Chương 2281- 2300

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 2281: Liên tưởng tới một người

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Hơn nữa, có phải là Dịch Linh Quân đã quá quan tâm đến vị cố nhân này của nàng rồi hay không vậy hả?

Diệp Oản Oản còn đang hoài nghi, thần sắc Dịch Linh Quân đã lại lần nữa trở lại như thường, giống như những gì mới vừa nhìn thấy, chỉ là ảo giác của nàng.

"Nghe Nhiếp tiểu thư nói có người tướng mạo tương tự giống tôi như vậy, đúng là có chút hiếu kỳ, nên mới hỏi thêm mấy câu. Nhiếp tiểu thư không ngại chứ?"

"Không ngại, không ngại! Thật ra thì thế giới lớn như vậy, có người tướng mạo giống nhau không phải chuyện ly kỳ." Diệp Oản Oản nói.

"Chẳng qua là... nghe Nhiếp tiểu thư mới vừa mô tả, nói chung là khiến tôi liên tưởng tới một người." Dịch Linh Quân chậm rãi nói.

Diệp Oản Oản: "Người nào?"

"Hách Liên Giác! Không biết Nhiếp tiểu thư từng nghe qua cái tên này sao?" Dịch Linh Quân mở miệng hỏi.

"Ặc..." Diệp Oản Oản nhất thời sững sờ, thật không ngờ Dịch Linh Quân lại có thể đoán ra được. Bất quá, những gì mình kể ra cũng đã hết sức rõ ràng.

Vì vậy, Diệp Oản Oản gãi đầu một cái, cũng không che giấu, "Người tôi nói... quả thật chính là người này..."

Dịch Linh Quân lắc đầu một cái, nhẹ giọng cười khẽ: "Tin rằng hẳn là Nhiếp tiểu thư hiểu rõ, danh tiếng của Hách Liên Giác tại Độc Lập 12 Châu cũng không khá lắm. Chính là bởi vì, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Vẫn hy vọng Nhiếp tiểu thư có thể vạch rõ giới hạn với loại người như vậy, không nên tiếp cận quá gần."

Nghe đồn Hách Liên Giác và Dịch Linh Quân đã từng đánh nhau, lại cộng thêm con đường võ đạo hai người tôn sùng hoàn toàn bất đồng. Bên chính bên tà, quả thực là đối thủ một mất một còn!

Nghe vậy, ánh mắt Diệp Oản Oản lóe lên, xua tay lia lịa: "Không đâu không đâu! Mới vừa nói, tôi và Hách Liên Giác căn bản cũng không quen. Ồ... xem trí nhớ này của tôi mà xem... Lão quái vật kia gọi là Hách Liên gì gì nhỉ... Bỗng nhiên quên béng đi mất!"

Dịch Linh Quân nhìn Diệp Oản Oản chằm chằm, khóe miệng hơi co rúm lại: "Phải không? Làm sao lão phu lại nghe nói, quan hệ giữa Nhiếp tiểu thư và Hách Liên Giác không cạn, có danh nghĩa thầy trò."

Dịch Linh Quân vừa dứt tiếng, trong lòng Diệp Oản Oản nhất thời thoáng hồi hộp một chút, vội vàng phủ nhận: "Tin đồn nhảm!"

Đệt! Chuyện Hách Liên Giác muốn thu nhận nàng làm đồ đệ có cực ít người biết, làm sao Dịch Linh Quân sẽ biết được?

Bất quá người ta tai mắt khắp nơi, có biết thì cũng không có gì kì lạ..."Thật sự là như vậy phải không?" Dịch Linh Quân mặt không cảm xúc.

"So với trân châu còn thật hơn!" Diệp Oản Oản vô cùng chắc chắc: "Tôi và Hách Liên Giác tuyệt đối không có loại quan hệ đó, có thể tùy tiện điều tra!"

