Hàng tránh Thẩm Mộng Kỳ đi nhận nghe điện thoại: "Alô, mẹ, sự tình thế nào rồi ạ?"

Đầu kia điện thoại di động lập tức truyền tới âm thanh tức giận của mẹ hắn: "Tử Hàng, lần này Giang gia thật sự là quá tuyệt tình rồi! Chúng ta bây giờ ngay cả mặt của Giang Hải Triều cũng không thấy! Chẳng qua hắn chỉ cần duỗi duỗi tay một cái liền có thể giúp chúng ta thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn, nhưng hắn thà dùng giá cao mua thiết bị khác chứ không cùng công ty chúng ta hợp tác, đây rõ ràng là cố ý muốn đem chúng ta ép đi vào trong chỗ chết!"

"Cái lão súc sinh đó! Lại có thể đối xử với chúng ta như vậy sao!" Tống Tử Hàng nghe vậy giận dữ nói.


Chương 162: Xả ra cơn tức này

Trong tuyệt vọng, thanh âm của Tống mẹ đã có chút ít điên cuồng: "Mẹ sẽ không bỏ qua bọn họ, mẹ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ! A, Giang Hải Triều sao! Hắn cho là hắn ẩn núp thì chúng ta không có biện pháp nào tìm ra sao? Muốn cho con gái mình trèo cành cao khác sao, không có cửa đó đâu! Mẹ muốn để cho cái nha đầu chết tiệt kia thân bại danh liệt! Mẹ muốn xem về sau ai còn sẽ muốn hàng phế phẩm của Giang gia nhà hắn nữa!"

"Mẹ? Người muốn làm cái gì?"

"Con chớ xía vào! Mẹ nhất định cho con xả ra cơn tức này!"

"Chờ một chút! Mẹ? Mẹ!"

Đầu kia điện thoại di động đã cúp không còn tí âm thanh nào vang lên nữa. Tống Tử Hàng chân mày nhíu chặt, không hiểu sao hắn lại có một loại dự cảm xấu.

Thẩm Mộng Kỳ vẻ mặt lo âu đi lên phía trước hỏi: "Tử Hàng, phát sinh chuyện gì sao? Điện thoại của ai vậy?"

"Không có việc gì..." Tống Tử Hàng lắc đầu một cái: "Không phải là em muốn chụp hình sticker sao? Chúng ta đi thôi!"

"Ừ!" Thẩm Mộng Kỳ một lòng muốn cùng Giang Yên Nhiên tranh đoạt, hoàn toàn không có suy nghĩ nhiều.

Cô đã đem những dị thường mấy ngày qua của Tống Tử Hàng đổ cho Giang Yên Nhiên hẳn là Yên Nhiên đang giở trò quỷ. Cho dù cô ta ăn mặc trang điểm xinh đẹp lại cùng với Sở Phong mắt đưa mày lại thì sao, chẳng lẽ cô ta thật coi Mộng Kỳ cô không biết ý đồ chân thật của mình sao?

Nếu Giang Yên Nhiên không dùng thủ đoạn cùng đoạt người với cô, cô có lẽ sẽ không phí tâm tư như thế này, đối với cô mà nói, càng là có người cướp đồ vật của mình, càng chứng tỏ vật đó càng có giá trị, thời điểm lấy được cũng càng có khoái cảm.

------

Tạ trung học Thanh Hòa.

Không đến mấy ngày nữa chính là hội diễn văn nghệ nên mấy ngày nghỉ này, phần lớn học sinh đều chưa có về nhà, tất cả mọi người đều đang tại bận bịu bố trí hội trường cùng tập luyện tiết mục.

Bên trong nơi diễn ra hội diễn đại lễ, các lớp học đang xếp hàng diễn tập, đám người nhộn nhịp, dị thường náo nhiệt.

Lớp 12-A đăng kí tiết mục múa ba lê, Giang Yên Nhiên cùng Thẩm Mộng Kỳ đều tham diễn.

"Lớp A! Cái kế tiếp là lớp A 《 Hồ Thiên Nga 》, người đến đông đủ chưa?" Người chủ trì cao giọng hỏi.

"Chờ một chút! Còn thiếu một người! Đang trên đường đi đến, lập tức sẽ đến liền!" Đội trưởng đội khiêu vũ lớp A trả lời một câu.

"Báo cho bạn đó nhanh lên một chút!"

"Biết biết!"

"Lớp chúng ta ai còn chưa tới à?" Có người hỏi.

"Là Thẩm Mộng Kỳ, cô ấy hôm nay đi ra ngoài." Đội trưởng trả lời.

