✓Chương 21- 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Cẩm Tiên

Beta: sontradooo

Chương 21: Chỉ cần cô muốn thi bao nhiêu điểm

Sau một lúc trầm mặc ngắn ngủi, Diệp Oản Oản không nhanh không chậm mở miệng: "Thì ra là thế, cha mẹ dạng gì là có thể dạy ra con gái dạng đấy... Như thế, có phải tôi cũng có thể nói, cô giáo dạng gì thì dạy ra học sinh dạng đó? Toàn bộ lớp F coi như là lớp học nát nhất trường, không biết, cô Lương ngài có cảm tưởng như thế nào?"

"Cô... cô càn rỡ!" Lương Lệ Hoa giận đến tức điên.

Cái con nha đầu chết tiệt kia, lại dám giễu cợt trình độ dạy học của cô!

Ở trong tất cả các lớp học, thành tích của lớp F là kém cỏi nhất, cái này vẫn là chỗ đau của cô.

Trong phòng học, tất cả học sinh đều đã sợ ngây người.

Ôi chao cmn!

Diệp Oản Oản này, lại dám lại nhiều lần mạnh miệng với chủ nhiệm lớp như thế!!

Đây là Diệp Oản Oản bất kể bị chửi thế nào đều một chữ không dám lên tiếng sao?

Lương Lệ Hoa cười lạnh một tiếng: "Diệp Oản Oản, cô cho rằng tôi không có biện pháp gì để bắt cô? Bây giờ tôi sẽ để cho cô cút ra khỏi cửa chính trung học Thanh Hòa này ngay lập tức!"

Diệp Oản Oản tựa như cười mà không phải cười hướng phía Lương Lệ Hoa nhìn, "Làm sao không biết chứ, cô Lương đây lợi hại như vậy, làm thế nào sẽ bắt tôi - một học sinh mà không có biện pháp gì?"

Diệp Oản Oản tận lực nhấn mạnh thêm mấy chữ 'lợi hại như vậy', rõ ràng đang ám chỉ Lương Lệ Hoa cùng lãnh đạo trường học quan hệ không bình thường.

Quả nhiên, sắc mặt Lương Lệ Hoa nhất thời thay đổi.

Mặc dù Diệp Oản Oản cũng không có chứng cứ, lời của cô ta cũng sẽ không có người tin tưởng, nhưng nếu bị cô ta tại chỗ này nói bậy nói bạ như thế, khó tránh khỏi có người có lòng thật sẽ đi kiểm chứng, nhất là vợ của người kia cũng là giáo viên trong trường.

Cái con nha đầu chết tiệt này, lại dám uy hiếp cô!

"Reng reng reng —— "

Lúc này, tiếng chuông vào học chính thức vang lên, phá vỡ cục diện giằng co.

Sắc mặt Lương Lệ Hoa trầm mặt cả giận nói, "Vì một mình cô, thiếu chút nữa làm trễ nãi tất cả các bạn học làm kiểm tra! Diệp Oản Oản, chút nữa tôi lại tính sổ với cô! Lớp trưởng, tới đem bài thi phát xuống đi!"

Thôi, cái con nha đầu chết tiệt kia ngược lại không đến mấy ngày phải đi rồi, không cần phải ở chỗ này cùng với cô ta cãi vả đem sự tình làm lớn chuyện.

Lớp trưởng vội vàng đi tới nhận lấy bài thi bắt đầu phát ra.

Thấy không còn trò hay để xem, các học sinh phía dưới một trận thất vọng thổn thức, sau đó rối rít kêu thảm nhìn về phía bài thi.

Diệp Oản Oản liếc nhìn bài thi, là tổ hợp xã hội.

Mặc dù cô đã cố gắng tranh thủ thời gian, nhưng ngày hôm qua kiểm tra toán học vẫn không thể nào học kịp, hôm nay muốn thi là tổ hợp, Ngữ văn và Tiếng anh.