Lời này Diệp Oản Oản nói, nói chung cũng không thể coi là giả. Ban đầu Hách Liên Giác nhất định muốn thu nhận nàng làm đệ tử thân truyền, còn yêu cầu nàng phải hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với những vị sư phụ khác, không thể đi theo những người khác học võ. Dù có là ông ngoại cũng không được!!

Suy nghĩ một chút, nàng cũng không có khả năng đồng ý!

Tóm lại, tại Độc Lập Châu, Hách Liên Giác so với tội phạm bị truy nã cũng không sai biệt lắm. Hơn nữa lại còn là đối thủ một mất một còn của Hội trưởng Trọng Tài hội! Nếu như bị Dịch Linh Quân biết được quan hệ của nàng và Hách Liên Giác, vậy thì còn đến đâu?

"Ừm, vậy thì tốt." Hồi lâu sau, Dịch Linh Quân khẽ mỉm cười.

"Đúng rồi... Dịch hội trưởng, đúng lúc hôm nay ngài có ở đây, mà tôi cũng tới rồi, có chuyện còn muốn mời Dịch hội trưởng ngài ra quyết định." Sau một thoáng trầm tư, Diệp Oản Oản mở miệng nói.

"Nói một chút coi!" Dịch Linh Quân nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản.

"Dịch hội trưởng, là như vầy, tin rằng hẳn là ngài cũng biết được, tại châu của chúng tôi, trước đó vài ngày dòng chính và dòng thứ có một cuộc chiến tranh. Mà sớm trước đó mấy năm, tôi đã thành lập một thế lực gọi là Không Sợ Minh. Thời điểm dòng chính và dòng thứ chuẩn bị khai chiến, Không Sợ Minh chúng tôi và dòng chính đã ký hiệp nghị hợp tác chiến lược, đều có nghĩa vụ giúp đỡ lẫn nhau.

Nhưng ngài đoán xem, dòng chính kia cũng quá là chẳng ra gì rồi! Thời điểm Không Sợ Minh chúng tôi gặp nạn, dòng chính căn bản liền mặc kệ sự chết sống của chúng tôi, dẫn đến Không Sợ Minh chúng tôi bại trận, có thể nói là tổn thất nặng nề!"


Chương 2282: Nhất định phải nghiêm trị

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Diệp Oản Oản nói đâu ra đấy, sau khi nói xong mặt đầy vẻ giận dữ, thật giống như hận không thể đem dòng chính chém thành muôn mảnh.

"Ồ, lại có loại chuyện này?" Dịch Linh Quân như có điều suy nghĩ.

"Vâng vâng vâng, thật không ngờ tới, dòng chính lại là như vậy... Chúng tôi tổn thất to lớn, hiện tại tôi chỉ muốn nhờ Trọng Tài Hội giúp tôi giữ gìn lẽ phải mà thôi!"

Diệp Oản Oản gật đầu liên tục: "Hiệp ước mà Không Sợ Minh và dòng chính ký, chính là hiệp ước theo mẫu của Trọng Tài Hội ban hành. Dòng chính làm như vậy, phản bội là chuyện nhỏ, nhưng cũng tương đương không coi Trọng Tài Hội ra gì. Dòng chính không coi Trọng Tài Hội ra gì thì cũng coi như xong đi, vậy mà lại còn không coi Dịch hội trưởng ngài ra gì. Tôi không biết là ngài nghĩ như thế nào, ngược lại nếu như là tôi, tôi nhịn không được!" Diệp Oản Oản chậc chậc lắc đầu.

"Ừm, dựa theo cô nói như vậy, vậy thì đám dòng chính kia đúng là cả gan làm loạn, công khai khiêu chiến quyền uy của Trọng Tài Hội rồi." Dịch Linh Quân nói.

Nghe tiếng, ánh mắt Diệp Oản Oản lấp lánh, đầu gật như gà con mổ thóc, "Đúng vậy, còn ai nói không phải sao? Quá cả gan làm loạn, coi trời bằng vung! Nhất định phải nghiêm trị, răn đe!"

