Chương 521- 540

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 521: Cậu bây giờ độc thân!

Editor: Như Ý

Betaer: CN + Windy

Sở Phong hoài nghi, nhận lấy điện thoại di động, thấy rõ bức ảnh trong điện thoại của Diệp Oản Oản, sắc mặt nhất thời thay đổi, "Đây là..."

"Hiện tại, cậu còn có gì giải thích không? Tôi cho là cậu thật tâm thích Yên Nhiên, cho nên mới một mực kết hợp cho cậu và Yên Nhiên ở chung một chỗ, kết quả mới bao lâu, cậu lại có thể chân đạp hai thuyền!". Vẻ mặt Diệp Oản Oản lãnh nhạt nhìn chằm chằm hắn.

Sở Phong nhất thời trợn tròn mắt, "Không... Không đúng! Không phải như vậy! Tôi làm sao có thể chân đạp hai thuyền!"

Sắc mặt của Diệp Oản Oản không thay đổi chút nào, "Không phải như vậy thì là như thế nào, Yên Nhiên tận mắt thấy cậu đưa cô gái này đi dạo phố, gọi điện thoại cho cậu, cậu còn nói dối đang ở nhà!"

Sở Phong hiển nhiên không ngờ tới lại có thể bị Giang Yên Nhiên bắt gặp, đây là chuyện của ba ngày trước rồi, khi đó Giang Yên Nhiên liền đã biết, nhưng lại chưa bao giờ đề cập với hắn.

Nghĩ đến không biết mấy ngày nay Yên Nhiên nghĩ như thế nào về mình, Sở Phong quả thật là gấp đến độ muốn khóc, nóng nảy không dứt nhìn về phía Giang Yên Nhiên, "Yên Nhiên, sự tình không phải như em thấy, anh cùng cô gái này tuyệt đối không phải loại quan hệ như em nghĩ đâu!"

Nhìn bộ dạng Sở Phong gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, sắc mặt của Giang Yên Nhiên hơi có chút dao động, nhưng liếc mắt qua vừa thấy hình ảnh, hiện tại quả là không có biện pháp tin hắn.

Gân xanh trên trán Diệp Oản Oản giật giật, "Nói lâu như vậy, cậu ngược lại nói một chút cô gái này rốt cuộc là ai! Nếu là hiểu lầm, giải thích rõ không được sao."

"Chuyện này..."

Nhất thời mặt Sở Phong đầy khó xử, lẩm bẩm, "Tôi không thể nói a..."

"Nếu như không gì có mờ ám, cậu tại sao không thể nói!"

Diệp Oản Oản quả thật là muốn đem đầu tên tiểu tử này đập ra nhìn một chút bên trong rốt cuộc chứa cái quỷ gì.

Bạn gái đều muốn chia tay rồi, lại còn giấu giếm.

Sở Phong gắt gao mím môi môi: "Tôi thực sự không thể nói!"

Diệp Oản Oản gật đầu một cái, kéo Giang Yên Nhiên đứng lên, "Được, cậu không nói đúng không, chúc mừng, cậu bây giờ độc thân!"

"Không —— Oản Oản tỷ! Không được!"

Sở Phong gào thét bi thương, gọi hai người lại,"Tôi nói! Tôi nói được không!?"

"Cô gái kia là trợ lý của Hàn Thiên Vũ!" Sở Phong vội vàng nói ra.

Vẻ mặt Diệp Oản Oản sững sờ, "Trợ lý... Hàn Thiên Vũ!?"

Giang Yên Nhiên nghe vậy cũng ngẩn ra.

Yên lặng trong chốc lát, Diệp Oản Oản cuối cùng là phục hồi tinh thần, bỗng nhiên tỉnh ngộ mà nhéo nhéo mi tâm, "Khó trách..."

Khó trách cô luôn cảm thấy cô gái kia nhìn rất quen mắt, bây giờ Sở Phong vừa nói như vậy cô rốt cuộc nhớ tới, cô gái kia không phải là trợ lý của Hàn Thiên Vũ, tiểu Lương sao!