Những năm tháng lớp mười hai chính là ở trường không ngừng trải qua các cuộc thi lớn nhỏ, kỳ thi mỗi tháng một lần coi như là một lần trắc nghiệm tương đối trọng yếu, sẽ căn cứ xếp hạng lần nữa để sắp xếp chỗ ngồi.

Ánh mắt Diệp Oản Oản nhanh chóng nhìn xong những cái đề thi kia, tất cả đề bài đều hoàn toàn xa lạ.

Ngày trước kiểm tra, bài thi cô cũng không nhìn, đối với cái đề bài này đương nhiên không có chút ấn tượng nào.

Chỉ là, mặc dù đối với những đề bài này cô không có ấn tượng, nhưng mỗi một câu trả lời của mỗi đề bài, chỉ cần cô liếc qua một cái, trong nháy mắt sẽ hiện rõ đáp án trong đầu.

Kiếp trước thành tích cùng điểm số đối với cô không có bất kỳ ý nghĩa gì, cô chưa từng để tâm qua bài kiểm tra nào. Tất cả giờ học đều không tập trung, nhưng trí nhớ tốt đối với cô mà nói là một loại năng lực, kiến thức trên sách chỉ cần cô xem qua, cho dù hoàn toàn không suy nghĩ gì, cũng sẽ nhớ kỹ toàn bộ như in.

Những ký ức đó trong đầu, bất kể trôi qua bao lâu, lúc cần có thể tùy tiện lấy ra.

Hôm nay ba môn kiểm tra này, đối với cô mà nói không có bất kỳ độ khó gì.

Có thể đạt được bao nhiêu điểm, chỉ cần cô muốn~


Editor: Trịnh Hoa ( Gấu trúc thích ăn dâu🐼🍓🐼🍓)

Chương 22: Học cặn bã không có tư cách trang bức*

*trang bức: là một thuật ngữ hán việt chỉ một hành động, một loại phong cách giả dạng nghèo khó, không có gì để phơi bày ra cái khó khăn của mình nhưng thực sự thì lại rất có khả năng, rất khủng bố .. đây là kiểu trang bức có thực lực.

------

Muốn để cho trường học rút lại quyết định đuổi học cô, lần này bài kiểm tra là điểm mấu chốt nhất.

Một tuần là đủ thời gian để học, mặc dù hơi gấp, nhưng đối phó với bài kiểm tra trắc nghiệm này thì cũng đủ rồi.

Nghĩ tới đây, Diệp Oản Oản không phân tâm nữa, bắt đầu lật xem bài vở.

Một bên, nam sinh nằm ở trên bàn học ngủ, nghe được bên cạnh mình truyền tới tiếng lật ồn ào của trang sách, nhất thời nhíu mày nhìn về người ngồi bên cạnh mình.

Kết quả, ngẩng đầu lên một cái, lại thấy Diệp Oản Oản đang xem sách.

Cô gái này... bị kích thích nên đổi tính rồi hả?

Đang nghĩ như thế, khi nhìn rõ động tác tiếp theo của Diệp Oản Oản, mặt nam sinh kia nhất thời đen xuống.

Bởi vì tốc độ lật sách của Diệp Oản Oản so với tốc độ cô lật mặt hôm nay còn nhanh hơn.

Cái này chỗ nào là đang đọc sách?

Nhưng nếu như không phải là đọc sách, vậy thì là đang làm cái gì? Rảnh rỗi quá mà chơi lật sách sao?

"Thật ồn ào." Nam sinh với khuôn mặt đẹp trai hiện lên vẻ không vui.

Diệp Oản Oản sắc mặt triệt để biến thành đen, tiểu tử thúi này, vẫn còn hăng hái đúng không!

Có tin hay không lão nương liền dùng bối phận đè chết cậu!

Bàn về bối phận, hắn còn phải cung cung kính kính gọi cô một tiếng mợ Cửu đấy!

Kiếp trước, cô cũng là sau đó mới biết, hotboy Tư Hạ của Thanh Hòa lại là cháu của Tư Dạ Hàn.

Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, "A, ngại tôi làm ồn? Có bản lĩnh thì thi được hạng nhất đi! Cá lớn nuốt cá bé, người mạnh là vua, học cặn bã không có tư cách ý kiến!"

"..." 

Nam sinh nhất thời bị nghẹn gần chết, trên mặt đều là vẻ thật là không cách nào tin được.

Hắn mới vừa rồi, lại bị người đứng hạng nhất đếm ngược từ dưới lên trên của trường giễu cợt?

A, rất tốt!

Lần kiểm tra này, hắn sẽ để cho nữ nhân kia biết rốt cuộc cái gì mới là cá lớn nuốt cá bé, người mạnh là vua!

Tiếng chuông tan học rốt cuộc cũng vang lên, thời gian của một ngày trôi qua thật nhanh.

Một thời thoải mái cúp tiết, bây giờ học tập thật cực khổ a~

Đi xuống dưới, Diệp Oản Oản cảm thấy mình thật choáng váng, trên bóng hiện lên rậm rạp chằng chịt chữ.

Bảy ngày sắp tới, nhà trường sẽ cho học sinh nghỉ ngơi để chuyên tâm học tập nghênh đón kiểm tra.

Trung học Thanh Hòa là dạy học khép kín, trừ phi có tình huống đặc biệt gì đó, học sinh đều thống nhất yêu cầu ở nội trú.

Học tập được mấy ngày nay, mọi người đều có thể tự mình học ở nhà trọ, cũng có thể học ở trong lớp.

Sau khi tan học, các học sinh lần lượt trở lại nhà trọ, Diệp Oản Oản cũng mang rương hành lý hướng phía lầu ký túc xá đi tới.

Ký túc xá của trường học là bốn người một phòng, bất quá, bởi vì bạn cùng phòng đồng lòng gạt bỏ, cô được an bài một người ở một phòng.

Cộng thêm mối quan hệ giữa cô cùng Tư Dạ Hàn, cô không muốn cho ai biết cả, ở một trong phòng ngược lại càng có lợi.

Ngón tay tinh tế trắng nõn nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ký túc xá, không khí quen thuộc nhất thời đập vào mặt.

Căn phòng này một người ở mặc dù diện tích cũng không lớn, bất quá như thế cô ở đã cảm thấy đủ, so với Cẩm Viên rộng lớn trống trải ngược lại nơi này cho cô cảm giác an toàn.

Hơn nữa, Thanh Hòa từ trước đến nay đều có vô số gia đình con nhà giàu đầu tư, điều kiện rất tốt, không chỉ có máy điều hòa, còn có phòng tắm riêng cùng nhà vệ sinh.

Diệp Oản Oản để hành lý xuống, đem tất cả đồ vật đều sắp xếp lại một chút.

Sau khi hết thảy thu dọn xong, đang chuẩn bị ngồi xuống tiếp tục học bài, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên.

Mở cửa, chỉ thấy Thẩm Mộng Kỳ trên người mặc một cái váy tơ lụa màu hồng nhạt đang cười tươi rói mà đứng trước cửa.

Cô ta vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản lập tức mặt đầy kích động, nước mắt lập tức rưng rưng: "Oản Oản, cậu rốt cuộc cũng trở lại trường rồi! Tớ lo lắng cho cậu gần chết, gặp lại cậu thật sự quá tốt rồi!"

Nhìn thấy Thẩm Mộng Kỳ cái bộ dáng cực kỳ quan tâm, Diệp Oản Oản trong lòng không khỏi cảm khái, cũng khó trách sau này Thẩm Mộng Kỳ ở trong làng giải trí lại hot như vậy, kỹ thuật diễn này quả thật không lời gì để nói.

Diệp Oản Oản đến trước bàn đọc sách ngồi xuống, bởi vì bị quấy rầy mà thần sắc hơi lộ ra không kiên nhẫn: "Có chuyện gì? Nếu có chuyện gì, bảy ngày sau rồi hãy tới tìm tôi, bây giờ tôi không có thời gian."

