Chương 641- 660

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 641: Thế nào?

Edit: Dương Nguyễn

Beta: KK

Diệp Mộ Phàm vẻ mặt đang hốt hoảng, lúc này điện thoại lại reo lên.

Diệp Mộ Phàm lúc này không có ý định bắt máy, ánh mắt Diệp Oản Oản thoáng nhìn qua hướng điện thoại của Diệp Mộ Phàm, "Ba mẹ anh điện tới? Không sao, nghe đi."

Diệp Mộ Phàm lúc này mới chần chờ, nhận nghe điện thoại, "Alô, mẹ?"

"Mộ Phàm, mẹ nghe Oản Oản nói, hôm nay con phải đi truyền thông Quang Diệu phỏng vấn à?"

"Vâng, hiện tại con đang ở công ty."

"Cái kia... phỏng vấn kết thúc rồi à? Kết quả như thế nào?"

Diệp Mộ Phàm đè nén tâm tình kích động, "Đã kết thúc rồi mẹ, con hiện tại đã được nhận làm tổng thanh tra của truyền thông Quang Diệu."

"Cái gì?" Lương Uyển Quân nghe vậy, kinh ngạc không thôi.

Rất nhanh, bên kia truyền đến thanh âm nghiêm túc của Diệp Thiệu Đình, "Lấy bối cảnh lý lịch của con, người ta có thể nhận con đã là một vấn đề, làm sao có thể để cho con làm tổng thanh tra?"

"Đúng vậy, Mộ Phàm, con đừng vì an ủi chúng ta mà nói như vậy!"

Diệp Mộ Phàm có chút khó xử hướng về Diệp Bạch đang ngồi đối diện, ngay sau đó ho nhẹ một tiếng mở miệng nói, "Khụ khụ, ba, mẹ, con nói thật, ba mẹ không tin con sao?"

"Không phải là ba mẹ không tin con, chính con cảm thấy chuyện này có thể sao? Oản Oản có đang ở cùng con không? Để cho nó nghe điện thoại, mẹ hỏi nó một chút có phải là thật hay không..."

Diệp Mộ Phàm thần sắc bất đắc dĩ, "Oản Oản không ở đây, con..."

Diệp Mộ Phàm lời còn chưa dứt, lúc này, thanh niên đối diện đột nhiên đưa tay tới, "Có thể để cho tôi với cha mẹ anh nói vài lời được không?"

"Chuyện này..." Diệp Mộ Phàm một mặt chần chờ, nhưng đối phương sắc mặt bình tĩnh, lại là cấp trên của mình, thấy vậy liền đem điện thoại đưa tới, có hơi lúng túng mở miệng nói, "Ba mẹ tôi không tin tôi đã vượt qua phỏng vấn được nhận làm tổng thanh tra..."

"Không sao, để tôi giải thích." Diệp Oản Oản cười một tiếng, cầm điện thoại di động lên.

"Alô, Mộ Phàm, alo? Mộ Phàm con còn đó không?"

Diệp Oản Oản lộ ra một tia mỉm cười ngọt ngào, âm thanh mềm mại mà mở miệng, "Alô, mẹ, là con, Oản Oản."

Diệp Mộ Phàm ban đầu thấy cảm động với cấp trên nhà mình khi được quan tâm, một giây sau cả người đều giống như bị sét đánh, trợn mắt há mồm hướng về "Chàng trai" đối diện nhìn lại, trong nháy mắt cho là mình xuất hiện ảo giác.

Cái...Cái gì thế này... Hắn làm sao nghe được âm thanh của Oản Oản từ Diệp Bạch...

"Là Oản Oản a, nhanh nói cho mẹ, anh con xin việc kết quả thế nào? Nó nói đã xin được làm tổng thanh tra, cái này làm sao có thể chứ?" Bên kia điện thoại Lương Uyển Quân cùng Diệp Thiệu Đình không phát hiện bất cứ dị thường nào, tiếp tục truy hỏi.

