Chương 2441- 2454

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 2441: Niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật (2)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Cuối cùng, dưới sự "áp bức" của cha mẹ, Diệp Mộ Phàm đành nhận mệnh mặc quần áo tử tế, thức dậy lái xe đưa Diệp Oản Oản đi.

Cũng đúng! Nàng lái xe đi một mình không an toàn... Không an toàn cho những người đi đường vô tội!!

Diệp Mộ Phàm trước tiên đưa Diệp Oản Oản đến nhà cũ Tư gia, để cho Diệp Oản Oản lấy sổ hộ khẩu từ chỗ bà nội.

"Ai mà thích được một người cháu dâu hung hãn như vậy chứ! Hù dọa cho bà nội sợ chạy cho mà xem! Em chờ đó xem, khẳng định là bà cụ sẽ đuổi em ra khỏi cửa ngay và luôn!" Diệp Mộ Phàm ghét bỏ lầm bầm.

Kết quả, 10 phút sau, Diệp Oản Oản đã đi ra, trong tay cầm sổ hộ khẩu đỏ chói, bên cạnh là một bà cụ gương mặt đầy hiền hòa.

Bà cụ ý cười đầy mặt nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô gái, "Mau đi đi, đi đường nhớ cẩn thận một chút! Có cần bà nội nói tài xế đưa con đi hay không?"

"Không cần đâu bà nội, anh con đi cùng con, để anh ấy chở con đi là được rồi!"

"Được được được..."

Diệp Mộ Phàm nhìn một màn vô cùng hài hòa trước mắt, "..."

Tại sao kịch bản hoàn toàn bị lật đổ, là hắn theo không kịp được bước chân của cái thời đại này rồi sao???

...

Diệp Oản Oản liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, đoán chừng còn thừa lại một chút thời gian.

"Mau mau nhanh, giúp em đi mua pháo hoa! Ngoại ô có thể đốt pháo được đấy!" Diệp Oản Oản thúc giục.

Vẫn không quên vụ này cơ à!

Diệp Mộ Phàm cắn răng, "Trọng điểm là có thể thả hay không sao? Đang giữa đêm, anh đi nơi nào mua pháo cho em bây giờ! Em không cảm thấy quá đáng đối với con "cẩu độc thân" này hay sao?

Hắn đã tạo cái nghiệt gì mà phải đi theo nàng, bị một đường nhét thức ăn cho chó.

"Hì, ai bảo anh là anh trai em cơ chứ!" Diệp Oản Oản cười híp mắt nói, "Anh, em biết anh đối với em tốt nhất, so với anh trai ruột em còn tốt hơn! Không đúng, anh chính là anh trai ruột của em đấy!"

Diệp Mộ Phàm liếc mắt nhìn nàng một cái, che giấu vui mừng nơi đáy mắt, "Thật sao?"

"Đó là đương nhiên là sự thực nha!"

"Anh nhớ là gần đây có một tiệm nhỏ có thể mua được, đi thử vận may một chút đi!"

...

Cuối cùng, vận khí của bọn họ không tệ, vậy mà Diệp Mộ Phàm thực sự giúp mua được một rương pháo hoa.

Hai người chất đầy pháo hoa trong cốp sau, đi thẳng một đường đến Cẩm Viên.

"Anh, nhờ anh nhé! Sau khi em vào, anh đi đến chỗ hồ nhỏ nhé, chỗ đó thích hợp nhất! Đợi một chút, anh liền bắt đầu thả!" Diệp Oản Oản dặn dò.

"OK! Giao cho anh!"Diệp Oản Oản giao phó xong, không đi cửa chính, vì muốn tạo niềm vui bất ngờ cho Tư Dạ Hàn, trèo tường, lẻn vào trong từ đường phía sau hậu viên.

Cẩm Viên đã từng bị nàng đập đi, sau đó sửa sang lại, trồng đầy cây ăn quả và rau cải.

Giờ phút này, mặc dù là mùa đông, Diệp Oản Oản vẫn có thể nhìn thấy không ít trái cây, thậm chí cách đó không xa còn thấy được một vườn rau cải tươi tốt.

