Chương 1701- 1721

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1701: Có thể bỏ tiền mua sao

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Nhưng mà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể khiến cho ông ngoại coi thường Nhiếp gia chủ mẫu và Nhiếp gia chủ như thế? Một điểm này, Diệp Oản Oản không biết được.

Còn nữa, mơ hồ nhớ đến, cuối cùng, có mấy người đàn ông trung niên, cực kỳ cung kích và tôn trọng ông ngoại, gọi ông ngoại là Hội trưởng...

Hội trưởng... Hội trưởng gì nhỉ...???

"Học viên Diệp!"

Trong lúc Diệp Oản Oản còn đang suy nghĩ miên man, viện trưởng Xích Diễm ngồi trên ghế làm việc, gọi nàng.

Lúc này, Diệp Oản Oản thu liễm lại tâm trạng, nhìn về phía viện trưởng Xích Diễm: "Viện trưởng đại nhân, thủ đoạn thôi miên của ngài, thật là vô cùng lợi hại!"

Nếu như, viện trưởng có thể nguyện ý trợ giúp mình, vậy thì trí nhớ của nàng... nhất định có thể hoàn toàn khôi phục!

"Học viên Diệp, đúng như trước đó cô có nói, trí nhớ của cô, đích xác là bị mất rất nhiều..." Giờ phút này, viện trưởng Xích Diễm có thâm ý khác nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Nói đúng ra, đây cũng không phải là bị mất đi ký ức, mà hình như là ký ức bị thay thế. Chuyện này, bản thân cô có biết không?"

Nghe vậy, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục: "Viện trưởng đại nhân, chuyện này tôi đã biết rõ... Cho nên, tôi muốn nhờ viện trưởng giúp tôi khôi phục lại đoạn ký ức thuộc về chính mình!"

Viện trưởng Xích Diễm uống một hớp trà trong ly, trầm tư chốc lát, lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Toàn bộ Độc Lập Châu, chỉ sợ cũng chỉ có mình ta, có thể giúp học viên Diệp khôi phục lại ký ức thôi!"

"Đa tạ viện trưởng đại nhân!" Lúc này, trong mắt của Diệp Oản Oản hiện ra một vẻ kích động đến tột độ.

Nàng đoán không sai, viện trưởng Xích Diễm, quả thực có năng lực này...

Chỉ cần mình có thể khôi phục lại ký ức, như thế, hết thảy tất cả mọi thứ, cũng sẽ có chân tướng rõ ràng!

"Chớ vội cảm ơn ta!" Viện trưởng Xích Diễm nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, khẽ mỉm cười nói: "Có thể nhìn ra, học viên Diệp là một người vô cùng coi trọng quy tắc, trùng hợp ta cũng là người như vậy! Nếu học viên Diệp muốn khôi phục lại ký ức, cũng cứ dựa theo quy tắc mà làm đi!"

Diệp Oản Oản: "..." Tôi cũng không tôn trọng quy tắc lắm đâu!

Cái gọi là coi trọng quy tắc trong miệng của viện trưởng, chính là mấy câu nói ngụy biện rằng nàng vô tội sau khi đã giết chết Mạnh Thiên trên lôi đài...

Thật là tự mình đào hố cho mình nhảy vào mà!

Lời của mình đã nói, chung quy không thể tự đá vào mông của mình. Diệp Oản Oản chỉ có thể mặt đầy mộng bức mà thừa nhận, "Viện trưởng đại nhân nói đúng, tôi đúng là vô cùng coi trọng quy tắc. Vậy, xin hỏi viện trưởng đại nhân, để khôi phục lại ký ức, tôi cần làm theo quy tắc gì?"

"Dựa theo quy tắc của học viện Xích Diễm, tìm ta chế tạo vũ khí hoặc hướng dẫn, đều cần 25.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự một lần. Thôi miên hơi tốn một chút công phu, cần tốn 50.000 điểm. Mà dựa theo tình huống của học viên Diệp, cần phải trải qua thôi miên ít nhất 3 lần nữa, cũng chính là cần ít nhất 150.000 điểm cống hiến. Lần này giá cũng là 50.000, học viên Diệp, trước mắt cô còn thiếu nợ 25.000 điểm cống hiến." Viện trưởng Xích Diễm cười nói.

Diệp Oản Oản "..." Vì sao lại có loại cảm giác sống không bằng chết...

150.000 điểm cống hiến, lại cộng thêm mình đang nợ 25.000 điểm, cộng lại chính là 175.000 điểm đấy!

