Chương 2221- 2240

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 2221: Băng ghi hình

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Tam trưởng lão nhìn về phía Diệp Oản Oản, thần sắc hơi có chút lúng túng, nói: "Minh chủ, thật ra thì là như vầy... Minh chủ là có ý gì, cái này cũng không quan trọng, quan trọng chính là, minh chủ anh minh thần vũ, tâm tư kín đáo..."

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản thở dài, quả nhiên vẫn là phong cách của Không Sợ Minh! Coi như là chuyển đến Tử Vong Hoa Hồng, một điểm này cũng không có gì thay đổi.

"Dòng chính và dòng thứ, còn bao lâu nữa sẽ khai chiến?"

Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản hướng về phía Đại trưởng lão ở bên cạnh hỏi.

"Đại khái là mấy ngày tới. Hai ngày gần đây, dòng chính và dòng thứ đều đang dò xét lẫn nhau, chiến đấu quy mô nhỏ cũng đã nổ ra mấy lần." Đại trưởng lão đáp.

Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm, thời gian thái bình của Độc Lập Châu, đã hoàn toàn đi qua... Bất quá, nếu nói một cách nghiêm khắc, Độc Lập Châu căn bản chưa bao giờ trải qua thái bình.

"Minh chủ, chúng ta có tính toán gì?" Đại trưởng lão hỏi.

Tam trưởng lão liếc Đại trưởng lão một cái: "Bớt nói nhảm đi, Tu La Chủ kia là người của dòng thứ, đến lúc đó nhất định là chúng ta phải ủng hộ dòng thứ, còn có thể có tính toán gì chứ!"

"Vậy, minh chủ có ý tứ là, đến lúc đó liền dùng danh nghĩa của Tử Vong Hoa Hồng, ủng hộ dòng thứ?" Đại trưởng lão hỏi dò.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản gật đầu một cái, đây chính là kế hoạch của nàng.

Còn không đợi Diệp Oản Oản bên này có hành động gì, Nhiếp gia lại bỗng nhiên tuyên bố với bên ngoài, một trận chiến giữa dòng chính và dòng thứ, Nhiếp gia ủng hộ dòng thứ.

Cùng với tuyên bố của Nhiếp gia, Kỷ gia cũng theo đó tuyên bố ủng hộ dòng thứ.

Bên trong tứ đại thế gia, còn lại Thẩm gia và Lăng gia là chậm chạp không có động tĩnh.

Thẩm gia bên này, nói chung cũng không khó hiểu.

Tại Độc Lập Châu, Thẩm gia chủ nếu là dân làm ăn, cũng không hy vọng cuốn vào trận chiến tranh giữa dòng chính và dòng thứ này. Nếu như tùy tiện ủng hộ, không chỉ phải bỏ ra tài lực to lớn, mà lỡ như ủng hộ nhầm một phương bại trận, cũng sẽ tạo thành đả kích vô cùng to lớn đối với Thẩm gia.

Mà phía Lăng gia, trong lòng Diệp Oản Oản cũng biết được một chút. Nguyên bản, Lăng gia đúng là có dự định ủng hộ dòng chính, nhưng hiện tại, Nhiếp gia chủ và chủ mẫu trở lại, hơn nữa tuyên bố ủng hộ dòng thứ, Lăng gia và Nhiếp gia vốn là có chút ít mâu thuẫn, dường như cũng không muốn ở cùng một mặt trận với Nhiếp gia.

Chỉ bất quá, vào hai ngày sau, Thẩm gia cùng Lăng gia, rốt cuộc cũng đồng thời tuyên bố ủng hộ dòng thứ.

Ba ngày sau...

"Phong tỷ, người của Võ Đạo Liên Minh Công Hội tới... Nói là Hội trưởng của bọn họ mời tỷ đi đến trụ sở chính dự họp một chút." Bắc Đẩu báo cáo với Diệp Oản Oản.Nghe vậy, Diệp Oản Oản khẽ nhíu mày.