"Ừm." Dịch Linh Quân khẽ mỉm cười: "Vậy cô cảm thấy, Trọng Tài Hội chúng tôi phải làm như thế nào để xử lý chuyện này mới tính là ổn thoả?"

"Chuyện này, còn cần Dịch hội trưởng ngài tự mình làm chủ, tôi nào dám nói thêm cái gì... Tôi đề nghị, để cho dòng chính bồi thường gấp 10 lần tổn thất cho Không Sợ Minh chúng tôi. Chỉ cần dòng chính nguyện ý bồi thường, như vậy, thật ra thì, Không Sợ Minh chúng tôi cũng không phải là hẹp hòi gì, chỉ cần như vậy là đủ rồi!" Diệp Oản Oản cười nói.

"Như vậy..." Dịch Linh Quân nhìn Diệp Oản Oản chằm chằm: "Nhiếp tiểu thư, nói suông không có tác dụng, cô có chứng cớ gì có thể chứng minh lời cô nói là thật sao? Dù sao Trọng Tài Hội chúng tôi cũng không thể chỉ nghe lời nói một phía của cô."

"Có, đương nhiên là có!" Trong lúc nói chuyện, Diệp Oản Oản vội vàng lấy hiệp nghị hợp tác chiến lược mang theo bên người ra, đưa cho Dịch Linh Quân.

"Dịch hội trưởng, ngài xem, đây chính là hiệp ước ban đầu mà Không Sợ Minh và dòng chính ký. Phía trên giấy trắng mực đen, viết rất rõ rõ ràng ràng, còn có cả con dấu nữa đấy!" Diệp Oản Oản vô cùng nghiêm túc chỉ chỉ vào hai chỗ đóng dấu.

Dịch Linh Quân cầm hiệp ước lên, sau một hồi quan sát, gật đầu nói: "Không sai, đây chính là điều lệ hiệp ước theo mẫu của Trọng Tài Hội chúng tôi gửi tới các châu, hơn nữa còn là bản chính."

"Vậy... Dịch hội trưởng, ông xem, đề nghị mới vừa rồi của tôi..." Diệp Oản Oản ý cười đầy mặt.

"Đề nghị gì cơ?" Dịch Linh Quân hỏi đầy nghi ngờ.

"Chính là yêu cầu dòng chính bồi thường gấp 10 lần tổn thất cho Không Sợ Minh chúng tôi đấy! Làm sao ngài lại quên rồi vậy..." Diệp Oản Oản nói.

"Không thể, không thể!" Dịch Linh Quân lắc đầu một cái.

Nghe Dịch Linh Quân nói vậy, Diệp Oản Oản khẽ nhíu mày: "Là quá nhiều rồi sao... Được rồi, tôi cũng cảm thấy có chút đòi hỏi hơi nhiều. Nếu không... Gấp 8 lần... như vậy đi! Coi như cấp cho Dịch hội trưởng ngài chút thể diện, gấp 6 lần thôi cũng được."

"Vậy cũng không được!" Dịch Linh Quân nói.

Diệp Oản Oản nhìn Dịch Linh Quân chằm chằm, con ngươi khẽ đảo một vòng: "Ha ha... Dịch hội trưởng, ông xem, lần này tôi tới Thiên Thủy thành, tới vô cùng vội vàng, cũng không mang theo cho ngài quà ra mắt gì. Chi bằng như vậy đi, để cho dòng chính bồi thường tôi gấp 6 lần tổn thất, Dịch hội trưởng ngài giữ lại 3 phần..."

"Ừm, không tệ, trẻ nhỏ dễ dạy." Dịch Linh Quân khẽ gật đầu.