Thổ nhưỡng nơi này, trồng trọt cũng tốt quá đấy chứ!

Xem ra khoảng thời gian này nàng không có ở đây, Hứa quản gia quản lý cực kỳ có tâm, vườn tược cây cối tốt tươi, một khung cảnh thật thanh bình an nhiên.

"Người nào ——??"

Diệp Oản Oản đang đi dạo khắp nơi, bên tai đột nhiên truyền tới một tiếng quát đầy nghiêm nghị, sau đó là tiếng xé gió vun vút đánh tới.

Diệp Oản Oản vươn cánh tay, đỡ lấy đòn công kích.

"Oản... Oản Oản tiểu thư!" Sau khi thấy rõ người tới là ai, Hứa Dịch mặt đầy vui mừng.

"Oản Oản tiểu thư, sao cô lại tới đây!"

"Tôi không thể tới?" Diệp Oản Oản nhíu mày.

"Có thể, đương nhiên có thể rồi! Nhưng mà, làm sao... làm sao cô lại trèo tường vào?"

"Sắp sửa tới 12 giờ chính là sinh nhật của Cửu gia nhà anh rồi, tôi muốn cho anh ấy một niềm vui bất ngờ!"

"Ngày mai là sinh nhật của Cửu gia?"

Tư Dạ Hàn quả thật chưa bao giờ tổ chức sinh nhật, cho nên ngay cả Hứa Dịch cũng không biết được sinh nhật của Tư Dạ Hàn là lúc nào.


Chương 2442: Niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật (3)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

"Hứa quản gia, không thèm nghe anh nói nữa, thời gian sắp không còn kịp rồi, tôi đi trước!" Diệp Oản Oản nói.

"Được rồi Oản Oản tiểu thư, bất quá xin lưu ý, thời gian này hẳn Cửu gia không có ở trong phòng ngủ, mà ở gác xếp tầng chót. Cô qua bên đó tìm một chút!" Hứa Dịch dặn dò.

Diệp Oản Oản dừng chân lại, "Tầng chót?"

Hứa Dịch gật đầu: "Vâng, sau khi Cửu gia trở lại Cẩm Viên, liền một mình đi lên gác xếp rồi. Lại nói, dường như ngày này hàng năm, tâm tình Cửu gia đều không tốt cho lắm..."

Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, "OK! Tôi biết rồi!"

Diệp Oản Oản vừa liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, vừa vội vã chạy tới tầng chót.

Còn thời gian khoảng 10 phút.

Diệp Oản Oản một hơi chạy đến tầng chót, sau đó dùng sức đẩy cửa phòng ra.

"A Cửu!"

Diệp Oản Oản nhẹ nhàng kêu khẽ một tiếng, kết quả, trong gác xếp yên tĩnh, không có một tiếng người.

"A Cửu...?"

Xảy ra chuyện gì? Thật giống như anh ấy không có ở chỗ này...

Chẳng lẽ đã đi ra ngoài rồi?

Diệp Oản Oản kêu mấy tiếng đều không nghe đáp lại, chỉ có thể vòng lại tìm ở những chỗ khác.

Bởi vì muốn cho anh niềm vui bất ngờ, Diệp Oản Oản cẩn thận từng li từng tí không phát ra tiếng động, chỉ có thể lặng lẽ tìm từng căn phòng một.

Kết quả, tìm khắp nơi đều không thấy, không ở gác xếp, thư phòng, phòng ngủ cũng đều không có.

Trời má! Rốt cuộc là đi đâu rồi?

Mắt thấy còn chưa đến ba phút thì sẽ đến 12 giờ, Diệp Oản Oản gấp đến độ xoay quanh.

Kế hoạch lớn "niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật" của nàng! Chẳng lẽ sẽ phải chết yểu như vậy sao?

3 phút...

2 phút...

