✓Chương 211- 220

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hyna Nguyễn

Beta: sontradooo

Chương 211: Vạn nhất cậu cướp bạn trai tôi rồi sao

"Phi, nữ thần của tôi thật lợi hại, cô ấy chính là thẩm thẩm của Tư Hạ! Cái bối phận này! Tuyệt!"

"Cuối cùng tôi cũng biết tại sao Tư Hạ chiếu cố Diệp Oản Oản như vậy rồi!"

"Mới vừa rồi Thẩm Mộng Kỳ nói cái gì? Còn nói Tư Hạ không có ai dạy dỗ? Phốc! Đây không phải là đem chú của Tư Hạ ở cùng một chỗ cùng chửi rồi sao?"

Nói tới chỗ này, người chung quanh nhất thời ném qua ánh mắt khác thường Thẩm Mộng Kỳ.

"Thẩm Mộng Kỳ này cũng thật mắc cười, người ta chính chủ còn chưa có nói gì cả, cô ta lại chạy lên giải thích một trận, nếu ai không biết còn nghĩ hai người họ có tình cảm chị em tình thâm thì sẽ tưởng cô ta đang lo lắng thay Diệp Oản Oản, nhưng thật ra cô ta đang cố ý trước mặt bạn trai Diệp Oản Oản bôi đen Diệp Oản Oản đấy!"

"Xem ra khả năng sau rất lớn đi! Thẩm Mộng Kỳ có tiền sử trước đó rồi mà, cô ta không phải là thích nhất cướp bạn trai của khuê mật mình sao?"

"Cậu nói như vậy thật đúng, cô ta ngay cả Tống Tử Hàng đều không buông tha, đừng nói là đàn ông ưu tú chất lượng như vậy! Mới vừa rồi tám phần mười chính là cố ý khiêu khích rồi!"

"Trời ơi, thật là ghê tởm! Những ngày qua cô ta còn một mực giải thích rằng Tống Tử Hàng cưỡng bách cô ta, còn nói cái gì mà Tống Tử Hàng uy hiếp nếu như cô ta không theo liền nói là cô ta chủ động câu dẫn mình, rồi còn gì mà hết thảy tất cả mọi chuyện này đều là Tống Tử Hàng thẹn quá giận tát nước dơ cho cô ta nữa chứ... Tôi thiếu chút nữa tin đấy, còn có chút đồng cảm với cô ta nữa! Kết quả cô ta hãm hại Giang Yên Nhiên xong lại chạy đi tiếp tục muốn hãm hại Diệp Oản Oản, chậc chậc chậc..."

"Nhân phẩm này, quả thật là quá rồi! Hơn nữa đến bây giờ còn giữ anh trai của Diệp Oản Oản không thả nữa chứ!"

...

Lúc Thẩm Mộng Kỳ nghe được Tư Hạ kêu Tư Dạ Hàn một tiếng Cửu thúc cũng đã sợ đến mức choáng váng.

Vào lúc này nghe những người chung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ sắc mặt càng tái mét.

Sao... Tại sao có thể như vậy...

Tư Hạ cùng Tư Dạ Hàn lại là quan hệ chú cháu!

Cô ta mới vừa rồi lại ngay trước mặt Tư Dạ Hàn nói lời "Ở nhà không có ai quản giáo". Còn nữa, Tư Dạ Hàn chẳng phải sẽ cho những lời cô ta mới nói là khích bác mối quan hệ chú cháu của bọn họ sao?

Cô ta nghe qua Tư Dạ Hàn kiêng kỵ nhất chính là điều này!

Trình Tuyết ở một bên thấy vậy cười lạnh một tiếng, lộ ra vẻ mặt như trong dự liệu, chuyện như vậy có thể xảy ra mà.

Hôm nay may mắn có Thẩm Mộng Kỳ dời đi chủ ý của Tư Dạ Hàn nếu không cô ta sợ rằng...

Nhưng vạn nhất Diệp Oản Oản sau khi trở về tố cáo với Tư Dạ Hàn thì...