Diệp Oản Oản âm thầm bĩu môi, còn tưởng rằng cái gã Hội trưởng Trọng Tài Hội này thanh cao lắm đấy, ngờ đâu Dịch hội trưởng cũng chỉ vậy mà thôi.

"Mặc dù tôi cũng rất động tâm, nhưng tiếc là, cô không có chứng cứ, làm thế nào tôi có thể yêu cầu dòng chính bồi thường cho Nhiếp tiểu thư cô được đây?" Dịch Linh Quân thở dài một tiếng.


Chương 2283: Chúng ta cũng không quen

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Diệp Oản Oản sững sờ, "Có mà? Chứng cứ không phải là đang ở trên tay ngài sao, giấy trắng mực đen, còn có cả con dấu đấy!"

"Ồ?" Dịch Linh Quân theo bản năng hướng về hiệp ước quan sát, thấp giọng cười một tiếng, nói: "Già rồi, cô nhìn cái trí nhớ này của tôi mà xem."

Trong lúc nói chuyện, Dịch Linh Quân ở ngay trước mặt Diệp Oản Oản, đem hiệp ước xé nát bấy, chợt ném vào thùng rác ở bên cạnh.

"Chẹp chẹp, cô nhìn xem, lần này hẳn là không có chứng cớ rồi đi?" Dịch Linh Quân nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản đang ngây người như phỗng, nói.

Sau khi Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, nhìn về phía Dịch Linh Quân, nhất thời ngơ ngác.

Mụ nội nó! Đây là Hội trưởng Trọng Tài Hội chó má gì, lại có thể xé nát hiệp nghị chiến lược giữa Không Sợ Minh và dòng chính!

Đây là trần trụi bao che, là phạm tội, là hạ lưu vô sỉ!

Thứ kia, con mịa nó, lão ta vừa xé nát không phải là giấy, mà là tiền! Là tiền của nàng đó!!

"Ông... Tôi liều mạng với ông!"

Diệp Oản Oản giống như một con mãnh thú bị người ta đoạt mất đồ ăn, xắn ống tay áo lên, làm bộ như muốn cùng Dịch Linh Quân liều mạng.

Nhưng mà, Diệp Oản Oản vẫn chưa kịp có hành động, cửa phòng "Két" một tiếng, bị người ta từ bên ngoài đẩy ra.

Người đến là một cô gái tướng mạo xinh đẹp, mặc y phục màu đỏ, vóc người đẹp như tranh thủy mặc, một đôi mắt tràn đầy cuốn hút, mái tóc gợn sóng, trên mặt nở một nụ cười đầy tà mị, cứ như là yêu tinh có thể làm bất cứ chàng trai nào trầm mê trong đó.

"Sư muội?"

Sau khi cô gái nọ nhìn thấy Diệp Oản Oản, rõ ràng sửng sốt một chút.

"Medusa * tỷ tỷ?"

* Medusa: nick name, tên một trong ba chị em nữ quỷ Gorgon trong thần thoại Hy Lạp với những sợi tóc là những con rắn, tiếng Hoa có lúc phiên âm là "Mỹ/Mễ Đỗ Toa".



Chương 2284: Phước 10 đời tu luyện

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

"Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm!" Diệp Oản Oản cười khan.

"Thôi thôi, nào có hiểu lầm hay không hiểu lầm gì đó, mới vừa rồi không phải cô vừa nói sao, gần gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, tôi là mực!" Dịch Linh Quân nói.

"Cái khác liền coi như xong đi, những lời này cũng không phải là tôi nói, đây là chính ông nói!" Sắc mặt Diệp Oản Oản biến thành đen.

Gần gần mực thì đen, gần đèn thì sáng! Rõ ràng chính là lão ta mới vừa nói, hiện tại lại có thể vứt cho chính mình... Không sai, chính là Hách Liên Giác không hề sai!

"Trước đó cô còn nói, cô và tôi, và cả Medusa sư tỷ, cô căn bản không quen, ngay cả tên đều không nhớ được!" Dịch Linh Quân nói.