Thẩm Mộng Kỳ cho là cô cùng Cố Việt Trạch cãi nhau mà tâm tình không tốt, liền ôn nhu khuyên bảo: "Cố thiếu đoán chừng là hiểu lầm quan hệ giữa cậu cùng Tư Dạ Hàn, nhưng hắn cũng chỉ là quá yêu cậu nên mới trách cậu, trong lòng hắn vẫn có cậu a. Nếu không lần này cũng không có khả năng cũng đi giúp cậu! Chỉ cần cậu đi tìm hắn, cùng hắn đem hết hiểu lầm rồi giải thích rõ là tốt rồi!"

Diệp Oản Oản tạm thời không có thời gian cùng cô ta-- đại minh tinh màn hình nói nhảm, giờ phút này sự chú ý của cô toàn bộ đều đặt ở trong sách.

Xem Diệp Oản Oản phiền não mà không ngừng lật sách, phỏng chừng còn chưa có hết giận, Thẩm Mộng Kỳ cũng không tiếp tục khuyên nhủ.

"Cái kia Oản Oản, tớ đi trước, sắp kiểm tra rồi, tớ cũng phải dành thời gian học tập, cha tớ nói lần này chỉ cần tớ có thể tiếp tục giữ vững vị trí thứ ba của lớp liền mua cho tớ một cái điện thoại di động mới, cậu nếu có chuyện nhất định phải tới tìm tớ!"

"Đã biết." Diệp Oản Oản cũng không ngẩng đầu lên.

Thẩm Mộng Kỳ hơi nhíu mày, có chút không thích ứng với thái độ lạnh lùng này của Diệp Oản Oản.

Đang chuẩn bị rời đi, ánh mắt của cô ta bỗng nhiên liếc qua nhìn Diệp Oản Oản rồi hướng vào một góc bàn học rực rỡ nhiều màu sắc, cái kia chẳng phải thư tình sao.


Editor: Cẩm Tiên ( Pi xđ:)))

Chương 23: Gửi thư tình cho Tư Dạ Hàn

Trong lòng Thẩm Mộng Kỳ nhất thời cười lạnh một tiếng.

Thật là tưởng đâu lần này Diệp Oản Oản có cốt khí đây!

Nguyên lai vẫn là đồ hèn!

Giả bộ đứng đắn làm gì?

Ánh mắt Thẩm Mộng Kỳ lóe lên, lúc đi tới sau lưng Diệp Oản Oản, len lén lấy điện thoại di động ra, hướng về phía Diệp Oản Oản chụp một tấm ảnh, sau đó lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài.

Sau khi trở lại nhà trọ, Thẩm Mộng Kỳ đương nhiên không phải là học bài, mà là lập tức gửi tin nhắn cho Tư Dạ Hàn.

Tư Dạ Hàn rốt cuộc quăng tên phế vật Diệp Oản Oản kia, mà bây giờ, chính là cơ hội tốt nhất cho cô ta!

Tư Dạ Hàn là người nào, chính là người thừa kế duy nhất danh môn Tư gia nước Hoa, những người bình thường này đối với sự tồn tại của bọn họ mà nói là xa không với tới.

Mà cô ta, không chỉ có số điện thoại di động riêng của Tư Dạ Hàn, còn có thể tùy thời ra vào hoàng cung nhỏ gọi là Cẩm Viên ở Đế Đô.

Nghĩ tới những thứ này, tưởng tượng một ngày kia trở thành nữ chủ nhân Cẩm Viên, tất cả mọi người đều biết rõ quan hệ của mình cùng Tư Dạ Hàn, cô ta thật là hưng phấn đến phát run.

Ngay cả Diệp Oản Oản cái người ngu ngốc đó cũng có thể lọt vào mắt Tư Dạ Hàn, cô ta làm sao không thể có được hắn.