Ban đầu, Tư Hạ từ sau khi trở về từ hải đảo vẫn không hề lộ diện, thật không ngờ tới, hôm nay hắn lại sẽ mời chính mình đi đến Võ Đạo Liên Minh Công Hội.

"Phong tỷ, sẽ không phải là tỷ dự định đi đấy chứ?" Bắc Đẩu nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản nói: "Vào lúc này Võ Đạo Liên Minh Công Hội tìm tỷ, đệ phỏng chừng cũng không có chuyện gì tốt!"

"Đương nhiên là không đi!" Diệp Oản Oản cười lạnh một tiếng: "Nói cho bọn hắn biết, nếu như Hội trưởng muốn gặp ta, liền tự mình tới tìm ta!"

"Yes Sir~!" Bắc Đẩu gật đầu một cái, sau đó lập tức xoay người rời đi.

...

Nửa ngày sau, Bắc Đẩu cầm lấy một chiếc băng ghi hình đi tới phòng làm việc.

"Phong tỷ, đây là Võ Đạo Liên Minh Công Hội đưa tới, nói là bên trong có thứ tỷ cảm thấy hứng thú, để cho tỷ nhìn kỹ một chút." Bắc Đẩu đem băng ghi hình đặt ở trên bàn.

Nghe Bắc Đẩu nói vậy, Diệp Oản Oản hơi sững sờ. Võ Đạo Liên Minh Công Hội đưa tới băng ghi hình?

"Được, tôi biết rồi." Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản gật đầu một cái.

Đợi sau khi Bắc Đẩu rời phòng làm việc, Diệp Oản Oản đem băng ghi hình từ trên bàn cầm lên, quan sát tỉ mỉ chốc lát.

Chỉ từ bề ngoài mà xem, tựa hồ đây là một cuộn băng ghi hình thông thường, cũng không có chỗ gì đặc biệt.


Chương 2222: Ông ngoại

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Không bao lâu, Diệp Oản Oản đem băng ghi hình bỏ vào trong thiết bị. Nàng ngược lại muốn nhìn một chút, rốt cuộc Tư Hạ đang giở trò quỷ gì.

...

Xem nội dung trên TV, Diệp Oản Oản như có điều suy nghĩ. Bản băng ghi hình này, kì thực là nội dung sao lại từ bản chính, bất quá chất lượng hình ảnh cũng coi như là rõ ràng.

"Là mình..."

Ánh mắt Diệp Oản Oản rơi vào trên màn hình, không khỏi hơi nhíu mày.

Thiếu nữ xuất hiện trên màn hình, chính là Nhiếp Vô Ưu năm đó.

Ước chừng thời gian mấy hơi thở, một vị lão giả đầu tóc bạc phơ xuất hiện.

"Ông ngoại?"

Thấy ông lão đi đến, Diệp Oản Oản thần sắc đầy kinh ngạc. Cuộn băng ghi hình này... Vì sao lại có chính mình và ông ngoại?

Từ khung cảnh chung quanh mà xem, chắc là bên trong Võ Đạo Liên Minh. Nếu như dựa theo thời gian để phán đoán, ước chừng là camera theo dõi vào mấy năm về trước.

Còn không đợi Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, trong video, thiếu nữ và ông lão chợt nổ ra cãi vã kịch liệt, cuối cùng, dao găm trong tay của cô gái, xuyên thấu qua lồng ngực của ông lão...

Vào giờ phút này, nhìn nội dung trong video, Diệp Oản Oản đờ đẫn tại chỗ, khó mà tin nổi.

Chính mình... dùng dao găm, xuyên qua lồng ngực của ông ngoại...?

Cơ hồ là trong nháy mắt, Diệp Oản Oản ngồi xổm người xuống, trí nhớ vừa quen thuộc lại xa lạ, giống như đợt sóng tràn vào trong đầu.

...