"Đi ra ngoài? Đi đâu nữa? Ngay cả diễn tập đều tới trễ!"

"Buổi sáng tớ thấy cô ấy với Tống Tử Hàng cùng nhau đi ra khỏi cổng trường!" Có người nhỏ giọng trả lời.

"Ồ —— " Bỗng nhiên mọi người nhất thời phát ra âm thanh tỉnh ngộ, đồng thời ý vị thâm trường nhìn Giang Yên Nhiên đang ép mình là nóng cơ thể trong góc, sau đó thấp giọng xì xào bàn tán.

"Thẩm Mộng Kỳ cùng Tống Tử Hàng hẳn là đã chính thức lui tới đi?"

"Nhìn bộ dạng như vậy là chắc chắn! Nói gì thì nói đều trai tài gái sắc đấy, họ thực sự thật xứng đôi! Dáng vẻ đó mấy người có, quấn chặt giữ lấy cũng vô dụng thôi, lại có thể biên soạn ra lời nói dối có hôn ước từ nhỏ, thật buồn cười a!"

"Cũng không phải sao, rõ ràng mình là đại chùy phá hủy uyên ương, còn muốn bêu xấu Thẩm Mộng Kỳ nói người ta là người thứ ba!"

Giang Yên Nhiên bình thường tính tình ồn ào như Trương Bạt Hổ, đắc tội với không ít người, cộng thêm cô thiên tư hơn người, khiêu vũ lại là tốt, người ghen tị với cô không ít, giờ phút này dĩ nhiên mọi người đều nhân cơ hội giễu cợt mấy câu.

Rất nhanh đến phiên lớp A đi lên diễn tập, ở cửa phòng, tập một người phụ nữ trung niên mặc áo khoác dài màu xanh đen đột nhiên khí thế hung hăng đẩy đám người ra hướng võ đài đi tới.

Trong phòng học tất cả đều là học sinh, đột nhiên lại xuất hiện một người phụ nữ trung niên không quen nhất thời tất cả mọi người theo bản năng nhìn sang nữ nhân kia.

Mọi người chỉ thấy nữ nhân kia mặt đầy vẻ giận, giày cao gót đi thẳng tới phía Giang Yên Nhiên, sau đó, không nói hai lời một cái tát tới mặt Yên Nhiên: "Tao đánh mày cái đồ tiểu tiện nhân không biết xấu hổ này!"


Chương 163: Làm loạn

Tống mẹ tới quá đột ngột Giang Yên Nhiên tránh không kịp, cứ như vậy mà bị một cái tát nặng nề vào mặt.

Toàn bộ hội trường đang huyên náo thoáng chốc lại trở nên yên lặng như tờ.

Tống mẹ chỉ vào mặt Giang Yên Nhiên bắt đầu mở miệng mắng to: "Đồ tiểu tiện nhân vong ân phụ nghĩa, một nhà của mày đều là hàng phế phẩm! Ban đầu ba mày muốn cùng Tử Hàng nhà tao kết thông gia từ bé, bây giờ được thế liền đem người một cước đá văng, xé bỏ hôn ước trèo cành cao khác, thật sự xem Tống gia tao dễ bị người khác khi dễ lắm phải không? Mày ngược lại nói cho tao biết một chút, mày sau lưng Tử Hàng cấu kết với đồ mặt trắng nào? Đứa đó họ Sở đúng không? Giang Hải Triều dạy con gái mình thật là tốt a! Có hôn ước còn ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, ngồi không đến khi có tiền liền đem Tử Hàng nhà tao một cước đá văng, còn đem công trình vốn thuộc về nhà chúng tao đoạt đi, ép Tống gia vào chỗ chết! Ngày thường tao đem mày trở thành đại tiểu thư cung phụng, mày thật xem mình thành phượng hoàng, bàn về tài mạo đức hạnh, mày có chỗ nào xứng với con trai tao chứ! Nếu không phải bị mày làm trễ nãi, con tao sớm đã tìm được chỗ tốt hơn! Con tao đối với mày một lòng một dạ, mày lại còn không biết điều, ngại ba ngại bốn nói con tao không xứng!"

Tống mẹ miệng lưỡi lưu loát mà ở nơi đó hùng hùng hổ hổ nói, càng nói càng khó nghe, Giang Yên Nhiên kính trọng đối phương là trưởng bối, từ đầu tới cuối đều không nói tiếng nào, thân thể tinh tế run rẩy, trên mặt trở nên hoảng hốt cùng chết lặng.

