Chương 401- 420

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 401: Cô gái thần bí

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Betaer: Anh Kiều + CN


Biến cố đột nhiên xuất hiện, làm cho những người có mặt ở hiện trường bao gồm Thí Huyết Minh đều lâm vào trong kinh ngạc...

Mới vừa rồi...

Xảy ra chuyện gì vậy?

Một tiếng động cơ xe vang lên, nãy giờ tất cả sự chú ý của mọi người đều tập trung trên người Tống Tĩnh cùng Eugene nên bây giờ mọi người mới phát hiện, xung quanh bọn họ chẳng biết từ lúc nào có hai chiếc xe màu đen không một tiếng động đang tiến tới gần.

"Người nào!!!" Người hề nhất thời cảnh giác nghiêm giọng quát lớn.

Bốn phía hắn đều đã phong tỏa, những người này làm sao mà qua được.

Quan trọng nhất chính là người nào có lá gan lớn như vậy, dám xông vào chỗ của Thí Huyết Minh, đám người này không muốn sống nữa sao?

Bởi vì sự việc phát sinh quá mức quỷ dị, lai lịch của đối phương cũng tạm thời không ai biết, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tầm mắt của mọi người đồng loạt hướng về chiếc xe kỳ lạ mới xuất hiện kia.

Đám người Lưu Ảnh nhanh chóng cứu Tống Tĩnh trở về, cũng để lại ánh mắt hoài nghi với hai chiếc xe mới tiến đến.

Mới vừa lên tiếng tựa hồ là một người cô gái.

Lưu Ảnh cùng Tống Tĩnh liên tục ra tay đều không thể đánh bại Eugene, vậy mà cô gái kia vừa nói ra khỏi miệng mấy câu liền có thể đánh được Eugene, làm cho Tống Tĩnh tránh khỏi một đòn trí mạng!

Chuyện này quả thật... Khó mà tin được...

Rốt cuộc là người nào?

Tầm mắt mọi người tập trung lại, chỉ thấy bên trong chiếc xe kia, một người đàn ông thân hình cao lớn, trên mặt mang một chiếc mặt nạ màu bạc che khuất nửa gương mặt, người đàn ông mặc áo khoác từ chỗ ngồi của tài xế bước xuống xe.

Bên trong một chiếc xe khác cũng có một người đàn ông ăn mặc giống như vậy cũng lần lượt xuống xe.

Người đàn ông kia sau khi xuống xe, liền đi vòng qua vị trí chỗ ngồi phía sau, thái độ cực kỳ cẩn thận cung kính mở cửa xe phía sau ra, đưa tay đỡ một cô gái mặc váy lụa mỏng màu đen từ trên xe bước xuống.

Cô gái này một thân váy đen, trên đầu đội một cái mũ, trên cái mũ có khăn lụa đen bao trùm che khuất lại gương mặt, khẽ nắm lấy cánh tay của người đàn ông, thành thục bước xuống xe, động tác ưu nhã giống như một phu nhân thời Trung Cổ.

Mặc dù được lụa đen che mặt, nhưng chỉ cần dựa theo hình dáng đôi môi đỏ mọng đẹp đẽ cùng chiếc cằm tinh xảo hoàn mỹ liền có thể nhìn ra được đây tuyệt đối là một mỹ nhân điên đảo chúng sinh...

"Mấy người ở bên kia, mau nói tên ra!" Eugene làm sao cũng không nghĩ tới chính mình lại bị thất bại trong nháy mắt, nhìn chằm đám người đi đường kia, che lấy chỗ đau nổi giận la lên.

"A..." Cô gái kia rũ mắt không nói, chẳng qua là thấp giọng cười một tiếng, cũng không trả lời vấn đề của Eugene.

Mà một tiếng cười nhẹ kia, vào giờ phút này giống như đang nói loài giun dế như hắn không đủ tư cách nói chuyện cùng cô, thậm chí còn không đáng để cô để mắt tới.

Eugene tự nhiên nghe được bên trong tiếng giễu cợt kia có tia khinh thường, đang muốn nổi giận thì mặt cô gái kia lại hơi chuyển hướng tới thủ lĩnh K của Thí Huyết Minh, âm thanh lười biếng yêu mị chậm rãi từ trong đôi môi đỏ phát ra.