Dịch Linh Quân vừa dứt tiếng, khóe miệng Diệp Oản Oản có chút co giật.

Con mịa nó lão ma đầu này, chính mình mới vừa rồi, lúc nào từng đề cập qua về Medusa tỷ tỷ?

Bản lĩnh khích bác ly gián của lão ma đầu này, đã lô hỏa thuần thanh!

"Tôi nói không nhớ được tên ông, lúc nào từng nhắc tới Medusa tỷ tỷ rồi hả?" Diệp Oản Oản cắn răng nghiến lợi.

"Mau nhìn, thừa nhận đi! Medusa, con xem một chút, nghe một chút, đây chính là sư muội bạch nhãn lang kia của con đấy! Hiện tại bản lãnh lớn rồi, đều không nhận chúng ta nữa rồi, chê chúng ta mất mặt." Dịch Linh Quân lắc đầu một cái, thở dài một tiếng. 

Medusa có chút bất đắc dĩ: "Sư phụ... Sư muội, hẳn là cô ấy không có ý tứ như vậy..."

"Làm sao lại không phải là ý đó chứ, chính cô ta đều đã thừa nhận, con không nghe thấy sao?" Dịch Linh Quân hừ lạnh.

Mắt thấy Dịch Linh Quân hoán đổi sang "trạng thái" Hách Liên Giác, phát huy bản lĩnh chọc tức chết người không đền mạng nhuần nhuyễn kia, Diệp Oản Oản đều sắp bị chọc cho tức chết. Vì vậy nàng hít sâu một hơi, cười lạnh một tiếng mở miệng nói, "Nói không sai, tôi đây chính là không quen biết lão quái vật, lão ma đầu Hách Liên Giác kia, thì sao?"

Nghe nói như vậy, sắc mặt Dịch Linh Quân nhất thời cứng đờ, đầy thương tâm, tay run run chỉ chỉ về phía nàng, "Con con con... Tiểu Vô Ưu! Làm sao con lại có thể tuyệt tình như thế! Quả nhiên! Quả nhiên thế gian này phụ nữ đều là những kẻ tuyệt tình!"

Dịch Linh Quân nói xong, hốc mắt đều ửng đỏ, dường như một giây kế tiếp giọt lệ nóng sẽ chực trào ra.

Diệp Oản Oản quả thật là đều không còn gì để nói rồi! Một bên, sư tỷ không ngừng nháy mắt cho nàng, để cho nàng đừng chấp nhặt với Hách Liên Giác.

Diệp Oản Oản không có cách nào, chỉ đành phải ho nhẹ một tiếng, nói, "Cho xin đó có được không! Kỹ thuật diễn xuất của ngài tinh xảo như vậy, tôi cũng không nghĩ là ông và Dịch Linh Quân là cùng một người. Trong lời đồn, ông và Dịch Linh Quân lại là đối thủ một mất một còn. Nếu như là tôi ở trước mặt Dịch Linh Quân nói là rất quen thuộc với ông, lỡ đâu Dịch Linh Quân vì muốn bắt ông, dùng tôi làm nhược điểm thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó há không phải là ông sẽ bị nguy hiểm?"

Hách Liên Giác lặng lẽ sững sờ, nhìn nàng một cái: "Cô thật sự nghĩ như vậy..."

Diệp Oản Oản: "Dĩ nhiên, nếu không thì sao?"

Hách Liên Giác: "Nhưng cô nói tôi là lão quái vật, lão ma đầu!"

Diệp Oản Oản: "Chỉ vậy thôi hả? Tôi đây liền thích lão quái vật, lão ma đầu không được sao!"

Hách Liên Giác: "Nhưng cô còn nói ngay cả tên của tôi đều không nhớ rõ!"