Con mịa nó mình biết đào đâu ra 175,000 điểm cống hiến đây? Đây không phải là đòi mạng của mình sao?

Loại nhiệm vụ có độ khó cao đến cấp A giống như đánh bại Bắc Đấu hay Thất Tinh, chỉ bất quá trị giá 5.000 điểm. Loại nhiệm vụ siêu nguy hiểm cấp S, hoàn thành một lần, phỏng chừng cũng chỉ trị giá có 10.000 điểm...

Cũng không phải mỗi một nhiệm vụ đều dễ dàng như lần này, trừ phi là loại nhiệm vụ siêu cấp nguy hiểm, mới có thể thu được điểm cống hiến kha khá một chút...

175.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự...!!!

Lại nói, những điểm số này, có thể bỏ tiền mua sao?


Chương 1702: Khất nợ?

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Giống như Thẩm gia đại công tử, tại học viện Xích Diễm, khởi bước liền là lính đánh thuê cấp S. Vậy gã Thẩm đại công tử làm thế nào lấy được điểm cống hiến lính đánh thuê, chuyển từ cấp D lên thẳng cấp S?

Diệp Oản Oản không tin, Thẩm đại công tử sẽ tự mình làm nhiệm vụ để lấy được điểm cống hiến.

Nếu như, điểm cống hiến lính đánh thuê, có thể dùng tiền để mua, vậy thì thuận lợi hơn rất nhiều, 175.000 điểm cống hiến, cũng không thành vấn đề.

"Viện trưởng đại nhân. Hay là, ngài trước tiên giúp tôi khôi phục lại ký ức, số điểm 175.000 còn lại, cho khất nợ... Ngài cảm thấy có được hay không?" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm viện trưởng Xích Diễm, cười lấy lòng.

"Khất nợ?"

Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, viện trưởng Xích Diễm hơi sững sờ.

Ở bên trong học viện Xích Diễm, đây là lần đầu tiên có người dám đề cập với ông loại yêu cầu này.

Diệp Oản Oản đã thiếu nợ 25.000 điểm cống hiến, chuyện này tại học viện Xích Diễm, coi như là tiền lệ đầu tiên. Nha đầu này, đã được voi lại đòi tiên, đòi thiếu thêm 150.000 điểm nữa, quả thật là yêu cầu vô căn cứ!

"Không thể, cô đã thiếu nợ 25.000 điểm cống hiến, trước hết phải trả hết nợ đi đã! Sau đó cũng không thể khất nợ được!" Viện trưởng Xích Diễm nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, nghiêm nghị nói.

"Được rồi..." Thần sắc Diệp Oản Oản hơi có chút bất đắc dĩ. Khất nợ thì đã sao, mình có phải là quỵt nợ đâu! Nếu như mình có thể khôi phục lại ký ức, kiếm chút điểm cống hiến vinh dự này, có thành vấn đề đâu!

Diệp Oản Oản vốn định báo cho viện trưởng, chính mình đến tột cùng là ai, nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ trong chốc lát, Diệp Oản Oản vẫn quyết định giữ lại.

Thân phận của mình, nàng cũng không muốn báo ngay cả sư phụ Cung lão, chỉ sợ sẽ gây ra những tranh chấp không cần thiết.

Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản đứng dậy, cáo từ viện trưởng Xích Diễm.

Việc cần thiết trước mắt, vẫn là phải đi gom nhiều điểm cống hiến của học viện Xích Diễm một chút. Chỉ cần 175.000 điểm, liền có thể khôi phục lại ký ức của mình...

Rất nhanh, Diệp Oản Oản rời khỏi phòng viện trưởng, nhanh chân đi về khu phân phối nhiệm vụ.

Giờ phút này, chung quanh khu phân phối nhiệm vụ, đã sớm đông nghìn nghịt toàn người là người. Hai ngày nay lại có thêm không ít nhiệm vụ mới, hơn nữa, điểm khen thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cũng hết sức không tệ.

"Con bà nó... Diệp Oản Oản đến rồi!"

Lúc này, mấy vị lính đánh thuê cấp A đang tán gẫu, sau khi nhìn thấy Diệp Oản Oản nhanh chân đi về phía này, toàn bộ đều sửng sốt.

Từ sau Đại hội tỷ thí luận bàn võ đạo năm nay, Diệp Oản Oản có thể nói là nhất chiến thành danh. Bây giờ ở bên trong học viện Xích Diễm, nói chung cũng có danh tiếng không nhỏ.