"Cừu Hồng Hải, năm đó rất uy phong a, chẳng qua chỉ là bị đoàn lính đánh thuê của Lưu Ly Diễm đuổi ra khỏi cửa, lúc đó thật như chó mất chủ, vậy mà bây giờ lắc mình một cái lại thành thủ lĩnh một phe phái... Người mà tôi muốn cũng dám cướp sao?!"

Nói xong một câu cuối cùng, âm thanh lười biếng của cô gái đó bỗng nhiên chuyển lạnh, giống như nơi cực hàn băng tuyết, khiến cho người nghe đều phát rét tới tận xương tủy.

Mà thủ lĩnh K của Thí Huyết Minh vẫn một mực bất động như núi, trên mặt không có biểu hiện gì, sau khi nghe được cô gái kia chỉ dùng một câu nói liền có thể vạch trần được thân phận thật sự của mình, trên vẻ mặt trong nháy mắt liền biến đổi nhanh.

Ngay sau đó, hắn chết sững nhìn chằm chằm thuộc hạ của cô gái, lại nhìn về phía cô gái này một thân lụa đen, trên mặt càng hiện lên vẻ sợ hãi sâu tận xương tủy, âm thanh cơ hồ có chút run rẩy mà hướng về phía người hề Jason cùng Eugene đang cản ở trước mặt cô gái nghiêm nghị lạnh giọng nổi giận nói: "Jason, Eugene! Lui ra! Không được vô lễ!"


Chương 402: Như găp đại địch

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Betaer: Anh Kiều + CN

Thấy thủ lĩnh K của Thí Huyết Minh lại thực sự để cho thuộc hạ của mình lui ra, bộ dáng đối với Diệp Oản Oản cũng cực kỳ cung kính, trong con ngươi của ám vệ đeo mặt nạ bạc xẹt qua một tia kinh ngạc không dễ dàng phát giác.

Lại... Thực sự có thể...

Ngay ở nửa giờ trước, tiểu đội ám vệ 1 bọn họ đưa Diệp Oản Oản đến khu vực an toàn.

Đang chuẩn bị đưa cô ấy lên máy bay khẩn cấp, ai ngờ cô gái này thế nhưng lại không muốn đi, còn nhất định muốn bọn họ phải mở rương lớn mà cô mang theo ra, đổi một thân váy lụa đen, lại để cho mấy ám vệ bọn hắn cũng đeo những mặt nạ kia cùng áo khoác trong rương mặc vào người.

Bọn họ dĩ nhiên là không chịu, nguy hiểm đang ở trước mắt, lại còn muốn để bọn họ cùng cô chơi trò "Thay đổi quần áo" hay sao.

Quả thực là quá hoang đường!

Nhưng trong nháy mắt ánh mắt của Oản Oản vô cùng nghiêm nghị thúc giục làm cho bọn họ thấy được ở trên người cô tỏa ra áp lực mạnh mẽ như của ông chủ mình, khiến cho bọn họ theo bản năng liền làm theo...

Nếu như bọn họ thất bại, bất quá cũng chỉ là một cái chết mà thôi.

Bọn họ tình nguyện vì ông chủ mà chết, cũng không muốn hộ tống phụ nữ của ông chủ cùng nhau chạy thoát thân.

Tất cả mọi người đều cho là ngụy trang vụng về như vậy tuyệt đối sẽ bị nhìn thấu, toàn bộ tiểu đội ám vệ 1 bọn họ đều đã chuẩn bị xong tư tưởng liều chết.

Nhưng kết quả lại làm cho tất cả mọi người phải mở rộng tầm mắt...

Cô gái này không chỉ nói ra được nhược điểm của Eugene, xoay ngược tình thế ngàn cân treo sợi tóc cứu được Tống Tĩnh, ngoài ra còn nói được thân phận thật sự không người nào biết được của thủ lĩnh K.

Người đa mưu túc trí như K lại cũng bị Oản Oản lừa gạt...

Giờ phút này, tất cả ám vệ trong lòng tương đối phức tạp, nhưng lại không có bất cứ người nào lộ ra chút khác thường.

Đối với bọn hắn mà nói, loại ngụy trang này là cấp bậc cơ bản nhất, ngược lại đối với Diệp Oản Oản một cô gái được xem là lớn lên từ khuê phòng, dù thời điểm đang đối mặt với một đám người hung ác như vậy nhưng lại có thể thoát ra khí thế nhẹ như mây gió, mà cũng tính toán chu toàn mọi chuyện, khí thế thậm chí đè ép được cả K, thật sự là làm bọn hắn khiếp sợ...