Diệp Oản Oản lập tức đảo giọng: "Còn không phải là vì muốn làm dao động Dịch Linh Quân, bảo vệ sự an toàn của sư phụ sao! Tách khỏi sư phụ mấy năm nay, đồ nhi đối với ngài ngày nhớ đêm mong, rối ruột rối gan, mỗi ngày hồi tưởng lại sự răn dạy hướng dẫn của ngài đối với đồ nhi, cảm thán thế gian này lại không có ai có thể tiêu sái xuất trần như sư phụ ngài, không hề bị ràng buộc bởi thế tục! Cuộc đời này, may mắn được sư phụ dạy dỗ, quả thực là phước 10 đời tu luyện của đồ nhi!" Diệp Oản Oản nói liền một tràng không kịp lấy hơi.

Hốc mắt phiếm hồng của Hách Liên Giác nhất thời lấp lánh, quả thật là được thời đắc ý, vó ngựa phi nhanh, "Ta biết ngay mà! Ta đã nói Tiểu Vô Ưu nhà ta, là người hiểu rõ vi sư nhất trên thế gian này!"

Diệp Oản Oản: "..."

Ha ha...

Nàng có phải là người hiểu rõ lão già này nhất hay không, nàng không biết, nhưng ngược lại nàng chắc chắn là người có thể vỗ mông ngựa khiến lão ta cảm thấy thoải mái nhất...


Chương 2285: Đây là áo giáp chống đạn thì có

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Sau khi "giải quyết" Hách Liên Giác, Diệp Oản Oản mặt đầy không tưởng tượng nổi mà nhìn chằm chằm mặt của ông ta, "Ông... chẳng lẽ ông giả mạo Dịch Linh Quân?"

Chuyện này nghĩ lại cứ sai sai thế nào ấy! Hội trưởng Trọng Tài Hội tại sao, người nào cũng đều có thể tùy tiện giả mạo...??

Một bên, Medusa nghe vậy khẽ cười một tiếng nói: "Làm sao lại như vậy chứ! Thân phận chân thật của sư phụ vốn chính là gia chủ Dịch gia."

Diệp Oản Oản quả thật là bị sự thật này làm cho sợ ngây người.

Diệp Oản Oản: "Chuyện này... Làm sao có thể..."

Rõ ràng là hai người, từ thân phận cho đến địa vị, đến khí chất, đến tính cách đều hoàn toàn trái ngược nhau, làm sao sẽ có thể là cùng một người?

Hách Liên Giác nói như đúng rồi, "Chẹp chẹp, người trong giang hồ này, ai mà lại không có mấy lớp com lê (vỏ bọc) phòng thân cơ chứ! Tiểu Vô Ưu, điểm này, ban đầu vi sư cũng từng dạy con rồi mà! Sao đồ nhi con lại quên hết sạch chân truyền của sư phụ rồi vậy hả!"

Diệp Oản Oản: "..."

Nàng thừa nhận, đúng là com lê của nàng rất nhiều không sai, nhưng mà...

"Nhưng mà, com lê này của ông cũng quá dọa người rồi đi! Đây mà là com lê sao? Ông đây con mịa nó chính là đang mang áo giáp chống đạn * thì có!" Diệp Oản Oản không nhịn được ói hỏng bét.

Hách Liên Giác thở dài nói: "Ai dà, đồ nhi ngoan ngoãn, đừng trách vi sư, vi sư biết con sùng bái vi sư nhất. Vi sư đây còn không phải là sợ lỡ như con biết thân phận chân thật của vi sư, sẽ ghét bỏ vi sư sao?"

Diệp Oản Oản: "..."

Lại có thể không cách nào phản bác...

Ai bảo nàng tự mình nói thích lão quái vật, lão ma đầu...