"Diệp... Oản Oản tỷ..."

Sau khi nhìn thấy Diệp Oản Oản, mấy vị lính đánh thuê cấp A lập tức xẹt tới trước mặt Diệp Oản Oản, ai ai cũng nhiệt tình như lửa cháy.

Thấy vậy, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức. Sau khi đi tới học viện Xích Diễm, đừng nói những vị lính đánh thuê đẳng cấp cao này, coi như là những vị lính đánh thuê cấp C, cũng chưa từng bao giờ cấp thể diện cho nàng như vậy.

Quả nhiên, tại loại địa phương như Độc Lập Châu, cho dù là bên trong học viện lính đánh thuê, cũng đều dựa vào thực lực để nói chuyện.

Không có thực lực, cũng sẽ không một ai phản ứng lại với mình. Nhưng nếu cho thấy có đủ thực lực, lại hoàn toàn bất đồng.

"Oản Oản tỷ, cô thật là lợi hại, hai tên Mạnh Thiên và Mạnh Khả đó, quả thật là chính là súc sinh! Oản Oản tỷ đánh chết Mạnh Thiên, làm trọng thương Mạnh Khả, quả là giúp cho người người sảng khoái!" Một vị lính đánh thuê cấp A trong đám, nhìn Diệp Oản Oản, mặt đầy kích động.

Đông đảo đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ kéo bè kết phái, ở trong học viện Xích Diễm, rất nhiều lính đánh thuê cao cấp đều hùa vào cùng một phe với đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ.

Trong ngày thường, cơ hồ không một ai dám đi trêu chọc đám người Mạnh Thiên.

Nhìn thấy phản ứng của những học viên lính đánh thuê cấp A này, Diệp Oản Oản đã biết rõ được một điều, chỉ sợ đám người Mạnh Thiên và Mạnh Khả này, bình thường tại học viện Xích Diễm cũng đã quá ngang ngược rồi!


Chương 1703: Nhiệm vụ có điểm cống hiến cao

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Đối với chuyện này, Diệp Oản Oản cũng không lấy làm kỳ quái. Đám người Mạnh Thiên, dù sao cũng là đệ tử trưởng lão, thực lực bản thân lại không tầm thường, thì làm sao có thể để đám lính đánh thuê có đẳng cấp thấp vào trong mắt?

"Oản Oản tỷ, bất quá cô ngàn vạn lần phải cẩn thận! Mạnh Thiên và Mạnh Khả hai người kia, trong số đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ, căn bản là không đáng nhắc tới. Những đệ tử thực sự lợi hại của trưởng lão Lôi Hạ, đều không tham gia tỷ thí luận bàn võ đạo lần này!" Một vị lính đánh thuê trẻ tuổi nói với Diệp Oản Oản.

Nghe lời khuyên này, Diệp Oản Oản hơi sững sờ. Mạnh Thiên và Mạnh Khả, vậy mà chỉ là đệ tử yếu kém trong tay trưởng lão Lôi Hạ thôi sao? Chuyện này làm sao có thể!!

"Hẳn sẽ không phải là vậy chứ?" Thần sắc Diệp Oản Oản hơi nghi hoặc một chút, hướng về lính đánh thuê trẻ tuổi hỏi: "Gã Mạnh Thiên đó, không phải là nhị đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ sao, làm sao có thể yếu?"

Lúc này, lính đánh thuê trẻ tuổi lại lắc đầu một cái, giải thích: "Oản Oản tỷ, tại học viện Xích Diễm chúng ta, những học viên nhận trưởng lão làm sư phụ, đều tính theo thời gian. Ai bái sư sớm nhất, người đó chính là sư huynh. Cũng như Mạnh Thiên, thời gian bái trưởng lão Lôi Hạ làm sư phụ tương đối sớm, cho nên Mạnh Thiên mới được gọi là nhị đệ tử. Mà mấy vị đệ tử thiên tài được nhận vào sau này, căn bản không thuộc đẳng cấp mà Mạnh Thiên có thể so sánh!"

"Đúng đúng đúng, nói không sai chút nào! Đại đệ tử, tam đệ tử, còn có tiểu đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ, thực lực đều mạnh đến đáng sợ. Rất nhiều lính đánh thuê cấp S, đều bị bọn họ coi như là thiên lôi, sai đâu đánh đó!"