Lúc trước cô còn ở nhà trọ thấy qua cô ấy mấy lần. "Cho nên...làm sao cậu lại cùng trợ lý của Hàn Thiên Vũ ở chung một chỗ."

Diệp Oản Oản chần chờ hỏi. Sẽ không phải là... như cô nghĩ đi...

Giờ phút này gương mặt anh tuấn của Sở Phong đầy bất lực, giọng điệu ỉu xìu, "Thời gian trước tôi mới phát hiện, tôi có quen biết một học tỷ đang làm trợ lý cho Hàn Thiên Vũ!

Tôi biết Yên Nhiên đặc biệt một mực mong muốn cái album bản limited trong ba năm có ký tên của Hàn Thiên Vũ, cho nên liền đi tìm người học tỷ kia hỗ trợ, học tỷ đáp ứng sẽ giúp tôi, nhưng điều kiện là để cho tôi lao động khổ sai cho cô ấy một tuần, cho nên, khoảng thời gian này tôi chỉ có thể nghe cô ấy sai khiến.

Gần đi học rồi, tôi vốn là muốn đem Album đưa cho Yên Nhiên như quà tựu trường, cho cô ấy một niềm vui bất ngờ ấy!

Tôi thật không có đạp hai thuyền! Tôi sinh là người của Yên Nhiên, chết là quỷ của Yên Nhiên, làm sao có thể thích cô gái khác!"

Sở Phong đem tất cả mọi chuyện nói ra hết...


Chương 522: Đừng có lại làm chuyện ngu ngốc

Editor: Như Ý

Betaer: CN + Windy

Giang Yên Nhiên ngơ ngác đứng tại chỗ, dường như hoàn toàn không nghĩ tới chuyện lại là như vậy.

Về phần Diệp Oản Oản...Sắc mặt của cô đen như đáy nồi, quả thật là sắp muốn nổ tung rồi:

"Con mịa nó... Liền vì một cái album có chữ ký của Hàn Thiên Vũ, mà cậu làm như vậy."

Sở Phong nhất thời đính chính, "Đây là album trong vòng ba năm có chữ ký đặc biệt, giới hạn toàn cầu đấy! Chỉ có một ngàn bản! Trên thị trường căn bản là không có! Có tiền cũng mua không được!"

Giang Yên Nhiên cũng mở miệng phụ họa, "Cái này... Quả thật rất khó sở hữu... Mình khi đó chẳng qua là tùy tiện nói một chút thôi... Không nghĩ tới hắn lại..."

Lại sẽ làm tới mức này...

Diệp Oản Oản nghẹn đến lời gì cũng không thốt ra được.

Con mịa nó, chả nhẽ cô lại nói cái này cô có một đống sao?

Sở Phong...Phương thức ngược cẩu của tên tiểu tử này thật là càng ngày càng khiến người ta không thể nói rõ rồi...

Cô còn tưởng rằng là chuyện gì kinh thiên động địa, có nỗi khổ riêng mới không thể nói!

Thiếu niên gục đầu, tóc bị mồ hôi thấm ướt, đứng ở nơi đó giống như là một chú chó bị vứt bỏ phải lưu lạc, buồn buồn mở miệng, "Yên Nhiên, thật xin lỗi, đều là anh không tốt! Để cho em hiểu lầm, khiến em thương tâm..."

Diệp Oản Oản hỏi, "Cho nên, album đó cậu lấy được rồi sao?"

Sở Phong cúi đầu thấp hơn, "Vốn chỉ còn một ngày nữa học tỷ liền đáp ứng cho tôi, nhưng bởi vì mới vừa rồi vội vã chạy tới, học tỷ có chút tức giận, lại nói nhiều hơn ba ngày..."

Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, "Cậu cũng không phải là muốn tiếp tục đi làm culi đi."

