Chương 1821- 1840

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1821: Còn chưa choáng váng đến mù mắt

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Thất Tinh ngược lại rất là bình tĩnh, từ đầu tới cuối cũng không hề nói gì.

Diệp Mộ Phàm giận đến nghiến răng nghiến lợi, "Tiểu tử thúi này! Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Ai cho hắn dũng khí cầu hôn cùng với em gái của Diệp Mộ Phàm này! Oản Oản, em cũng đừng nhất thời kích động, nghĩ không thông mà đi đáp ứng hắn ta!"

Sắc mặt Diệp Oản Oản biến thành màu đen: "Nhìn em giống với loại nghĩ không thông đến vậy sao?"

Diệp Mộ Phàm lầu bầu nói: "Oản Oản, em đừng xem thường nha! Phụ nữ dưới loại tình huống này, đầu óc thật sự là vô cùng dễ dàng bị choáng váng..."

Diệp Oản Oản: "Em còn chưa có đến mức bị choáng váng đến trình độ bị mù mắt."

Mặc dù hắn biết, em gái nhất định là có ý nghĩ của riêng mình, tuyệt đối không có khả năng đáp ứng Cố Việt Trạch, nhưng Diệp Mộ Phàm khó tránh khỏi vẫn thật có chút lo lắng.

Không thể trách hắn suy nghĩ nhiều! Quả thực là bạn trai của Oản Oản, từ sau khi nàng trở về nước vẫn không thấy đâu. Tư Dạ Hàn vẫn luôn không hề xuất hiện, chứ đừng nói chi là đáp lại một câu. Hắn không thể không lo lắng đến trạng thái cảm xúc của em gái...

Hắn thậm chí có chút thật không dám tin tưởng, em rể của hắn... có phải thật sự là Tư Dạ Hàn hay không...??

Đương nhiên, với tính cách của em gái hắn, hắn không dám hỏi nhiều.

Vào giờ phút này, một đám các phóng viên đầy trông ngóng chờ mong, "xoạt xoạt xoạt xoạt" chụp hình, đèn flash nháy lên liên tục.

Tất cả phóng viên đều đang đầy hưng phấn mà theo dõi biểu cảm trên khuôn mặt Diệp Oản Oản, muốn từ trên mặt của nữ nhân vật chính thấy được hình ảnh đầy kinh hỉ, cảm động, thậm chí là mất khống chế đến lệ rơi đầy mặt.

Đợi lâu như vậy, rốt cuộc chờ được điều mình muốn, khẳng định là vô cùng kích động đi?

Diệp Oản Oản lại có hơi mất kiên nhẫn. Không nghĩ tới Cố Việt Trạch vì cho nàng cái gọi là "kinh hỉ", sẽ trực tiếp bủa vây nàng tại kim sắc đại sảnh, khiến cho nàng không thể tránh né, giống như bị cạy miệng nhét thẳng một cục phân vào vậy!

Cố Việt Trạch nhìn cô gái đứng ở cuối tấm thảm đỏ, chỉ thấy hôm nay Diệp Oản Oản mặc một thân âu phục nhỏ gọn gàng màu đen, mặc dù rất đẹp mắt... Nhưng mà, hắn cho là ở trong một trường hợp như ngày hôm nay, nàng ít nhất hẳn là nên mặc một váy dạ hội nhỏ có màu sắc tươi vui hơn một chút.

Bất quá, không thành vấn đề! Cũng còn may, nàng có một làn da trắng như tuyết, dung mạo lại càng khuynh quốc khuynh thành. Mặc loại đồ này ra sân, ngược lại đem lại một vẻ đẹp thật đặc biệt.

Diệp Oản Oản ở bên dưới ánh mắt chú mục của mọi người, bước lên thảm hoa hồng đỏ, mắt thấy như đang chuẩn bị trực tiếp rời đi.

Nhưng mà, biểu cảm lạnh nhạt trên mặt Diệp Oản Oản, theo Cố Việt Trạch lý giải, đoán chừng là do vui vẻ mà bối rối, tỏ vẻ...