Cô gái này... Dường như không giống với trong tưởng tượng của bọn họ...

Giờ phút này, Thí Huyết Minh cùng toàn bộ thuộc hạ bên kia cũng đã lâm vào trong khiếp sợ.

K lại là Lưu Diễm lính đánh thuê mà năm đó xếp NO. 1 của Cừu Hồng Hải.

Năm đó đoàn lính đánh thuê của Lưu Diễm bị đánh đuổi, đồng thời cũng bị toàn bộ Hội Lính Đánh Thuê Cừu Hồng Hải phong sát.

Nghe được cô gái thần bí kia một câu nói có thể nói ra thân phận thật sự của K, sắc mặt của Jason cùng Eugene trong nháy mắt thay đổi.

Thân phận thật sự của K là một điều cấm kỵ, đã từng có người ra giá hơn trăm triệu nhưng cũng không có ai có thể dò xét ra được, ngay cả bọn họ những người đi theo K lâu năm nhất cũng không biết.

Cô gái này sao lại có thể biết được điều đó? Hơn nữa nhìn vẻ mặt của K càng xác thực được cô gái này nói đúng sự thật! Khó trách K lại đột nhiên thay đổi thái độ như gặp phải đại địch.

Người chỉ cần nhìn là biết được thân phận của K, lai lịch tuyệt đối không thể khinh thường được.

Người hề Jason cẩn thận quan sát những người mới tới, chỉ thấy đối phương đồng loạt khoác trang phục màu đen tuyền, nơi ngực thêu ám văn hoa hồng màu đỏ, bên trong áo khoác bị gió thổi bay, lộ ra màu áo đỏ chói mắt, còn có trên mặt những người đó được che đậy bởi mặt nạ màu bạc...

Nhìn lại cô gái cầm đầu một thân váy lụa đen xa hoa, khăn che mặt cũng là lụa đen...

Chẳng lẽ...

Người hề Jason không biết nghĩ đến cái gì, mặt hiện lên vẻ hoảng sợ, theo bản năng liền lui về sau một bước: "Death... Death Rose..."

Nghe được mấy chữ "Death Rose", đứng bên cạnh Eugene cũng ngây ngẩn, "Cậu nói cái gì? Death Rose sao... Làm sao có thể!"

Death Rose đơn giản mà nói là một tổ chức cực kỳ mạnh mẽ chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Không có người nào từng thấy qua dung mạo của thành viên trong tổ chức Death Rose, vì vậy tin tức có liên quan đến Death Rose dường như rất hiếm khi xuất hiện.


Chương 403: Chỉ có một kết quả

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Betaer: Anh Kiều + CN

Nghe nói tất cả thành viên của tổ chức này đều toàn thân áo đen thêu ám văn hoa hồng, mặt nạ màu bạc, thủ lĩnh của tổ chức là một người phụ nữ mặc váy đen, khăn lụa che mặt cũng màu đen, được người ta gọi là Hắc Quả Phụ.

Không có ai biết lai lịch người phụ nữ đó, tuổi tác như thế nào, có tin đồn nói người đó đã hơn sáu mươi tuổi, nhưng lại có dung nhan của một cô gái trẻ, cũng có người nói mặt mũi rất đáng sợ dữ tợn...

Hơn nữa đi theo bên người phụ nữ này chỉ có vài tên thuộc hạ, mặc dù số người không nhiều, nhưng chỉ cần nhìn bước đi cùng khí tức liền có thể nhìn ra, những người này đều không phải nhân vật bình thường, phảng phất sự lạnh giá tàn bạo trên mỗi người.

Từ trang phục hình dáng bề ngoài tất cả đều giống như tin đồn ở bên ngoài đồn thổi, nhưng còn chuyện có thể khống chế được một đội ngũ như vậy thì...

"Không... Chẳng lẽ... Cô... Cô ta là Hắc Quả Phụ" Eugene cũng lảo đảo đi theo Jason lui về sau một bước.

Nếu như nói về mức độ biến thái cùng khát máu thì người phụ nữ này tuyệt đối là cụ tổ của bọn họ, thủ đoạn của người phụ nữ này tuyệt đối so với bọn hắn còn hung tàn hơn gấp trăm ngàn lần.

Hơn nữa người phụ nữ này có sở thích là đem những người đàn ông có dáng dấp đẹp mắt thân phận lại cao quý, ngay cả tộc trưởng gia tộc Sperge ở nước Mỹ cũng đã từng bị cô ta bắt đi.