Diệp Oản Oản đứng ở cửa phòng ngủ, đang chuẩn bị tiếp tục đi những chỗ khác nhìn một chút, kết quả, lỗ tai động đậy, đột nhiên nghe được dường như có âm thanh trong phòng ngủ.

Ồ?

Vì vậy, Diệp Oản Oản lập tức vặn mở cửa phòng ngủ, sau đó, nàng nghe được âm thanh truyền tới từ trong phòng tắm.

Đệt! Mới vừa rồi đi tìm quá mau, nàng chỉ nhìn nhanh ở bên ngoài, cũng không ngờ là anh sẽ ở trong phòng tắm.

Xong đời, còn lại có một phút sau cùng!!!

Diệp Oản Oản cũng bất chấp mọi thứ, giống như một quả pháo lao thẳng vào trong phòng, không nói hai lời, tung một cước đá văng cửa phòng tắm.

Ầm ——

Cửa phòng tắm văng thẳng vào trong tường, lảo đảo ngã cái rầm trên mặt đất.

Sau đó, Diệp Oản Oản cứ như vậy, trước ánh mắt đầy ngạc nhiên và ngơ ngác của "đối tượng", duy trì tốc độ nhanh như đạn pháo nhào tới trước người của anh...

Dường như Tư Dạ Hàn mới vừa tắm xong, tóc hơi ướt, thậm chí còn chưa kịp mặc quần áo, chỉ hờ hững bọc một chiếc khăn lông màu trắng ở bên hông.

"Oản Oản?" Trong tay Tư Dạ Hàn cũng đang cầm một chiếc khăn lông khác, duy trì tư thế lau tóc, hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Oản Oản lại đột nhiên xuất hiện, trực tiếp bị cô gái đụng lảo đảo lui về sau một bước.

Tư Dạ Hàn vội vàng đưa tay ra, ổn định thân hình của cô gái, tránh cho nàng ngã xuống, sắc mặt nghiêm túc: "Sao em lại tới đây, xảy ra chuyện gì?"

Diệp Oản Oản không để ý đến Tư Dạ Hàn hỏi thăm, vội vội vàng vàng "suỵt" một tiếng, ra hiệu cho anh yên lặng, sau đó cúi thấp đầu nhìn chằm chằm điện thoại di động, đếm ngược từng tiếng một, "Chín, tám, bảy, sáu..."

Năm...

Bốn...

Ba...

Diệp Oản Oản vừa đếm, vừa ba chân bốn cẳng móc một cây pháo cầm tay từ trong ngực ra, dùng bật lửa đốt, sau đó, "cạch" một tiếng nhanh chóng tắt đèn trong phòng tắm...

Kính coong——!!

Dưới lầu, tiếng chuông 12 giờ vang lên.

Cùng lúc đó, tạch tạch tạch ——

Cây pháo cầm tay bốc cháy, ánh sáng nhỏ bé chiếu rọi khắp cả phòng tắm, cũng chiếu sáng gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng thở hổn hển của cô gái, cùng với ánh mắt khiến người ta động lòng kia.

"Tư Dạ Hàn..."

Cô gái giơ cao cây pháo lên, nhón chân lên, hôn lên môi chàng trai, âm thanh mềm mại, dịu dàng, ngọt ngào hòa cùng tiếng pháo và tiếng chuông, vang lên ở bên tai của chàng trai, "Chúc anh sinh nhật vui vẻ..."


Chương 2443: Niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật (4)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

"Tư Dạ Hàn..."

"Chúc anh sinh nhật vui vẻ..."

Tư Dạ Hàn chỉ cảm nhận được một cảm giác ấm áp, cùng với cô gái chạy như bay đến, một đường đụng thẳng vào trong lồng ngực anh.

Đùng ——

Trong màn đêm ngoài cửa sổ có một chùm ánh sáng màu nhỏ xíu lao lên giữa không trung, sau đó đột nhiên nổ tung thành đóa hoa ngời ngời sáng chói, chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm.

Diệp Oản Oản từ cửa sổ nhỏ phòng tắm mơ hồ nhìn thấy pháo hoa bên ngoài, nhất thời sắc mặt vui mừng. Chung quy cũng coi như là Diệp Mộ Phàm có được một lần đáng tin cậy!