Võ Đạo Liên Minh Công Hội

Thiếu nữ nhìn ông lão bày mưu lập kế, không khỏi bĩu môi: "Ông ngoại, lúc nào mới để cho con tới giúp? Một thân này võ nghệ này của con, quả thật là không có đất dụng võ chút nào, ngoại không cảm thấy thiệt thòi sao?"

Ông lão liếc nhìn thiếu nữ một cái: "Nếu như tình báo của ta không sai, cái tổ chức Không Sợ Minh gì gì, lại là do con xây dựng."

Ông lão dứt tiếng, sắc mặt của thiếu nữ hơi đổi: "Không có... Ông ngoại, làm sao sẽ có thể là do con xây dựng..."

"Hừ, tình báo của ta, chẳng lẽ sẽ có sai lầm sao?" Sắc mặt ông lão có chút không vui.

"Tư Hạ đáng chết... Hệ thống tình báo đều là hắn phụ trách, lại có thể bán đứng ta..." Thiếu nữ cắn răng nghiến lợi.

"Không có liên quan gì tới Tư Hạ, con nhìn con xem, xây cái Không Sợ Minh chó má gì gì, mời chào một đám "lão gia" không học vấn không nghề nghiệp làm cái gì mà trưởng lão trưởng lẽo. Rốt cuộc là con nghĩ như thế nào?" Ông lão nhìn chằm chằm người thiếu nữ, chân mày hơi hơi nhíu lại.

Thấy vậy, thiếu nữ kéo cánh tay của ông lão một cái: "Hi hi... Ông ngoại, con đây không phải là vì buồn chán sao? Lại nói, người mà con chiêu mộ, mặc dù không học vấn không nghề nghiệp, cà nhỗng, nhưng ít nhất đều có chút bản lĩnh thật sự. Hơn nữa, cái thế lực mà con xây dựng, còn không phải là vì ông ngoại sao?"

"Vì ta?" Ông lão liếc thiếu nữ một cái: "Vậy con ngược lại là nói một chút, như thế nào lại vì ta?"

"Ông ngoại... Ngoại xem một chút đi, chờ sau khi thế lực của con lớn mạnh, vạn nhất ngày nào đó ông ngoại gặp phải phiền toái hoặc là khó khăn, không phải là con có thể giúp rồi sao? Hơn nữa, không phải là ông ngoại từng dạy con sao? Một người mạnh mẽ, không phải là chỉ cần bản thân mạnh, mà phải biết hội tụ những kẻ mạnh khác đến bên cạnh mình, vặn thành một sợi dây thừng, đây mới thật sự là mạnh mẽ. Con làm tất cả những cái này đều là dựa theo ông ngoại dạy con." Thiếu nữ cười nói.

Ông lão hơi có chút bất đắc dĩ nhìn về phía thiếu nữ: "Cái miệng này của con kìa! Toàn bộ Độc Lập Châu sợ là cũng không tìm được cái thứ hai, chết có thể nói thành sống, da mặt so với Độc Lập Châu này cộng lại còn dày hơn."

"Ông ngoại, da mặt con dày cũng không phải là ngày một ngày hai rồi, không phải là giờ ngoại mới biết đấy chứ?" Cô bé nói.

Ông lão lắc đầu một cái, không tiếp tục phản ứng lại cô gái.

...

Cảnh tượng luân chuyển

Bên trong phòng chỉ huy nào đó, một ông lão ngồi ở ngay chính giữa, Tư Hạ ngồi ở trên vị trí phụ tá.

"Vô Ưu, ta có chuyện giao phó cho con."

Hồi lâu sau, ông lão nhìn về phía cô gái nói.


Chương 2223: Hồi ức năm xưa

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Nghe tiếng, thiếu nữ liếc mắt nhìn Tư Hạ cách đó không xa một cái: "Ông ngoại, ngoại đừng tìm con nữa, ngoại đi tìm cái vị bên cạnh kia kìa. Chỗ tốt gì đều cho hắn, hắn mới là cháu ngoại ruột của ngoại!"