Giang Yên Nhiên đứng ở một bên, không biết nên nói cái gì, thần sắc bất đắc dĩ, than nhẹ một tiếng, "Anh chớ đi, em chẳng qua là thuận miệng nói mà thôi..."

Người này... Làm sao...Làm sao ngốc như vậy...

Tuy nhiên lại khiến cho trái tim của cô trở nên mềm mại chưa từng có.

Từ sau chuyện Tống Tử Hàng, cô đối với Sở Phong thật ra thì từ đầu đến cuối không có cảm giác an toàn.

Nhưng là, người đàn ông này một lần lại một lần đem nơi bất an trong nội tâm cô san bằng từng chút một.

Vẻ mặt Sở Phong vô cùng nghiêm túc: "Nhưng mà, em thích... Chỉ cần là đồ vật em thích, anh đều hy vọng em có thể có được!"

Diệp Oản Oản nhức đầu không thôi, nâng đỡ cái trán, "Được rồi được rồi, chớ có rải thức ăn cho chó với tôi! Tiểu Lương bên kia cậu cũng không cần đi, cậu đi làm culi cho cô ấy, còn không bằng làm cho tôi!"

Diệp Oản Oản nói xong, bất đắc dĩ từ trong túi xách lấy ra cái album mang theo khi đi, "Cậu nói cái bản album limited trong vòng ba năm là cái này sao?"

Sở Phong vừa nhìn thấy album màu vàng kia, ánh mắt nhất thời sáng như bóng đèn, "Đúng! Chính là nó! Oản Oản tỷ! Cậu là làm sao lấy được, đừng nói là để cho tôi làm culi, coi như là làm công nhân da đen tôi cũng nguyện ý a!"

Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi co rút, "Không cần cảm ơn, chỉ cần cậu sau này đừng có làm chuyện ngu ngốc như thế là được!"

Nói xong đem album đưa cho Giang Yên Nhiên.

Giang Yên Nhiên mở ra xem, lại còn là đặc biệt viết tên của cô, nhất thời mừng rỡ không thôi, "Oản Oản, cậu làm sao lấy được?"

Diệp Oản Oản thuận miệng giải thích, "Trước đó mình không phải đã nói với các cậu là mình làm việc ở Quang Diệu sao? Dù sao thì dựa vào quan hệ nên lấy được..."

Sở Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ, "Đúng nga! Thời điểm mới vừa nghỉ hè có nghe nói cậu đi làm việc ở Quang Diệu! Oản Oản tỷ, cậu là làm gì? Có phải là trợ lý của nghệ sĩ nào? Có phải là đại minh tinh hay không? Có thể nhìn thấy Hàn Thiên Vũ hay không?"

Sở Phong cảm thấy hứng thú, liên tiếp truy hỏi.

Một bên Giang Yên Nhiên trầm ngâm nói, "Quang Diệu không có được mấy cái đại minh tinh nổi tiếng đi, bất quá, mình nhớ Cung Húc ở Quang Diệu.

Về phần Hàn Thiên Vũ, hắn là nghệ sĩ bên tổng công ty, hẳn là không dễ dàng nhìn thấy như vậy..."


Chương 523: May mắn cậu là con gái

Editor: Như Ý

Betaer: CN + Windy

Xuất phát từ cẩn thận, Diệp Oản Oản tạm thời không có nói chuyện mình giả nam làm việc, "Mình mới chỉ ở trong giới thời gian ngắn, không có danh tiếng gì, chờ mình có quyền lực lại nói với hai người."

Giang Yên Nhiên không biết nhớ tới cái gì, nhìn về phía Diệp Oản Oản nói, "Đúng rồi, Oản Oản, cậu cũng đã có nói tương lai muốn hợp tác với mình, sẽ không quên chứ?"

Diệp Oản Oản khẽ cười một tiếng, "Dĩ nhiên sẽ không quên, Yên Nhiên, cậu bây giờ cũng không cần gấp gáp, an tâm học cho giỏi các kiến thức, chờ cậu tốt nghiệp, mình ở trong giới giải trí cũng đứng vững gót chân, khi đó cậu hãy tới cùng mình."