Lúc đó dưới cơn thịnh nộ gia tộc Sperge dốc hết toàn bộ lực lượng ra, kết quả, trong một đêm cả tộc bị diệt.

Thời điểm mười năm trước là khoảng thời gian mà Death Rose nổi tiếng nhất đã không biết bao nhiêu là thế lực cường đại muốn đụng vào, những thế lực đó đếm hoài không hết, nhưng kết quả mà tất cả thế lực đó nhận được đều là sự huỷ diệt.

Đừng nói là một gia tộc, coi như là toàn bộ quốc gia, ở trước mặt Death Rose cũng chỉ là đồ chơi trong lòng bàn tay của bọn họ, bị bọn họ tùy ý thao túng đùa giỡn mà thôi.

Nếu như chống lại thế lực như vậy, chẳng khác nào bọn hắn giống bọn người kia chỉ có một kết quả: chết.

Khó trách...

Khó trách cô gái này lại có thể chỉ một lời nói mà vạch trần điểm yếu của hắn, thậm chí ngay cả lai lịch của K cũng rõ ràng... Cùng lúc đó, mấy người Lưu Ảnh cũng đã phát hiện ra có điều gì đó không đúng, đồng loạt lui về sau mấy mét.

"Death Rose! " Lưu Ảnh mới dấy lên tia hy vọng nhưng khi biết được lai lịch của nhóm người này thì toàn bộ những hy vọng đó đều biến thành nỗi tuyệt vọng lớn hơn.

"Làm sao có thể?!" Hứa Dịch vẻ mặt đầy kinh hoàng.

Đây chẳng phải là tổ chức trong truyền thuyết sao? Đã mười năm rồi nhưng chưa từng có bất cứ tin tức gì! Bọn họ thấy cô gái kia giúp đỡ Tống Tĩnh, còn tưởng rằng là viện quân, ai biết lại là một đối thủ đáng sợ, hơn nữa nghe âm thanh của đối phương, là nói về bọn họ! Đây quả thực là vừa ra hang hổ lại gặp phải ổ sói! Tâm trạng của tất cả mọi người lại lần nữa rơi vào đáy cốc...

Tống Tĩnh che lấy vết thương, như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm hộ vệ quần áo đen bên cạnh cô gái kia, đứt quãng mở miệng nói: "Tôi làm sao lại thấy ... Cảm giác thân hình hộ vệ kia có chút quen thuộc..."

Không chỉ như thế, cũng không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, ngoại trừ bề ngoài của tên hộ vệ kia, hắn cảm thấy nữ nhân kia cũng có chút giống với Diệp Oản Oản.

Hộ vệ?

Lưu Ảnh cùng Hứa Dịch nghe vậy nhìn về hướng người hộ vệ đang đỡ cô gái kia, trên mặt mang mặt nạ màu bạc, quả nhiên... Quả thật có mấy phần quen thuộc...

"Thân hình cùng Thập Nhất có chút tương tự..." Hứa Dịch lẩm bẩm.

Thập Nhất là đội trưởng tiểu đội hộ tống Diệp Oản Oản ra ngoài, bởi vì thân hình so với người thường cao hơn, cho nên có thể phân biệt tương đối dễ dàng.

Nhắc tới Thập Nhất, bọn họ liền nghĩ tới Diệp Oản Oản bỏ lại bọn họ rời đi, sắc mặt của Lưu Ảnh trong nháy mắt lại trầm xuống.

Đám người Lưu Ảnh chẳng qua là cảm thấy thân hình có chút giống nhau, nhưng cũng không có tâm tư suy nghĩ nhiều, thần kinh tất cả mọi người đều căng thẳng mà hướng về phía hai thế lực kia.

Hôm nay... Chẳng lẽ cuối cùng vẫn là phải chết ở chỗ này sao?

Nếu như rơi vào trong tay Death Rose, vậy còn không phải như bọn họ rơi vào tay Thí Huyết Minh sao?

Tin đồn nói Hắc Quả Phụ này vì giữ dung nhan không già nên mỗi ngày đều dùng máu tươi của cô gái trẻ để tắm, lại cực kỳ thích hành hạ dằn vặt các chàng trai có dung mạo xinh đẹp, bao nhiêu người có chức vị cao trong gia tộc đều bị hành hạ ở trong tay của người phụ nữ này.