Cố Việt Trạch dùng một ánh mắt "thâm tình" đầy giả tạo mà nhìn chăm chú cô gái, ôn nhu mở miệng nói, "Oản Oản, anh biết em vì một khắc này mà chờ đợi rất lâu rồi. Thật xin lỗi, quanh đi quẩn lại, anh đã để cho em chờ anh lâu như vậy.

Thời gian để cho anh biết, thì ra, người yêu anh nhất, đối xử với anh thâm tình nhất, vẫn luôn ở bên cạnh mình!"

Trên đài thủy tinh, Cố Việt Trạch từ trong tay nhân viên nhận lấy một chiếc hộp in hình thiên nga màu đen nhung. Nắp hộp mở ra, lộ ra một viên kim cương khoảng chừng lớn như trứng chim... bồ câu, "Oản Oản, gả cho anh đi!"

Gả cho anh đi...

Những lời này, quanh quẩn trong đại sảnh của hội trường, tiếp đó vang lên một tràng tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.

"Gả đi—— gả đi ——!!! "

"Trời ạ, thật hâm mộ nha! Diệp Oản Oản thật đúng là tốt số!"

Thời điểm mọi người ở đây còn đang ồn ào, hội trường đột nhiên vang lên một tiếng chửi rủa đầy cáu kỉnh của một người phụ nữ, "Diệp Oản Oản, cái thứ tiểu tam này!"

Tất cả các phóng viên nhất thời trố mắt nhìn nhau, rồi quay đầu nhìn theo hướng âm thanh truyền tới. Chỉ thấy người tới lại là vị hôn thê trước đó của Cố Việt Trạch, Tổng thanh tra mảng Kinh tế - Nghệ sĩ tiền nhiệm của Hoàng Thiên Giải Trí, Diệp Y Y!

"Oa! Có trò hay để nhìn! Diệp Y Y! Lại là Diệp Y Y đến rồi!"

"Ồ, đây là tiết tấu hai cô gái cùng tranh giành một chàng trai đây mà!"


Chương 1822: Nói một đằng làm một nẻo!

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Trong con ngươi của Diệp Y Y mang theo một sự điên cuồng dốc toàn lực, nhào thẳng tới Diệp Oản Oản như một con điên.

Bất quá, còn chưa kịp đến gần Diệp Oản Oản trong khoảng ba bước, cũng đã bị Thất Tinh cản lại rồi.

Mọi người căn bản còn chưa kịp thấy rõ, trước mặt Diệp Oản Oản cũng đã nhiều hơn một gã thiếu niên mặt mày lạnh lùng.

Thất Tinh căn bản còn chưa kịp đụng vào cô ta, Diệp Y Y đã trực tiếp lăn đùng ra đất, mặt đầy nước mắt, run rẩy khóc, "Oản Oản... Tại sao... Tại sao cô phải đối xử với tôi như vậy?

Tôi biết cha mẹ tôi làm sai... Nhưng mà... chuyện này có quan hệ gì với tôi? Tôi không biết... Cái gì tôi cũng không hề biết!!

Hiện tại tôi đã không còn gì, chỉ còn lại có Việt Trạch. Tại sao... Tại sao cô ngay cả Việt Trạch cũng muốn cướp đi..."

"Này, nhà ngươi nói bậy nói bạ cái gì đó! Diệp ca cướp nam nhân của ngươi lúc nào!" Bắc Đẩu tức giận nói.

Nhưng mà, Bắc Đẩu hung thần ác sát, lại chèn ép Diệp Y Y thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu. Cô ta đầy kinh hoảng thất thố mà lui về phía sau, áo khoác giống như không cẩn thận bị rớt xuống, lộ ra vết tích bầm tím trần trụi, "Oản Oản, mặc dù ban đầu Việt Trạch trước đó có hôn ước cùng với cô, nhưng sau đó cô và Việt Trạch đã chia tay, cho nên tôi mới cùng với Việt Trạch ở chung một chỗ. Chúng tôi là quang minh chính đại ở chung với nhau, tôi không hề có chút lỗi lầm gì với cô!