Dù sao người nam nhân kia đối đãi với mình là bất đồng như thế, cô ta không chỉ có thể tùy ý ra vào Cẩm Viên, còn đưa cho cô ta cái đống lễ vật cực đắt, cực nhiều tiền, chỉ cần cô ta gặp phải việc khó, lại đến trước mặt hắn nói một chút, hắn cũng có phái người giải quyết.

Hai gò má Thẩm Mộng Kỳ đỏ ửng, trên mặt tràn đầy ngọt ngào cùng tự tin, chỉ cần cô ta lại cố gắng một chút, người đàn ông này sớm muộn sẽ là của cô ta! 

[Tư tiên sinh, nghe nói anh và Oản Oản cãi nhau, anh có khỏe không? Anh không cần lo lắng cho Oản Oản, tôi đã vừa mới qua xem Oản Oản, cô ấy rất tốt.]

Cái tin này vẫn phối thêm một tấm ảnh, chính là tấm mà cô ta mới chụp lén, trong hình bức thư tình kia chụp vô cùng rõ ràng.

Lấy khả năng quan sát của Tư Dạ Hàn, tuyệt đối sẽ phát hiện bức thư này là viết cho Cố Việt Trạch!

Như vậy, sau khi Diệp Oản Oản rời khỏi hắn không chỉ có rất tốt mà còn ngay lập tức qua lại với Cố Việt Trạch!

Bây giờ cô ta phải thêm một cây đuốc, để cho Tư Dạ Hàn hoàn toàn chán ghét Diệp Oản Oản, không có bất kỳ khả năng hồi tâm chuyển ý.

-------

Giờ phút này, trong nhà trọ của Diệp Oản Oản.

Sau khi Thẩm Mộng Kỳ rời khỏi, lúc đầu Diệp Oản Oản vẫn tiếp tục xem sách, nhưng lại cảm giác mình đã bỏ sót cái gì.

Cô theo bản năng nhìn hướng vào góc bàn đọc sách của mình.

Quả nhiên, chỉ thấy trong góc có một bản nháp thư tình, là cô trước kia viết cho Cố Việt Trạch, vẫn chưa hoàn thành, cho nên không thể gửi được.

Sách, thiếu chút nữa quên vật này!

Kiếp trước Tư Dạ Hàn cấm túc cô, cô tự nhiên cũng phản kháng, lấy cái chết bức bách mới thuận lợi trở lại trường học, chỉ là bởi vì Thẩm Mộng Kỳ hai ba ngày âm thầm khiêu khích, cô ở trường học không được bao lâu danh tiếng cũng bị bôi xấu hoàn toàn.

Mà lúc trước chuyện đầu tiên Thẩm Mộng Kỳ khiêu khích quan hệ của cô và Tư Dạ Hàn, chính là bức thư tình này.

Đời này tình huống mặc dù có hơi bất đồng, đối với Thẩm Mộng Kỳ, coi như cô cùng Tư Dạ Hàn chia tay, Thẩm Mộng Kỳ cũng sẽ không buông tha bất kỳ cơ hội nào ở trước mặt Tư Dạ Hàn bôi đen cô.

Diệp Oản Oản nhặt bức thư tình kia lên, chuyển động bút trong tay, khóe miệng chậm rãi cong lên.

Cũng còn tốt bức thư tình này chẳng qua là bản nháp, cũng không viết là gửi cho ai.

Cho nên, tại sao không thể là viết cho Tư Dạ Hàn a~

Diệp Oản Oản lấy điện thoại di động ra, hướng về phía bức thư tình kia chụp một tấm, ngay sau đó gửi cho Tư Dạ Hàn, hơn nữa phối thêm một cái icon trái tim. 

(Ad: *Cười* Vỏ quýt dày có móng tay nhọn nha =)))


Chương 24: Buồn nôn muốn chết

Sau khi gửi tin nhắn xong, Diệp Oản Oản liền không quản chuyện thư tình nữa, tranh thủ từng giây từng phút mà tiếp tục đọc sách.

Mà Cẩm Viên thời khắc này, đã long trời lở đất, người ngã ngựa đổ.