Cô làm sao cũng không nghĩ ra, bình thường dì Tống đối với mình ôn hòa từ ái như vậy, trong lòng cô, cô đã xem bà thành người mẹ thứ hai của mình mà đối đãi, người như vậy lại có thể nói ra lời ác độc vậy sao.

Chẳng lẽ cho tới nay biểu hiện yêu thích của bà đối với mình tất cả đều là giả sao?

Cô từ đầu tới cuối đều cảm thấy là cô không xứng đáng với Tống Tử Hàng...

Trong đám người, ánh mắt của Diệp Oản Oản tại chỗ gò má sưng đỏ của Giang Yên Nhiên chớp mắt một cái, đáy mắt xẹt qua một tia ánh sáng lạnh lẻo, ngay sau đó, cô đột nhiên cất giọng nói khoa trương, lớn tiếng kinh hô lên ——

"Trời ơi! Giang Yên Nhiên cùng Tống Tử Hàng lại có hôn ước? Cái này làm sao có thể a!"

Tống mẹ còn đang mắng người lại nghe có người nghi ngờ, nhất thời càng thêm sức, quét mắt nhìn tất cả mọi người đang đứng tại chỗ một cái, lời thề son sắt mà mở miệng nói: "Làm sao không có khả năng! Tiểu tiện nhân này có phải gạt mọi người nói nó cùng Tử Hàng không có tí liên quan nào đúng không? Tôi nói cho các người biết, hai đứa nó từ nhỏ còn trong bụng mẹ đã hứa hôn rồi, gia trưởng hai bên xem qua đã biết là cặp trai gái, còn có trao đổi qua danh thiếp đấy! Trong nhà hai bên có người nào không biết hai đứa là một đôi! Con tôi đối tốt với nó như vậy, toàn tâm toàn ý xem nó như công chúa mà cưng chiều, nó làm sao có mặt nào mà phủ nhận? Các ngươi nhìn cho rõ ràng bộ mặt thật của tiểu tiện nhân này đi! Sau lưng con của tôi bên ngoài lăng loàn. Còn ỷ vào đại nghiệp của gia đình mình muốn đem công ty chúng ta phá sản! Trong thiên hạ tại sao có thể có nữ nhân ác độc như vậy chứ!"

Ách...

Nghe được Tống mẹ nói ra lời nói này, tất cả mọi người đang vây xem đều ngơ ngẩn ở nơi đó.

Cmn! Bà ta đang đứng ở đó nói cái gì vậy?

Tống Tử Hàng cùng Giang Yên Nhiên thật sự có hôn ước!

Bà ta lại còn nói... Nói Tống Tử Hàng đối với Giang Yên Nhiên một lòng một dạ?

Tống mẹ phát hiện ánh mắt những người chung quanh nhìn lấy chính mình có cái gì không đúng, nhưng lại không hiểu rốt cuộc có vấn đề chỗ nào.

Diệp Oản Oản giễu cợt nhìn bà ta một cái, nhất thời dùng một bộ dạng đáng thương cực kỳ cùng giọng nói chất vấn mở miệng nói: "không có khả năng! Dì này, người nhất định là đang nói láo! Bạn gái hiện nay của Tống Tử Hàng rõ ràng là Thẩm Mộng Kỳ, hắn cùng Giang Yên Nhiên không có quan hệ gì a!"

Tống mẹ làm sao có thể chịu đựng được loại nghi ngờ này, nhất thời giận dữ, không chút nghĩ ngợi liền mở miệng nói: "Tôi nói láo sao! Tôi là mẹ của Tống Tử Hàng! Tôi nói còn có thể là giả sao! Rõ ràng là cái tiểu tiện nhân này đang gạt người! Thẩm Mộng Kỳ là người nào? Mày đang nói hưu nói vượn cái gì đó?"


Chương 164: Đổi trắng thay đen

Diệp Oản Oản không phục mở miệng nói: "Mộng Kỳ là bạn tốt của cháu! Cậu ấy nói mình mới là bạn gái quang minh chính đại của Tống Tử Hàng, mọi người chúng cháu ở đây đều biết đó! Phu nhân tại sao có thể nói lung tung như vậy! Dì nói như vậy há chẳng phải là đang vu khống Mộng Kỳ nhà chúng ta là người thứ ba sao? Thật là quá đáng!"

"Cô, cô nói cái gì... bạn gái của Tử Hàng..." Tống mẹ sắc mặt ngẩn ra, ánh mắt rơi vào trên gương mặt sưng đỏ của Giang Yên Nhiên, đáy lòng không khỏi hiện lên một chút bất an.