Mà bây giờ, tôi và Việt Trạch cũng đã gần sắp kết hôn rồi, cô lại ỷ thế hiếp người, chặn ngang một cước. Sau đó... sau đó thậm chí còn tìm lưu manh tới đe dọa tôi, buộc tôi giải trừ hôn ước với Việt Trạch!

Oản Oản, coi như tôi không phải là người của Diệp gia, nhưng chúng ta chung quy vẫn là chị em gái nhiều năm như vậy! Tại làm sao... làm sao cô có thể đối với tôi như vậy..."

Nói tới chỗ này, Diệp Y Y đã khóc không thành tiếng, "Tôi đã không còn gì cả, tại sao cô ngay cả chỗ dựa cuối cùng của tôi cũng muốn cướp đi..."

Nghe thấy lời của Diệp Y Y, lại nhìn thấy cô ta chật vật không chịu nổi, bộ dáng bi thương vạn phần, nhất thời các phóng viên ở đây xôn xao hẳn lên, không khỏi có chút đồng cảm.

"Tôi nhổ vào!! Không nghĩ tới nha, Diệp Oản Oản lại ác như vậy! Cô nàng Y Y này đều đã như vậy, còn không buông tha cho cô ấy! Vì muốn gả cho Cố Việt Trạch mà còn tìm lưu manh buộc cô ấy phải giải trừ hôn ước!"

"A, mặc kệ Diệp Y Y làm cái gì, nhưng cô ấy và Cố Việt Trạch đúng là có hôn ước. Lúc này Diệp Oản Oản chen vào, còn không phải là kẻ thứ ba sao?"

"Chậc chậc, trăm phương ngàn kế đem cha mẹ người ta đưa vào trong tù, lại ép người ta giải trừ hôn ước, lại còn cướp đi người đàn ông của người ta! Nữ nhân này thật là đáng sợ!"

Diệp Y Y nghe được tiếng bàn tán chung quanh, nhất thời khóc càng thêm thương tâm muốn chết, "Oản Oản, cầu xin cô, van cô... tôi cái gì cũng không cần, chỉ cầu cô đem Việt Trạch trả lại cho tôi thôi..."

Diệp Y Y nói xong, nơi đáy mắt xẹt qua một vệt sáng lạnh lẽo.

A, Diệp Oản Oản, ngươi không để ta sống tốt, thì cũng đừng mong được sống yên ổn! Cứ như vậy, coi như ngươi có lấy được Cố Việt Trạch, cũng sẽ bị tất cả mọi người phỉ nhổ, cũng sẽ vĩnh viễn bị gắn mác kẻ thứ ba, bị khắp mọi người chửi rủa.

Diệp Oản Oản hai tay khoanh trước ngực, lạnh lùng nhìn con ả Diệp Y Y ở đó tự biên tự diễn, cứ như thể là một tiểu bạch hoa vô tội nhất, đáng thương nhất trên thế gian này vậy.

Cố Việt Trạch mặc dù có chút căm tức vì bị Diệp Y Y phá rối, nhưng mà, chuyện có được hai cô gái tranh đoạt một người tình nhân là mình, ngược lại cũng đã thỏa mãn lòng hư vinh của hắn.

Nhất là khi hắn nghe được Diệp Y Y nói Diệp Oản Oản đi tìm lưu manh để buộc cô ta giải trừ hôn ước...

A, đúng là đàn bà, quả nhiên là nói một đằng làm một nẻo!

Cố Việt Trạch thở dài, ra vẻ lễ độ mở miệng nói, "Y Y, em đừng nói Oản Oản như vậy! Mặc kệ là cô ấy làm cái gì, anh đều sẽ xin lỗi thay cô ấy! Nếu em muốn trách, thì cứ trách anh đi!"


Chương 1823: Tư Dạ Hàn muốn tới thị sát

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Cố Việt Trạch còn chưa nói hết ý, nhưng cũng đã ngầm thừa nhận hết thảy những gì Diệp Y Y nói.