"Tỷ, lời này của tỷ nói không đúng." Tư Hạ nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Đệ là phụ tá của ông ngoại, lại nói, cũng không khác gì cháu ngoại ruột cả."

"Phi, cái đồ không biết xấu hổ nhà cậu! Lần trước tôi xây dựng Không Sợ Minh, tình báo này là do cậu nói với ông ngoại?" Thiếu nữ hung ác trừng Tư Hạ một cái.

"Tỷ đệ chúng ta, tình cảm thì là tình cảm, nhưng công việc là công việc, công tư cần phải rõ ràng. Ông ngoại để cho đệ điều tra, đệ có biện pháp gì? Tỷ muốn trách đừng trách đệ, tỷ trách ông ngoại ấy." Tư Hạ bình tĩnh mở miệng nói.

Nghe vậy, thần sắc thiếu nữ nhất thời biến đổi, chỉ vào Tư Hạ: "Tên nhãi ranh, hiện tại vây cánh ngươi cứng cáp rồi đúng không... Tốt, ngươi chờ đó cho ta! Nếu không bóc ngươi một lớp da, ta là em gái ngươi, ngươi là anh ta!"

Tư Hạ: "Đệ sai rồi."

"Đều yên lặng lại một chút!" Ông lão đảo mắt một vòng nhìn thiếu nữ và Tư Hạ một cái.

Thấy ông lão lên tiếng, hai người trong nháy mắt yên lặng, không dám tiếp tục nhiều lời.

"A Tu La to gan lớn mật, công khai đối kháng với Võ Đạo Liên Minh Công Hội, ta muốn để cho Không Sợ Minh đi đánh trận đầu, hiệu triệu càng nhiều thế lực hơn." Ông lão nhìn về phía Diệp Oản Oản nói.

"A Tu La?" Thiếu nữ hơi sững sờ: "Hình như là một trong tam đại thế lực hạch tâm của Tội Ngục thì phải?"

"Ừm, không sai, theo tình báo của đệ mà nói, đích xác là như vậy." Tư Hạ gật đầu một cái.

"Ông ngoại... tiểu tử Tư Hạ này thân thủ khá lắm! Chi bằng, con đem tinh anh Không Sợ Minh rút ra, để cho cậu ta dẫn đội. Ngược lại Tư Hạ chuyên về tình báo, rất ít lộ diện ở trước mặt người ngoài. Toàn bộ Độc Lập Châu cũng không có mấy người biết cậu ta." Diệp Oản Oản nói.

"Không được!" Tư Hạ lắc đầu một cái, ngữ khí không được phép nghi ngờ.

"Không được? Làm sao, hiện tại cũng học được cách phản kháng? Tỷ đây để cho cậu làm ít chuyện cũng không được, cần cậu có ích lợi gì?" Diệp Oản Oản chỉ vào mũi của Tư Hạ mắng.

"Tỷ, ngược lại đệ không phải là có ý đó." Tư Hạ có chút bất đắc dĩ nói: "Thật ra thì... thủ lĩnh A Tu La, là Cửu thúc của đệ... Mặc dù chúng ta không gặp nhau mấy lần, cũng không có tình cảm gì, nhưng dù sao cũng là thúc thúc của đệ. Võ Đạo Liên Minh Công Hội và A Tu La chiến tranh, đệ sẽ không tham gia."

"Thúc thúc của cậu?"

Thiếu nữ mặt đầy mộng bức: "Con bà nó, quá bùng nổ rồi..."

"Vô Ưu, ông ngoại dạy con thế nào? Con tự nhìn lại mình một chút đi, bây giờ nào có một chút bộ dáng thiếu nữ nào? Há mồm một câu "con bà nó", ngậm miệng một câu "con bà nó", còn ra thể thống gì?!" Ông lão nhìn về phía thiếu nữ, thần sắc không vui.

"Vậy thì đã làm sao, ông ngoại từ nhỏ cũng đâu có nuôi con như là một thiếu nữ đâu." Thiếu nữ phản bác.

"Con..." Ông lão tựa như muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại miễn cưỡng nén trở về.