Nghe đến đó, cơ hồ tất cả mọi người đều đã hiểu là chuyện gì xảy ra, sau đó đã không cần Diệp Oản Oản chính mình lên tiếng.

Một người nữ sinh bên cạnh Tống mẹ nói: "Cô là mẹ của Tống Tử Hàng? Vậy cô có biết không, Tống Tử Hàng ngay tại trước mặt bạn học toàn trường nói hắn cùng Giang Yên Nhiên không có bất cứ quan hệ nào, còn nói hôn ước căn bản không có tồn tại, chẳng qua là người hai nhà đùa giỡn mà thôi, hơn nữa ngay trước mọi người tỏ tình với một cô gái khác?"

Tống mẹ phục hồi tinh thần lại, lập tức nổi giận nói: "Chuyện này... không thể nào xảy ra được! Con tôi làm sao có thể làm loại chuyện này! Các ngươi đừng có ngậm máu phun người!"

Chung quanh không ít người đều nghe không nổi nữa, mồm năm miệng mười mà mở miệng nói: "Chúng cháu sao có thể ngậm máu phun người? Những chuyện này người toàn trường chúng ta đều biết, tất cả mọi người đều có thể làm chứng cho điều này a~"

"Đúng vậy a! Lúc ấy Giang Yên Nhiên phát hiện Tống Tử Hàng cùng khuê mật tốt nhất của mình là Thẩm Mộng Kỳ âm thầm hẹn hò, liền cùng Thẩm Mộng Kỳ cải vả. Mọi người vốn đều giúp Giang Yên Nhiên mắng tiểu tam kia, kết quả Tống Tử Hàng vì Trầm Mộng Kỳ, ngay trước mọi người vả vào mặt của Giang Yên Nhiên, tại forum trường học đăng lời thanh minh, chính miệng nói mình cùng Giang Yên Nhiên căn bản không có hôn ước! Phu nhân nếu là không tin, chính mình lên forum trường học nhìn kỹ a! Video Giang Yên Nhiên tay đánh tiểu tam, còn có Tống Tử Hàng thanh minh bảo vệ tiểu tam kia toàn bộ đều ở nơi đó!"

"Tống Tử Hàng lại thắp nến cùng chuẩn bị bó hoa hồng lớn như vậy tỏ tình cùng Thẩm Mộng Kỳ, mấy ngày nay ngày ngày đều ở chung một chỗ, bây giờ lại tới nói hắn và Giang Yên Nhiên có hôn ước? Cái này không là tự đánh mặt của mình sao?"

Vào lúc này âm thanh nghị luận của mọi người chung quanh đã càng ngày càng lớn, tất cả mọi người đều tỏ vẻ như bị xoay chuyển làm cho bà ta sợ ngây người.

"Không nghĩ tới Tống Tử Hàng từ đầu tới cuối đều đang nói dối để bao che tiểu tam! Thẩm Mộng Kỳ thật sự là người thứ ba nhúng tay vào mối quan hệ của Yên Nhiên và Tử Hàng!"

"Vốn đang cho là Tống Tử Hàng tràn đầy nam tính, không nghĩ tới lại là loại người sau lưng cùng khuê mật của vị hôn thê mình làm loạn, thật là đồ cặn bã! Mẹ hắn lại còn không thấy ngại nói hắn đối với Giang Yên Nhiên một lòng một dạ? Làm sao có mặt mà nói điều đó a?"

"Cái gì gọi là lén lút sau lưng, hắn đây là ngay trước mặt Giang Yên Nhiên trực tiếp cùng người ta ở cùng một chỗ được không?"

"Chậc chậc, còn có Tống Tử Hàng gần đây một mực thổi phồng lên cái đơn đặt hàng lớn đó chắc chắn thuộc về nhà mình, nguyên lai đã sớm bị lỡ a! Tám chín phần là Giang gia trả thù đi! Thật là đáng đời!"

"Tôi còn tưởng rằng Tống gia thật sự lợi hại, nguyên lai mấy năm nay dựa đến đều là Giang gia trợ giúp!"

"Mẹ hắn lại còn chạy tới trường học tới đổi trắng thay đen, đánh Giang Yên Nhiên một bạt tai, trả thù cho con mình! Trời ơi! Quả thật là tam quan đều bị sụp đổ! Bọn họ không hổ là người một nhà, đơn giản đều là người vong ân phụ nghĩa, bạch nhãn lang!"

"Quá không biết xấu hổ rồi!"

...

Tống mẹ nghe chung quanh mình giễu cợt cùng khinh bỉ che ngợp bầu trời, sắc mặt càng ngày càng trắng.