Diệp Y Y nhìn thấy Cố Việt Trạch thay Diệp Oản Oản nói chuyện, nhất thời phảng phất như chịu phải đả kích trầm trọng, mới vừa đứng lên liền lảo đảo muốn ngã, cứ như thể một giây kế tiếp liền sắp té xỉu đến nơi, "Oản Oản, lúc tôi và Việt Trạch ở chung một chỗ, cô vẫn quấn quít chặt lấy, dây dưa không ngớt. Tôi lại nể tình chị em gái, cố hết sức nhẫn nhịn, vốn là thật sự không muốn náo động đến một bước này. Không nghĩ tới cô lại hùng hổ dọa người...

Cô giả dạng làm người bị hại, cô cố ý dục cầm cố túng, cô tìm lưu manh đánh tôi, ép buộc tôi. Cô thậm chí còn lợi dụng Tư Dạ Hàn để kích thích Việt Trạch! Mục đích cuối cùng của cô chẳng qua chỉ là vì muốn lấy được Việt Trạch, chẳng qua chỉ là vì thân phận Cố phu nhân... Bây giờ cô đã hài lòng chưa?"

Diệp Y Y tuôn thẳng một tràng, lệ rơi như mưa, tố cáo Diệp Oản Oản vô sỉ. Ánh mắt các phóng viên nhìn Diệp Oản Oản đã càng ngày càng khác thường.

"Mặc dù nói Diệp Y Y bị trừng phạt cũng coi như là đúng người đúng tội, nhưng Diệp Oản Oản cũng không phải là thứ gì tốt!"

"Còn không phải sao, quá có tâm kế rồi! Còn cố ý tự dát vàng lên mặt mình, nói Tư Dạ Hàn là bạn trai của cô ta đấy! Kết quả thì sao? Chỉ là thủ đoạn muốn ép Cố Việt Trạch kết hôn cùng cô ta mà thôi!"

"Thật đúng là độc nhất vẫn là lòng dạ đàn bà!"

...

Bắc Đẩu trơ mắt nhìn Diệp Y Y ở đó giả bộ đáng thương, sau đó chọc cho tất cả mọi người đều chửi mắng Diệp Oản Oản, hỏa khí đã bốc lên cao ba thước, "Mịa nó! Nữ nhân Hoa quốc các người thế này cũng quá không biết xấu hổ đi! Có ân oán gì, mọi người quang minh chính đại đánh một trận! Chứ ăn vạ kiểu này là thế nào vậy hả?"

Diệp Oản Oản không để ý Bắc Đẩu, trong cái nghề này chính là như vậy, cậu ta mới chỉ nhìn thấy một góc của băng sơn mà thôi...

"Diệp Oản Oản tiểu thư, xin hỏi điều Diệp Y Y nói là sự thật sao? Cô thật sự âm thầm phái lưu manh đi uy hiếp cô ấy sao?"

"Cô vì vị trí Cố phu nhân mà không chừa thủ đoạn nào như vậy, chẳng lẽ sẽ không cảm thấy lương tâm cắn rứt sao?"

"Hôm nay, màn cầu hôn long trọng này, cô còn có thể yên tâm thoải mái tiếp nhận sao?"

...

Trong phút chốc, những câu hỏi đầy nghi ngờ của phóng viên ùn ùn kéo tới.

"Các vị xin tỉnh táo, những thứ này chẳng qua chỉ là lời một phía của Diệp Y Y. Hơn nữa chuyện có liên quan tới quan hệ giữa Diệp tổng và Cố Việt Trạch tiên sinh, Diệp tổng của chúng tôi cũng đã sớm giải quyết, nói chân tướng cho mọi người biết."

Chu Thao vội vàng đứng ra giải quyết một trò khôi hài này, nhưng thật bất đắc dĩ, đa phần mọi người đều có tâm lý đồng cảm với kẻ yếu! Giờ phút này, các phóng viên đã hoàn toàn không tin lời nói của Chu Thao, tất cả đều đã đứng về phía Diệp Y Y bên kia.