So với sự lo âu của Trình Tuyết, Thẩm Mộng Kỳ lúc này đã quá hoảng sợ choáng váng, lắp bắp nhìn Tư Dạ Hàn giải thích: "Tư tiên sinh tôi, tôi không biết... Tôi không biết Tư Hạ lại là cháu trai của ngài... Thật xin lỗi! Là tôi hiểu lầm, tôi chỉ là, chẳng qua là quá lo lắng cho Oản Oản mới có thể như vậy... Xin ngài ngàn vạn lần chớ để ý..."

Tư Dạ Hàn không nói gì, thậm chí nhìn đều không có liếc nhìn cô ta một cái mà là nhìn qua Diệp Oản Oản.

Tư Dạ Hàn hờ hững để cho trái tim của Thẩm Mộng Kỳ như rơi vào hầm băng, chỉ có thể xem Diệp Oản Oản như cọng rơm cứu mạng cầu xin giúp đỡ: "Oản Oản, tớ thật sự là không phải cố ý! Cậu là người rõ ràng nhất tất cả đều là vì tớ lo lắng cậu!"

Diệp Oản Oản nghe Thẩm Mộng Kỳ nói cô tự nghĩ trong lòng đến bây giờ mà cô ta còn muốn đầu độc cô nữa sao, ánh mắt hơi hơi buồn rầu nhìn qua một chút nói: "Có thật không? Nhưng bọn họ đều nói cậu cố ý khiêu khích quan hệ giữa tớ cùng bạn trai tớ a!"

"Làm sao có thể, Oản Oản cậu nhất định phải tin tưởng tớ!" Thẩm Mộng Kỳ nóng nảy.

Diệp Oản Oản đứa ngốc này làm sao lại tin lới người khác nói vậy!

Diệp Oản Oản vẻ mặt vẻ mặt bất đắc dĩ mở miệng xin lỗi nói: "Thật xin lỗi Mộng Kỳ, trước đây cậu đã cướp bạn trai của Yên Nhiên một lần, tớ thực sự rất khó tin tưởng cậu, tớ nghĩ chúng ta từ nây về sau cũng không cần liên lạc với nhau nữa! Nếu không vạn nhất, vạn nhất cậu cũng muốn cướp bạn trai của tớ thì làm sao bây giờ? Bạn trai của tớ lại đẹp trai như vậy..."

Diệp Oản Oản ở một bên lầu bầu, một bên khẩn trương không dứt mà áp vào bên người của Tư Dạ Hàn, ôm lấy cánh tay anh bộ dạng mười phần muốn chiếm làm của riêng mặt đầy phòng bị.

Tư Dạ Hàn nhìn Diệp Oản Oản đột nhiên ôm lấy cánh tay anh đáy mắt bình tĩnh không lay động của anh hiếm thấy xẹt qua vẻ kinh ngạc.

Về phần Hứa Dịch đang đứng ở một bên, quả thật là mừng rỡ như điên, CMN nữ nhân này có thể coi như khai chiến trực tiếp nha, quả thật là ngàn năm mới xuất hiện một lần! 


Chương 212: Cô mới vừa rồi là được anh tán dương đúng không?

Thẩm Mộng Kỳ bị nói trúng tâm tư nên trên mặt thoáng qua một tia chột dạ, bất quá rất nhanh liền đổi lại một bộ dạng bởi vì bị hiểu lầm mà thương tâm muốn chết: "Làm sao tớ có thể làm điều đó được chứ! Oản Oản, cậu là bạn tốt nhất của tớ, tớ làm sao sẽ cướp bạn trai của cậu được!"

Thẩm Mộng Kỳ nói xong hai con ngươi liền phiếm hồng, quần áo đơn bạc che lại thân thể cô ta ở trong gió nhẹ nhàng run rẩy, mặt đầy ủy khuất hướng Tư Dạ Hàn ném ánh mắt cầu xin giúp đỡ: "Tư tiên sinh, tôi đối với ngài chỉ có kính ngưỡng cùng sùng bái tuyệt đối không có ý gì khác tôi..."

Thẩm Mộng Kỳ vừa nói vừa bước nửa bước, kết quả kiền bị Hứa Dịch mặt lạnh chắn phía trước cô ta: "Thẩm tiểu thư, xin tự trọng!"