"Oản Oản tỷ, cô phải tuyệt đối chú ý cẩn thận một chút. Mấy ngày nay, mấy vị đệ tử thực lực cường hãn kia của trưởng lão Lôi Hạ, đều đang đi làm nhiệm vụ bên ngoài rồi. Nhưng bất quá, đợi sau khi bọn họ trở về, biết cô giết chết Mạnh Thiên, đánh trọng thương Mạnh Khả... Hậu quả khó mà lường được!"

"Mặc dù mấy vị đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ cũng rất coi thường Mạnh Thiên và Mạnh Khả, nhưng việc cô đã làm cũng đồng nghĩa với vả vô mặt của bọn họ. Tôi phỏng chừng mấy người kia sẽ không buông tha cho cô..."

Một trong số những người lính đánh thuê đầy thiện ý nhắc nhở Diệp Oản Oản.

Đối với điều này, Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm, tỏ ý đã hiểu.

Nếu đúng như những gì mấy vị lính đánh thuê này dặn dò, thời gian sắp tới mình vẫn là nên cẩn thận một chút.

Hiện nay, chính mình còn chưa khôi phục lại được ký ức, thực lực đỉnh cao của năm đó, tự nhiên là không cách nào thi triển được. Biện pháp duy nhất là chỉ có thể dựa vào say rượu, miễn cưỡng khôi phục lại một chút.

Nhưng mà, viện trưởng Xích Diễm trước đó đã định ra quy tắc rõ ràng. Nếu như sau khi mình uống rượu lại gây ra đại họa gì đó, chỉ sợ là không có biện pháp nào chống chế!

"Cảm ơn các vị đã nhắc nhở, tôi biết rồi!" Diệp Oản Oản nở một nụ cười đầy thân thiện, nói với các vị lính đánh thuê cấp A chung quanh mình.

"Đúng rồi, Oản Oản tỷ, đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ, cùng với những lính đánh thuê hàng đầu khác, từ trước đến giờ luôn bất hòa, đã nhiều lần đánh nhau để sứt đầu bể trán, không đội trời chung. Nếu như Oản Oản tỷ thật sự cảm thấy không yên lòng, hoàn toàn có thể gia nhập vào một phe, vậy là xong!"

Một vị cấp A nâng cằm lên, giúp Diệp Oản Oản xuất mưu bày kế.

Nghe lời khuyên này, Diệp Oản Oản yên lặng trong chốc lát, cũng không lên tiếng.

Mình gia nhập học viện Xích Diễm, cũng không phải là để gây rối! Việc cấp bách trước mắt, vẫn là phải nhận nhiều nhiệm vụ một chút, đạt được đủ số điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự mới là mục đích chủ yếu. Chia bè kéo phái gì gì đó, Diệp Oản Oản không có chút hứng thú nào, cũng cho là không cần phải như thế!

"Oản Oản tỷ, bây giờ cô đang tới nhận nhiệm vụ sao?"

Rất nhanh, một vị lính đánh thuê cấp A nữ, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mặt đầy hiếu kỳ.

"Đúng vậy, muốn tiếp nhận một số nhiệm vụ có điểm cống hiến cao." Diệp Oản Oản gật đầu một cái, nói rõ mục đích.


Chương 1704: Cái gì gọi là hung tàn

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Oản Oản tỷ, cô muốn trực tiếp chạy nước rút lên cấp S sao?"

Vị lính đánh thuê nữ hơi có chút khó hiểu nhìn Diệp Oản Oản.

Theo lý thuyết, số điểm cống hiến Diệp Oản Oản nhận được, đã đủ cho nàng lên tới cấp A. Nhưng mà giờ phút này, trang phục Diệp Oản Oản mặc, vẫn là đồng phục lính đánh thuê cấp D, cấp thấp nhất của học viện Xích Diễm.

"Cô hỏi Oản Oản tỷ nhiều như thế để làm cái gì? Đừng có tò mò chuyện riêng của người khác như vậy! Oản Oản tỷ không sử dụng điểm cống hiến để thăng cấp, vậy khẳng định là có dụng ý riêng của Oản Oản tỷ." Một lính đánh thuê cấp A trong đám nói.

Nghe vậy, lính đánh thuê cấp A nữ lườm người đó một cái. Cái tên nịnh bợ này...

Trong lúc nói chuyện, Diệp Oản Oản đã đi về phía trước.

Mấy vị lính đánh thuê cấp A thì lại đi theo sau lưng Diệp Oản Oản.