Trong khi hội trường còn đang hỗn loạn thành một đám, không biết là phóng viên nhà nào đột nhiên gào lên một tiếng, "Cậu nói cái gì? Tư Dạ Hàn???"

"Tư Dạ Hàn?"

"Tư Dạ Hàn nào cơ?"

Tên của Tư Dạ Hàn giống như là một giọt nước nhỏ vào trong dầu sôi, nhất thời hấp dẫn sự chú ý của tất cả các phóng viên.

"Nghe nói hôm nay Tổng Giám đốc Tập đoàn Tư Thị, Tư Dạ Hàn từ nước ngoài trở về, hơn nữa muốn tới nơi này thị sát."

"Cái gì!!! Thật hay giả vậy?"

Hội trường xa hoa nhất Đế Đô, Vân Phàm là sản nghiệp dưới cờ của Tập đoàn Tư Thị. Tư Dạ Hàn sẽ tới cũng không kỳ quái! Nhưng mà, mỗi khi Tư Dạ Hàn xuất hành, không phải sẽ tuyệt đối bảo mật, phong tỏa hiện trường, không cho phép một vị phóng viên nào xuất hiện sao?

"Hẳn là giả rồi!? Nếu như là Tư Dạ Hàn muốn đi qua, phỏng chừng vào lúc này đã phong tỏa Hội trường lại rồi!"

"Nghe nói là bởi vì Cố Việt Trạch đột nhiên làm trò này, thời điểm quản lý hội trường thông báo, Tư Dạ Hàn đã đến! Không tin các người đi xem một chút đi, hiện tại tất cả các cao tầng của Tập đoàn Tư Thị và lão bản của Hội trường cũng đều đang nghênh đón ở cửa đấy!"

"Oa!! Hôm nay chuyến này tới đây, quả thật là quá đáng giá rồi đi!"

Toàn bộ các phóng viên đều kích động không thôi.


Chương 1824: Lại có thể đẹp trai như vậy

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Chờ một chút, nếu như là Tư Dạ Hàn tới rồi, há chẳng phải là khôi hài? Mấy ngày trước Diệp Oản Oản còn rêu rao Tư Dạ Hàn là bạn trai của cô ta đấy, lần này chẳng phải là bị lộ tẩy ngay trước mặt mọi người sao?"

"Ha ha! Đúng nhỉ! Chuyện lúc trước huyên náo lớn như vậy, Tư Dạ Hàn nhất định là có nghe chứ? Cô ta thật là mạnh miệng, ngay cả bạn gái của Tư Dạ Hàn mà cũng dám mạo nhận!"

...

"Tư Dạ Hàn..."

Diệp Oản Oản nghe được cái tên này từ trong đám người, hai con ngươi khẽ lơ đãng híp lại một cái.

Tất cả các phóng viên nhất thời đều vọt thẳng về phía cửa hội trường. Chỉ nhìn thấy đi đầu là một đám vệ sĩ mặc đồ đen thui tràn vào, chặn tất cả bọn họ lại. Sau đó chính là một đám cao tầng của Tập đoàn Tư Thị và ông chủ của Hội trường ăn mặc sang trọng, đầu đầy mồ hôi đi theo ở phía sau.

Cả đám phóng viên mới vừa rồi còn đang huyên náo ồn ào đến tận trời, tất cả đều theo bản năng mà cấm khẩu, một chút âm thanh cũng không dám phát ra. Sau đó một người, hai người, ba người ... tất cả đều dựng máy quay phim lên, chĩa thẳng về phía sau đám người.

Đại khái qua 10 giây đồng hồ sau, mỗi một vị cao tầng đều đứng ở cửa nghênh đón. Nơi cửa, một chiếc xe màu đen ngừng lại, cửa xe mở ra, đầu tiên là một đôi chân cao ráo đi ra.

Sau đó, một vị nam nhân mặc một thân âu phục màu đen từ trong xe bước xuống.

"Hít ——!!!"