Chương 404: Nam sủng so với Tư Dạ Hàn dung mạo còn xinh đẹp hơn

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Betaer: Anh Kiều + CN

Mười năm không có bất kỳ tin tức nào, Hắc Quả Phụ lại vì theo dõi Tư gia mà lại một lần nữa xuất hiện...

"Phu nhân đối với Tư gia cảm thấy hứng thú sao?" K thăm dò mà mở miệng hỏi.

Dù sao Death Rose chỉ tồn tại ở trong tin đồn là một tổ chức quá mức thần bí, ngay cả hắn cũng chưa từng thấy qua, mặc dù người phụ nữ này nhìn qua lai lịch không nhỏ, nhưng đối với thân phận của cô ta, với sự cẩn thận của mình, K đương nhiên vẫn tồn tại một thắc mắc lớn.

Người phụ nữ thần bí lười biếng vuốt ve móng tay nói: "Tôi cảm thấy hứng thú với người nào, cần phải nói qua với anh sao?"

"Không cần! Không cần! Đương nhiên không cần! Chẳng qua là..."

Nghe được trong giọng nói của đối phương có sát ý, vẻ mặt của K nhìn qua tựa hồ có hơi khó xử, suy nghĩ mở miệng nói: "Phu nhân người mà ngài muốn, dù cho tôi có một trăm lá gan cũng không dám cùng cạnh tranh với ngài đây, nhưng lần này thật sự là đúng dịp, nhiệm vụ của chúng tôi cũng liên quan đến những người này, nếu nửa đường thất bại, chúng tôi thật sự bị xem như là không hoàn thành việc mình được giao phó, cho nên, không biết phu nhân có thể thương lượng hay không?..."

"Ồ, vậy anh muốn như thế nào?" Diệp Oản Oản thờ ơ nhìn về hướng hắn một cái.

Con ngươi của K đảo một vòng, vẻ mặt ân cần nói: "Người phu nhân coi trọng, không phải là gia chủ của Tư gia chứ? Nếu phu nhân hôm nay đem người này nhường cho Thí Huyết Minh chúng tôi thì tôi nhất định sẽ dâng lên cho ngài một nam sủng so với Tư Dạ Hàn dung mạo còn xinh đẹp hơn gấp vạn lần! Tuyệt đối khiến cho phu nhân ngài hài lòng!"

"A..." Trong không khí truyền tới một tiếng cười nhẹ của người phụ nữ.

Nụ cười này làm cho người nghe cảm thấy rợn cả tóc gáy.

K không khỏi có loại dự cảm xấu, cũng không biết đối phương rốt cuộc là có ý gì, trong lòng bồn chồn: "Phu nhân..."

Không khí xung quanh hắn trở nên như trước bão táp, gió chợt thổi mạnh, sắc trời bỗng nhiên âm trầm xuống.

Giọng nói của người phụ nữ mặc dù vẫn là kiểu lười biếng không đếm xỉa tới xung quanh, nhưng khí tức quanh mình lại hoàn toàn thay đổi: "Không bằng, thủ lĩnh đem chính mình dâng cho tôi đi. Những tiểu khả ái của tôi hẳn là sẽ đối với anh cảm thấy rất hứng thú!"

Cái cảm giác ngột ngạt to lớn này làm cho hắn, lính đánh thuê cấp độ SSS không cách nào chống đỡ được luồng sát khí mãnh liệt như thế này, điều đó làm cho hắn đổ mồ hôi lạnh, Cừu Hồng Hải lúc này mở miệng nói: "Không... Không dám!"

Tiểu khả ái trong miệng người phụ nữ này cũng không phải là sủng vật đáng yêu gì, mà là một bầy chó sói từng con từng con một ngay từ nhỏ ăn thịt người mà lớn lên.

Đối với vị phu nhân này mà nói, hắn dù là thủ lĩnh của Thí Huyết Minh cũng chỉ xứng làm thức ăn cho bầy chó sói của cô mà thôi.

Như vậy khác gì muốn sỉ nhục hắn, nhưng do lời nói đó được phát ra từ miệng người phụ nữ này cho nên hắn ngay cả một chút tức giận cũng không dám có.

"Không dám sao? Tôi thật ra lại cảm thấy thủ lĩnh can đảm không tệ, cho rằng tôi là một quả phụ dâm đãng quá đói khát sao? Không phải anh nghĩ tôi cái thứ rác rưởi gì cũng đụng vào đấy chứ?!" Khí tức quanh mình của Diệp Oản Oản trong nháy mắt càng thêm kinh người, mà phía sau cô đội ngũ thần bí khó dò kia cũng tiến vào trạng thái chiến đấu.