"Bảo Bảo! Tới đây, tới đây!" Diệp Oản Oản bạch bạch bạch dắt Tư Dạ Hàn đi tới ban công bên ngoài phòng ngủ.

Trong nháy mắt khi cửa ban công mở ra, đập vào mắt bọn họ là pháo hoa bay rợp trời.

Diệp Oản Oản nhìn khung cảnh lung linh trước mắt, quơ quơ cây pháo hoa trong tay, tiếc nuối nói, "Hic, em biết chúc mừng sinh nhật kiểu này có chút tầm thường, bất quá thời gian gấp gáp, chỉ có thể chuẩn bị trước như thế này thôi!"

Tư Dạ Hàn nhìn cô gái trước mắt, vô số tâm tình cuồn cuộn trào dâng trong lồng ngực, âm thanh khàn khàn mà khô khốc, "Làm sao em biết..."

"Em để cho Đường Đường bảo bối hỏi thăm quản lý Ân! Đúng rồi, rõ ràng em nghe Hứa Dịch nói anh ở trong phòng gác xếp tầng thượng. Hứa Dịch còn nói dường như hàng năm vào lúc này, tâm tình anh đều có vẻ không tốt cho lắm. Làm sao hôm nay..."

Thời điểm Diệp Oản Oản vọt vào trong phòng tắm, Tư Dạ Hàn đang tắm, nhìn thần sắc cũng không có chút vết tích thương tâm khổ sở nào. Cho nên Diệp Oản Oản không khỏi cảm thấy kỳ quái.

Tư Dạ Hàn lẳng lặng nhìn cô gái trước mắt, "Hứa Dịch nói không sai, quả thật, hàng năm vào lúc này, tâm tình của anh đều không tính là quá tốt. Nhưng mà, năm nay thì khác."

Diệp Oản Oản: "Năm nay khác?"

Tư Dạ Hàn: "Ừm, năm nay tâm tình rất tốt."

Diệp Oản Oản cười híp mắt: "Là bởi vì sắp tới chúng ta sẽ kết hôn ngay đúng không?"

Tư Dạ Hàn cũng không phủ nhận, cúi người hôn lên môi cô gái, "Ừm, bởi vì chúng ta sắp kết hôn rồi."

Diệp Oản Oản thần thần bí bí móc ra hai quyển sổ nhỏ từ trong lòng ngực, "Quà sinh nhật này của em, nhất định anh sẽ thích!"

Tư Dạ Hàn nhìn hai quyển sổ hộ khẩu trong tay cô gái, trong con ngươi thâm thúy phản chiếu lại tia sáng rực rỡ trên bầu trời xa xa, tỏa ra ánh sáng lung linh, "Đây là...""Sổ hộ khẩu đó nha! Sáng mai chúng ta lập tức đi đăng ký kết hôn!" 

Diệp Oản Oản nói xong, tiếp tục bổ sung, "Đúng rồi, giấy đăng ký kết hôn ở Độc Lập Châu bên kia em cũng đã giải quyết xong rồi. Vốn là cần hai chúng ta đích thân đăng ký, bất quá em nhờ sư phụ mở cửa sau, đã trực tiếp giúp chúng ta làm xong!"

Giờ phút này, Dịch Linh Quân tại Độc Lập Châu phương xa: Ha ha ha, mình làm Hội trưởng Trọng Tài Hội, vẫn luôn làm theo nguyên tắc thanh chính liêm minh. Lần đầu tiên thương lượng với người khác để đi cửa sau, lại là giúp tiểu đồ đệ đi làm giấy kết hôn!

Thế này chẳng khác nào giết gà dùng dao mổ trâu!

Có chỗ dựa lớn như vậy, đáng lẽ nên nhờ những chuyện lớn lao mới đúng!

Nhưng mà ông có cách nào đây? Tiểu đồ đệ nũng nịu một tiếng "Cha", kiểu nào thì ông cũng sẽ giúp làm xong tất!