"Phốc —— "

Thẩm Mộng Kỳ bị cấp dưới của người ta đánh vào mặt ngay tại chỗ, mọi người liền cười phun ra tiếng.

"Kính ngưỡng cùng sùng bái sao? Một nữ nhân kính ngưỡng sùng bái một người đàn ông khác là có ý gì chứ cái này còn cần dùng nhiều lời để nói sao? Điều này là muốn ra mặt tỏ tình chứ còn ý gì khác nữa!"

"Chó không sửa đổi thói quen ăn phân. Cô ta ngay cả bạn trai của Giang Yên Nhiên cũng không buông tha huống chi là người ở trước mắt này, bạn trai của Diệp Oản Oản nhìn qua có thể thấy so với Tống Tử Hàng lai lịch còn lớn hơn!"

"Mới vừa rồi Diệp Mộ Phàm tới đưa quần áo cho cô ta, giờ cô ta lại mặc như vậy trước mặt bạn trai người ta còn run lẩy bẩy làm bộ dang thảm lại khóc kể lễ tâm ý, cô ta nghĩ người khác đều là người mù sao!"

"Tôi nhớ là có người nói Diệp Oản Oản ở bên ngoài trường được một lão đầu tử nào đó bao nuôi, chuyện này chắc cũng là do cô ta truyền đi đúng không?"

Thẩm Mộng Kỳ liền đổi sắc mặt: "Tớ, tớ không có... không phải tớ làm đâu, tớ làm sao sẽ truyền thứ tin đồn nhảm này được chứ."

Đáng chết, gần đây Diệp Oản Oản gần gũi với Giang Yên Nhiên như vậy sẽ không phải là nói cái gì với cô ta đấy chứ? Khó trách thái độ của Diệp Oản Oản đối với mình thay đổi lớn như vậy.

Diệp Oản Oản đứng một bên mắt lạnh nhìn Thẩm Mộng Kỳ ở trong đám người trăm miệng một lời cũng không thể bào chữa cho mình.

Cô đã từng vì Thẩm Mộng Kỳ âm thầm thiết kế bêu xấu liền bị tất cả mọi người ghét bỏ giễu cợt, mà bây giờ hết thảy các thứ này toàn bộ cô sẽ từng cái trả lại cho cô ta.

Đương nhiên, cái này vẫn còn có đủ đâu!

Reng reng reng ——

Cho đến tiếng chuông vang lên Thẩm Mộng Kỳ đang bị vây lại công kích mới thoát thân được.

"Oản Oản, vô luận cậu có hiểu lầm tớ như thế nào thì tớ thật sự không có làm chuyện gì có lỗi với cậu cả, lần sau tớ lại tới tìm cậu nhé." Thẩm Mộng Kỳ che giấu vẻ âm trầm trong mắt của mình cắn môi hướng Tư Dạ Hàn ném vẻ ai oán một cái lúc này mới vội vã rời đi.

Diệp Oản Oản không để ý tới Thẩm Mộng Kỳ liếc mắt đưa tình với Tư Dạ Hàn. Nhìn nam nhân ở đối diện mình, Diệp Oản Oản trầm mặc không nói gì.

"Vào học đi." Tư Dạ Hàn thấy cô không lên tiếng chỉ coi là cô đang sợ hãi không muốn nói chuyện cùng mình, vì vậy anh không nhiều lời nữa nói cô vào học.

Nhưng mà ngay khi Tư Dạ Hàn muốn cất bước đi trong nháy mắt cổ tay liền bị giữ lại. Một cái tay nhỏ bé nhẹ nhàng níu lấy ống tay áo của anh.

Tư Dạ Hàn dừng chân lại ánh mắt nhìn xuống ống tay áo của mình.

Diệp Oản Oản cũng không biết mình tại sao lại muốn kéo tay anh lại, sau khi kịp phản ứng vội vàng rút tay trở về không nói không rằng mà chơi đùa vòng lông trắng trên cổ áo của mình.

Tư Dạ Hàn cũng không thúc giục liền lẳng lặng đứng ở nơi đó nhìn cô.

Một lúc sau Diệp Oản Oản cất lên tiếng nói: "Anh sẽ thích Thẩm Mộng Kỳ sao?"