Diệp Oản Oản nhìn anh trai nhà mình đã hóa thành tượng đá, tiếp tục mở miệng, "Ba, mẹ, anh nói là sự thật, người phụ trách Quang Diệu rất tán thưởng anh ấy, chắc là đã điều tra qua, biết những tạo hình kia của Tụ Tinh giải trí là từ tay anh mà ra, cho nên mới mời anh. Ba cũng biết, Quang Diệu tạo hình khối nghệ sĩ quả thật rất yếu, rất thiếu nhân tài."

Nghe Diệp Oản Oản giải thích, Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân rốt cuộc cũng tin tưởng.

"Vậy thì tốt vậy thì tốt! Thật sự là quá tốt!"

"Mẹ một mực không yên tâm con ở Quang Diệu, hiện tại tốt rồi, anh con cùng con ở cùng một công ty, vừa vặn có thể phối hợp với con!"

Diệp Oản Oản gật đầu liên tục, "Dạ dạ, anh cũng đã biết quan tâm con, ba mẹ hai người yên tâm đi! Cái kia... con còn có việc, khi nào gặp mặt sẽ cùng mọi người nói rõ!"

"Được được được, con cùng anh con buổi tối cùng nhau về nhà ăn cơm đi!"

"Được nha, con muốn ăn cá rán mẹ làm!"

.....

Chờ Diệp Oản Oản cùng ba mẹ trò chuyện xong, Diệp Mộ Phàm vẫn như cũ đờ đẫn bên cạnh, nhìn thấy biểu tình của Diệp Oản Oản quả thật là giống như gặp... "Em... Em..."

Diệp Oản Oản đã đổi giọng nữ, nháy mắt một cái, "Thế nào, anh trai?"


Chương 642: Em gái anh không có khả năng nghịch thiên như vậy

Edit: Dương Nguyễn

Beta: KK

Tiếng "anh trai" này của Diệp Oản Oản tựa như sấm sét nổ vang trong đầu của Diệp Mộ Phàm.

"Oản... Oản Oản... Anh là Oản Oản? Mịa nó! tôi có phải là đang nằm mơ hay không! Em... Em chính là lão đại mới nhậm chức ở Quang Diệu – Diệp Bạch? Không đúng, Diệp Bạch không phải là đàn ông sao! Không đúng không đúng, Diệp Bạch lại là phụ nữ?" Diệp Mộ Phàm cả người đều ngốc nghếch rồi, lời nói đã bắt đầu không mạch lạc.

"Có cần thiết phải kinh ngạc như vậy không?" Diệp Oản Oản hơi hơi nhíu mày, lười biếng ngồi xuống một bên ghế sa lon.

Giờ phút này, Diệp Oản Oản mặc dù vẫn là một thân trang phục nam, nhưng quanh thân khí chất ác liệt trong trẻo lạnh lùng đã hoàn toàn biến mất, vẻ mặt cũng nhu hòa xuống, dần dần thêm mấy phần cảm giác quen thuộc.

Diệp Mộ Phàm lúc này mới rốt cục có chút tin tưởng, người trước mắt thật sự là em gái nhà hắn, che trái tim thiếu chút nữa chợt ngừng đập, "Nói nhảm! Anh mới vừa nãy thiếu chút nữa đều bị em dọa đến trái tim cũng ngưng đập rồi đó biết không? Em đây quả thực là xuất quỷ nhập thần mà!"

Cấp trên của mình một giây liền trở thành em gái, ai có thể chịu được?

Diệp Mộ Phàm nhìn cô một thân trang phục nam từ trên xuống dưới, khó có thể dùng lời diễn tả được mà nuốt nước miếng, "Em...em vậy... Thật biết chơi đó! Vậy chẳng lẽ em không bị người ta phát hiện sao?"

Diệp Oản Oản nâng cằm lên, chân mày khẽ nhếch, "Anh ruột cũng không phát hiện, anh cảm thấy người khác sẽ phát hiện sao?"

Diệp Mộ Phàm tỏ vẻ, không cách nào phản bác.