"Sao! Tôi tuyệt đối không có ý đó!" Cừu Hồng Hải bị dọa làm cho lưng ướt đẫm mồ hôi.

Quả nhiên vẫn là thất bại...

Đồ vật mà Hắc Quả Phụ coi trọng làm sao có thể dễ dàng nhả ra.

Huống chi ánh mắt chọn đàn ông của người phụ nữ này kén chọn cực kỳ.

Nhưng nhiệm vụ lần này quả thật vô cùng quan trọng, tuyệt đối không thể thất bại.

Nghĩ tới đây, trong lúc nhất thời K lâm vào trạng thái tiến thoái lưỡng nan.

Bên kia, đám người Lưu Ảnh nghe được hai phe thế lực này coi ông chủ nhà mình thành đồ chơi mà trả giá, lòng sớm đã tràn đầy lửa giận.

Nhưng lúc này người ta là đao thớt, còn mình là cá thịt, với thế lực cường đại như vậy, bọn họ chỉ có thể mặc cho người khác xẻ thịt mình mà thôi.

Lúc này, thộc hạ thân hình cao lớn bên cạnh Diệp Oản Oản trong con ngươi dưới lớp mặt nạ phát ra ánh sáng lạnh lẻo, chợt bắn về phía bọn người Thí Huyết Minh nói: "Vậy còn không mau cút!"

"Phải... Phải phải..." Cừu Hồng Hải gấp gáp vội vàng lui về một bên phía sau.

Con vịt tới tay như vậy rồi lại bay mất, Cừu Hồng Hải không cam lòng là chuyện có thể tưởng tượng được, nhưng bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp sau, đối phương lại là người mà hắn hoàn toàn không trêu chọc nổi nên hắn vẫn nên từ bỏ thì tốt hơn.


Chương 405: Nổi lên nghi ngờ

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Betaer: Anh Kiều +CN

"Lão đại, những người này... Thật sự là Death Rose sao?" Lúc này, một người đàn ông khác trong Thí Huyết Minh có mái tóc màu đỏ, gầy trơ cả xương đi tới bên người Cừu Hồng Hải, ghé vào tai hắn mà nhỏ giọng hỏi.

Cừu Hồng Hải sắc mặt trầm lại, gốc gác của hắn đều bị bóc trần toàn bộ, ngoại trừ Death Rose còn ai có thể hiểu biết phi thường như vậy được chứ?

Người hề Jason quan sát đoàn người đối diện lẩm bẩm: "Bên cạnh người phụ nữ đó toàn bộ thuộc hạ đi theo đều là cao thủ cấp cao."

Hơn nữa Hắc Quả Phụ thân phận tôn kính dung mạo xinh đẹp địa vị cao ngất không chuyện nào không biết, điều này hết thảy đều đã giải thích rõ tất cả những thắc mắc của bọn họ rồi.

Eugene không nói gì, sắc mặt mới vừa lên tia hứng khởi nhưng vẫn rất khó nhìn.

Bởi vì khi người phụ nữ này xuất hiện, hắn liền bị một kẻ vô danh tiểu tốt sắp bị hắn đánh chết đánh trúng điểm yếu của mình, rồi hắn ta cũng từ trong tay hắn chạy thoát, quả thực là vô cùng nhục nhã.

Người đàn ông tóc đỏ hoài nghi mà tự lẩm bẩm: "Nhưng người này xuất hiện cũng thật là quá quỷ dị... Death Rose đều đã biến mất hơn mười năm rồi, tại sao lại vào đúng lúc đột nhiên xuất hiện?"

Người đàn ông tóc đỏ suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: "Tại sao nói lâu như vậy rồi nhưng chúng ta cũng không thấy cái vũ khí theo bên người của Hắc Quả Phụ?"

Nghe được lời nói của người tóc đỏ, đáy mắt Eugene nhất thời tinh quang chợt lóe: "Đúng rồi! Sao tôi lại quên mất cái này cơ chứ?! Hắc Quả Phụ ra tay cực nhanh, vũ khí cũng chưa từng có người nào thấy rõ qua, bất quá, tôi lại may mắn có xem qua một bản vẽ sơ bộ do một người thợ thủ công ẩn cư vẽ ra, chỉ cần có thể cho tôi xem một cái, liền có thể phân biệt ra thiệt giả..."

"Cậu thực sự đã xem qua rồi sao?" Cừu Hồng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net