Diệp Oản Oản nói xong dừng một chút, sau đó nhìn cô gái bên cạnh, tiếp tục mở miệng nói, "Mình hợp tác với cậu, cũng không phải là để cho cậu đi theo mình chịu khổ!"

Nghe xong câu nói của Diệp Oản Oản, hai gò má Giang Yên Nhiên nhất thời đỏ bừng, dùng sức gật đầu một cái nói, "Ừ, mình cũng sẽ cố gắng hết sức!"

Đối diện, Sở Phong nhìn bạn gái mình một chút, lại nhìn Diệp Oản Oản một chút, lẩm bẩm: "Oản Oản tỷ..."

"Thế nào!?"

Diệp Oản Oản nhìn Sở Phong.

Sở Phong cắn đũa, "Cậu có thể hay không dạy tôi một chút..."

"Dạy cậu cái gì?" Diệp Oản Oản không hiểu.

"Dạy tôi làm sao tán gái!" Sở Phong một mặt ai oán.

Diệp Oản Oản nhất thời không nói gì, "Cậu nhất định phải hỏi một cô gái loại vấn đề này sao?"

Sở Phong liếc cô một cái, sau đó thấp giọng lầu bầu, "May mắn cậu là con gái..."

Nếu không hắn tuyệt đối không dám để cho Yên Nhiên chơi chung với cô được không.

Diệp Oản Oản hơi hơi nâng lên khóe môi, cười chế nhạo, "Dĩ nhiên, nếu như tôi không phải là con gái, cậu cho rằng là còn có chuyện của cậu sao!"

Sở Phong nhún vai, không cách nào phản bác...

Nếu như Oản Oản tỷ là con trai, tình địch như vậy cũng quá đáng sợ!

Tóm lại, ầm ĩ một hồi, chuyện của Giang Yên Nhiên cùng Sở Phong cuối cùng đã giải quyết xong.

Tiểu tử Sở Phong này, còn hỏi cô làm sao tán gái, thật ra thì người nên hỏi là chính bản thân cậu ta mới đúng chứ!

Bởi vì nếu dùng thủ đoạn, cũng không so được một mảnh thành tâm.

Nếu mâu thuẫn đã giải quyết, Diệp Oản Oản cũng không thích hợp làm kỳ đà cản mũi, nói có chuyện liền đi trước.

Vừa rời khỏi phòng ăn, di động liền điên cuồng rung lên, là thông báo từ Wechat dùng để làm việc.

[Cung Húc: Diệp ca, hôm nay anh làm sao không tới công ty?]

[Cung Húc: Diệp ca, tôi ngày hôm nay đi chụp hình bìa tạp chí, anh không đi cùng tôi sao?]

[Cung Húc: Diệp ca, anh tối hôm nay có rảnh rỗi hay không!? Tôi mời anh ăn cơm!]

[Cung Húc: Diệp ca Diệp ca, anh làm sao không để ý tới tôi nha!!!]Advertisement / Quảng cáo

[Cung Húc: A... Cảm giác mình bị đưa vào lãnh cung rồi... Nhanh để ý đến tôi...]

...Diệp Oản Oản không nói gì mà chỉ nhìn mấy lời lải nhải kiểu ném bom trên Wechat lúc này, quả nhiên là phong cách của Cung Húc, lần trước nhìn hắn gửi tin cho Hàn Thiên Vũ cô liền cảm nhận được.

Lại xem Lạc Thần, chỉ gửi cho cô một tin nhắn, hơn nữa lại rõ ràng, báo cáo hành trình mỗi ngày của mình cùng những chuyện cần yêu cầu xin phép.

Diệp Oản Oản trước trả lời Lạc Thần, sau đó trả lời cho Cung Húc một câu: [Có chuyện gì sao, anh mấy ngày nay không có lịch trình đặc biệt quan trọng gì, trợ lý theo anh là được rồi.]