Diệp Oản Oản nói xong, mở Album trong điện thoại di động ra, bên trong là một tấm hình giấy đăng ký kết hôn Dịch Linh Quân gửi tới cho nàng, "Anh xem!"

Giấy đăng ký kết hôn tại Độc Lập Châu là một quyển sổ màu đỏ sậm, chữ bên trong thiếp vàng, ảnh chụp là một tấm ảnh chung của Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn do đích thân nàng lựa chọn.

"Hi hi, sinh nhật này có thích không? Em biết cho tới bây giờ anh đều chưa từng tổ chức sinh nhật, nhưng mà, vẫn tự tiện chủ trương tổ chức cho anh lần này. Anh sẽ không tức giận chứ?" Diệp Oản Oản có chút khẩn trương hỏi.

"Thích..." Chàng trai một lần nữa cúi người, dùng sức hôn lên môi cô gái.

Làm sao lại không thích?

Thời khắc anh ra đời, vẫn luôn bị anh coi là bất hạnh và xúi quẩy.

Nhưng mà, giờ phút này, anh lại cảm thấy vui mừng chưa từng thấy. Anh có thể xuất hiện ở trên cõi đời này, gặp được nàng.


Chương 2444: Tuyên cáo thiên hạ

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Ngày hôm sau, Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn đi lên ủy ban phường thật sớm làm giấy đăng ký kết hôn.

Sau khi nhận giấy đăng ký xong, chuyện thứ nhất Diệp Oản Oản làm là —— tuyên cáo thiên hạ.

"Bảo Bảo, mau tới đây! Cùng em chụp một tấm ảnh chung!" Diệp Oản Oản kéo lấy Tư Dạ Hàn, lấy ảnh nền là ủy ban phường ở phía sau, chụp chung một tấm.

Sau đó, Diệp Oản Oản nhấn vào group các bạn chung của mình, chụp giấy đăng ký kết hôn, và cả hình chung của hai người, gửi lên nhóm, sau đó đăng một dòng tin ——

"Em đã đi nhiều nơi, thấy rất nhiều cảnh đẹp, sơn hà biển rộng, phồn hoa như gấm, đều không bằng ở bên cạnh anh."

...

Diệp Oản Oản dùng nick chính, đăng trạng thái mới, tag tên rất nhiều người, bao gồm cả những bạn bè ở Hoa quốc và Độc Lập Châu đều có.

Dòng trạng thái này vừa đăng lên, mặc kệ là người Hoa quốc bên này hay là Độc Lập Châu bên kia, cơ hồ toàn bộ danh sách bạn bè đều như ong vỡ tổ.

Cung Húc không hổ là Tiểu Vương Tử Bát Quái, thành công trở thành người đầu tiên comment.

Bởi vì quá mức kích động mà không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt, vì vậy liên tiếp nhấn vô số dấu chấm than (!)

Sau đó, Cung Húc ngay lập tức đem ảnh chụp màn hình trong group bạn chung mà Diệp Oản Oản đăng, chuyển tiếp đến group Wechat công ty.

[ Cung Húc: Mẹ nó! Ai tới nói cho tôi biết! Chuyện gì đang xảy ra! Diệp ca của tôi lại có thể kết hôn rồi!!!!!!!! ]

Dòng bình luận của Cung Húc kèm theo ảnh chụp màn hình, thành công kéo những thành viên "tàu ngầm" trong group toàn bộ đều trồi lên.