Cơ hồ trong nháy mắt khi thấy rõ được gương mặt của anh ta, cơ hồ hội trường đều không hẹn mà cùng nhau hít vào một ngụm khí lạnh.

Bởi vì khí tràng của người đàn ông này thật sự là mạnh mẽ đến quá đáng rồi! Trong nháy mắt khi anh ta xuất hiện, cả hội trường lớn như vậy, mà cứ như thể trở nên chật hẹp hơn.

Sau khi cẩn thận từng li từng tí tiếp tục quan sát chàng trai, các phóng viên một lần nữa sợ ngây người.

Vạn vạn không ngờ tới, Tư Dạ Hàn lại có thể đẹp trai như vậy!!!

"Trời ạ! Tư Dạ Hàn cũng quá quá quá đẹp trai rồi đi!"

"Tôi tuyên bố, từ giờ khắc này, tôi có 'chồng' mới rồi!"

"Trước đó rốt cuộc là ai đồn bậy đồn bạ, nói Tư Dạ Hàn rất xấu, không dám gặp người khác? Đây rõ ràng là quá đẹp trai, vừa xuất hiện đã dẫn tới hỗn loạn mới đúng!"

"A a a! Cư nhiên có thể tận mắt nhìn thấy Tư Dạ Hàn, kiếp sống phóng viên của tôi không uổng!"

...

Giờ phút này, ánh mắt của Diệp Oản Oản đang vượt qua đám người chen lấn, rơi thẳng vào trên người chàng trai đang được mọi người vây quanh này.

Anh ta, trừ việc màu tóc biến trở lại thành màu đen, cơ hồ không hề khác với Tu La Chủ một chút nào...

Nhưng mà, nàng lại cảm thấy cứ như thể anh ta đã mấy thế kỷ không gặp nàng vậy...

Gã đàn ông đó đã đem lại cho nàng khoảng thời gian đẹp đẽ nhất, nhưng cũng đã từng đối xử với nàng một cách tàn nhẫn nhất...

Thảm hoa hồng đỏ của Cố Việt Trạch bày ra đã che chắn toàn bộ cửa chính của hội trường, Tư Dạ Hàn muốn tiến vào, không thể tránh khỏi phải đạp lên trên.

Thân anh cao ráo gọn gàng nhưng cũng đầy lạnh giá cất bước đi trên những cánh hoa hồng đỏ tươi, quả thực là cảnh đẹp không thuộc về chốn phàm trần.

Ngay tại thời điểm chàng trai bước đi được một nửa, các phóng viên rốt cục cũng từ trong cơn mê luyến trai đẹp đến ngây ngẩn này, mà phục hồi lại tinh thần.

Có một vị phóng viên to gan, bước nhanh từ trong đám người vọt vào, chộp lấy cơ hội ngàn năm một thuở này để phỏng vấn: "Tư... Tư tiên sinh, ngài khỏe chứ? Mấy ngày trước đây, có một đoạn phỏng vấn liên quan tới Diệp Oản Oản tiểu thư, không biết ngài có xem chưa? Cô ấy tuyên bố, ngài là bạn trai của cô ấy, xin hỏi ngài cảm thấy thế nào?"

Oa! Trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề, bùng nổ như vậy sao?!

Những vị phóng viên khác thấy vị phóng viên này giành trước, tất cả đều bóp cổ tay thở dài, đồng thời đồng loạt đem ống kính nhắm ngay vào Tư Dạ Hàn, chờ đợi câu trả lời của anh ta.

Sau đó, chỉ thấy chàng trai đột nhiên dừng bước.

Tất cả phóng viên đều theo bản năng mà ngừng thở.

Phóng viên thấy Tư Dạ Hàn không hề mở miệng, thần sắc có chút sợ hãi, ngập ngừng nói trong đứt quãng, "Diệp Oản Oản... Chính là người sáng lập Chư Thần Thời Đại... Là... là lão bản của Tập...Tập đoàn Tinh Thần. Không biết có phải là ngài chưa từng nghe nói đến hay không?"