"Được rồi ông ngoại, đừng nóng giận... Con dẫn đội không được sao, không phải chỉ là một cái A Tu La sao, con đi giúp ông ngoại quét sạch bọn chúng!" Khóe miệng thiếu nữ khẽ nhếch lên, nở một nụ cười mỉm lạnh giá thấu xương.

"Không được! Thế lực A Tu La, không thể xem thường, vì nghĩ cho an toàn của con, con không thể dẫn đội, tìm một người có thực lực hơi mạnh mạnh một chút dẫn đội là được rồi." Ông lão nói.

"Ông ngoại, vậy làm sao có thể? Trong Không Sợ Minh, tất cả mọi người đều là huynh đệ con, già có trẻ có nam có nữ có, trí đần và thông tuệ... con đều đối xử bình đẳng có được không? Ngoại chỉ quan tâm đến an toàn của con, nhưng tính mạng của những huynh đệ kia của con, cũng là mạng đấy." Cô bé nói.

"Cái gì mà huynh huynh đệ đệ. Mạng người bên cạnh, ta không quan tâm! Sống chết của bọn họ, cũng không có liên quan gì tới ông ngoại con. Ngược lại là con đấy, thu liễm một chút cho ta, mạng của con mới là tinh quý nhất. Hơn nữa, một cô gái như con, cả ngày cùng những người đó xưng huynh gọi đệ, con xem còn ra thể thống gì? Sau này làm sao lập gia đình!" Ông lão nổi giận.


Chương 2224: Con là cháu ruột của ngoại sao?

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Nhắc đến lập gia đình, thiếu nữ trong nháy mắt trở nên gấp gáp: "Ông ngoại, con đời này, tuyệt đối sẽ không lập gia đình!"

"Con nói cái gì!" Ông lão lập tức từ chỗ ngồi đứng lên.

Thấy ông lão nổi giận, thiếu nữ lập tức chùn miệng, nhìn lấy ông ngoại, cười rạng rỡ: "Ông ngoại... Con không lập gia đình... Con cưới còn không được sao, con cưới về một anh vừa đẹp trai lại hiếu thuận cho ngoại, bảo đảm làm lão nhân gia ngài hài lòng."

"Tỷ... Nếu là tỷ cứ một mực đều như vậy, đệ thấy là tỷ khó mà tìm được." Tư Hạ lắc đầu một cái.

"Tới đây, lặp lại lần nữa cho ta nghe một chút!" Thiếu nữ đè bả vai của Tư Hạ một cái, cười lạnh.

"Tỷ, thật ra thì, đệ nói thật lòng mà. Với nhan sắc đẹp như tỷ đây, Độc Lập Châu thật sự không có mấy người xứng với tỷ! Đệ nói có vấn đề gì không, đúng là rất khó tìm mà." Tư Hạ mặt không đổi sắc nói.

"Tiểu tử, coi như ngươi thức thời, nếu không ngươi đã bị ta đánh chết tươi rồi." Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng.

Thấy ông lão còn muốn mở miệng nói gì, thiếu nữ lại nói: "Ông ngoại, ngoại đừng vội có được hay không? Con đã có người mình thích, con cũng không phải không hiểu chuyện... Con đời này, không phải là anh ấy, không lập gia đình!"

"Ồ?" Nghe thiếu nữ nói vậy, ông lão nhất thời hứng thú, dường như chuyện tình yêu của thiếu nữ, lớn hơn chiến sự với A Tu La.

"Nói nghe một chút, là con cái nhà ai?" Ông lão nhìn về phía thiếu nữ cười nói.

Còn không đợi thiếu nữ mở miệng, Tư Hạ ở bên cạnh đã chen vào: "Ông ngoại, chính là Kỷ Hoàng."

"Cần cậu nói nhảm, chính tôi không có miệng, không biết tự nói sao?" Thiếu nữ hung ác trợn mắt nhìn Tư Hạ một cái.