Kết quả, Diệp Oản Oản chỉ vừa mới gửi qua, Cung Húc lập tức trả lời.

Đầu tiên là một chuỗi dài dấu chấm than (!)

Sau đó lại gửi thêm một câu: [Anh lại có thể trả lời Lạc Thần trước mà không phải tôi!!!]

Diệp Oản Oản không nói gì mà nhìn chằm chằm hàng dấu chấm than đầy bất mãn (!): [Anh đang ở cùng với Lạc Thần?]

Cung Húc: [Tình cờ gặp dưới sảnh công ty! Anh không được lãng tránh vấn đề của tôi!!!]

Diệp Oản Oản: [Trước sau có khác nhau không?]

Cung Húc: [Đương nhiên là có! ...Không được! Anh trước hết nhanh trả lời câu hỏi của tôi!]

Diệp Oản Oản: [Hôm nay có cùng em gái tôi nói chuyện phiếm, nó nói thích đàn ông chững chạc thành thục một chút.]

Cung Húc: [...Lạc Thần là tiền bối, là sư huynh, tôi cảm thấy anh quả thật là nên trả lời anh ấy trước!]

Diệp Oản Oản:......


Chương 524: Nhất định sẽ lấy về

Edit: Như Ý

Betaer: Windy + CN

Phòng luyện võ.

"Phanh"

"Phanh"

Âm thanh không ngừng vang lên.

Lưu Ảnh đeo băng tay nện từng quyền từng quyền lên bao cát như phát điên.

Tống Tĩnh nhanh chóng đem người kéo ra, "Đội trưởng, mau dừng tay, anh điên rồi sao! Bị thương nặng như vậy còn lộn xộn!"

Ngực của Lưu Ảnh kịch liệt đập liên hồi, đáy mắt một mảnh mơ hồ, bất quá chỉ dừng lại chốc lát, lại không nghe khuyên ngăn mà bắt đầu tiếp tục đấm bao cát.

"Đội trưởng, anh đừng như vậy! Đội trưởng..."

Tống Tĩnh khuyên nửa ngày cũng vô dụng, mắt thấy vết thương của Lưu Ảnh lại nứt toạc ra.

Đang lúc này, ánh mắt Tống Tĩnh lướt qua, đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc đang đi về hướng này.

"Nhược Hi tiểu thư!"

Tống Tĩnh nhìn người tới, nhất thời giống như thấy được cứu tinh, vội vàng mở miệng nhờ giúp đỡ, "Nhược Hi tiểu thư, cô mau tới khuyên nhủ đội trưởng đi!"

Thấy người tới là Tần Nhược Hi, Lưu Ảnh nhất thời cứng đờ, "Nhược Hi tiểu thư, tôi..."

Tần Nhược Hi đi tới trước mặt Lưu Ảnh, "Sự tình tôi đã đã nghe nói."

Nghe nói tối hôm qua Diệp Oản Oản tại quán rượu gặp chuyện, đám người Lưu Ảnh cùng Tống Tĩnh không bảo vệ được, hôm nay đã bị Tư Dạ Hàn trách phạt.

Lưu Ảnh nghe vậy nhất thời sắc mặt càng thêm âm trầm, "Thật xin lỗi, Nhược Hi tiểu thư, để cho cô thất vọng..."

Tần Nhược Hi khẽ thở dài, ôn nhu mở miệng nói, "Lưu Ảnh, A Cửu chẳng qua chỉ là tạm thời cách chức của anh mà thôi, còn có mấy tháng nữa là đến ngày khảo hạch đội trưởng, đến lúc đó anh đánh bại Thập Nhất, vẫn là đội trưởng.

Cho nên, cái gọi là cách chức, bất quá cũng chỉ là đình chỉ anh mấy tháng, không cần quá mức lưu tâm."