Chương 1825: Bạn gái của tôi

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Phóng viên đại khái là sợ Tư Dạ Hàn căn bản cũng không biết người này, cho nên mở miệng giải thích một câu.

Dù sao nghe nói, Tư Dạ Hàn đoạn thời gian trước đó đều ở nước ngoài.

Ở trong dạng hội trường lãng mạn này, phóng viên rõ ràng thấy được từ trên người Tư Dạ Hàn phát ra một tia lãnh ý, cực kỳ không vui. Vốn cho là mình đã quấy rầy và chọc giận người ta, cũng không trông mong Tư Dạ Hàn sẽ trả lời, cô ta đã định lùi bước chân lại.

Không nghĩ tới, một giây kế tiếp, lại nghe được thanh âm trong trẻo lạnh lùng của anh ta, "Có nghe qua."

Nghe qua sao?

Bất quá, từng nghe nói tới, ngược lại cũng không kỳ quái, dù sao dưới cờ Tập đoàn Tinh Thần, không chỉ có Tinh Thần Giải Trí là nổi danh nhất, mà còn có rất nhiều sản nghiệp khác.

Chẳng lẽ là bởi vì có qua lại gì đó trên phương diện làm ăn sao?

Phóng viên thấy Tư Dạ Hàn trả lời câu hỏi của mình, mừng rỡ không thôi. Cô ta đương nhiên không muốn bỏ qua cơ hội này, vì vậy lấy can đảm tiếp tục mở miệng hỏi, "Tư tổng, mạo muội hỏi một câu, ngài và Diệp tổng nhận biết như thế nào? Hai người là có... quan hệ thế nào? Từng có lui tới trên phương diện làm ăn hay sao?"

Phóng viên rõ ràng cho thấy là đang mớm lời cho Tư Dạ Hàn, chỉ cần Tư Dạ Hàn nói ra không nhận biết hoặc là không quen, vậy coi như là thú vị rồi!

Phóng viên dứt tiếng, không khí lần nữa lâm vào trong yên lặng.

Không ít người đều ôm thái độ xem kịch vui, nhìn về phía Diệp Oản Oản. Cô nàng Diệp Oản Oản này cũng quá là xui xẻo.

Ai có thể ngờ được, cái vị Tư Dạ Hàn 800 năm mới xuất hiện một lần này, lại có thể thật vừa đúng lúc mà xuất hiện ở nơi này.

Lần nói dối này sợ là phải bị vạch trần rồi!

Diệp Y Y lại mặt đầy hưng phấn cười lạnh. Con nhãi Diệp Oản Oản này, cuối cùng cũng có lúc tính sai rồi! Cô ta cho là Tư Dạ Hàn chưa bao giờ xuất hiện, cho nên lời nói dối sẽ không bị vạch trần sao?

Lần này để xem cô ta làm sao còn có thể lăn lộn trong giới này!

Đối với câu hỏi của phóng viên, Tư Dạ Hàn cũng không trả lời, không biết đang suy tư điều gì, tầm mắt như đang lơ đãng ở phương xa...

Bất quá, cũng không có một ai lên tiếng, tất cả đều đang nín thở chờ đợi.

Ước chừng khoảng 10 giây đồng hồ trôi qua, chàng trai thu hồi lại ánh mắt của mình, đột nhiên vượt qua người phóng viên kia, trực tiếp đi thẳng về phía trước.

Trong phút chốc, tất cả ánh mắt của các phóng viên đều đuổi theo.

Bên dưới vô số ánh mắt, mọi người chỉ thấy Tư Dạ Hàn đi tới trước mặt của Diệp Oản Oản!

Mẹ nó!

Cái gì?

Vầy là sao?

Tư Dạ Hàn đây là đang muốn tìm Diệp Oản Oản để gây phiền toái sao?

Đón lấy ánh mắt phấn khởi đợi xem kịch vui, hóng bát quái của mọi người, ánh mắt của Diệp Oản Oản vẫn bình tĩnh như mặt hồ, an tĩnh đến tột độ, lẳng lặng nhìn chàng trai từng bước một đi về phía

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net