Trên ghế salon vẻ mặt nam nhân cáu kỉnh và tàn nhẫn, con ngươi màu đen giống như đêm đông sâu lắng, ngón tay bởi vì mới vừa bóp nát cái ly, máu đang tí tách chảy xuống, trước đó người bưng trà cũng bị đạp lộn nhào trên đất, một cảm giác áp bách khổng lồ giống như ở bên trong không gian kín điên cuồng tàn phá.

Tất cả người giúp việc đều run lẩy bẩy mà trốn ở góc phòng, thở mạnh cũng không dám.

Hứa Dịch phía sau mồ hôi lạnh nhễ nhại, cứng còng sống lưng đứng ở bên người nam nhân, ánh mắt run rẩy liếc cái màn hình điện thoại di động tan vỡ trên sàn nhà, trên mặt tràn đầy tuyệt vọng.

Điện thoại di động chất lượng quá tốt, màn hình bị bóp nát vẫn hoạt động như cũ, hiện lên rõ ràng tấm ảnh thư tình bị phóng đại.

Đáng chết, hắn biết ngay sẽ xảy ra chuyện như vậy mà!

Cô gái kia đối với họ Cố kia một lòng, bị bỏ rơi rồi bị thoái hôn đều không để ý, vẫn như cũ bám dính lấy, làm sao có thể đột nhiên đổi tính, nghĩ muốn sống thật cùng ông chủ qua ngày?

Cái này không nói, chân trước mới vừa lừa gạt ông chủ xong, chân sau lập tức lại đuổi theo Cố Việt Trạch rồi.

Còn viết ra thư tình sến súa  như thế nữa!

Thật là quá không biết xấu hổ!!

Trên thư tình là một bài thơ, phiên dịch được ý tứ đại khái chính là: nguyện ý hóa thành cà vạt trên cổ áo của hắn, cảm thụ mùi thơm của hắn, nguyện hóa thành vạt áo của hắn, trói lại eo thân của hắn, nguyện hóa thành dầu gội trên tóc của hắn, làm đen nhánh tóc mai của hắn...

Thật là dâm từ diễm khúc!

Khó trách ông chủ tức đến như vậy!

Bất quá là một người phụ nữ mà thôi, nếu không nghe lời, vậy thì cứ coi như là một món đồ vật đặt ở nhà nuôi vậy, cần gì phải thả cô ta như thế.

Ông chủ cũng quá hồ đồ, lại bị vài ba lời của cô gái kia lừa bịp rồi.

Giờ phút này, khuôn mặt nam nhân sắc âm trầm như nước, cái nội tâm dã thú ẩn nấp trong cơ thể đã hoàn toàn lao ra nhà tù, liếm lấy móng nhọn, tản ra khí tức khát máu.

Oản Oản--

Tôi nói rồi---

Đây là một lần cuối cùng tôi cho em cơ hội---

Một lần cuối cùng tin tưởng em!

"Bắt trở lại." Trên ghế salon, truyền tới thanh âm khàn khàn trầm thấp của nam nhân.

Hứa Dịch bị vẻ mặt âm lãnh của nam nhân dọa sợ đến run lên, vội vàng nói: "Vâng! Tôi sẽ phái người đi ngay!"

Trong nháy mắt, một hàng xe màu đen lặng yên không một tiếng động theo cửa chính của Cẩm Viên lái vào trong bóng đêm.

Bên trong phòng khách, tất cả người giúp việc đều câm như hến, trong lòng tràn đầy oán hận.

Từ sau khi cô gái kia tới Cẩm Viên, bọn họ không có một ngày nào yên ổn, toàn bộ Cẩm Viên đều bị cô ấy làm cho huyên náo chướng khí mù mịt.

Hứa Dịch nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ nồng đậm biến hóa, trong lòng cũng là tình cảnh bi thảm, tiếp theo trong chờ đợi bọn hắn, sợ lại là một trận mưa to gió lớn.