"Không đúng không đúng, quan trọng là, em con mịa nó rốt cuộc là thế nào mà em có thể lăn lộn đến Hoàn Cầu, còn lăn lộn đến vị trí này?"

Phải biết, một nghệ sĩ của công ty bộ kinh tế tổng thanh tra quyền lợi thậm chí so với tổng giám đốc còn lớn hơn, đây là vị trí nắm thực quyền, cơ hồ nắm giữ tất cả nghệ sĩ cùng tài nguyên, nếu không Chu Văn Bân ban đầu cũng sẽ không ở Quang Diệu một tay che trời.

Làm sao lăn lộn đến bây giờ...

Diệp Oản Oản không khỏi nhớ lại hết thảy mọi chuyện phát sinh trong thời gian này...

Suy nghĩ kỹ một chút, vào tới nay quả thật coi như thuận lợi, tiến triển so với trong tưởng tượng của cô còn nhanh hơn.

Sự kiện Hàn Thiên Vũ để cho cô có được tư cách tiến vào công ty, Lạc Thần để cho cô đứng vững bước chân, Cung Húc càng là thu hoạch ngoài ý muốn, để cho cô tiết kiệm không ít thời gian, trực tiếp chen vào đẩy Chu Văn Bân đi.

Nghĩ như vậy ... Cô có phải hay không hẳn là đối với Cung Húc tốt một chút?

Diệp Oản Oản phục hồi tinh thần lại, đơn giản nói với Diệp Mộ Phàm một chút mình làm sao vào được Quang Diệu.

Mặc dù tin đồn có liên quan đến Diệp Bạch, Diệp Mộ Phàm đã sớm có nghe thấy, nhưng lần này là em gái tự do phóng khoáng, không màng thế sự nhà mình chính miệng nói ra, thật sự là khiến cho hắn cảm thấy không tin nổi...

Sự kiện danh chấn toàn bộ giới giải trí "Hàn Thiên Vũ thô bỉ" lại là sự kiện em gái của hắn ở phía sau màn một tay tẩy trắng.

Không người giúp đỡ, lợi dụng thiên thời địa lợi nhân hoà để Lạc Thần một đêm bùng nổ, là em gái của hắn, đem Cung Húc từ chỗ Chu Văn Bân đào tới, cũng là em gái của hắn...

Vốn đang lo lắng đủ điều, lo lắng ở nơi này Lão Đại khôn khéo đáng sợ phía dưới không dễ giả mạo, lo lắng coi như hắn may mắn tiến vào cũng sẽ bị người coi thường, kết quả, Lão Đại chính là em gái của hắn, quả thực là hậu trường vững như bàn thạch, ai dám đụng đến hắn?

Diệp Mộ Phàm nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, bỗng nhiên cảm thấy cô kim quang lấp lánh.

"Cho nên nói... Kim Đô Bích Hải là em dùng sự kiện Hàn Thiên Vũ kia làm điều kiện, nhưng là cái tên cáo già đó lại âm thầm bày trò với em, dùng phòng khoản kếch xù kềm chế em!" Diệp Mộ Phàm một mặt tức giận.

Diệp Oản Oản hiện tại thu nhập mặc dù phi thường khả quan, nhưng nghĩ trả hết nợ phòng khoản ít nhất còn phải hơn mấy năm.


Chương 643: Liền không có liêm sỉ như vậy?

Edit: Dương Nguyễn

Beta: KK

Diệp Oản Oản thần sắc nhàn nhạt, "Lấy cá tính của Chử Hồng Quang, xem như cũng dự liệu mà thôi."

"Một số tiền lớn như vậy, còn có ba món nợ ở nơi đó, cái này muốn trả lại như thế nào..." Diệp Mộ Phàm sắc mặt hơi trầm xuống.

Diệp Oản Oản mặt không đổi sắc: "Em nếu dám muốn cái nhà này, tự nhiên có biện pháp trả hết món nợ này."

Thấy Diệp Oản Oản một thân trang phục sạch sẽ gọn gàng, bộ dáng trong lòng đã có dự tính, Diệp Mộ Phàm không khỏi cảm thấy, em gái nhà mình làm sao có cảm giác an toàn như vậy đây?