"Xin lỗi, bệnh nghề nghiệp..." Tư Hạ nói.

"Kỷ Tu Nhiễm à?" Ông lão như có điều suy nghĩ.

"Ông ngoại, nhất định là Kỷ Tu Nhiễm đấy! Toàn bộ Độc Lập Châu, trừ Kỷ Tu Nhiễm, con còn có thể vừa mắt ai?" Thiếu nữ cười nói.

"Vậy... Kỷ Tu Nhiễm... Coi trọng con sao?" Thần sắc ông lão thoáng nghi hoặc một chút.

Thiếu nữ: "..."

Tư Hạ: "..."

"Ông ngoại, chuyện này... con cần xác định một chút" Diệp Oản Oản nhìn ông lão.

"Xác định cái gì?" Ông lão thần sắc nghi ngờ.

"Con là cháu ruột của ngoại sao? Không phải là ngoại nhặt về từ trong thùng rác chứ?" Thiếu nữ thần sắc không vui: "Cái gì gọi là Kỷ Tu Nhiễm có thể vừa ý con sao... Làm sao lại coi thường con rồi? Con là tiểu thư Nhiếp gia, cháu gái ngoại ruột của Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội, lại còn là Không Sợ Minh Chủ! Thân phận này của con, còn có thể thua kém Kỷ Tu Nhiễm hay sao!"
"Ông ngoại, tỷ tỷ hẳn là cuồng bị gả đi rồi! Ngoại cũng đừng quan tâm, nói chuyện khác đi." Tư Hạ nói.

...

Sau nửa năm, mâu thuẫn giữa Võ Đạo Liên Minh Công Hội và A Tu La hoàn toàn bùng nổ, Không Sợ Minh đứng mũi chịu sào, phát động thế công mãnh liệt đối với A Tu La.

Không Sợ Minh tham chiến, càng ngày càng có nhiều thế lực lớn nhỏ, cũng rối rít gia nhập, cũng muốn phân một chén canh từ trong đó.

Ký ức sau đó, Diệp Oản Oản cũng không xa lạ gì.

...

Cảnh tượng lần nữa biến ảo

Bên trong phòng chỉ huy, thiếu nữ nhìn về phía ông lão, nắm chặt hai quả đấm: "Ông ngoại... Làm sao ngoại có thể như vậy, không được, tuyệt đối không được!"

Ông lão nhìn thiếu nữ một cái: "Chuyện này, con không cần nhúng tay."

"Ông ngoại... Chúng ta hiện tại không hạnh phúc sao? Tại sao ngoại còn phải phát động chiến tranh?" Thiếu nữ nhìn ông lão, hoàn toàn không cách nào lý giải được.

"Hừ, làm như ta nói, con không cần hỏi tới!" Ông lão quát lên.

"Nhưng mà... Ông ngoại, Nhiếp gia, có cha mẹ của con, còn có ca ca của con..." Thiếu nữ lắc đầu một cái.

"Anh con bên kia, ông ngoại tự nhiên có sắp xếp. Nó là anh con, cũng là cháu ngoại ruột ta, con cho là ông ngoại sẽ làm thương hại nó sao?" Ông lão mặt không chút thay đổi nói.

"Coi như ông ngoại sẽ không làm thương tổn ca ca, nhưng mà... còn cha mẹ của con thì sao?" Thiếu nữ lại hỏi.


Chương 2225: Quyền lợi đỉnh phong

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Ta đã nói bao nhiêu lần rồi với con rồi, bọn chúng không phải là cha mẹ của con, bọn chúng căn bản không xứng!" Ông lão nghiêm nghị quát lên: "Người bất trung bất nghĩa, con quan tâm đến bọn chúng làm cái gì!"