Tư Dạ Hàn nhìn cô thật sâu một cái sau đó mặt không đổi sắc mở miệng: "Không biết, ánh mắt của anh rất cao.

""!" Diệp Oản Oản sững sốt, một hồi lâu sau mới kinh ngạc ngẩng đầu lên, ánh mắt chớp chớp lại chớp chớp.

Ách, cô mới vừa rồi có phải là được tán dương hay không?

Đây không phải là chê cô mà là đang khen cô sao?

Dưới tình huống này mà anh còn có thể có vẻ mặt nghiêm túc để nói ra những lời này sao!


Chương 213: Càng ngày càng có tiềm chất của hôn quân

Hứa Dịch nhìn ông chủ nhà hắn người tự xưng là có ánh mắt rất cao một chút rồi lại nhìn Diệp Oản Oản đứng ở bên cạnh ngây ngốc thanh thuần yên tĩnh không nói.

Giờ phút này hắn tương đối hiểu được tâm tình của Lưu Ảnh khi nghe được ông chủ nói tiêu chuẩn chọn bạn trăm năm của là—— tuyệt thế vô song.

"Còn có điều gì muốn hỏi sao?" Tư Dạ Hàn hỏi.

Diệp Oản Oản lắc đầu một cái: "Không có em chỉ muốn cám ơn anh đã đến đưa quần áo cho em thôi, à còn có cái bao tay nữa, phía trên thêu hình tiểu lão hổ rất đáng yêu, là anh lựa sao?"

Tư Dạ Hàn: "Hứa Dịch chuẩn bị."

Hứa Dịch: "..."

Ông chủ xin ngài hãy sờ lương tâm của mình lặp lại lần nữa đi!

Đúng là thuộc hạ chuẩn bị nhưng tôi chuẩn bị chừng một trăm đôi ngài mới từ bên trong lựa ra một đôi hài lòng được chứ!

"Ồ~" Diệp Oản Oản gật đầu một cái, sau đó lại hỏi một câu: "Đại Bạch còn có ở nhà không?"

"Ở nhà." Tư Dạ Hàn mở miệng.

Hứa Dịch nghe được câu này nhất thời bức xúc.

Khi nào thì Slutte ở nhà rồi chứ? Hắn căn bản còn chưa có tìm ra được Slutte!

Diệp Oản Oản nhất thời an tâm nói: "Thôi em vào học đây, em học sẽ tranh thủ về với anh, trên đường đi anh nhớ cẩn thận một chút nhé!"

Diệp Oản Oản đi rồi Hứa Dịch lập tức lo lắng nhìn về phía Tư Dạ Hàn nói: "Ông chủ, Slutte..."

"Cậu còn có thời gian một ngày." Tư Dạ Hàn trực tiếp cắt đứt câu nói kế tiếp của hắn.

Hứa Dịch nghẹn một cái, trong lòng nước mắt rơi như mưa: "Thuộc hạ nhất định trước ngày mai khi Diệp tiểu thư về sẽ đem Slutte trở lại."

Khó trách đang êm đẹp ông chủ đột nhiên để cho hắn đi tìm Slutte đem trở về, nguyên lai là muốn dỗ mỹ nhân vui vẻ a! Mặc dù rất không muốn thừa nhận nhưng ông chủ của hắn thật là càng ngày càng có tiềm chất hôn quân a.

------

Ngày thứ hai sau khi tan học.

Diệp Oản Oản thu thập xong hành lý cùng Giang Yên Nhiên tạm biệt.

"Cậu ở một mình có được không? Nếu không cậu xin điều chỉnh một chút đến phòng ngủ khác nhé?" Diệp Oản Oản đề nghị.

Giang Yên Nhiên lắc đầu: "Không cần đâu... cũng sắp thi vào đại học rồi, tớ ở một mình vừa vặn có thể chuyên tâm học tập!"

Thanh Hòa mặc dù là trường học quý tộc tư thục có chất lượng dạy học tốt nhất nhưng so với trường phổ thông công lập không có cách nào sánh được, có không ít học sinh sau khi thi xong kì thi vào đại học đều trực tiếp đi du học, căn bản cũng không quan tâm thành tích thi cử của mình, vì vậy việc mà nữ sinh trong nhà trọ ngày ngày thảo luận không phải là nhãn hiệu nổi tiếng thì cũng là đồ trang điểm.