Lưu Ảnh nghe vậy vẫn trầm giọng không nói, từ khi hắn đi theo ông chủ tới nay, đâu chịu qua đả kích cùng khuất nhục như vậy, tự nhiên không cách nào quên được.

"Về phần Diệp tiểu thư..."

Tần Nhược Hi ánh mắt hơi đổi, "Ngược lại đúng là để cho người khác bất ngờ, không nghĩ tới thân thủ của cô ấy lại có thể tốt như vậy..."

Tư Dạ Hàn mặc dù phong tỏa tin tức với bên ngoài, nhưng lấy thân phận cùng chức vị của Tần Nhược Hi, tự nhiên sẽ không khó để biết tình huống thật xảy ra tối hôm qua.

Lưu Ảnh vừa nghe, nghĩ đến mình lại có thể bị Diệp Oản Oản đánh cho bị thương thành như vậy, nhất thời sắc mặt càng thêm khó coi, hơi siết chặt hai quả đấm, mở miệng, "Cô ta chẳng qua chỉ là một thân cậy mạnh, sau khi uống say khí lực lớn hơn so với người thường mà thôi, cộng thêm chúng tôi không ai dám ra tay với cô ta, mới có thể bị đánh thành như vậy..."

Tần Nhược Hi nghe vậy gật đầu một cái, cũng cảm thấy không sai biệt lắm so với phỏng đoán của mình, nếu không, không có lý do gì có thể giải thích cô ta làm sao sẽ đem đám Lưu Ảnh, Thập Nhất nhiều người như vậy đánh cho bị thương đầy người.

Vì vậy, Tần Nhược Hi tiếp tục an ủi Lưu Ảnh nói, "Tóm lại, đừng suy nghĩ nhiều, nhanh chóng ổn định lại, tôi tin tưởng, vị trí đội trưởng này chỉ thuộc về anh, cũng chỉ có anh có tư cách đảm nhiệm."

Sắc mặt của Lưu Ảnh rốt cuộc hòa hoãn đi vài phần, "Cám ơn cô, Nhược Hi tiểu thư, tôi nhất định sẽ lấy về!"

"Vậy thì tốt rồi!"

Tần Nhược Hi mặt lộ vẻ vui mừng, "Ba tháng sau, tôi chờ tin tức tốt của anh!"

"Được!"

————°————

Buổi tối, tại Cẩm Viên.

Lúc Diệp Oản Oản trở về, nhìn thấy Hứa Dịch đang đứng ở trong sân, vẻ mặt dường như có chút không yên.

Diệp Oản Oản đoán rằng hắn bởi vì chuyện của Lưu Ảnh, cất bước đi tới, "Đã trừng phạt Tống Tĩnh cùng Lưu Ảnh?"

Hứa Dịch gật đầu một cái, thở dài nói, "Tống Tĩnh phạt một trăm roi, Lưu Ảnh..."

Hứa Dịch dừng một chút, sau đó mở miệng, "Lưu Ảnh bị cách chức, vị trí tổng đội trưởng tạm thời do Thập Nhất đảm nhận."

Diệp Oản Oản nghe vậy có chút kinh ngạc, Lưu Ảnh lại có thể bị cách chức...Cái kết quả này cô quả thật không hề ngờ tới.

Lưu Ảnh quản lý thuộc hạ phần lớn đều bằng vũ lực, ở trong thế giới của bọn họ, người mạnh là vua, thực lực là trên hết, muốn thu phục được bọn họ, thân thủ nhất định phải thật tốt, cho nên trong đám thuộc hạ của Tư Dạ Hàn, Lưu Ảnh quả là rất có thực lực.

Lưu Ảnh bị cách chức, sợ là sẽ khiến không ít người bất mãn, vị trí này, Thập Nhất cũng không dễ làm...


Chương 525: Hẹn hò

Editor: Như Ý

Betaer: Windy + CN

Cùng Hứa Dịch trò chuyện một lúc, Diệp Oản Oản trở về, đi lên lầu.