"Ông ngoại, con biết chuyện giữa ngoại và cha mẹ. Quả thực, là bọn họ không đúng, nhưng, đã nhiều năm như vậy, con tin rằng bọn họ cũng muốn nói với ngoại một lời xin lỗi chân thành... Ông ngoại, chúng ta về nhà được không? Đi Nhiếp gia, đoàn tụ... cùng cha mẹ, và cả anh trai con... Nếu như, ngay cả gia đình cũng tan nát, cho dù ông ngoại xưng bá toàn bộ Độc Lập Châu, lại có ý nghĩa gì!" Thần sắc thiếu nữ đầy nóng nảy.

Nàng không hiểu được, vì sao ông ngoại lại có dã tâm như thế. Ông trở thành Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội còn chưa đủ sao? Vậy mà, ông lại còn muốn xưng bá toàn bộ Độc Lập Châu...

Võ Đạo Liên Minh Công Hội, thế lực áp đảo bên trên tứ đại thế gia, gần như chỉ ở bên dưới dòng thứ cổ tộc, chẳng lẽ những thứ này, còn chưa đủ sao?

"Ông ngoại, xưng bá Độc Lập Châu, rốt cuộc có gì tốt? Quyền lợi đỉnh phong... sẽ làm cho tâm trí người ta lạc lối..." Thiếu nữ tận tình khuyên bảo.

"Xưng bá..." Trong mắt ông lão lóe lên một tia sáng khó hiểu.

"Vô Ưu, con cũng đã biết quyền lợi đỉnh phong là cái gì... Là tự do!" Ông lão nhìn về phía người thiếu nữ.

"Ông ngoại, hiện tại chúng ta không tự do sao? Chúng ta có thể muốn làm cái gì thì làm cái đó, tại sao nhất định phải đạt tới quyền lợi đỉnh phong?" Thiếu nữ không cách nào hiểu được. 

"Tự do, cũng không phải là con muốn làm cái gì thì làm cái đó." Ông lão lắc đầu một cái: "Tự do chân chính, là con muốn không làm cái gì, liền có thể không đi làm."

"Ông ngoại, ngoại nói quá thâm ảo rồi, con không cách nào hiểu được." Cô gái nói: "Nhưng dù cho như thế, tại sao phải có nhiều vật hy sinh như vậy? Tại sao lại là tứ đại thế gia? Hơn nữa, nếu như ông ngoại thật sự làm như vậy, Trọng Tài Hội sẽ không bỏ qua..."

"Trọng Tài Hội?" Ông lão cười lạnh một tiếng: "Độc Lập 12 Châu, mỗi một châu đều ở dưới sự quản lý của Trọng Tài Hội. Bọn họ đã vì Độc Lập 12 Châu làm ra cống hiến gì? Tại sao quy củ và chế độ của mỗi một châu, đều là bọn họ nói mới tính?"

"Chuyện này..." Nhất thời thiếu nữ á khẩu không trả lời được.

"Vô Ưu, con nhớ kỹ. Những gì hiện tại ông ngoại phải làm, trừ xưng bá ở Độc Lập Châu ra, còn muốn hoàn toàn phong tỏa Độc Lập Châu, để cho Độc Lập Châu ngăn cách với đời, để cho Trọng Tài Hội cũng không còn cách nào can thiệp chút gì đến Độc Lập Châu của chúng ta." Ông lão nhìn thiếu nữ, chậm rãi nói.Đối với chuyện này, thiếu nữ cũng không hề phủ nhận gì.

Nếu như ông ngoại thật sự bắt đầu hành động, vậy nhất định sẽ được như ý...

Từ bên ngoài mua số lượng lớn vũ khí và thuốc nổ, đến lúc đó, coi như Trọng Tài Hội muốn nhúng tay, cũng bó tay hết cách.

"Cái tên khốn kiếp Kỷ Tu Nhiễm đó cũng dám bỏ rơi con, ta liền cho Kỷ gia nổ tan tành, để cho tứ đại thế gia, tan thành mây khói!" Hàn quang trong mắt ông lão lóe lên.

"Không được... Ông ngoại, tuyệt đối không được!" Thiếu nữ thần sắc đầy kiên quyết.

"Hừ, như thế nào lại không được? Nếu như đồ khốn đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net