Giang Yên Nhiên là con gái độc nhất trong nhà ba mẹ không nỡ để cô ấy rời khỏi nhà quá xa, cho nên đã thay cô chuẩn bị để cô có thể học ở đại học trong nước.

Nguyên lai ban đầu Yên Nhiên cũng chưa nghĩ đến việc tham gia kì thi này nhưng trong khoảng thời gian cùng Diệp Oản Oản sống chung này, cô đã quyết định dự thi vào học viện điện ảnh Đế đô (Đế ảnh) khoa diễn xuất. Yên Nhiên không khỏi chờ trong mong tương lai mình cũng có thể cùng Oản Oản ở cùng một chỗ trở thành cộng sự với nhau.

Bởi vì từ nhỏ được cha mẹ tạo điều kiện đi học cho nên bài chuyên ngành của hệ biểu diễn cô ngược lại không lo lắng, chẳng qua là mấy môn văn hóa cô sợ rằng còn phải vượt qua cửa ải này nữa.

Cô nghe nói Diệp Oản Oản muốn thi vào truyền thông Đế đô (Đế truyền) khoa quan hệ xã hội chuyên nghiệp.

Đế ảnh cùng Đế truyền là một trong mấy trường đại học cao cấp nhất ở Trung Quốc về ngành điện ảnh và truyền thông, là mục tiêu cao nhất mà tất cả học sinh cả nước muốn vào học, đây cũng là ngành đào tạo ra nhiều người tài giỏi cùng quyền uy trong giới giải trí.

Mà mọi người đều biết Đế truyền là trường nghệ thuật loại chuyên nghiệp có điểm số cao ngất khiến người khác phải sợ hãi cùng đại học Đế đô không phân cao thấp, Diệp Oản Oản muốn thi vào khoa quan hệ xã hội chuyên nghiệp ở đó sao. Thành tích bây giờ của Diệp Oản Oản mặc dù cũng không tệ lắm nhưng môn toán của cậu ấy thật sự là quá thấp, nếu muốn thi vào Đế truyền chỉ sợ là không đủ.

"Oản Oản, cậu có muốn thừa dịp về nhà, buổi tối tớ giới thiệu cho cậu một lớp bổ túc môn toán không? Môn toán thật sự là vấn đề lớn đối với cậu nha!" Giang Yên Nhiên lo âu hỏi.

Diệp Oản Oản nghe vậy nhất thời khoát khoát tay trả lời: "Yên tâm yên tâm tớ đã sớm tìm được người rồi! Lão sư bổ túc môn toán cho tớ siêu siêu cấp giỏi nha!" 


Chương 214: Muốn dỗ nữ nhân sao không tự mình làm đi

Dưới lầu, Hứa Dịch mới vừa đi tới chuẩn bị đến mang hành lý cho Diệp Oản Oản, liền nghe được đoạn đối thoại của Diệp Oản Oản cùng một cô gái vì vậy không khỏi sửng sốt một chút.

Diệp Oản Oản có học lớp bổ túc sao? Hắn làm sao lại không biết vậy? Dù sao việc liên quan đến Diệp Oản Oản cũng đều là do hắn phụ trách. Chẳng lẽ là ông chủ giúp Diệp Oản Oản?

Giang Yên Nhiên nghe vậy yên tâm chút ít nói: "Người có thể để cho cậu nói siêu siêu cấp lợi hại như vậy khẳng định là thực sự rất lợi hại!"

"Yên tâm đi, cậu cũng phải cố gắng lên nhé! Tớ đi đây! Phải nhớ luôn nghĩ tới tớ nha!" Diệp Oản Oản đi tới ôm Yên Nhiên một cái.

Giang Yên Nhiên sắc mặt trở nên hồng hồng bất đắc dĩ nổi giận một chút: "Cậu đi nhanh đi, thứ hai là chúng ta có thể gặp mặt rồi đúng không?"

Từ khi Diệp Oản Oản không hóa trang, gương mặt này thật sự làm cho Yên Nhiên chói mắt, ngay cả cô là một nữ nhân đều không chịu nổi chứ đừng nói là đàn ông.