Sau khi thấy Diệp Oản Oản xuất hiện tại khu phân phối nhiệm vụ của học viện Xích Diễm, không ít lính đánh thuê bốn phía rối rít tụm đầu lại quan sát Diệp Oản Oản.

"Ồ... Diệp Oản Oản!!"

"Con bà nó... Tôi mới vừa làm nhiệm vụ quay trở lại, đã nghe nói nhị đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ, bị một vị đệ tử Cung lão mới thu nhận giết chết. Nghe nói đệ tử mới của Cung lão tên là Diệp Oản Oản, sẽ không phải là cô ấy đấy chứ?"

"Còn có thể không phải là cô ấy sao? Chỉ là một lính đánh thuê cấp D, ở trên lôi đài cuồng lộng đến cực hạn, nhất định đòi lấy một chọi hai, đồng thời chống lại Mạnh Thiên và Mạnh Khả hai vị học viên cấp S. Kết quả, Mạnh Thiên bị cô ấy giết tại chỗ, Mạnh Khả bị trọng thương. Mấy chục trận đấu không một lần bại, phá vỡ kỷ lục của Nhiếp Linh Lung sư tỷ về số trận thắng liên tục, lại còn đoạt giải quán quân..."

"Hung tàn như vậy?"

"Cậu không có mặt ở đó, chỉ có khi chứng kiến tận mắt mới hiểu cái gì gọi là hung tàn..."

Sau khi nhìn thấy Diệp Oản Oản đi tới nơi này, nguyên bản mọi người vốn đang rì rầm xôn xao, liền vội vàng ngậm miệng lại.

Một số học viên lính đánh thuê cấp C và D ở đây, sau khi nhìn thấy Diệp Oản Oản, theo bản năng thối lui về hai bên, nhường đường đi cho nàng.

Giờ phút này, Diệp Oản Oản đang nhìn về phía bảng thông báo nhiệm vụ.

Đại đa số đều là nhiệm vụ cấp B và C, sau khi hoàn thành, số điểm cống hiến khen thưởng, cũng chỉ từ 100 – 400 tùy nhiệm vụ.

Loại nhiệm vụ cấp B và C này, lãng phí thời gian không nói, số điểm cống hiến sau khi hoàn thành nhiệm vụ, chỉ từ 100 – 400 mà thôi. Quả thực là vô cùng thê thảm!Nếu như mình làm loại nhiệm vụ cấp B hay C này, muốn góp đủ 175.000 điểm cống hiến, phỏng chừng làm đến khi tóc bạc trắng mất thôi!

Nhiệm vụ cấp B và C, Diệp Oản Oản đã hoàn toàn bỏ qua một bên, đời này cũng không có khả năng nhận...

Về phần nhiệm vụ cấp A, loại thông thường cũng chỉ khoảng hơn 1.000 điểm cống hiến, loại trung đẳng từ 2.000 – 3.000, loại hàng đầu từ 4.000 – 6.000 điểm.

Mà số điểm này, đối với Diệp Oản Oản mà nói, cũng chỉ tạm chấp nhận được. Nhưng nếu như mình chỉ tiếp nhận nhiệm vụ cấp A mà thôi, thì cũng không ổn lắm.

Giả sử như tính trung bình 2.500 điểm một nhiệm vụ, nếu như mình muốn gom đủ 175.000 điểm, Diệp Oản Oản cần phải hoàn thành 70 nhiệm vụ cấp A.

Nếu như chỉ làm nhiệm vụ cấp A, khẳng định là không thực tế!

Muốn gom đủ số điểm cống hiến lính đánh thuê, hơn nữa còn trong thời gian ngắn, vậy chỉ có thể hoàn thành những nhiệm vụ cao cấp: cấp S, cấp S+, thậm chí là nhiệm vụ cấp SS...

Mà những nhiệm vụ này, đối với Diệp Oản Oản giai đoạn hiện tại, lại có độ khó quá lớn.

[ Nhiệm vụ cấp S: Lấy được một sợi tóc của Tu La Chủ, sau khi hoàn thành khen thưởng 10.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự ]

[ Nhiệm vụ cấp S: Lấy được đồ vật tùy thân của Kỷ Hoàng, một chiếc nhẫn đồng cổ, sau khi hoàn thành khen thưởng 10.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự ]

Chợt Diệp Oản Oản nhìn thấy một nhiệm vụ nọ, con ngươi nàng hơi co rụt lại, há hốc mồm khó mà tin nổi.