Mới vừa vào cửa Diệp Oản Oản liền không nhịn được mà phàn nàn với Tư Dạ Hàn, "Em đã trở về... Bị nhét tràn đầy một bụng thức ăn cho chó! Quả nhiên đi ra lăn lộn sớm muộn cũng phải nhận! Cái tên Sở Phong ngu ngốc lại có thể đi theo trợ lý của Hàn Thiên Vũ chỉ để lấy một bản limited Album đưa Yên Nhiên, anh tin nổi không? Làm hại em bỏ công lo lắng mất nửa ngày!"

Diệp Oản Oản đang nói, ánh mắt vô tình rơi vào vật trên tay của Tư Dạ Hàn, nhất thời nhíu mày, "Anh tại sao lại xem tài liệu a!"

Tư Dạ Hàn đem một chồng hợp đồng trong tay để xuống: "Thuận tay."

Diệp Oản Oản cũng là không nói gì, "Chẳng lẽ anh ngoại trừ công việc, ngoài ra liền không có bất kỳ sở thích gì sao?"

Cái vấn đề này cô đã muốn hỏi rất lâu rồi.

Tư Dạ Hàn nghe vậy, tựa hồ là nghiêm túc suy nghĩ một chút, ngay sau đó mở miệng, "Yêu thích?"

Diệp Oản Oản gật đầu, liệt kê từng cái ra: "Đúng vậy, ca hát, nghe nhạc, chơi game, bơi lội, đá cầu, hoặc là đánh Golf, chung quy có một việc anh yêu thích ngoại trừ công việc, thật vất vả mới có thể thừa dịp dưỡng bệnh quang minh chính đại nghỉ ngơi một chút, anh không thể làm chút gì đó để buông lỏng tâm tình sao?"

Con ngươi thâm thúy của Tư Dạ Hàn nhìn cô gái nhỏ một cái, sau đó trả lời: "Không có."

Diệp Oản Oản nhất thời bị nghẹn đến không lời nói, khuôn mặt nhỏ nhắn đen thui.

Cái tên này làm sao có thể am hiểu đem cuộc trò chuyện đập chết như vậy.

Diệp Oản Oản thở phì phò chạy tới, một tay đem đồ vật ở trong tay của anh rút ra, "Vậy thì theo em! Chúng ta ra ngoài xem phim đi! Anh chẳng lẽ không có phát hiện từ khi chúng ta quen biết tới nay, chưa có lần nào cùng đi xem phim sao?"

Nào chỉ là xem phim, tất cả những chuyện tình nhân nên làm, bọn họ cơ hồ cũng chưa từng làm qua.

Suy nghĩ một chút, kiếp trước cô cũng quả thật rất thảm, mặc dù cùng Tư Dạ Hàn là vợ chồng, quan hệ lại chẳng khác nào kẻ thù, chớ đừng nhắc tới làm những chuyện kia.

"Lần trước chúng ta đã cùng đi ra ngoài ăn cơm rồi, mặc dù mang theo một cái kỳ đà cản mũi... Lần này liền đi xem phim đi! Chỉ hai người chúng ta!" Diệp Oản Oản có chút hưng phấn đề nghị.

Tư Dạ Hàn nhìn ánh mắt lấp lánh mong đợi của cô, nhất thời không nói gì.

Diệp Oản Oản cau mày, "Làm sao rồi, anh không muốn đi a"

"Chỉ là sợ em buồn chán." Tư Dạ Hàn thản nhiên mà mở miệng.

Diệp Oản Oản ngẩn người, sợ cô buồn chán?

Sợ cô cùng anh ở chung một chỗ... Sẽ không nói chuyện sao?

Diệp Oản Oản nháy mắt một cái, tự nhủ lầu bầu, "Thì ra anh cũng biết rõ mình buồn chán a..."

...Cuối cùng, Diệp Oản Oản vẫn là lôi được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net