Làm hắn còn muốn lên dâng cho lão đại một điếu thuốc lá rồi...

"Em có kế hoạch gì không?" Diệp Mộ Phàm hỏi.

"Em chuẩn bị tự mình làm một bộ phim, kịch bản đã chuẩn bị xong, vai chính bên kia đang xem xét, hiện tại anh cũng tới, tạo hình em không cần lo, trước mắt chỉ còn lại là kéo đầu tư."

Diệp Mộ Phàm có chút kinh ngạc, "Chính mình đóng phim? Hiện tại thị trường điện ảnh kịch liệt như vậy, bao nhiêu người bỏ vào rồi mất hết vốn liếng..."

"Chi tiết cụ thể gặp lại em sẽ từ từ nói với anh, hiện tại, chúng ta đi shopping trước đã!" Diệp Oản Oản đứng dậy mở miệng nói.

"À? Shopping làm cái gì?" Diệp Mộ Phàm không hiểu.

"Anh đã là tổng thanh tra của công ty rồi, dĩ nhiên phải đi đặt mua mấy thứ như trang phục và đạo cụ."

Diệp Mộ Phàm nghe vậy, nghĩ đến trước chính mình ăn mặc thế này đi phỏng vấn, đối mặt ánh mắt khác thường, hơi hơi sạm mặt lại.

Hiện tại người trước mắt cũng phát hiện chuyện này rõ vô cùng.

Oản Oản nói không sai, muốn nhậm chức, hắn quả thật cần mua mấy thứ giống như quần áo, nếu không há chẳng phải là cho em gái mất thể diện?

Diệp Mộ Phàm thần sắc hơi có chút quẫn bách, "Chẳng qua là, anh sợ rằng không có tiền mua..."

Diệp Oản Oản sậm mặt lại nhìn anh trai mình, Hà Tuấn Thành người ta chiếm tác phẩm của hắn được mấy triệu, hắn thế nhưng vẫn không biết gì, thật không biết nên nói cái gì với hắn.

Diệp Oản Oản mở miệng: "Em trước cho anh mượn, tháng sau phát tiền lương trả em, mua mấy bộ quần áo chỉ hết của anh nửa tháng tiền lương mà thôi, dù sao cũng hơn là cầm đi ăn nhậu chơi bời!"

Diệp Mộ Phàm gật đầu liên tục, "Được rồi, tất cả nghe theo em... Bất quá anh có một điều yêu cầu!"

"Yêu cầu gì?"

Diệp Mộ Phàm ho nhẹ một tiếng, "Cái đó... Em có thể đổi về nữ cùng anh đi dạo phố được không? Hai thằng đàn ông cùng nhau đi dạo phố có phải kì lạ hay không? Sẽ bị hiểu lầm thành... Em cũng hiểu được..."

"Anh không phải là nam nữ đều có thể sao? Còn quan tâm cái này?" Diệp Oản Oản một bộ ngữ khí đương nhiên.

Diệp Mộ Phàm trong nháy mắt xù lông, "Đệt! Ai nói anh nam nữ đều có thể, không phải là đã nói cho em đừng nghe những tên cẩu bằng hữu kia của anh nói bậy sao?"

"Không phải là là tốt rồi, hiện tại dưới tay em cũng là nam nghệ sĩ, em còn sợ không an toàn đây."

"Ở trong lòng em, anh liền không có liêm sỉ như vậy à?"

"Anh nghĩ sao?"

"..."

Không nghĩ tới chính mình ở trong lòng em gái lại là hình tượng như vậy, hắn muốn thay đổi triệt để, lần nữa làm người...

Rời công ty, Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Diệp Mộ Phàm, Diệp Oản Oản trước tìm chỗ thay đổi quần áo về nữ.

Rất nhanh, Diệp Oản Oản lái xe đi đến trung tâm thương mại bán quần áo lớn và xa xỉ nhất, giúp Diệp Mộ Phàm mua quần áo.