[ Lạc Thần:... ]

[ Phí Dương: Tôi nhổ vào, cái quỷ gì vậy, Cung Húc cậu làm cái gì vậy, photoshop à? ]

[ Cung Húc: Photoshop cái rắm á! Đây là tin nhắn trong group bạn chung Diệp ca vừa mới nhắn đấy! Không tin tự đi mà xem! ]

[ Phí Dương: Tôi vừa xem rồi! Là sự thực đấy!!! ]

[ Giang Yên Nhiên: Oa, Oản Oản và Tư tổng đăng ký kết hôn rồi! Chúc mừng, chúc mừng! ]

[ Hàn Thiên Vũ: Diệp Bạch định vị vị trí là Đế Đô, cô ấy trở về lúc nào? ]

[ Cung Húc: Tôi! Đi! Tự! Kỷ! Đây!!! Diệp ca trở về lúc nào vậy mà tôi lại hoàn toàn không biết! Ngay cả việc Diệp ca kết hôn cũng phải đọc thông qua group bạn bè chung, quả nhiên là tôi đã không còn là tiểu bảo bối mà Diệp ca yêu thích nhất rồi! ]

[ Lạc Thần: Làm gì có lúc nào được như vậy? ]

[ Cung Húc: Đệt! Lạc Thần có phải là cậu muốn đánh nhau hay không! Giờ chuyện đã đến lúc nào rồi, cậu còn lục đục với tôi, Diệp ca sắp bị cướp mất rồi oa oa oa! ]

Thấy cả đám sôi sùng sục, cuối cùng Diệp Mộ Phàm cũng lững thững tới chậm mà hiện thân rồi.

[ Diệp Mộ Phàm: Các người tỉnh táo một chút... ]

[ Cung Húc: Làm sao tôi tỉnh táo được hả! Tôi nói này Diệp tổng, anh cũng quá đáng rồi, anh khẳng định là đã sớm biết rồi đi, tại sao còn không nói sớm cho chúng tôi biết? ]

[ Phí Dương phụ họa: Đúng vậy! Diệp tổng, lần này rõ ràng là anh sai rồi! Hại cho chúng tôi vội vàng không kịp chuẩn bị, bị tống cho nghẹn một miệng đầy thức ăn cho chó! Một chút chuẩn bị cũng không có! ]

[ Diệp Mộ Phàm: ( icon cười lạnh) ha ha, các người ăn chút thức ăn cho chó như vậy mà thôi, có gì nghiêm trọng sao? Bởi vì hôm nay là sinh nhật của Tư Dạ Hàn, tối hôm qua rạng sáng 12 giờ, cô ấy khăng khăng phải cho bạn trai mình một niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật, lại sai tôi lái xe đưa cô ấy đi xuyên qua cả nửa cái Đế Đô, lại còn trộm sổ hộ khẩu, đi khắp cả thành phố tìm pháo hoa! Xong rồi tôi còn phải nửa đêm gió rét, một mình chờ ở ven hồ giúp cô ấy bắn pháo hoa để tạo bầu không khí lãng mạn. Làm sao, các người chẳng qua chỉ phải nhìn thấy một hình chụp trong group nhóm thôi, rất ủy khuất sao? Hả? ]

[ Cung Húc: Khục khục, chuyện này... có vẻ như là Diệp tổng hơi bị thảm quá rồi... ]

[ Phí Dương: @Cung Húc, Diệp tổng tương đối thảm... ]

[ Giang Yên Nhiên: Mộ Phàm ca anh chịu khổ rồi... ]

Nếu như bọn họ chẳng qua chỉ là bị rải nhẹ thức ăn cho chó, vậy thì Diệp Mộ Phàm đại khái chính là trực tiếp ngồi ở trên núi thức ăn cho chó...


Chương 2445: Từ bỏ hậu cung ba ngàn

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Sau khi Diệp Oản Oản thông cáo thông qua group các bạn chung, những người ở Độc Lập Châu bên kia tự nhiên cũng nhìn thấy.

Người thứ nhất phát hiện là Bắc Đẩu.

Bắc Đẩu trợn to hai mắt, "Trời má! Phong tỷ và Tu La Chủ đăng ký kết hôn tại Hoa quốc rồi! Đây là tốc độ tên lửa sao? Cũng quá nhanh đi!"

Trong lúc nhất thời, Đại trưởng lão, Tam trưởng lão và cả Thất Tinh quay sang nhìn Bắc Đẩu.

Đại trưởng lão: "Cái gì, cái gì? Minh chủ và Tu La Chủ đăng ký kết hôn rồi hả?"