Cũng may ngày hôm qua bạn trai của Diệp Oản Oản có đến trường một chuyến làm xóa bỏ tâm tư của những người kia.

Giang Yên Nhiên nhìn Hứa Dịch một cái, không nhịn được hạ thấp giọng thở dài nói: "Thật không nghĩ tới bạn trai của cậu lại là thúc thúc của Tư Hạ, mọi người đều đồn đại lai lịch của anh ta rất lớn, thậm chí còn có người nói khả năng là vị gia chủ thần bí của Tư gia – Tư Dạ Hàn, dù sao khí thế kia thật sự là quá mạnh mẽ nhìn một cái thì không phải là người phàm."

"Khụ khụ!" Diệp Oản Oản nghe xong nhất thời ho khan một trận, bật lên tiếng phủ nhận: "Làm sao có thể! Quả thật là ý nghĩ hảo huyền! Tư Dạ Hàn nếu là bạn trai tớ vậy thì tổng thống Mỹ chính là ba ba của tớ!"

Hứa Dịch một bên: "..."

Giang Yên Nhiên bật cười: "Tớ cũng cảm thấy không có khả năng, dù sao đó cũng là nhân vật trong truyền thuyết làm sao có thể tùy tiện thấy được, tất cả mọi người đều là đoán bậy bạ mà thôi, hơn nữa tin đồn dung mạo của Tư Dạ Hàn rất dọa người rất đáng sợ làm sao có thể đẹp trai còn ôn nhu như vậy được chứ!"

Lại nói tất cả con cháu Tư gia đều học ở trường quốc tế hàng đầu hoặc là trung tâm quốc tế, từ nhỏ đã tiếp nhận bồi dưỡng cùng giáo dục chuyên nghiệp làm sao lại xuất hiện ở trường học quý tộc tư lập trong nước được chứ.

Coi như có thể cùng Tư gia có chút liên hệ phỏng chừng cũng là họ hàng cực kỳ xa đi!

Bất quá chỉ cần cùng Tư gia có chút quan hệ cũng đã đủ để cho người bình thường ngưỡng mộ rồi.

Ôn nhu?!!

Diệp Oản Oản cười khan nói: "Đúng vậy đúng a! Bạn trai của tớ rất ôn nhu, rất ôn nhu".

Cùng Giang Yên Nhiên nói lời tạm biệt xong Diệp Oản Oản liền cùng Hứa Dịch cùng rời đi.

Trước khi rời đi, Hứa Dịch theo bản năng hướng Giang Yên Nhiên tìm tòi nghiên cứu một cái.

Cô bé này chính là bạn cùng phòng mới của Diệp Oản Oản sao?

Thật vất vả mới tiễn một người đi cũng đừng lại tới một người như trước đâu ha.

Bất quá trước mắt theo điều tra của hắn về gia thế bối cảnh Yên Nhiên thêm vào ấn tượng trong lần gặp đầu tiên của hắn thì cô bé này dường như có hy vọng sẽ không biến thành người kế tiếp như Thẩm Mộng Kỳ.

Xe rất nhanh lái đến Cẩm Viên.

Diệp Oản Oản từ xa đã không kịp chờ thò đầu khỏi cửa sổ nhìn ra ngoài.

Rốt cuộc, cô cũng thấy tại cửa nhà một cái bóng uy phong lẫm lẫm màu trắng cẩn thận ngồi xổm ngồi ở đó.

Càng làm cho cô kinh ngạc hơn chính là trên cổ của Bạch Hổ lại còn cột một nơ con bướm màu hồng, quả thực là vừa ngầu lại vừa đáng yêu.

"Oa! Đại Bạch Đại Bạch Đại Bạch —— " Diệp Oản Oản hét lên, xuống xe liền lập tức hưng phấn mà nhào tới Đại Bạch.

Sau đó, đúng như trong dự liệu của cô liền bị một tiếng rống lớn vào mặt.

Bất quá Diệp Oản Oản bị rống lên cũng không thèm để ý chút nào, kiên nhẫn không ngừng vòng quanh nó yêu thích không chịu được.