Chương 1705: Vui thích

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

[ Nhiệm vụ cấp SSS: Giết chết Cẩu Tạp Chủng, khen thưởng điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự, 100.000.000 ]

Diệp Oản Oản trợn tròn mắt, đếm lại mấy lần, xác định mình không hề đếm sai, 100 triệu...

Vào giờ phút này, Diệp Oản Oản nuốt nước miếng một cái. Nhiệm vụ cấp SSS, chưa bao giờ nghe, trước giờ chưa từng thấy. Đây chẳng lẽ là một cấp bậc nhiệm vụ mới, có độ khó được thiết lập dành riêng cho Dịch Thủy Hàn tại Độc Lập Châu sao?

Còn nữa, 100 triệu điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự là cái quỷ gì? Thế này cũng quá khoa trương rồi...

Chỉ bất quá, loại nhiệm vụ cấp SSS này, theo Diệp Oản Oản là thập phần hài hước. Tại Độc Lập Châu, ai có thể giết chết Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn?

Loại nhiệm vụ căn bản là không thực tế này, đừng nói là 100 triệu điểm cống hiến, cho dù có là một tỉ, mười tỉ, trăm tỉ, cũng không có ý nghĩa gì!

Diệp Oản Oản sau một thoáng trầm tư, bước nhanh về phía trước, ngay trước mắt mọi người, tiện tay xé xuống ba tờ giấy niêm phong.

[ Nhiệm vụ cấp S: Lấy được tóc của Tu La Chủ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ khen thưởng 10.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự ]

[ Nhiệm vụ cấp S: Lấy được đồ vật tùy thân của Kỷ Hoàng, một chiếc nhẫn đồng cổ, sau khi hoàn thành khen thưởng 10.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự. ]

[ Nhiệm vụ cấp A: Đi Hoa quốc, đánh tan nhóm lính đánh thuê đào ngũ, nhận được 5.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự ]

Hai nhiệm vụ liên quan tới Tu La Chủ và Kỷ Tu Nhiễm rất đáng tiền, nếu như có thể hoàn thành, trong nháy mắt nàng liền có 20.000 điểm cống hiến rồi! Diệp Oản Oản nghĩ tới đây, có chút vui thích trong lòng.

Khen thưởng của nhiệm vụ cấp A mặc dù có hơi ít, nhưng bất kể như thế nào, con ruồi có nhỏ đi nữa thì cũng là thịt. Mà mình thì đằng nào cũng phải sớm trở về Hoa quốc, có thể mượn cớ này và tiện đường làm nhiệm vụ luôn.

Thời hạn đến nửa năm của vụ án mạng kia, đã không còn bao nhiêu thời gian. Hành trình quay trở lại Hoa quốc, phải càng nhanh càng tốt, đã không còn có biện pháp tiếp tục trì hoãn nữa rồi.

Cha Diệp Thiệu Đình, và Diệp Mộ Phàm còn lại không nhiều thời gian. Bọn họ còn đang đợi mình!

Trừ chuyện của cha Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm cần giải quyết ra, còn có chuyện khác cũng cần nàng xử lý sớm.

Mà trừ Diệp gia ra, còn phải nhìn một chút xem hiện tại Tư gia rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Khiến cho Diệp Oản Oản có chút không cách nào hiểu được chính là, nếu như Tu La Chủ thật sự là Tư Dạ Hàn, rõ ràng sẽ biết được tình hình của Tư gia. Với năng lực của Tu La Chủ, hoàn toàn có thể dùng một ngón tay đem bọn phản loạn Tư gia nghiền thành cặn bã. Vì sao anh ta lại thờ ơ không động lòng. Người bên cạnh thì không nói. Tu La Chủ không thèm quan tâm, Diệp Oản Oản có thể hiểu được. Nhưng mà thời điểm Diệp Oản Oản ở tại Hoa quốc từng nghe rằng tình cảnh của bà nội cũng không được ổn lắm. Nếu như Tu La Chủ là Tư Dạ Hàn mà nói, vì sao ngay cả bà nội mình mà anh ta cũng chẳng thèm ngó ngàng gì tới?

Không quan tâm tới bà nội ruột của chính mình, Diệp Oản Oản quả thực có chút không cách nào hiểu nổi.

Trong lúc Diệp Oản Oản còn đang trầm ngâm, chung quanh lại rối loạn tưng bừng.

"Con bà nó! Tử Thần sư huynh trở lại rồi!"

"Trời đất,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net