Bà làm sao cũng không nghĩ tới vốn là mình muốn đi tìm Giang Yên Nhiên trút giận, nghĩ muốn phá hủy thanh danh của cô, kết quả lại nhận lấy được sự thực như vậy, thiếu chút nữa tại chỗ tức đến mức ngất đi.

Giang gia đột nhiên giải trừ hôn ước lại... Lại là nguyên nhân này!

Tử Hàng ngay trước mọi người phủ nhận hôn ước, trực tiếp ở trong trường học liền cùng cô gái khác làm loạn? Chuyện này... làm sao có thể! Đây tuyệt đối không có khả năng!

Ánh mắt Diệp Oản Oản liếc về bóng người mới đến trong đám đông, dường như đang muốn chạy đi, nhất thời thân hình nhanh nhẹn bước một bước dài vọt tới, một cánh tay khoác lên tay của Thẩm Mộng Kỳ, nóng nảy không dứt mà mở miệng nói: "Mộng Kỳ! Cậu cuối cùng cũng đến rồi! Cậu mau cùng mọi người giải thích rõ ràng a! Bọn họ thật là quá đáng, lại còn nói cậu là tiểu tam không biết xấu hổ! Cậu tuyệt đối không phải là người như thế có đúng hay không?"

Nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn theo hướng phương của Diệp Oản Oản, chỉ thấy Thẩm Mộng Kỳ bị Diệp Oản Oản ngăn lại thần sắc hốt hoảng cùng Tống Tử Hàng sóng vai đứng chung một chỗ.


Chương 165: Dám làm không dám nhận?

Lời nói của Diệp Oản Oản nhìn như đang bảo vệ Thẩm Mộng Kỳ nhưng thật ra lại lần nữa đem Thẩm Mộng Kỳ đẩy tới nơi đứng chịu mũi sào.

"Cái đồ ma lem này xem như chỉ có vậy thì coi như xong đi, không phải não cũng có vấn đề chứ? Mẹ ruột của người ta đều chính miệng nói là có hôn ước rồi, cô còn cảm thấy là hiểu lầm! Đây không phải là tiểu tam thì là cái gì chứ?"

"Tống Tử Hàng đã làm thay đổi cái nhìn của tôi đâu là giới hạn cuối cùng a, một bên dựa vào ủng hộ của gia tộc vị hôn thê mình, một bên trước mặt hôn thê đi tìm tiểu tam, trong nhà cũng sắp phá sản còn ở bên ngoài chơi gái, ở trước mặt người ngoài lại giả bộ làm đại thiếu gia nha!"

Thẩm Mộng Kỳ dùng sức tránh thoát, dĩ nhiên không tránh thoát khỏi tay của Diệp Oản Oản, nhất thời bị mọi người vây xem chận lại.

Vào lúc này cả người cô ta như nằm mơ, làm sao cũng không ngờ tới sự tình sẽ biến thành bộ dạng này.

Cô ta dã tâm rất cao, mục tiêu cùng dã tâm lớn nhất là Tư Dạ Hàn, nhưng mà cô ta cũng rất rõ ràng, người nam nhân kia có bao nhiêu xa xôi, có thể tính là quá mơ hồ, cô ta sẽ không ngốc đến mức cố định một cái mục tiêu chỉ có thể nhìn mà ăn cũng không ăn được nha.

Tốt nghiệp sắp tới, cô ta đã chuẩn bị tiến vào giới giải trí cho nên yêu cầu có một cái núi dựa đủ để dựa dẫm.

Cô ta quá rõ ràng ưu thế của mình, không giống với những tiểu thư kia, cô ta đã vào xã hội từ lâu nên đã thành lão hồ ly, còn ở trường học những tiểu nam sinh là đối tượng dễ dụ dỗ nhất.

Bên cô ta những những nam sinh người cô ta lưu ý nhất chỉ có Trịnh đại thiếu gia là có điều kiện tốt nhất. Những thứ con nhà giàu này mặc dù thân phận tôn quý, nhưng ở nhà không có quyền lên tiếng phát biểu, chờ khi bọn hắn thừa kế gia sản, làm chủ, còn không biết phải chờ đến năm nào.

Cô ta đã dò xét qua mấy lần, biết vật mình muốn trước mắt dựa theo địa vị hiện tại của bọn họ thì không thể cho cô được, cho nên cô ta đối đãi với những người khác cũng như nhau, tạm thời dỗ ngọt bọn họ, coi là vỏ xe phòng hờ.

Mà Tống Tử Hàng thì có chút bất đồng, hắn tốt nghiệp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net