Tam trưởng lão: "Thật hay giả! Minh chủ lại sẽ có thể kết hôn!"

Phó Minh Hi nhảy chồm hổm lên, lao qua níu lấy cổ áo Bắc Đẩu, "Cậu nói bậy nói bạ cái gì! Chuyện này là không thể nào! Với tính tình của Minh chủ, coi như là thích Tu La Chủ, cũng tuyệt đối sẽ không kết hôn cùng hắn!"

Bắc Đẩu hất tay ra: "Cậu có nói với tôi cũng vô dụng thôi, cậu đi mà nhìn đi! Có trong group bạn chung của Phong tỷ thì biết thôi! Dĩ nhiên, cá nhân tôi khuyên cậu không nên xem vẫn tốt hơn..."

Làm sao Phó Minh Hi có thể không xem, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, tự mình nhấn vào group bạn bè của Diệp Oản Oản, sau đó, thấy được dòng trạng thái ngập mùi thức ăn cho chó kia của nàng.

Hình giấy đăng ký kết hôn màu đỏ hồng, và cả hình tự chụp chung của hai người. Trong hình, cái gương mặt điên đảo chúng sinh kia của Tu La Chủ đương nhiên không cần nhiều lời, Minh chủ nhà bọn họ thì đang nở một nụ cười sáng rỡ.

Phó Minh Hi vẫn luôn biết Minh chủ nhà mình rất đẹp, nhưng lần đầu tiên lại nhận ra còn có thể đẹp đến như vậy...

Nụ cười ấm áp mà rực rỡ kia, quả thật là giống như thiên sứ với đôi cánh trắng lộng lẫy.

Tiếp đó, Phó Minh Hi chú ý tới dòng trạng thái mà Minh chủ mình đăng lên ——

"Em đã đi nhiều nơi, thấy rất nhiều cảnh đẹp, sơn hà biển rộng, phồn hoa như gấm, đều không bằng ở bên cạnh anh."

Bắc Đẩu thấy Phó Minh Hi sắc mặt trắng bệch, lảo đảo muốn ngã, bất đắc dĩ nói, "Đã bảo cậu không nên xem rồi mà! Thức ăn cho chó này ai mà nuốt trôi được? Tôi đã sắp nghẹn muốn chết rồi!"

Phó Minh Hi nắm chặt điện thoại di động, "Không có khả năng! Chuyện này là không thể nào, rõ ràng Minh chủ nói tâm nguyện của cô ấy là..."

"Tinh thần đại hải?" Bắc Đẩu theo bản năng mà ráp vào câu tiếp theo.

Phó Minh Hi trừng hắn: "Là hậu cung ba ngàn!!!"

Bắc Đẩu: "Ặc... Hình như chính là lời Phong tỷ của chúng ta từng nói..."

Đại trưởng lão và Tam trưởng lão cũng phụ họa gật đầu.

Đại trưởng lão than thở, "Cho nên nói, vẫn là Tu La Chủ đại nhân có biện pháp mà!"

Tam trưởng lão: "Còn không phải sao, lại có bản lĩnh để cho Minh chủ chúng ta từ bỏ hậu cung ba ngàn, tự nguyện nhảy vào phần mộ hôn nhân!"

Phó Minh Hi nghe mấy người bàn luận, tức đến sắc mặt biến thành màu đen.

Bắc Đẩu vỗ bả vai của Phó Minh Hi một cái, trấn an nói, "Tiểu Minh Hi, hẳn là trái tim cậu nát tan rồi đi? Dòng trạng thái này của Phong tỷ chúng ta, chẳng lẽ cậu còn chưa hiểu có ý gì sao?"

Phó Minh Hi lạnh mặt: "Có ý gì?"

Bắc Đẩu nói đầy ý vị thâm trường, "Sơn hà biển rộng, phồn hoa như gấm, đều không bằng ở bên cạnh anh! Đây không phải là ý tứ hương hoa dại không thơm bằng hoa nhà sao? Rất rõ ràng là Phong tỷ đang nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net