Đại Bạch hổ rõ ràng thấy rất phiền, nhìn biểu tình kia phỏng chừng hận không thể quất đuôi một cái cho cô chết đi, nhưng hết lần này tới lần khác nó lại không thể làm gì được! Ai bảo chủ của nó lại một người vô lương tâm chứ.

Quả thật là thật là không có nhân tính, muốn dỗ nữ nhân sao tự mình không làm đi, lại ngược đãi động vật là nó chứ!


Chương 215: Nhân loại ngu xuẩn

Nhân loại ngu xuẩn!

Lại khiến nó giống như sư tử đá ngu xuẩn ngồi xổm ở nơi này chờ đợi nữ nhân ngốc này, đã vậy còn đeo trên cổ tôn quý của nó một cái nơ ngu xuẩn như phàm nhân nữa chứ!

Diệp Oản Oản quả thật là yêu thích vẻ mặt——"Nhân loại ngu xuẩn" của Đại Bạch, trong mắt Đại Bạch tỏ vẻ mặt ngạo kiều cô liền cầm điện thoại lên không ngừng chụp hình nó, dù đã có vô số tầm hình chụp chung nhưng vẫn chưa thỏa mãn được cô.

Một bên Hứa Dịch nhìn Diệp Oản Oản ở đó không sợ chết mà lởn vởn vòng quanh Slutte trên trán mồ hôi lạnh đều chảy xuống. Diệp Oản Oản này rốt cuộc là ăn lộn thuốc gì rồi lúc trước rõ ràng là sợ Slutte muốn chết.

Cũng may là Diệp Oản Oản coi như còn có một chút phân tấc, chỉ vòng quanh nhìn Đại Bạch, không có cho tay vào đi sờ nó, nếu không vạn nhất có tổn thương nào tới vị này tiểu tổ tông sợ rằng thiên hạ phải có một trận đại loạn.

Thật ra thì Diệp Oản Oản rất muốn sờ một cái nhưng cô cũng biết Slutte cực kỳ chán ghét con người đụng chạm, cho nên liền không miễn cưỡng nó, hiện tại cô chỉ có thể thấy thèm mà nhìn đầu lông xù cùng đệm thịt lớn trên tay chân của nó mà thôi a.

Nếu có một ngày Đại Bạch nguyện ý cho cô sờ thì tốt biết bao a~

"Hứa quản gia? Cây của tôi như thế nào rồi?"

"Tiểu thư yên tâm sẽ có chuyên gia trông nom."

"Nhanh mang tôi đi nhìn một chút!" Diệp Oản Oản hưng phấn thúc giục ngay sau đó nhìn về phía Đại Bạch nói: " Đại Bạch Đại Bạch, mày có muốn cùng tao cùng đi nhìn cải trắng mà tao trồng hay không?"

Khóe miệng Hứa Dịch co rút nói: "Tôi cảm thấy Đại Bạch—— Slutte hẳn sẽ không cảm thấy hứng thú đâu."

Người ta cũng không phải là ăn chay nha!

Đổ mồ hôi chết hắn, hắn sắp bị Diệp Oản Oản hù chết rồi, cô ấy lại có dũng khí gọi Đại Bạch đi chung sao!

Vẻ mặt Diệp Oản Oản tiếc nuối: "Được rồi! Cái kia Đại Bạch, tao đi trước nhìn vườn rau xanh nhé, chờ chút nữa sẽ tới tìm mày chơi đùa sau nha!"

Diệp Oản Oản để balo đựng sách vở xuống liền vội vã chạy đi vào trong sân phía sau.

Quả nhiên, hạt giống được cô gieo trồng trước khi rời đi tất cả đều được chiếu cố tốt vô cùng, cây ăn quả đều đã bắt đầu nảy mầm, hoa hướng dương cũng đã cao hơn, một chút ít rau cải cũng đã có thể hái được, cá trong hồ cũng béo béo, cách đó không xa còn có mấy con gà con màu vàng đang kiếm ăn.

Nguyên bản ngôi nhà ban đầu giống như nhà tù lạnh giá đáng sợ giờ khắc này ở dưới trời chiều khắp nơi lộ ra khí

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net