Cô gái kia sau khi bị bắt trở về, còn không biết lại phải làm thế nào!

Đến lúc đó thảm nhất, xui xẻo nhất cũng không phải là bọn họ sao?

"Tinh-- "

Ngay lúc này, cái điện thoại bị vỡ trên đất kia đột nhiên vang lên một tiếng, đồng thời màn hình cũng sáng lên.

Hứa Dịch theo bản năng đem điện thoại di động nhặt lên nhìn một cái, một giây kế tiếp nhất thời chân mày nhíu chặt.

Tại sao lại là bức thư tình kia?

Hơn nữa lần này vẫn là đơn độc nội dung thư.

Theo sát, lại là  'tinh' một tiếng.

Lần này là một cái tin nhắn, trong tin nhắn ngắn chỉ có một icon, icon là một cái trái tim ngọt ngào yêu thương.

Mà lần này, Hứa Dịch rốt cuộc chú ý tới, người gửi hai cái tin nhắn thật này không phải là Thẩm Mộng Kỳ, mà là... mà là Diệp Oản Oản!!!

Chuyện này, đây là có ý gì?

Chẳng lẽ cái thư tình buồn nôn chết người kia không phải là viết cho Cố Việt Trạch, mà là Diệp Oản Oản viết cho... Viết cho ông chủ đấy!?

Cmn!!!


Chương 25: 'Chụt Chụt' nha!!

Chuyện này——chuyện này sao có thể!

Hứa Dịch nhìn chằm chằm cái tin nhắn kia, vẻ mặt giống như gặp quỷ.

Trong đầu của hắn lặp đi lặp lại đều là cái thư tình có mấy câu buồn nôn muốn chết.

"Chuyện này..." Hứa Dịch trợn mắt hốc mồm.

Dù sao điều này thật sự là làm cho người ta rất khó có thể tin!

Bức thư tình này của Diệp Oản Oản, lại không phải là viết cho người khác, mà là viết cho ông chủ nhà hắn?

Vẻ mặt Hứa Dịch khác thường dĩ nhiên là gây nên sự chú ý của Tư Dạ Hàn, thanh âm của nam nhân khàn khàn âm trầm: "Đem tới."

Ánh mắt Tư Dạ Hàn lạnh lẽo nhìn tới, Hứa Dịch không dám trì hoãn, vội vàng cung cung kính kính hai tay đem điện thoại di động đưa tới.

Nam nhân nắm điện thoại di động, ngón tay hơi hơi co rút chỉ chốc lát sau dừng lại, mới rốt cục xuyên thấu qua màn hình vỡ, nhìn về phía nội dung tin nhắn.

Trong tin nhắn là một tấm hình, trong hình bất ngờ chính là bức thư tình mới vừa rồi làm cho lục phủ ngũ tạng của hắn đều đốt thành tro bụi.

Nam nhân hai tròng mắt nhất thời nguy hiểm nheo lại, nhưng mà đúng vào lúc này, ánh mắt hắn trong lúc vô tình xẹt qua một cái tên phía trên —— Oản Oản!

Oản... Oản...

Sau khi thấy rõ tên của cô trong đó, vẻ mặt nam nhân lạnh lẽo như băng trong nháy mắt tan rã, hóa thành kinh ngạc.

Cái tin nhắn ngắn này... Là Diệp Oản Oản gửi?

Ngón tay ý thức tiếp tục chuyển động đi xuống, phát hiện không chỉ là thư tình, phía dưới thư tình còn bổ sung thêm một cái icon trái tim ngọt ngào.

Cái chứng cứ thư tình kia tuyên bố cô lần nữa phản bội mình, cái thư tình viết cho Cố Việt Trạch...

Viết... cho hắn!!?

Nguyện tại y nhi vi lĩnh, thừa hoa thủ chi dư phương

Nguyện tại thường nhi vi đới, thúc yểu điệu chi tiêm thân

Nguyện tại phát nhi vi trạch, loát huyền mấn ư đồi khiên


Dịch

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net