"Oản Oản, như thế nào?"

Diệp Mộ Phàm thay xong một thân Versace giới hạn, từ trong phòng thử đồ đi ra.

Vào lúc này Diệp Mộ Phàm từ trên xuống dưới rực rỡ hẳn lên, trên người mặc một thân âu phục màu đỏ thắm, vốn là màu kén người mặc, lại khiến hắn nổi bật lên tính phong lưu phóng khoáng, tiêu sái mê người, bên cạnh nhân viên tất cả đều tránh ở một bên hoa si.

Anh trai nhà mình nhan sắc giá trị cao, cô cũng không nói, cộng thêm quần áo giá trị, càng sặc sỡ loá mắt.


Chương 644: Nhan sắc giá trị nhân với một trăm

Edit: Dương Nguyễn

Beta: KK

Có lúc tạo hình cùng phục trang đối với người ảnh hưởng thực sự rất lớn, loại ảnh hưởng này là từ ngoài vào trong.

Trên người Diệp Mộ Phàm cái loại này tự nhiên không kềm chế được, khí chất quý công tử dạo chơi nhân gian phảng phất lại bắt đầu trở lại...

So với trước kia khắp người hận đời u buồn cùng với chán chường, quả nhiên vẫn là cái bộ dáng này tương đối thuận mắt hơn...

"Được, rất tuấn tú, bộ này cũng mua." Diệp Oản Oản hài lòng gật đầu.

"Ai, vẫn là vật liệu tốt ăn mặc thoải mái, em xem anh trước kia đến những cửa hàng kia, quần áo khiến da thịt anh nhạy cảm đến phát bệnh sởi rồi." Diệp Mộ Phàm nâng cổ tay lên, phía trên còn nổi sởi màu đỏ.

Diệp Oản Oản không nói gì, "Anh bị bệnh công tử đúng hơn..."

Diệp Mộ Phàm nhất thời nói, "Em nói anh mà không thấy ngại sao? Da thịt em so với anh còn nhạy cảm hơn được không? Có biết anh mỗi lần lựa chọn quần áo cho em tốn sức bao nhiêu không? Rất sợ cái nào không phù hợp em sẽ bị dị ứng?"

"Có không? Em cảm thấy mình vẫn tốt chán a!" Diệp Oản Oản nháy mắt một cái.

Mấy năm này thật giống như không hề nhạy cảm...

Trước kia quả thật đã bị chiều hư rồi...

Diệp Oản Oản không nói vấn đề này nửa, chỉ cách đó không xa một bộ âu phục màu xanh đen mở miệng nói, "Anh đi thử bộ đó thử xem."

"Bộ màu đậm kia?" Diệp Mộ Phàm hỏi.

"Đúng."

"Không phải chứ? Mắt em sao vậy, bộ kia rõ ràng không thích hợp khí chất của anh."

"Ai nói là mua cho anh hả?" Diệp Oản Oản nhíu mày.

"Em để cho anh mặc thử không phải là mua cho anh, vậy đó là mua cho ai..." Diệp Mộ Phàm nói lấy nói để, đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt nhất thời có chút khó coi rồi, hỏi, "Em sẽ không phải là... Muốn mua cho bạn trai chứ?"

"Đúng vậy, anh giúp anh ấy thử xem, xem thế nào." Diệp Oản Oản ngược lại cũng không phủ nhận.

Sắc mặt của Diệp Mộ Phàm nhất thời đen hơn, một mặt nghiêm túc đi tới trước mặt của Diệp Oản Oản, "Em mua cho hắn quần áo mắc như vậy? Oản Oản, em xác định tiểu tử kia nói đều là lời thật sao? Em nhất định phải suy nghĩ kĩ càng chút đi, hiện tại đàn ông không có mấy ai tốt!"

Nghe câu kia của Diệp Mộ Phàm "Đàn ông không có mấy ai tốt", Diệp Oản Oản một mặt không nói gì, ai đời lại đi mắng chính mình?