Hách Liên Giác nói xong, tựa như cười mà không phải cười mà quay sang nhìn Diệp Oản Oản một cái, "Vốn là vi sư còn chuẩn bị đi Vân Thành tìm con, thật không nghĩ tới con lại không kiên nhẫn như vậy, trực tiếp len lén chạy đến Thiên Thủy thành rồi, sao vậy? Nhìn thấy scandal của tiểu tử kia, đứng ngồi không yên rồi?"

Diệp Oản Oản bị đâm trúng nỗi đau, nhất thời sắc mặt cứng đờ, "Nói bậy! Làm gì có! Tôi mà lại là cái loại phụ nữ thích ăn giấm chua này sao?"

Hách Liên Giác gật đầu liên tục, "Không sai, không hổ là sư phụ ngậm đắng nuốt cay nuôi dạy con khôn lớn thành người..."

Diệp Oản Oản nghe đến đó đột nhiên phát hiện không đúng, "Này, từ khi nào ông lại nuôi tôi lớn vậy..."

Trời má, lại còn ngậm đắng nuốt cay...

Hách Liên Giác: "Nói chung là ý tứ đều không sai biệt lắm nha!"

Diệp Oản Oản: "Kém rất nhiều có được không?"

Đang nói chuyện, ánh mắt Hách Liên Giác đột nhiên nhìn về phía ngoài cửa sổ, liếc ra bên ngoài cánh cổng, "Ui chao, Tiểu Vô Ưu! Nhìn một chút xem sư phụ thấy được cái gì kia, đây không phải là người trong lòng của con sao?"

"Cái gì? Ở đâu? Ông bị ảo giác thì có!" Diệp Oản Oản vừa lầm bầm vừa thuận theo phương hướng của Hách Liên Giác nhìn lại. Kết quả lại có thể thật sự thấy được Tư Dạ Hàn ở ngay trước cổng.

"He he he, Tiểu Vô Ưu, cô gái bên cạnh người trong lòng con hình như là tiểu nha đầu nhà Tần Tung đấy! Chậc chậc chậc, từ xa nhìn lại, hai người này nhìn qua quả thực là một cặp trời sinh à nha! Ta thấy... cái scandal này nói không chừng là sự thật đó nha!" Giọng nói của Hách Liên Giác vô cùng "gợi đòn".

Chỉ thấy nơi cổng, quả nhiên Tư Dạ Hàn và Tần Hi Viện sóng vai đứng chung một chỗ. Trên mặt Tần Hi Viện là nụ cười mỉm thật xinh, dường như đang nói gì đó với Tư Dạ Hàn.

Diệp Oản Oản thần sắc lãnh đạm bình tĩnh đáp, "Nói không chừng là hai bọn họ vừa vặn tới cửa thăm ông cùng một lúc, vô tình gặp nhau, chuyện rất bình thường mà thôi."

Hách Liên Giác nói "Vô tình gặp được, cũng không cần thân mật như vậy đi?"

Diệp Oản Oản mặt không cảm xúc, "Thân mật chỗ nào, sư phụ, ánh mắt của ngài có vấn đề!"

Hách Liên Giác: "Thoạt nhìn trò chuyện rất thoải mái nha!"

Diệp Oản Oản: "Là người phụ nữ kia đơn phương vui vẻ một phía đi! Bảo Bảo nhà tôi không để ý tới cô ta!"

Hách Liên Giác nhiều lần dò xét, thấy quả thật Diệp Oản Oản lãnh đạm bình tĩnh chững chạc, tỏ vẻ rất là hài lòng: "Không tệ, không tệ! Tiểu đồ đệ của Hách Liên Giác ta chính là có khí phách, không phải là đám tiểu nha đầu lấy giấm ăn thay cơm có thể so..."

- ---------------------

* Nguyên gốc (金丝软甲 | Kim Ti Nhuyễn Giáp) – áo giáp mềm làm bằng tơ vàng, truyện kiếm hiệp thường mô tả "đao kiếm chém khó đứt, khó gây tổn thương", dịch thoáng thành "áo giáp chống đạn" để dễ hình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net