Diệp Mộ Phàm: "Oản Oản, em đừng xem thường, vạn nhất hắn thấy em có tiền dáng dấp lại ưa nhìn, đối với em lừa gạt tài sản lừa gạt tình cảm làm sao bây giờ?"

Nghe nói như vậy, Diệp Oản Oản càng thêm hết ý kiến.

Diệp Oản Oản: "Lừa gạt tài sản... Lừa gạt tình cảm...?"

Diệp Mộ Phàm: "Đúng vậy!"

Diệp Oản Oản: "..."

Diệp Oản Oản hết ý kiến, thật lâu sau, cuối cùng mở miệng thành khẩn nói, "Anh, anh suy nghĩ nhiều quá rồi, coi như lừa gạt tài sản lừa gạt tình cảm, đó cũng là em lừa gạt người ta!"

"Có ý gì?"

"Ý trên mặt chữ, được rồi, đừng có suy nghĩ linh tinh, nhanh đi thay cho em xem!" Diệp Oản Oản thúc giục.

Diệp Mộ Phàm dưới sự thúc giục của Diệp Oản Oản, lòng không phục đi vào phòng thử quần áo.

Mấy phút sau, Diệp Mộ Phàm xụ mặt đi ra, "Được chưa?"

Diệp Oản Oản sờ lên cằm, nhìn rất lâu, "A, thế nào cảm giác là lạ?"

"Đã nói không thích hợp với anh mà!" Diệp Mộ Phàm tức giận mở miệng.

Diệp Mộ Phàm thử thăm dò hỏi thăm, "Bạn trai em hình dáng thế nào, loại hình gì? Nói cho anh nghe một chút."

Diệp Oản Oản cân nhắc một chút chọn lời, sau đó mở miệng, "Hình dáng... Đại khái là với giá trị nhan sắc của anh nhân với một trăm đi."

Sắc mặt của Diệp Mộ Phàm nhất thời đen như đáy nồi, "Em nói mạnh miệng như vậy cũng không sợ đau đầu lưỡi!"

Diệp gia Gen tốt, sinh ra đều là mỹ nam mỹ nữ, hắn càng là người có nhan sắc giá trị cao, đến cả cô cũng nói điều này, nếu nói bạn trai cô dáng dấp không tệ, hắn còn tin tưởng, chớ nói tên kia giá trị nhan sắc của hắn nhân với một trăm, cái này cũng lố quá rồi!


Chương 645: Là người đã có bạn trai

Edit: Dương Nguyễn

Beta: KK

Diệp Oản Oản cũng không giải thích, "Lấy bộ này đi, không cần thử nữa, ngược lại anh ấy mặc cái gì cũng đều dễ nhìn."

Diệp Mộ Phàm: "..."

Tại sao có loại cảm giác thất sủng lòng chua xót thế này?

Lúc trước em gái luôn đuổi theo ở phía sau hắn nói "Anh đẹp trai nhất", hiện tại lại còn nói cái tên kia so với hắn đẹp trai gấp trăm lần!

Đem từ trên xuống dưới thanh toán xong, Diệp Oản Oản lái xe đi đến một chỗ khác.

"Còn muốn đi nơi nào?" Diệp Mộ Phàm không hiểu.

"Đi thì biết."

Sau mười mấy phút, Diệp Oản Oản dừng ở một cửa hàng duy nhất có Mercedes Benz kỳ hạn ở Đế Đô.

Diệp Oản Oản mới vừa đến liền có nhân viên cửa hàng nhiệt tình tiến lên đón, "Diệp tiểu thư, cô đã tới! Mau mời vào! Vị này là?"

"Anh tôi."

"Diệp tiên sinh mời!" Nữ nhân viên cửa hàng bận rộn chào hỏi, thấy Diệp Mộ Phàm mặt mũi tuấn dật, nhìn lén hắn mấy lần.

"Xin chào..." Diệp Mộ Phàm đầu óc mơ hồ đi theo Diệp Oản Oản cùng nhân viên cửa hàng sau lưng.

"Xe tôi đặt đã tới chưa?" Diệp Oản Oản hỏi.

Nữ nhân viên cửa hàng phục hồi tinh thần, vội vàng mở miệng, "Đã đến rồi, hôm nay có thể ký hợp đồng được rồi ạ."

"Được, hiện tại bắt đầu luôn được không?" Diệp Oản Oản hỏi.

"Dĩ nhiên có thể, mời cô ngồi bên này, xin chờ một lát ạ." Nhân viên cửa hàng nói xong liền đi sắp xếp.

Diệp Oản Oản đem thủ tục xe tất cả đều làm xong, rất nhanh, một nhân viên làm việc đem một chiếc xe mới tinh màu đỏ thẫm lái tới.

Nhìn thấy chiếc siêu xe kia, ánh mắt của Diệp Mộ Phàm nhất thời sáng lên.

Yêu xe dù sao cũng là thiên tính của đàn ông, mà hắn thích nhất siêu xe trong đó bảng hiệu chính là Mercedes Benz, màu sắc cũng phi thường phù hợp tâm ý của hắn.

Diệp Oản Oản đứng ở trước xe, nói với Diệp Mộ Phàm đang ở một bên, "Thử đi."

Diệp Mộ Phàm nhất thời sững sốt, "Anh?"

"Mua cho anh."

"Cái gì?!" Diệp Mộ Phàm nhất thời mặt đầy ngỡ ngàng, "Mua...mua cho anh?"

Mấy năm nay hắn cũng sắp quên siêu xe có hình dáng gì.

Kết quả nha đầu này tùy tiện lấy một chiếc siêu xe ném vào trước mặt của hắn, nói cho hắn...

Diệp Oản Oản quét mắt Diệp Mộ Phàm bộ dáng đờ đẫn bộ, "Không muốn? Vậy thì thôi."

"Muốn! Muốn muốn muốn!" Diệp Mộ Phàm thấy thế nhanh như chớp không kịp bịt tai tựa một làn khói ngồi vào trong xe, thử cảm giác.

Diệp Mộ Phàm thò đầu ra cửa xe, "Oản Oản, em... em thật muốn cho anh à? Xe này rất đắt a!"

Mặc dù năm đó thời điểm còn là Diệp gia Đại thiếu gia, xe thể thao gì đều gặp qua, nhưng cũng bất quá là năm đó, đã bốn năm, chiếc xe kia của hắn xài đến sắp hỏng cũng không đổi.

Suy nghĩ một chút cũng khó trách hắn mỗi lần nói phải đi chở Trầm Mộng Kỳ, Trầm Mộng Kỳ đều kiếm cớ, sợ là khinh thường ngồi cùng hắn trên chiếc xe rởm...

Diệp Oản Oản mở miệng, "Đào anh qua đây, tự nhiên muốn tỏ một chút thành ý."

Diệp Mộ Phàm nhất thời nói, "Em gái đào anh, không cho tiền lương anh cũng tới được không?"

Diệp Oản Oản khẽ cười một tiếng, đưa một sâu chìa khóa cùng thẻ phòng qua, "Anh ở chỗ đó tốt xấu lẫn lộn, chuyển tới nhà trọ công ty đi!"

Nhìn qua chìa khóa cùng thẻ phòng, vào giờ phút này, sống hơn hai mươi năm Diệp Mộ Phàm rốt cuộc biết, chân chính đối tốt với một người, không phải là hư tình giả ý lời ngon tiếng ngọt, mà không phải nói hai lời liền đi mua đồ mua xe lại nhét thẻ cho hắn!

"Sắc trời không còn sớm, anh trực tiếp lái đến nhà trọ đi!"

"Vậy còn em?" Diệp Mộ Phàm hỏi.

Diệp Oản Oản mở miệng yếu ớt, "Em là người đã có bạn trai."

Diệp Mộ Phàm nhất thời mặt tối sầm, "Em nhất định phải nói như vậy với người đang thất tình sao?"

Diệp Oản Oản: "Không nhét thức ăn cho chó cho anh đã nhân từ lắm rồi."

Diệp Mộ Phàm: "..." Không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net